Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 708: Tiểu Tăng Tiễn Ngươi Một Đoạn Đường

Nhắc nhở giống như dùng máu tươi vẽ ra chậm rãi biến mất, Tô Hiểu che giấu cơ thể trong lớp cỏ dại tận eo, Bố Bố cũng nằm trên đất, Matou Sakura ở phía sau căn bản không cần cúi người, dù sao chiều cao đặt đó.

Cứ như vậy, Matou Kariya toàn thân tỏa ra khói đen rất dễ thấy, Tô Hiểu chậm rãi tới gần đối phương, một cước gạt ngã đối phương xuống đất.

- Sakura, bảo hắn cúi người.

Tô Hiểu nhìn về phía Matou Sakura, trong tiểu đội chỉ có Matou Sakura có thể khống chế Matou Kariya.

- Ngồi xổm xuống?

Matou Sakura nghiêng đầu, Matou Kariya toàn thân tỏa ra khói đen do dự một lát, cuối cùng lựa chọn ngồi xổm xuống.

Đã tới gần Ryuudou Temple, Tô Hiểu không thể không cẩn thận, lúc còn chưa tìm được Ryuudou Temple, thực ra hắn đã cảm nhận được ác ý đến từ Ryuudou Temple, đặc biệt là sau khi tiếp xúc với lão cha sứ, cảm giác này càng thêm mãnh liệt.

Tô Hiểu cúi thấp người trong cỏ dại, ánh mắt nhìn về phía Ryuudou Temple ở phía xa.

Ryuudou Temple là một tòa có kiến trúc ngọn núi, mà vị trí của Tô Hiểu ở dưới ngọn núi, bởi vì khoảng cách khá xa, cộng thêm ánh sáng quá tối, cho nên chỉ có thể thấy cửa chính Ryuudou Temple một cách mơ hồ.

Trước cửa chính của Ryuudou Temple treo hai cái đèn lồng hình vuông, thông thường đèn lồng có màu trắng hoặc màu đỏ, mà hai cái đèn lồng này lại tỏa ra hào quang màu vàng, khiến cả ngôi chùa có cảm giác thần thánh.

Tô Hiểu đã xem qua bản đồ chi tiết của Ryuudou Temple, sau khi tiến vào từ cửa chính là một đình viện bán khép kín, có chút tương tự cấu tạo của tứ hợp viện, đây là đại vương điện của Ryuudou Temple, xuyên qua đại vương điện đi sâu vào Ryuudou Temple là công đường, nơi này tương đương với vị trí trung tâm của Ryuudou Temple, tiếp tục đi về sau là cung điện chính, nơi này tương đương là hậu viện của Ryuudou Temple.

Nói một cách tổng thể, Ryuudou Temple có thể chia ra làm ba khu vực, từ trước tới sau phân biệt là: Đại vương điện  công đường  cung điện chính.

Cho dù không to lắm, thực tế phạm vi của Ryuudo Temple chỉ bằng một sân đá banh nhỏ, kiến trúc to nhỏ cũng mấy chục tòa, ba khu vực kể trên chỉ là ba khu vực quan trọng của Ryuudou Temple, còn có một số khu vực nhỏ không mở cho người ngoài, cho nên Tô Hiểu không thể biết rõ những khu vực nhỏ đó.

Nếu Ryuudou Temple vừa phải, nơi này sẽ không trở thành di tích cổ.

Mục đích chuyến này của Tô Hiểu là tiến vào Ryuudou Temple, muốn quang minh chính đại đánh vào, hay là bí mật lẻn vào, chuyện này còn phải xem nội dung vòng thứ hai của nhiệm vụ thức tỉnh thiên phú.

Ngay lúc Tô Hiểu chuẩn bị tới gần vị trí núi cao của Ryuudou Temple, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện.

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả đã tiến vào bên trong kết giới của Ryuudou Temple, vòng thứ nhất của nhiệm vụ thức tỉnh thiên phú đã hoàn thành.]

[Vòng thứ hai của nhiệm vụ thức tỉnh thiên phú đã kích hoạt.]

[Nhiệm vụ thức tỉnh thiên phú (vòng thứ hai): Cây đèn linh hồn.]

Cấp độ khó: Lv. 21.

Giới thiệu tóm tắt nhiệm vụ: Tiến vào cung điện chính tầng sâu nhất của Ryuudou Temple, cũng tìm được cây đèn linh hồn ở trong cung điện chính.

Thông tin nhiệm vụ: Cung điện chính ở sâu nhất trong Ryuudou Temple, trông coi rất nghiêm ngặt.

Kỳ hạn nhiệm vụ: 1 ngày.

Quest thưởng: Không.

Trừng phạt nhiệm vụ: Khấu trừ một cơ hội thức tỉnh thiên phú, bản thế giới không thể tiếp nhạn nhiệm vụ thức tỉnh thiên phú nữa.

...

- Cây đèn linh hồn sao?

Tô Hiểu không rõ cây đèn linh hồn là gì, trên thông tin nhiệm vụ không có bản vẽ, chỉ có thông tin bằng văn tự.

Nếu tìm kiếm vật nào đó, đánh chính diện xông vào Ryuudou Temple là không thích hợp, bí mật lẻn vào mới là vương đạo.

- Bố Bố, ngươi dẫn hai bọn họ đợi ở dưới núi, nếu bị kẻ địch phát hiện, có thể lựa chọn thì bán một người bảo đảm một người.

Bố Bố kêu lên một tiếng, ý là: “Chủ nhân, đã hiểu, nếu gặp phải nguy hiểm, sẽ bán đi tên lỗ mãng Matou Kariya, bảo vệ Matou Sakura, đến lúc đó ta lập tức dẫn nàng đi tìm chủ nhân ký kết khế ước Anh Linh.”

- Ừm, chính là ý này.

Tô Hiểu cởi Trảm Long Thiểm bên hông ra cho vào trong không gian chứa đồ, nắm thật chặt áo gió màu đen trên người, nắm bóng đen tới gần Ryuudou Temple.

Ở trong cỏ dại ngang tới eo, thỉnh thoảng ánh mắt Tô Hiểu sẽ nhìn về phía đỉnh núi Ryuudou Temple, trải qua một loạt chuẩn bị, cuối cùng hắn cũng tới nơi, nhưng nơi này không phải trọng điểm, hắn còn phải nghĩ biện pháp lẻn vào Ryuudou Temple.

Xoạt...

Mấy cây cỏ dại bị đạp ngã, một bóng người lao từ trong cỏ dại ra, Tô Hiểu đến vị trí dưới núi Ryuudou Temple.

Một con đường tạo bậc thang nối thẳng lên đỉnh núi xuất hiện, đây là để du khách dễ dàng lên tới Ryuudou Temple, nếu là trước đây đi bậc thang này không sao, nhưng bây giờ, Tô Hiểu chắc chắn không lên núi bằng bậc thang.

Ngay lúc Tô Hiểu chuẩn bị tránh khỏi bậc thang này, nhờ cây cối bên cạnh yểm hộ lên núi, thì một tên hòa thượng trẻ tuổi mặc áo vải xám đi từ bậc thang xuống.

Áo vải xám trên người tên hòa thượng trẻ tuổi này hơi rách nát, chỗ đầu gối bị mài nghiêm trọng nhất, phía trên còn có thể thấy bùn đất dính cả cỏ.

Tô Hiểu vừa định lắc mình trốn vào trong bụi cỏ, tên hòa thượng trẻ tuổi kia đột nhiên nghiêng đầu nhìn về phía Tô Hiểu.

Bốn mắt nhìn nhau, rõ ràng là tên hòa thượng trẻ tuổi kia hơi sửng sốt, trong mắt xuất hiện hàn quang, nhưng một lát sau hàn quang biến mất, hòa thượng trẻ tuổi giống như hơi nghi ngờ, biểu cảm biến thành hiền lành.

- Thí chủ, đã là canh giờ này, ở bên ngoài vùng hoang dã rất nguy hiểm, trên núi có động vật hoang dã, ban ngày sẽ không xuất hiện, nhưng buổi tối thường đi ra kiếm ăn.

Hòa thượng trẻ tuổi nói với vẻ ôn hòa, nhưng khiến Tô Hiểu nghi ngờ chính là, trên đầu đối phương quá nhiều sẹo.

Tô Hiểu không tính hiểu rõ về sẹo, nhưng gần trán đối phương có ít nhất mười mấy cái sẹo, lít nha lít nhít một mảng, đây còn chưa tính trên phần đầu, nhìn qua loa, trên đầu hòa thượng có ít nhất mấy chục cái sẹo.

Mà những vết sẹo này có màu đỏ, trong màn đêm mơ hồ tỏa ra ánh sáng, tuy “hòa thượng” cười ôn hòa, nhưng Tô Hiểu có cảm giác nụ cười này chỉ có thể dùng quỷ dị để hình dung.

- Thí chủ? Thí chủ?

Hòa thượng trẻ tuổi phát hiện Tô Hiểu không lên tiếng, liền chậm rãi đi xuống.

- Thí chủ lạc đường đúng không, bây giờ Ryuudou Temple không mở cho người ngoài, đang tiến hành nghi thức nội bộ, thí chủ nên trở về thì hơn, qua một thời gian nữa nơi này mới mở cho người ngoài.

Khi nói chuyện, hòa thượng trẻ tuổi đã xuống bậc thang, chuyện này vốn không có gì, nhưng mấy giây trước, hòa thượng trẻ tuổi cách Tô Hiểu ít nhất mấy chục mét.

- Ryuudou Issei không ở đây sao? Hắn không ở Ryuudou Temple đúng không?

Tô Hiểu mở miệng, nghe câu hỏi của Tô Hiểu, hòa thượng trẻ tuổi gật đầu.

- Hóa ra thí chủ tìm Issei, một tháng trước hắn đã rời khỏi Ryuudou Temple, nếu thí chủ là bạn của Issei, tiểu tăng sẽ tiễn thí chủ về thành phố Fuyuki.

Lúc này hòa thượng trẻ tuổi đã tới gần cách Tô Hiểu mười mét, còn đang không ngừng tới gần.

- Đa tạ, nhưng đường xuống núi ta biết rõ, không cần làm phiền ngươi.

Tô Hiểu muốn xoay người đi vào trong bụi cỏ, lúc hắn xoay người, hòa thượng trẻ tuổi kia lập tức nhếch miệng.

Xì xì.

Một cái xương gai phá thịt mà ra trên đỉnh đầu hòa thượng trẻ tuổi, trên xương gai trắng bệch còn có thể nhìn thấy tơ máu.

- Không, tiểu tăng phải tiễn thí chủ một đoạn đường, đường trở về thành phố Fuyuki quá xa, không bằng tiến vào ao vĩnh sinh đi.

Xì xì, xì xì, xì xì...

Từng cái xương gai chui từ trong đỉnh đầu hòa thượng trẻ tuổi ra, máu tươi chảy từ gò má hòa thượng trẻ tuổi xuống, đây không phải là hòa thượng gì, nói hắn ta là yêu quái cũng không quá, không, cho dù là yêu quái nhìn thấy bộ dạng của “hòa thượng” này, cũng sợ tới mức quay đầu bỏ chạy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận