Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 143: Đãi Ngộ Của Xạ Thủ

Giữa các Khế Ước Giả sẽ không sử dụng dò xét trang bị hay kỹ năng, đó là khiêu khích trần trụi, rất có khả năng sẽ thành ngươi chết ta sống.

Khi Huyết Mân Côi dò hỏi, đám Khế Ước Giả lần lượt nói rõ sở trường của mình, chỉ cần là cận chiến Huyết Mân Côi đều rất nhiệt tình, mà một tên pháp sư cầm pháp trượng màu lục, càng trở thành mục tiêu Huyết Mân Côi dụ dỗ.

Mị nhãn vô tình hay cố ý kia, khiến tất cả mọi người đều nhìn ra Huyết Mân Côi rất coi trọng pháp sư kia.

Nhưng pháp sư tên Trần lại không mắc bẫy, chỉ im lặng đứng trong đội ngũ.

- Vị mãnh nam này, chắc chắn ngươi là cận chiến đúng không?

Huyết Mân Côi đứng trước một mãnh nam cơ bắp, mãnh nam cơ bắp để mình trần thân trên, bắp thịt nửa người trên góc cạnh rõ ràng, lúc cười lộ ra hàm răng trắng bóng.

- Nữ sĩ, ta là một xạ thủ.

Mãnh nam cơ bắp lấy một khẩu súng Shotgun ra, còn bày ra mấy tư thế xạ kích chuyên nghiệp.

Ở phía xa sau khi Tô Hiểu thấy cảnh này, bỗng nhiên hắn có cảm giác dạ dày không được khỏe, hắn nhìn kiểu gì mãnh nam bắp thịt này cũng là aniki.

Khóe miệng Huyết Mân Côi giật giật, cố gắng duy trì nụ cười quyến rũ trên mặt.

- Lấy súng màu trắng đảm nhiệm viễn trình không tốt lắm đâu.

Ánh mắt Huyết Mân Côi hơi trở nên nguy hiểm.

Mãnh nam bắp thịt thở dài, biểu diễn thuộc tính cây súng kia cho Huyết Mân Côi xem.

- Ồ, đúng là xạ thủ thật, uổng phí cho bắp thịt trên người.

Mãnh nam cơ bắp cong cánh tay hơi gập người lại, bày ra tư thế kiện mỹ tiên sinh.

- Ta là huấn luyện viên thể hình, bắp thịt này chỉ là mỹ quan.

Rất nhanh Huyết Mân Côi biết được sở trường của tất cả Khế Ước Giả, một số Khế Ước Giả muốn đảm nhiệm xạ thủ, nhưng đều bị Huyết Mân Côi bắt lựa chọn một trong hai.

Thứ nhất là trục xuất khỏi khu ba, khiến độ khó hoàn thành nhiệm vụ của đối phương bằng không, cuối cùng nhiệm vụ thất bại, hai là đi trước đón đánh người khổng lồ, cận chiến với người khổng lồ.

Những Khế Ước Giả đều lựa chọn thứ hai, không ai đồng ý để nhiệm vụ thất bại.

Dựa vào sở trường của Khế Ước Giả, Huyết Mân Côi sắp xếp từng vị trí tác chiến giúp đám Khế Ước Giả.

Hiện giờ Tô Hiểu là “xạ thủ”, đương nhiên được sắp xếp ở vị trí sau.

Cộng thêm đám Khế Ước Giả lục tục chạy tới, khu ba có tổng cộng 43 Khế Ước Giả, trong đó có 12 cận chiến, 31 viễn trình.

Phần lớn những Khế Ước Giả cận chiến đều là bắt được, nếu không số lượng Khế Ước Giả “viễn trình” sẽ càng nhiều, có thể thấy tỉ lệ Khế Ước Giả cận chiến trong Luân Hồi Nhạc Viên thấp cỡ nào.

- Tất cả mọi người nghe lệnh, cận chiến phụ trách ngăn cản người khổng lồ, viễn trình dùng toàn lực hỏa lực, khai chiến.

Huyết Mân Côi kêu to một câu xông về phía người khổng lồ, Tô Hiểu đứng cách mười mấy mét hơi mơ hồ, đây là phương thức chỉ huy gì vậy, người phụ nữ này là phó đội trưởng thật sao? Chắc chắn là giao dịch PY [Giao dịch bẩn].

Mãnh nam cơ bắp cách Tô Hiểu không xa cũng hơi bất đắc dĩ.

- Này huynh đệ, ta tên là Ân Đồ, đều là “xạ thủ” phải chăm sóc lẫn nhau nhé.

Mãnh nam cơ bắp cười nhe răng với Tô Hiểu.

“Ồ.”

Tô Hiểu lùi về sau một bước theo bản năng, nghĩ thầm trong lòng tên này không phải là xạ thủ, bằng không hắn nuốt Phá Toái Tinh Linh.

- Nếu ta nhớ không nhầm ngươi tên là Byakuya đúng không, yên tâm đi, giới tính của ta rất bình thường, khá là yêu thích loại hình bên kia.

Ân Đồ chỉ Huyết Mân Côi ở phía xa.

Tô Hiểu cười không nói, chắc chắn người phụ nữ kia là hoa hồng có gai, loại có độc, hắn bắt đầu quan sát những Khế Ước Giả ở hàng trước, nếu như chỉ là bốn người khổng lồ, thì không thành vấn đề với những Khế Ước Giả, nhưng nếu hơn 10 con, đám Khế Ước Giả có thể chống đỡ được hay không thì không biết.

Nhưng Huyết Mân Côi cầm vũ khí màu lam, trong thời gian ngắn phòng ngự sẽ không có vấn đề gì.

Thực ra những chuyện này đều là thứ yếu, nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa mà Huyết Mân Côi nói Tô Hiểu từng nghe rồi.

Ở thế giới trước trước khi hắn giết Hắc Bạch, Hắc Bạch từng nói một câu như vầy, “Nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa sẽ không bỏ qua cho anh”.

Nói cách khác, có khả năng nữ vương, Hắc Bạch, Diệp Tử là thành viên của nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa.

Vừa nãy có người nói nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa toàn là nữ, vậy không sai rồi.

Bỉ Ngạn Hoa là nhóm mạo hiểm có thể phòng ngự độc lập khu một, thực lực không yếu, kế tiếp phải cẩn thận một chút rồi.

Nhắc tới cũng khéo, hai nhóm mạo hiểm Tô Hiểu từng tiếp xúc đều tới thế giới người khổng lồ.

Hay có thể nói là không khéo lắm, lúc trước đánh giá tổng hợp qua cửa hai thế giới của hắn quá cao, cho nên độ khó thế giới tiến vào cũng hơn cấp hắn, huống hồ hắn còn “cộng điểm” thân phận Liệp Sát Giả.

Trong lúc Tô Hiểu đang suy tư, đội cận chiến cách mười mấy mét đã tiếp xúc với người khổng lồ.

Hình thể của người khổng lồ quá to, rất nhiều Khế Ước Giả tấn công chân người khổng lồ để người khổng lồ ngã xuống đất, sau đó nhảy lên lưng người khổng lồ công kích vị trí sau gáy.

Khế Ước Giả không có “trang bị cơ động lập thể” loại kỹ thuật phản khoa học, chỉ có thể dùng phương thức ngu ngốc.

Mục tiêu công kích của Khế Ước Giả viễn trình là mắt hoặc bắp đùi người khổng lồ.

Đánh mù mắt trước, sau đó chém ngã, cuối cùng công kích sau gáy.

Nói thì đơn giản, nhưng thao tác thực tế là hai chuyện khác nhau.

- Xông lên!

Một đám Khế Ước Giả cận chiến xông tới dưới chân người khổng lồ, sắp tới gần người khổng lồ.

Người đàn ông trung niên tên Man Ngưu xông lên trước tiên, con mắt nhìn chằm chằm chân người khổng lồ.

Đám Khế Ước Giả rống to nên hấp dẫn sự chú ý của người khổng lồ, đó là người khổng lồ cao mười mét.

Người khổng lồ cúi đầu, cái đầu này có biểu cảm ngu si, giống như kẻ ngốc cúi đầu nhìn rất nhiều Khế Ước Giả ở phía dưới.

Đám Khế Ước Giả dừng bước, khí thế vừa rồi tan thành mây khói.

- Đó là người khổng lồ à?

Một tên Khế Ước Giả cầm đại đao nuốt nước bọt, mồ hôi lạnh chảy từ thái dương xuống.

Không giống với lúc xem anime, tự mình đứng trước mặt người khổng lồ là hai cảm giác khác hoàn toàn.

Hình thể khổng lồ, vẻ mặt đờ đẫn, từng cái răng cỡ chậu rửa mặt, cùng với cái bụng trâu mập mạp.

Khi bị những chiếc răng kia cắn lên người sẽ có cảm giác gì? Huống chi sau đó còn bị nuốt vào trong cái bụng trâu đầy máu loãng.

- Đừng thất thần chờ chết nữa, xông lên cùng ta.

Huyết Mân Côi xông lên trước, trường thương trong tay xoay tròn vài vòng, giống như là múa.

Sau khi rất nhiều Khế Ước Giả do dự một lát, cuối cùng cũng nghiến răng xông lên trước.

Cận chiến đều xông lên, Tô Hiểu đảm nhận xạ thủ ở phía xa cũng không thể nhìn.

Pằng, pằng, pằng…

Phá Toái Tinh Linh trong tay nhanh chóng bắn ra sáu phát liên tục, sáu viên đạn do Kagune hình thành xuyên qua không khí, gây nên từng tầng sóng khí trong không khí rồi bắn vào gò má người khổng lồ.

Pằng, pằng, pằng…

Từng lỗ thủng to bằng nắm tay xuất hiện trên mặt người khổng lồ, sáu phát đạn có một phát vào mắt, lấy tình huống xạ kích tùy duyên để phán đoán, vận khí tương đối khá.

Phá Toái Tinh Linh sẽ tự động nạp đạn, cần hai phút, cho nên Tô Hiểu đốt một điếu thuốc ngồi trên tảng đá to đợi đạn được nạp.

A, pằng…

Tiếng hét và tiếng súng khiến Tô Hiểu hơi sửng sốt, hắn nghiêng đầu nhìn, là Ân Đồ ở bên cạnh, mỗi lần tên này nã súng đều hét to một tiếng, khí thế còn mạnh hơn những Khế Ước Giả cận chiến.

Thấy cảnh này Tô Hiểu không biết nói gì, tên gia hỏa này phô trương quá rồi.

Không phô trương như Ân Đồ, pháp sư tên Trần kia bắt đầu khởi động nguyên tố, một quả cầu lửa to bằng nắm tay kéo dài trong không trung, rất nhanh đã biến thành hỏa cầu đường kính hai mét.

Phù…

Quả cầu lửa kia kéo cái đuôi lửa bay nhanh, mục tiêu là đầu người khổng lồ cao mười mét.

Bùm một tiếng, hỏa diễm bao bọc đầu người khổng lồ nổ tung, người khổng lồ kia lung mấy lần như uống rượu say rồi ngã rầm xuống đất.

Những Khế Ước Giả cận chiến thấy người khổng lồ chết đi, đều nhìn về phía Trần với vẻ ngưỡng mộ.

Một đòn giết chết người khổng lồ mười mét, pháp sư này không yếu, thuộc tính chí lực ít nhất phải 20 điểm.

Huyết Mân Côi cười mị hoặc, ánh mắt nhìn về phía Trần đã thay đổi, không có mấy pháp sư vừa mở màn đã ra sức như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận