Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 777: Rất Dẻo Dai

- Con nhóc chết tiệt này, chọc tên quái vật như vậy đâu ra thế, nhanh cứu nàng đi.

Nữ Khế Ước Giả nôn nóng.

- Ta không có cách nào, khoảng cách quá xa, hơn nữa trên chiến trường quá nhiều người, đạn Hư Hành năm phút mới hình thành một viên, hay là chúng ta lập tức chạy tới?

Nam Khế Ước Giả cầm súng ngắm trong tay lòng như lửa đốt, hắn ta ái mộ thiếu nữ tóc bạc đã lâu, nhưng không dám nói ra miệng, một là trong Thiên Khải Nhạc Viên rất nguy hiểm, ở đây không thích hợp nói chuyện yêu đương, hai là sợ nói ra xong thiếu nữ tóc bạc không có cảm giác với hắn ta, vậy thì rất lúng túng.

- Không có chuyện gì, có ta ở đây.

Nam Khế Ước Giả lòng bàn tay xăm trận pháp bình tĩnh nói, hai tay hắn ta tạo thành hình chữ thập, giữa hai tay nguyên tố hệ “Đất” nồng nặc tới mức đến mắt trần cũng thấy được.

...

Trên chiến trường, một cước của Tô Hiểu đá gãy cổ một tên người lùn, trường đao trong tay liên tục chém ra, mấy tên thú nhân che yết hầu phun máu ngã xuống.

Thiếu nữ tóc bạc cách Tô Hiểu khoảng ba mươi mét, nếu là tình huống đuổi theo thông thường, Tô Hiểu có thể đuổi kịp đối phương trong vòng mấy giây.

Đáng tiếc bây giờ đang ở chiến trường, xung quanh tràn ngập thú nhân, người lùn, hơn nữa hình thể của thiếu nữ tóc bạc nhỏ đi xong, nàng mượn ưu thế hình thể qua lại trong dòng người, là em gái yếu đuối, nàng cũng không quan tâm gậy dưới người, trơn trượt dị thường.

Nếu như chỉ như vậy, Tô Hiểu cũng có thể đuổi theo đối phương, chết tử tế không chết chính là, có một kẻ địch hệ thổ ở khoảng cách xa quấy rầy hắn, mặt đất dưới chân hắn không phải đột nhiên nhô lên, thì chính là biến thành đầm lầy, thậm chí sẽ đột nhiên xuất hiện cái hố.

Thường xuyên như vậy, Tô Hiểu sửng sốt phát hiện, hắn không chỉ không đuổi kịp thiếu nữ tóc bạc, trái lại cách đối phương y nguyên, không đúng, hiện giờ phải là tiểu loli tóc bạc mới đúng.

Càng đáng giận chính là, tiểu loli này phát hiện không có nguy hiểm xong, trong khi chạy trốn thỉnh thoảng còn quay đầu khiêu khích Tô Hiểu, có lúc vỗ cái mông nhỏ, có lúc vai lay động trái phải, phát huy sóng ngực đến mức tận cùng, quả thực như tôm tít phụ thể.

Một quyền của Tô Hiểu đánh nát đầu một thú nhân, hắn cho Trảm Long Thiểm vào bao.

Hoàn Đoạn.

Coong!

Ánh đao màu lam nhạt khuếch tán ra, thú nhân và người lùn ở xung quanh bị dọn sạch.

Tô Hiểu lập tức thu hồi Trảm Long Thiểm, Spider Queen xuất hiện trong tay, hắn nửa ngồi nửa quỳ trên đất, kéo cò, giơ súng, nhắm chuẩn, động tác như nước chảy mây trôi, làm liền một mạch.

Tiểu loli tóc bạc đang chạy trốn liếc mắt nhìn phía sau một cái, nàng vừa vặn thấy được nòng súng đen xì kia.

- Còn... Còn có thể sử dụng súng ngắm sao? Ta sai rồi, vữa nãy không nên khiêu khích, đừng đuổi nữa, cho dù đuổi kịp ngươi cũng không thể làm gì ta mà.

Loli tóc bạc đứng tại chỗ, giơ tay kéo dây chuyền thủy tinh trên cổ, vẻ mặt đau lòng.

Đây không phải là trang bị, là một kiện đạo cụ, nếu như dùng phẩm chất của Luân Hồi Nhạc Viên để đổi, đây là đạo cụ phẩm chất màu vàng dùng một lần.

Uy lực của đạo cụ một lần nhất định mạnh hơn trang bị cùng cấp, đây là chuyện không thể nghi ngờ, dù sao trang bị có thể sử dụng lại.

Loli tóc bạc nhăn mặt, rất đau khổ.

- Xong đời, lần này trở về, tỷ tỷ lột da mình mất, đáng ghét, tên biến thái này, lolicon, cẩu độc thân.

Loli tóc bạc chửi ba từ xong, thì bóp nát mặt dây chuyền thủy tinh trong tay.

- Phá nát đi, Hải Hoàng.

Cách một tiếng, mặt dây chuyền thủy tinh nổ tung, một tầng hào quang màu vàng bao bọc loli tóc bạc, nàng nhìn thẳng Tô Hiểu.

Một viên đạn đường kính 17.36 mm bay tới, bay xuyên qua cơ thể từng thú nhân, thú nhân bị đạn xuyên thủng cơ thể nửa người đều bị bạo thành thịt nát.

Tay nhỏ của loli tóc bạc đẩy về trước, nương theo chưởng này đánh ra, hào quang màu vàng trên người nàng lùi đi.

Bùm!

Làn sóng màu vàng cuồng bạo từ trên bàn tay loli tóc bạc khuếch tán ra, cũng nhanh chóng đẩy mạnh về trước, làn sóng màu vàng rộng mười mét, cao năm mét, giống như một cơn sóng thần.

Viên đạn đường kính 17.36 mm kia mới chạm vào làn sóng màu vàng, viên đạn lập tức nát ra, hóa thành mảng lớn mảnh vụn kim loại.

Đương nhiên là Tô Hiểu chú ý tới làn sóng màu vàng này, tốc độ của làn sóng màu vàng này rất nhanh, hơn nữa uy lực kinh người, những thú nhân hoặc người lùn chạm vào làn sóng màu vàng này lập tức bị nổ thành sương máu, mặt đất đều bị cày thành đất bằng.

Một tấm khiên cường độ 500 điểm xuất hiện trước người Tô Hiểu, cùng lúc đó còn có một tấm chắn màu vàng hình vỏ trứng bao bọc lấy hắn.

Bùm!

Tô Hiểu bị đập bay ra ngoài, khiên năng lượng cường độ 500 điểm lập tức bị phá nát!

Thân ở giữa không trung, tấm chắn màu vàng biến mất, miệng Tô Hiểu phun ra máu tươi, hắn chịu đựng cảm giác nặng nề trong lồng ngực, ở giữa không trung giơ súng nhắm chuẩn, bóp cò súng, đạn bay ra khỏi nòng.

Pằng.

Tiếng súng qua đi, Tô Hiểu rơi xuống đất, vừa xuống đất, hắn lại phun ra một ngụm máu to, uy lực của đạo cụ phẩm chất màu vàng dùng một lần rất khủng bố, nếu không phải khoảng cách xa + khiên năng lượng cường độ 500 điểm + 70 điểm thuộc tính thể lực + tấm chắn vô địch thứ cấp, rất có khả năng Tô Hiểu đã bị đòn đánh này miểu sát, đây chính là uy lực của đạo cụ phẩm chất màu vàng dùng một lần.

Làn sóng màu vàng đẩy ra xa mấy trăm mét mới tiêu tan, chỗ đi qua không có một ngọn cỏ.

Tô Hiểu nhìn về phía vị trí của loli tóc bạc, chỗ đó xuất hiện một đống thịt nát, khi ở giữa không trung hắn bắn ra viên đạn trúng mục tiêu, nhưng có người khác chạy tới, cứu loli tóc bạc rười đi.

Nếu nắm giữ tinh thông súng ống: Trước Lv. 30, súng này tuyệt đối không thể trúng mục tiêu.

...

Ở ngoài một kilomet, ở biên giới chiến trường phía sau quân bộ lạc, lọt vào trong tầm mắt là tràn ngập thú nhân hoặc người lùn tuôn tới chiến trường, quân đội phía đế quốc còn chưa giết tới đây.

Ba tên Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên hình thành chữ phẩm ( 品 ) tách ra với đám thú nhân xung phong gần đó, hình thành một vùng đất trống nhỏ.

Loli tóc bạc nằm trên đất trống, máu tươi không ngừng tản từ dưới người nàng ra.

“Khụ khụ khụ...”

Loli tóc bạc ho khan một trận, theo ho khan, máu tươi bị ho ra.

- Ta sống sót sao?

Loli tóc bạc tỉnh lại, muốn đứng dậy theo bản năng, nàng vừa mới có động tác, đau nhức khiến nàng suýt ngất đi lần nữa.

- Lưu Ly, đừng nhúc nhích.

Một nữ Khế Ước Giả tóc dài bay bay, khoảng chừng hai mươi tuổi mở miệng.

- Hai chân ta bị bắn nát rồi sao?

Loli tóc bạc, cũng chính là Lưu Ly thở dài, lần này nàng thua thảm, nếu không phải năng lực thiên về chạy trốn + đội hữu trợ giúp + đạo cụ màu vàng dùng một lần, nàng căn bản không trốn thoát.

- Hừm, hai chân đứt mất đoạn...

Nam bắn tỉa trong tiểu đội của Lưu Ly nghiêng đầu, tay hắn nắm súng nổi đầy gân xanh, hàm răng nghiến ken két.

Nếu như chỉ hai chân bị bắn nát, tay bắn tỉa nam kia sẽ không có loại vẻ mặt này.

Cơ thể Lưu Ly từ rốn trở xuống đều bị bắn nát, hiện giờ chỉ còn sót lại nửa người trên.

- Đi tìm Hi nữ vương, nàng nhất định có biện pháp.

Khế Ước Giả trung niên hệ thổ trầm ổn nhất trong đội mở miệng.

- Đúng vậy, Hi nữ vương nhất định sẽ cứu Lưu Ly.

- Đi tìm tỷ tỷ sao?

Lưu Ly nuốt nước bọt, gương mặt vốn trắng bệch lại càng trắng hơn.

- Hay là ta nhìn một lát trước, dùng vật phẩm khôi phục chống đỡ trước đã? Ta cảm thấy trạng thái hiện giờ của ta cũng không tệ lắm, ngoại trừ đau thì không còn cảm giác khác, còn nữa, chỗ xuỵt xuỵt của ta có phải bị bắn nát rồi không? Tên biến thái kia.

- Bớt nói linh tinh đi, thảm như vậy còn lắm lời.

Nữ Khế Ước Giả cẩn thận nâng Lưu Ly lên, chạy đến chiến khu khác, Hi không ở chiến khu Kurotsuchi.

...

Bên trong chiến trường.

Tô Hiểu có chút máy móc vung vẩy Trảm Long Thiểm trong tay chém giết kẻ địch, từ sau khi thiếu nữ tóc bạc kia chạy trốn, hắn không gặp phải Khế Ước Giả khác của Thiên Khải Nhạc Viên.

Khi kẻ địch gần đó đều chém ngã xuống hết, Tô Hiểu liếc nhìn đồng hồ, chiến tranh đã kéo dài, không biết lúc nào mới kết thúc.

Tuy bốn phía tràn ngập kẻ địch, nhưng giá trị sinh mệnh và giá trị pháp lực của Tô Hiểu đã khôi phục đầy, cảm giác nặng nề trong lồng ngực cũng biến mất, đây chính là điểm cường đại của thiên phú Phệ Linh Giả, giết địch càng nhiều trạng thái càng tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận