Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 392: Hướng Đi

[Đoạn tội]

Cấp độ khó: Lv. 12.

Giới thiệu tóm tắt nhiệm vụ: Tiêu diệt Thất Tông Tội, khiến The Little One Inside the Flask mất đi phần lớn sức mạnh.

Thông tin nhiệm vụ: Đã hoàn thành (2/7).

Kỳ hạn nhiệm vụ: 20 ngày.

Quest thưởng: Dựa vào mức độ hoàn thành cho khen thưởng tương ứng, mức độ hoàn thành càng cao khen thưởng càng phong phú, nếu mức độ hoàn thành đạt tới (7/7), sẽ dành khen thưởng thêm.

Trừng phạt nhiệm vụ: Không.



Kiểm tra thông tin nhiệm vụ thành tựu [Đoạn tội], Tô Hiểu gật đầu, tuy không biết khen thưởng [Đoạn tội] là gì, nhưng nhiệm vụ thành tựu này nhất trí với mục tiêu của hắn, làm suy yếu thế lực của The Little One Inside the Flask.

Tô Hiểu thanh lý hiện trường chiến đấu một phen, chủ yếu là thanh lý vết máu hắn để lại, người nhân tạo có khả năng vì những vết máu này mà tới tìm hắn.

Tô Hiểu cưỡi lên Bố Bố, Bố Bố rất ưu sầu, nó lại phải đi rồi.

Ba tiếng sau, Tô Hiểu quay về thị trấn Rissenpur, nơi này đã hóa thành một vùng than cốc, tuy đã qua hơn tám tiếng, nhưng nổ tung sản sinh hỏa hoạn vẫn chưa tắt như cũ.

Xung quanh trấn nhỏ không có một bóng người, ánh lửa nổ tung thôn phệ cả trấn nhỏ.

Tô Hiểu đứng đợi hai canh giờ ở gần trấn nhỏ, cuối cùng hắn cũng đợi được người phải đợi.

Một đội số lượng khoảng ba trăm người tới gần trấn nhỏ, đây là bộ đội quét dọn sớm đã ước định.

- Bạo Viêm luyện kim thuật sư, cực khổ rồi, chuyện sau đó sẽ do bọn ta xử lý.

Trong lòng tiểu đội trưởng của đám quân này vẫn còn sợ hãi nhìn Tô Hiểu, giống như có chút sởn tóc gáy với hành động nổ hủy cả thị trấn nhỏ của Tô Hiểu.

- Chủ mưu phản loạn là người Ishval, lúc nổ tung đám người Ishval chạy trốn được một ít, nhưng đã được ta thanh lý, có cần lấy thi thể không?

Tô Hiểu nhìn tiểu đội trưởng của đám quân đội này, hắn đã chuẩn bị kỹ càng mười mấy thi thể, đúng là người Ishval.

- Không cần, chỉ cần biết ai là chủ mưu là được, cực khổ rồi.

Nói xong tiểu đội trưởng dẫn người tiến vào trấn nhỏ, Tô Hiểu đi bộ về phía trấn nhỏ gần đây, hắn chuẩn bị ngồi xe lửa về Central City.

Hành động lần này của hắn là: Điều tra trấn nhỏ, bố trí bom, làm nổ thuốc nổ, truy sát người Ishval chạy trốn, sau khi chiến đấu với người Ishval bị thương nhẹ, rời trấn nhỏ.

Tất cả những chuyện này tốn 9 tiếng 12 phút, không có bất luận kẽ hở gì.

Chỉ cần là người có lối suy nghĩ bình thường, sẽ không nối chuyện hai người nhân tạo chết ở “thành Liore” với Tô Hiểu.

Thành Liore cách thị trấn Rissenpur rất xa, nếu không phải tốc độ của Bố Bố đủ nhanh, Tô Hiểu không thể qua lại trong vòng hơn chín tiếng được.

Huống chi trong chín tiếng này hắn còn có chứng cứ không có mặt, cho dù người nhân tạo ở Central City điều tra hắn cũng không sao.

Ngồi trên xe lửa ở giữa thành phố, Tô Hiểu bắt đầu suy tính trình tự giết người nhân tạo.

Sắc dục, tham ăn đã xử lý xong, còn năm người nhân tạo nữa.

Trình tự sau đó sẽ là Greed tham lam, Envy đố kỵ, Sloth lười biếng, Pride ngạo mạn, Warth phẫn nộ.

Tô Hiểu sắp xếp trình tự giết người nhân tạo, đây không phải là yêu cầu của nhiệm vụ, mà là tầm quan trọng của người nhân tạo đối với The Little One Inside the Flask.

Trong đó tham lam là dễ nhất, tên này trốn đi nhiều năm, cho dù tử vong cũng không khiến người ta chú ý.

Đoàn tàu chậm rãi chạy đi, trên đường đi sẽ tình cờ dừng lại.

- Các lữ khách, sắp đến thị trấn Dublith.

Nhắc nhở vang lên trong loa phát thanh, Tô Hiểu vì mất máu quá nhiều mà buồn ngủ tỉnh táo hơn một chút.

- Thị trấn Dublith sao?

Bỗng nhiên Tô Hiểu cảm thấy tên thị trấn này rất quen, nhưng trong lúc nhất thời không nhớ ra được trấn nhỏ này.

- Dublith, Dublith, rốt cuộc là nơi nào?

Trong đầu nhanh chóng nghĩ lại địa danh tên Dublith này, bỗng nhiên trong đầu Tô Hiểu lóe lên linh quang, hắn nghĩ ra Dublith là thị trấn nào rồi.

- Lại là con đường này, xem ra đây là ý trời.

Tô Hiểu đẩy Bố Bố ở bên cạnh một cái, đứa thiếu não này ngủ nước bọt chảy cả ra rồi.

- Tỉnh lại đi, chuẩn bị xuống xe.

“Ô…”

Bố Bố kêu nghẹn ngào một tiếng, nhưng không có một chút ý muốn tỉnh.

Tô Hiểu lấy một khúc xương ra đặt trước mũi Bố Bố, đang ngủ say mũi Bố Bố rung động, đầu không bị khống chế vươn tới trước.

Dưới mê hoặc của đồ ăn, Bố Bố tỉnh lại, nhưng đôi mắt mông lung buồn ngủ, ánh mắt giống như muốn nói: “Ta là ai, ta ở đâu, ta muốn ăn cơm.”

Tô Hiểu đi xuống đoàn tàu, thị trấn nhỏ này hắn từng lưu ý khi xem “Fullmetal Alchemist”.

Nếu nhớ không nhầm, thị trấn Dublith là trấn nhỏ chỗ sư phụ nhân vật chính.

Nếu tính toán thời gian không sai lệch, nhiều nhất là hai ngày, Greed tham lam sẽ xuất hiện ở đây.

Sau khi Tô Hiểu xuống xe lửa, không lâu sau trên xe lửa truyền tới tiếng ầm ĩ.

- Xảy ra chuyện gì thế, đã quá thời gian xuất phát.

- Đúng vậy, ta cần về Central City gấp.

Nhân viên tàu sốt ruột tới mức đầu đầy mồ hôi, đoàn tàu xảy ra vấn đề, nguyên nhân cụ thể không rõ, đã không thể tiếp tục chở hành khách.

- Các vị hãy nghe ta nói, đoàn tàu xảy ra một số vấn đề, xin các vị hãy ngồi yên trên tàu một lát.

Tiếng cãi vã truyền đến ở nhà ga, Tô Hiểu không để ý tới tiếng cãi vã, đoàn tàu bị hắn làm hỏng.

Nếu dựa theo quy trình thông thường, hắn nhất định phải trở lại Central City, tuy hắn được phóng thích từ trong ngục giam, nhưng không có nghĩa là hắn được tự do.

Trước khi trở mặt hoàn toàn với người nhân tạo, hành tung của Tô Hiểu không thể quá xa Central City.

Đi tới một phòng điện thoại, sau khi Tô Hiểu nói ra ám ngữ, kết nối đường dây quân đội, cũng gọi cho Envy đố kỵ.

- Này, ai thế?

Giọng điệu của Envy vĩnh viễn có ý khiêu khích, tâm tình đố kỵ tràn ngập trong đầu hắn ta.

- Ta là Bạo Viêm.

- Hóa ra là Bạo Viêm, chuyện bên kia ta đã nghe nói, ngươi lại nổ cả tòa trấn nhỏ, đúng là tàn nhẫn, ha ha.

- Tạm thời ta không thể trở về Central City được.

Tô Hiểu âm thầm suy nghĩ, phải chăng nên giải quyết tên Envy này sớm, tên này tương đương với người giám sát hắn.

- Không thể trở về, làm sao, ngươi chuẩn bị bỏ trốn à?

Giọng Envy hơi bất mãn.

- Tàu bị hỏng, mà ta có thương tích trên người, chuẩn bị dưỡng thương ở thị trấn Dublith.

- Vậy sao, được rồi, “mau chóng” trở về, nếu trong vòng ba ngày không trở lại, a…

Envy tắt điện thoại.

Sau khi Envy tắt điện thoại, ánh mắt Tô Hiểu lấp lóe, ý nghĩ giải quyết Envy sớm một chút càng mãnh liệt hơn rồi.

- Sau khi giải quyết tham lam xong sẽ là ngươi.

Tô Hiểu rời khỏi phòng điện thoại công cộng, hắn ta chuẩn bị đi tìm một đôi vợ chồng, không sai, chính là sư phụ của nhân vật chính.

Tô Hiểu không định giao thiệp với sư phụ nhân vật chính, nếu phân chia trận doanh, sư phụ của nhân vật chính thuộc loại “thủ tự thiện lương”, mà Tô Hiểu thuộc vào nhóm “trung lập hỗn loạn” hoặc “thủ tự tà ác”.

Hai bên nhìn nhau không hợp mắt, khả năng hợp tác không cao.

Ngoại trừ một số nhân vật chính ra, Tô Hiểu và phần lớn nhân vật chính đều thuộc loại nhìn nhau là thấy khó chịu.

Sư phụ của nhân vật chính là một nữ luyện kim thuật sư mạnh mẽ, có chút tiếng tăm ở đây.

Trải qua thăm hỏi, Tô Hiểu biết địa chỉ của Izumi Curtis sư phụ nhân vật chính, hai vợ chồng mở một cửa hàng thịt.

Tô Hiểu nhìn về phía Bố Bố ở bên cạnh.

- Bố Bố, đã đến lúc bày ra mị lực của ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận