Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 772: Chiến Trường Vũ Khí Lạnh

- Hầu tước đại nhân, dưới tay ngài không phải còn 30 vạn binh lực sao, không có đủ binh sĩ, ta...

- Đừng nói nữa, nhiều nhất 8 vạn, chỉ có thể như vậy.

Mark hầu tước không phải là không muốn phái binh, mà không phái được, trong 30 vạn binh lực của lão ta, có 20 vạn đã đi trợ giúp hẻm núi to Sheele, đó là phạm vi thế lực của công tước Edward Hewlett.

Theo lẽ thường, hầu tước Mark không nên phái binh sĩ tới hẻm núi to Sheele, bình nguyên Kurotsuchi sắp bị đánh phá, lão ta còn thời gian trợ giúp người khác sao?

Hầu tước Mark cũng hoàn toàn bất đắc dĩ, địa vị công tước và hầu tước không cùng một trục hoành, mệnh lệnh của công tước, hầu tước Mark không dám phản bác, huống hồ trong chuyện này còn liên lụy tới nhiều lợi ích và nhược điểm của lão ta.

Nhưng vào lúc này, một tên kỵ sĩ mặc áo giáp bạc, cưỡi ngựa nhanh chóng đuổi tới, kỵ sĩ mặc áo giáp bạc không đợi ngựa dừng ổn định đã nhảy từ trên lưng ngựa xuống, vững vàng rơi xuống đất.

- “Bá tước” Mark đại nhân, bệ hạ có lệnh, chiến tuyến bình nguyên Kurotsuchi khẩn cấp, bởi vì bá tước nhiều năm chưa tham dự chiến trường, chiến tranh ở bình nguyên Kurotsuchi, tất cả công việc giao cho “quân đoàn trưởng” Carlos xử lý, điện hạ đã phái 30 vạn tiếp viện tới chiến tuyến bình nguyên Kurotsuchi, mời bá tước mau chóng trở về thành Thánh Long, đây là mệnh lệnh của điện hạ.

Kỵ sĩ này lấy một dao găm khảm bảo thạch từ trong lồng ngực ra, nhìn thấy dao găm này, tất cả mọi người rầm một tiếng quỳ trên đất.

- Vừa nãy ngươi... Gọi ta là gì?

Hầu tước Mark nuốt nước bọt.

- Bá tước Mark đại nhân.

Nghe xong câu này, hầu tước Mark, không, phải là bá tước Mark trực tiếp ngã từ trên lưng ngựa xuống.

- Còn nữa, bá tước đại nhân, điện hạ đã tự mình phái người điều tra chuyện 14 năm trước liên quan tới sửa chữa lại cứ điểm quan trọng Hắc Thiết...

Kỵ sĩ nói cái gì, bá tước Mark đã không nghe thấy được, trong tai lão ta ong ong, đối với thừa kế vị trí hầu tước, bình thường sẽ không giáng cấp, trừ phi liên quan tới tội mất đầu, ví dụ như tham ô chi phí sửa chữa lại cứ điểm quan trọng Kurotsuchi.

Mùi khai truyền ra, “hầu tước đại nhân” lúc trước còn uy phong lẫm liệt, lúc này ngay cả đứng cũng không đứng nổi, co quắp ở trên đất, những quan chức nịnh nọt lúc trước, lúc này vội vàng lùi về sau mấy bước.

Chuyện lúc trước của bá tước Mark bị lộ, bị giáng một cấp, thậm chí có khả năng khó giữ được đầu, nhưng địa vị của huyết sư Carlos tăng lên, từ phó quân đoàn trưởng trực tiếp lên làm quân đoàn trưởng, nếu như dựa theo tính toán chức quan ở đế quốc, chức vị quân đoàn trưởng của quân đoàn Thiết Huyết cao hơn bá tước, dù sao quân đoàn trưởng cầm binh quyền trong tay.

- Khi nào 30 vạn binh sĩ tới?

Carlos hít sâu một hơi, ép buộc mình tỉnh táo lại.

- Nhiều nhất một ngày, đây là điều từ “hẻm núi to Sheele” tới.

- Rất tốt.

Carlos kéo sĩ quan phụ tá bên cạnh, nói mấy câu với sĩ quan phụ tá.

- Quân đoàn trưởng đại nhân, chuyện này có vội vàng quá không, tiếp viện sắp tới, không bằng chúng ta...

Rõ ràng là quan hệ giữa sĩ quan phụ tá và Carlos không bình thường, còn biết thời biết thế, lập tức đổi thành quân đoàn trưởng, không có cảm giác ngượng chỗ nào.

- Trước tiên không cần đợi tiếp viện, nếu là bộ lạc rác rưởi đóng giữ cứ điểm quan trọng là chuyện tốt, sợ nhất là chúng nó phá hoại bên trong cứ điểm quan trọng, đừng quên, mục đích của bọn họ là xâm lược chúng ta.

Carlos thở dài, tuy tấn công cứ điểm quan trọng sẽ tạo thành số lượng tử thương kinh người, một mệnh lệnh của lão ta, sẽ có mấy chục vạn sinh linh chết trận trên sa trường, nhưng chiến sự đã phát triển tới tình hình hiện giờ, đã không phải vấn đề tỉ lệ thương vong, chính là từ không nắm giữ binh quyền, Carlos đủ tàn nhẫn, bằng không lão ta không thể bò tới vị trí ngày hôm nay.

- Thuộc hạ đã rõ.

Sĩ quan phụ tá lập tức thông báo cho mỗi thuộc hạ, thuộc hạ lại truyền mệnh lệnh xuống, quân đội tiếp tục tiến tới gần cứ điểm quan trọng Kurotsuchi.

Theo quân đội tiến lên, vì có thị lực cực mạnh, cộng thêm vị trí địa thế hơi cao, cho nên Tô Hiểu có thể thấy rõ tình hình biên cương Kurotsuchi.

Lúc này trước biên cương Kurotsuchi có quân đội của bộ lạc đóng giữ, không giống như tưởng tượng, phía bộ lạc không dùng biên cương xây dựng phòng thủ, mà ở một đường phía trước biên cương bố trí quân đội khắp nơi.

Trong quân đội phía bộ lạc phần lớn là thú nhân, thực ra thú nhân chỉ là một cách gọi, trong đó bao gồm người đầu trâu, người đầu chó, người đầu sư tử, đủ loại chủng tộc, những chủng tộc này ngoại trừ đầu là dã thú ra, phần cơ thể đều tương tự nhân loại, chỉ là vóc dáng cao hơn nhân loại một chút, bình quân cao gần hai mét rưỡi.

Đương nhiên, quân đội phía bộ lạc không chỉ có thú nhân, còn có địa tinh và người lùn, địa tinh một thân da xanh, nhìn kiểu gì cũng giống Goblin, còn người lùn, chiều cao của bọn họ khoảng một mét ba, tuy vóc người thấp bé, nhưng đám người lùn này thích để râu ria rậm rạp, vóc người đặc biệt đầy đặn, trong tay không phải cầm chiến chuy chuôi ngắn thì mang theo búa to, còn Cự Ma tộc, tạm thời chưa thấy.

Ở phía bộ lạc, phần lớn thú nhân này là bia đỡ đạn, ngoại trừ người đầu trâu ra, người lùn là thợ thủ công bên phía bộ lạc, bọn họ có thiên phú ở phương diện rèn đúc vượt xa phần lớn chủng tộc, đương nhiên, sức chiến đấu của người lùn cũng rất mạnh, thuộc tầm giữa sức mạnh của bên bộ lạc, sức chiến đấu chỉ dưới cự ma.

Còn địa tinh, những tên này am hiểu luyện kim, có thiên phú ma pháp và lực tương tác tốt hơn, đừng nhìn mình và tứ chi chúng nó ngắn, chúng nó là chuyên gia của chiến tranh, vũ khí chiến tranh loại ma pháp ở bên bộ lạc, đều xuất hiện từ tay chúng nó.

Cuối cùng cự ma là chủng tộc then chốt, tuy đa số Cự Ma tộc có IQ không ra sao, nhưng trời sinh có cơ thể mạnh mẽ cộng thêm làn da có trình độ miễn ma pháp nhất định, khiến chúng nó trở thành sát thủ của bộ binh, nhưng người của Cự Ma tộc rất ít, chưa tới thời khắc quan trọng sẽ không xuất chiến.

Nếu nói về binh lực, phía bộ lạc chừng gấp hai bên đế quốc, nhưng mà trong này phần lớn là thú nhân bia đỡ đạn, thực sự chiến đấu, ai thắng ai thua cũng chưa biết được.

Nhân loại có vũ khí do Tinh Linh tộc chế tạo, phía bộ lạc thì có Ải Nhân tộc phụ trách chế tạo vũ khí, phương diện vũ khí có sở trường riêng.

Vù...

Kèn lệnh bên đế quốc thổi lên, đây cơ bản đại biểu chiến tranh sắp bắt đầu.

Bùm!

Một tiếng vang trầm thấp từ phía sau trận doanh bộ lạc, trong cứ điểm quan trọng Kurotsuchi, đá vụn màu đen bay lên cao mấy chục mét, nếu như không phải khoảng cách vừa đủ, căn bản sẽ không nghe thấy tiếng nổ mạnh này, đây là bom do địa tinh chế tạo.

Thấy cảnh này, tất cả binh sĩ ở bên đế quốc đều không kìm nén nổi lửa giận, chuyện quân đoàn trưởng Carlos sợ nhất đã xảy ra, phía bộ lạc đang nổ hủy cứ điểm quan trọng Kurotsuchi ở bên trong.

Một khi cứ điểm quan trọng bị nổ ra chỗ hổng cỡ lớn, cho dù phía đế quốc thành công đoạt lại nơi này, cũng phải đối mặt với phía bộ lạc không ngừng nghỉ quấy nhiễu.

Xem ra phía bộ lạc cũng biết rõ, bên đế quốc nhất định sẽ không ngừng dư lực đoạt lại cứ điểm quan trọng, bởi vậy là người xâm lược chúng nó không giữ nguyên nơi này, trực tiếp phá hủy cứ điểm quan trọng, đến lúc đó đại quân của bộ lạc lao ra khỏi khu vực đế quốc, chia thành tốp nhỏ, tùy ý phá hoại, vậy thì đế quốc phải chịu đủ tấn công.

Coong, coong, coong...

Tiếng trống trận đinh tai nhức óc truyền từ phía sau quân đội đế quốc đến, một Cự Nhân tộc cao khoảng mười mét, tay cầm trống đánh, đánh lên mặt trống bên ngoài đầy phù văn.

Nghe thấy tiếng trống này, nhịp tim của Tô Hiểu bắt đầu tăng nhanh, tốc độ huyết dịch lưu động cũng tăng lên.

[Liệp Sát Giả nhận được hiệu quả tăng thêm của “trống trận khúc của quân đoàn Thiết Huyết”, +5% tốc độ di chuyển, +1 sức mạnh, +1 thể lực, -20% cảm giác đau.]

Đây là năng lực tăng thêm loại cực lớn, theo tiếng trống vang lên, binh sĩ bên đế quốc bắt đầu chỉnh tề tiến về trước.

Rầm... Rầm...

Theo tiết tấu đánh trống trận, mười mấy vạn người bước tiến đạt thành nhất trí, phát ra âm thanh như sóng biển.

Tiếng trống càng ngày càng gấp gáp, bước chân của các binh sĩ cũng càng ngày càng nhanh theo, từ chậm rãi bước đi biến thành chạy chậm, cuối cùng lao nhanh.

- Các dũng sĩ, giết hết quân đế quốc nhu nhược.

Tô Hiểu nghe thấy phía trước gầm lên giận dữ, nhưng hắn đang ở trong sóng người quân đế quốc, cho nên không thấy được quân của bộ lạc.

Chiến đấu ở bình nguyên, căn bản không có chiến thuật gì, chỉ có chiến trận.

Binh sĩ trường mâu của quân đế quốc ở phía trước nhanh chóng xung phong, bọn họ cầm mâu kích trong tay nhắm ngay kẻ địch, từng dãy mâu kích thành một trục hoành, không biết đây là thành quả mấy năm mới có được.

Hai quân giống như hai dòng chảy xiết nhanh chóng giao nhau, ngay khi binh sĩ trường mâu đứng đầu cách quân bộ lạc còn ba mét, bọn họ đột nhiên dừng lại.

Vù vù...

Tần suất kèn lệnh chiến tranh thay đổi, những binh sĩ trường mâu chỉnh tề nghiêng người, phía sau lao ra từng binh sĩ tay cầm tháp khiên.

Rầm!

Một dãy lớn binh sĩ cầm tháp khiên cao gần hai mét trong tay chắn trước người binh sĩ trường mâu, tháp khiên nghênh địch, chỗ khe hở tháp khiên có từng mâu kích vươn ra.

Quân đội hai bên va chạm, thú nhân làm bia đỡ đạn của bộ lạc ở phía trước giống như kẹo hồ lô bị mâu kích xuyên qua, máu tươi chỉ trong nháy mắt đã nhuộm đỏ mặt đất chỗ hai quân tụ họp.

Âm thanh cơ thể bị đâm xuyên qua vang vọng, tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, nếu người không có ý chí kiên định, chỉ nghe âm thanh này thôi đã sợ tới mức hồn phi phách tán.

Từ bước đầu giao chiến có thể thấy, rõ ràng là quân đế quốc chiếm ưu thế, nhưng binh lực bên phía bộ lạc thực sự quá nhiều.

Tiếng vũ khí va chạm vang vọng, thịt nát tung tóe, máu tươi phân tán, tiếng la giết ngút trời, đây là chiến trường, chiến trường tức là địa ngục, không có nhân tính, không có đồng tình, chỉ có ý nghĩ duy nhất chính là giết hết kẻ địch.

Quân đội hai bên chém giết hai phút, binh sĩ dùng khiên của quân đế quốc ở hàng trước bị công phá, binh lính của hai bên xen kẽ chậm rãi tụ tập với nhau, trận chiến hỗn loạn.

Tô Hiểu ở giữa quân đế quốc vẫn không thấy được kẻ địch, binh lính của hai bên thực sự quá nhiều, trong lúc nhất thời chưa đánh tới chỗ hắn, nhưng cũng nhanh thôi.

Vèo...

Tiếng xé gió gào thét truyền từ trên đỉnh đầu xuống, Tô Hiểu nằm xuống theo bản năng, ở trên chiến trường không thể làm ra vẻ, nếu không sẽ chết thật.

Bùm!

Một bình thủy tinh màu lục cỡ vại nước rơi xuống cách Tô Hiểu mấy trăm mét, bình thủy tinh vừa rơi xuống đất thì nổ tung, ngọn lửa màu xanh lục nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh.

Phù...

Ngọn lửa xanh đi qua chỗ nào, binh lính đế quốc lập tức hóa thành tro tàn, mặt đất đều pha lê hóa, mùi chua mùi thối tản ra, lửa xanh khuếch tán mấy chục mét xong, trên mặt đất xuất hiện một mặt pha lê hình bầu dục, đường kính khoảng năm mươi mét, pha lê hóa trên mặt đất mơ hồ còn có thể thấy áo giáp và vũ khí dung thành nước thép.

Tô Hiểu lập tức đứng dậy, một tên người đầu chó tay cầm loan đao dính đầy thịt nát hô to gọi nhỏ xông về phía hắn, cuối cùng hắn cũng thấy kẻ địch.

Trảm Long Thiểm để ngang trước người, Tô Hiểu tiến về trước một bước, ánh đao lướt qua, loan đao trong tay tên người đầu chó kia bị chém đứt, cùng bị chém thành hai đoạn còn có tên người đầu chó kia, trực tiếp miểu sát.

[Liệp Sát Giả giết bộ binh cấp thấp nhất trong bộ lạc: Người đầu chó.]

[Liệp Sát Giả nhận được 10 điểm Nhạc Viên Tệ.]

[Thiên phú “Phệ Linh Giả” của Liệp Sát Giả được phát động, tăng vĩnh viễn 6 điểm giá trị pháp lực.]

...

Từ tình hình trước mắt, chưa tới mười phút, Phệ Linh Giả có thể thôn phệ 200 điểm giá trị pháp lực, nghĩa là hắn giết địch khôi phục giá trị sinh mệnh và giá trị pháp lực sẽ càng nhiều.

Hiệu quả thiên phú (bị động): Sau khi giết chết mục tiêu, cướp đoạt vĩnh viễn 1 ~ 30 điểm giá trị pháp lực, cũng khôi phục giá trị pháp lực và giá trị sinh mệnh với trị số tương đương [Nếu như giết địch tăng vĩnh viễn 30 điểm giá trị pháp lực, sẽ khôi phục 30 điểm giá trị pháp lực và giá trị sinh mệnh.]

Nhắc nhở: Mỗi thế giới diễn sinh cướp được nhiều nhất 200 điểm giá trị pháp lực, nếu như cướp giá trị pháp lực đạt tới hạn mức tối đa, Phệ Linh Giả kích hoạt hoàn toàn, sau khi giết địch tăng 50% hiệu quả khôi phục [Nếu như thành công cướp 200 điểm giá trị pháp lực, sau khi giết địch vẫn sẽ dựa vào kẻ địch khôi phục thực lực tương ứng với số lượng giá trị pháp lực và giá trị sinh mệnh, cũng tăng 50% hiệu quả khôi phục.]

Tô Hiểu mới chém giết một người đầu chó, hắn lập tức cảm thấy có mười mấy ánh mắt không thân thiện nhìn tới.

- Ở đây có quan tướng của kẻ địch, giết hắn!

Hơn mười thú nhân bia đỡ đạn xông về phía Tô Hiểu, mà binh sĩ nhân loại bên cạnh Tô Hiểu đều rời xa Tô Hiểu theo bản năng, không có một chút tiết tháo, thực ra đây là đạo lý sinh tồn ở chiến trường.

Tô Hiểu đá bay thi thể thú nhân dưới chân, chưa từng tham dự chiến tranh vũ khí lạnh cỡ lớn hắn phát hiện, tuy nơi này nguy hiểm, nhưng rất tốt, mùi máu tanh nồng nặc cùng với tiếng la giết ngút trời kích thích thần kinh của hắn, trên mặt hắn xuất hiện nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận