Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 609: Tiểu Sửu Hồng Sắc

Trường đao chém tới, Khô Thi điều khiển cảm nhiễm thể tinh anh nghênh địch.

Một tay của Tô Hiểu cầm đao, lúc này cánh tay phải của hắn hơi đau nhức, đây là di chứng sau khi sử dụng Hoàn Đoạn liên tục.

Theo một đao của hắn chém xuống, tên cảm nhiễm thể tinh anh nhìn như quái thú nâng trảo đón đỡ, cốt trảo sắc bén kia lập lòe ánh kim loại, bộ dạng của cảm nhiễm thể tinh anh lúc này đã không nhìn ra được là nhân loại.

Trường đao chém lên cốt trảo, vụng xương tung tóe.

Tô Hiểu cau mày, thuộc tính sức mạnh của tên này không kém hắn, không, thuộc tính sức mạnh của tên này còn cao hơn cả hắn.

“Gào!”

Cảm hóa thể tinh anh rít gào một tiếng, cái miệng to như chậu máu mở ra, hàm răng chênh lệch không đồng đều như chủy thủ sắc bén.

Cái miệng to như chậu máu cắn về phía Tô Hiểu, hai tay của Khô Thi sau lưng cảm nhiễm thể đặt trên gáy nó, con mắt nhắm chặt, đang điều khiển cảm nhiễm thể tinh anh hành động.

Bàn tay của Tô Hiểu vươn về trước, một mặt khiên năng lượng cường độ 120 điểm xuất hiện.

Rầm một tiếng, đầu của cảm nhiễm thể tinh anh đánh vào khiên năng lượng, trong chớp mắt, Tô Hiểu thu hồi khiên năng lượng.

Năng lượng Thanh Cương Ảnh dâng trào trên thân đao, Tô Hiểu đạp về trước, một đao chém về phía cổ Khô Thi.

Hắn không tấn công cảm nhiễm thể tinh anh, rõ ràng là tên này do Khô Thi thao túng, sau khi giết chết Khô Thi, tên này rất dễ xử lý.

Xì xì.

Lưỡi đao chém qua cổ Khô Thi, đầu của Khô Thi bay lên.

Cái đầu này bay giữa không trung, không lộ ra hoảng sợ hay kinh ngạc, trong đôi mắt chỉ có phẫn nộ và khinh thường, mơ hồ còn có ý âm mưu thực hiện được.

Một đao chém xuống đầu Khô Thi, Tô Hiểu chỉ thoáng dừng lại liền chém đao thứ hai.

Đao này chém về phía ngực Khô Thi, bởi vì chém đầu Khô Thi không chết.

Tình huống như vậy Tô Hiểu thường thấy rồi, năng lực của người làm trái quy tắc rất kỳ lạ, người làm trái quy tắc càng khó giết hơn hắn cũng gặp rồi.

Chỗ ngực Khô Thi xuất hiện một gương mặt, trên gương mặt này tràn đầy vẻ thống khổ và không dám tin tưởng.

- Đây là thứ quỷ gì thế?

Năng lượng Thanh Cương Ảnh theo vết thương xâm nhập vào trong cơ thể Khô Thi, đau đớn khiến Khô Thi suýt mất đi ý thức.

Xì xì.

Thân người của Khô Thi bị chém đứt, ngay lúc thân người bị chém đứt, một viên cầu thịt màu nâu nhạt từ trong cơ thể Khô Thi phá thể mà ra, trực tiếp tiến vào trong cơ thể cảm nhiễm thể tinh anh.

Cơ thể của cảm nhiễm thể tinh anh đứng yên một lát, sau đó đôi mắt xảy ra thay đổi.

- Ta phải làm thịt ngươi, đây là cơ hội cuối cùng ta được đổi cơ thể, ta tìm kiếm mấy thế giới diễn sinh, cuối cùng lại bức ta tới tình cảnh này.

Cảm nhiễm thể tinh anh, không, hẳn là Khô Thi đứng thẳng người, cảm nhận cường tráng của cơ thể này xong, Khô Thi lắc đầu, cơ thể này không quá ổn định.

Nhưng lúc này, bên cạnh Khô Thi xuất hiện hào quang màu tím, một điểm sáng màu tím trôi nổi giữa không trung, điểm sáng chậm rãi phóng to.

- Đến rồi.

Khô Thi hung dữ nhìn chằm chằm Tô Hiểu, giống như nhìn thấy tướng chết của kẻ địch.

- Hóa ra là như vậy, lấy phương thức ký sinh để sinh tồn à?

Ngón trỏ tay trái của Tô Hiểu giật giật, giới đoạn tuyến quấn quanh đùi Khô Thi, dùng sức kéo, vết thương rất nông xuất hiện trên bắp chân Khô Thi.

Khô Thi không quan tâm vết thương trình độ này, ngay lúc hắn ta muốn đánh về phía Tô Hiểu, năng lượng Thanh Cương Ảnh từ giới đoạn tuyến lan tràn, theo vết thương xâm nhập vào trong cơ thể của Khô Thi.

“A! !”

Tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra rất xa, Khô Thi rầm một tiếng ngã quỵ trên đất, có thể nói năng lượng Thanh Cương Ảnh là khắc tinh của hắn ta, bản thể của hắn ta quá nhỏ yếu rồi.

Tô Hiểu tiến lên trước, một đao xuyên qua cổ Khô Thi.

Thanh Cương Ảnh bao bọc trên ánh đao, Ảnh Thứ sinh thành, mười mấy gai năng lượng màu xanh lam nhạt đâm xuyên từ trong cơ thể Khô Thi ra, giống như một bụi nở rộ gai.

- Này, này...

Miệng Khô Thi há to, đồng tử run rẩy.

Chân của Tô Hiểu đạp lên bả vai Khô Thi, chậm rãi rút Trảm Long Thiểm ra.

Trường đao chém xuống, cái đầu của Khô Thi bị chém ra.

Một viên cầu thịt màu nâu nhạt chui từ trong cơ thể cảm nhiễm thể tinh anh ra, trên quả cầu thịt xuất hiện một gương mặt.

- Chuyện này không thể, lão đại sắp đến rồi, vì sao lại...

Tô Hiểu đạp bẹp quả cầu thịt màu nâu nhạt, nước tung tóe.

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả đã thành công thanh lý người làm trái quy tắc số 10207, nhiệm vụ liệp sát đã hoàn thành (2/5).]

[Cảnh cáo: Phát hiện người làm trái quy tắc sắp tới gần!]

Không cần Luân Hồi Nhạc Viên nhắc nhở Tô Hiểu cũng biết có người làm trái quy tắc sắp tới gần, điểm sáng màu tím bên cạnh thi thể Khô Thi đang nhanh chóng bành trướng, chậm rãi hóa thành một khe hở không gian.

Một người đàn ông mặc âu phục màu tím, trên mặt xuất hiện nụ cười ôn hòa đi từ vết nứt không gian ra.

Nam nhân nhìn tình hình xung quanh, sau đó hắn ta nhìn thấy viên cầu thịt bị đạp nát.

- Hả? Khô Thi chết rồi, lại mất một tên thuộc hạ, tuy rằng hắn ta rất ngu.

Nếu không phải trong tay cầm một cái đầu của Khế Ước Giả, nam nhân nhìn có vẻ nho nhã lễ độ.

- Xem ra Khô Thi là ngươi giết.

Nam nhân nhìn về phía Tô Hiểu, Tô Hiểu không nói hai lời, trực tiếp chém ra một đạo ánh đao.

Ánh đao xuyên qua nam nhân mặc âu phục, Tô Hiểu không bất ngờ, bởi vì hắn không cảm nhận được khí tức của đối phương.

- Không cần phải đằng đằng sát khí như vậy, ta chỉ truyền tống hình ảnh tới mà thôi, đúng rồi, ngươi có thể gọi ta là Tiểu Sửu Hồng Sắc.

Tiểu Sửu Hồng Sắc ném đầu người trong tay đi, bản thể của hắn ta ở cách đây hơn 100 kilomet, dưới chân là một bộ thi thể không đầu.

Tô Hiểu đánh giá Tiểu Sửu Hồng Sắc, xác định đối phương là hình chiếu thật xong, liền cho Trảm Long Thiểm vào bao, hắn chuẩn bị rời khỏi quảng trường này trước.

- Đợi đã, Truy Liệp Giả tiên sinh.

Nụ cười trên mặt Tiểu Sửu Hồng Sắc bắt đầu như thần kinh, Tô Hiểu dừng bước, nghiêng đầu nhìn Tiểu Sửu Hồng Sắc.

- Danh xưng này còn chính xác đúng không, săn đuổi bọn ta không có khả năng là Khế Ước Giả được, không biết Luân Hồi Nhạc Viên gọi ngươi là gì, có lẽ là Truy Liệp Giả?

Tô Hiểu híp mắt, có lẽ tên làm trái quy tắc này biết gì đó.

- Đúng là lạnh nhạt, yên tâm, liên quan tới thân phận của ngươi ta sẽ không tiết lộ ra ngoài, cho dù muốn để lộ cũng không làm được, ta thử nghiệm mấy trăm lần đều thất bại.

Tiểu Sửu Hồng Sắc giống như nhớ tới chuyện thú vị, hắn ta lấy một con đao nhỏ ra, để ngón cái ở mũi đao đè mạng xuống.

- Truy Liệp Giả tiên sinh, chúng ta chơi game đi?

Tiểu Sửu Hồng Sắc hắng giọng một cái.

- Bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ dẫn thuộc hạ truy sát ngươi, nếu ngươi có thể giết ngược lại ta, ta cho ngươi biết một bí mật liên quan tới người làm trái quy tắc, nhưng mà...

Tiểu Sửu Hồng Sắc nói tới đây, giống như không nén nổi tâm tình kích động, thanh đao nhỏ kia xì một tiếng đâm thủng ngón cái hắn ta.

- Nếu như ngươi thất bại, trước khi ngươi chết, ngươi phải nói cho ta biết một số bí mật liên quan tới Truy Liệp Giả, thế nào, chơi như vậy mới công bằng.

Trong lúc này Tô Hiểu không rõ mục đích của Tiểu Sửu Hồng Sắc, nhưng đối phương có thể truy sát hắn thì không còn gì tốt hơn, cho dù đối phương không tìm tới hắn, hắn cũng phải nghĩ biện pháp tìm đối phương.

- Gặp ở thành phố Yorknew.

- Ha ha ha, nói chuyện rồi, ta còn tưởng ngươi là người câm, xin lỗi, thất thố rồi.

Tiểu Sửu Hồng Sắc giống như khó nén nổi kích động trong lòng, hơn nữa tâm tình của tên này rất không ổn định.

- Gặp ở thành phố Yorknew, đã lâu rồi không gặp chuyện thú vị như vậy.

Bóng mờ của Tiểu Sửu Hồng Sắc chậm rãi biến mất, khe hở không gian kia cũng biến mất theo.

Tô Hiểu thầm than một tiếng, nếu bản thể của Tiểu Sửu Hồng Sắc dám vào khe hở không gian này, vậy hắn có biện pháp ung dung giết chết đối phương, hắn có thể khiến đối phương tiến vào không gian liệt phùng sau đó đóng không gian liệt phùng lại, vây chết đối phương ở trong không gian, đây là năng lực của [Lam Khải Phong Y] đạt được ở thế giới Hokage.

Hiệu quả của lạc ấn (màu vàng nhạt): Giam cầm không gian sơ cấp: Có thể niêm phong dao động không gian trong vòng 50 mét, trong khu vực này năng lực loại không gian dưới cấp năm sẽ mất đi hiệu lực, hiệu quả kéo dài 30 phút, thời gian làm lạnh là 2 ngày.

...

Đáng tiếc chính là, Tiểu Sửu Hồng Sắc giống như phát hiện gì đó, bản thể không tiến vào trong khe hở không gian.

- Đồng Minh Thân Sĩ, xem ra phiền phức chân chính còn chưa xuất hiện.

Tô Hiểu xoay người biến mất trong hẻm nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận