Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 653: Minh Hữu?

- Đi bắt hắn ta.

Tô Hiểu liên lạc với Zenji, Zenji nhận được mệnh lệnh thì rất ngạc nhiên, phản ứng đầu tiên của lão ta là có phải mình đắc tội Tô Hiểu hay không, nên đối phương mới khiến lão ta đi chịu chết.

Zenji chính là ai cơ chứ, tên này nổi tiếng là sợ chết, lão ta lập tức phái thuộc hạ của mình đi bắt Phinks, không chỉ thông báo cho thuộc hạ của mình, lão ta còn thông báo cho Kurapika, vì lão ta không ưa “gia tộc Nostrade”, Kurapika là vệ sĩ của “gia tộc Nostrade”.

Mấy chục thành viên của hắc bang lao ra khỏi sàn đấu giá, xông thẳng tới vị trí của Phinks, Kurapika cũng bao gồm trong đó.

Từ trong màn hình nhìn thấy bóng dáng Kurapika xong, Tô Hiểu lắc đầu, hắn vốn muốn cho Kurapika đi đối phó Franklin, nhưng đối phương đi tìm Phinks cũng không sao, chỉ cần Kurapika ngăn cản hoặc giết một thành viên của lữ đoàn là được.

Đây có khả năng là bẫy đoàn trưởng Chrollo bố trí, Tô Hiểu và Kurapika không quen biết, mà đối phương cũng cam tâm tình nguyện đi “đạp mìn”.

Thành viên của hắc bang và Kurapika cùng nhau tiến lên trước, Phinks giết chết mấy thành viên của hắc bang xong, xoay người trốn vào thành phố trong bóng đêm.

- Trốn quá thẳng thắn.

Tô Hiểu luôn cảm thấy không đúng chỗ nào đấy, nhưng không nghĩ ra không đúng chỗ nào, tình hình tối nay chỉ có thể dùng quái dị để hình dung.

Bùm!

Một tiếng vang thật lớn truyền từ dưới lầu tới, di động ở bên cạnh cũng cùng vang lên.

Tô Hiểu cầm lấy di động, vừa nghe máy vừa đi ra ngoài.

- Còn sống à?

Lời nói của Tô Hiểu không được đáp lại, một lát sau giọng Piccolo thở hổn hển truyền tới.

- Còn sống, nhưng mất đi tự do trong thời gian ngắn.

- Sống sót là được, Ten Dons khác chết rồi à?

- Hẳn là... Đã chết.

Piccolo thở dài, lão ta luôn có cảm giác mình là phản đồ.

- Có thể liên lạc với bên ngoài là được, gia tộc Zoldyck không dám tới đó giết ngươi, cho dù bọn họ gan to bằng trời cũng không dám.

Trên mặt Tô Hiểu xuất hiện nụ cười, danh tiếng của gia tộc Zoldyck rất lớn không giả, nhưng vị trí của Piccolo là nơi gia tộc Zoldyck không dám đặt chân tới, cho dù mất danh tiếng cũng không dám tới đó giết người, trừ phi cả nhà Zoldyck đã sống đủ.

Lúc này Piccolo đang ở phân bộ của tổ chức V5 ở “đại lục Invasion”, V5 là năm cơ quan khủng bố của quốc gia tạo thành tổ chức Liên Hợp Quốc, Zoldyck nhiều nhất được xem là gia tộc sát thủ nổi tiếng, hai bên không cùng một cấp bậc.

Cho dù thực lực của Maha Zoldyck khủng bố, nhưng lão ta tuyệt đối không dám tới phân bộ V5 giết người, tuyệt đối không dám.

Còn làm sao Piccolo tiến vào được phân bộ của tổ chức V5, vậy thì phải nhắc tới nhãn cầu của con Cự Quái Độc Nhãn kia, tổ chức V5 cảm thấy có hứng thú với thứ này, Piccolo dâng thứ này không điều kiện, cũng nhân cơ hội cống hiến bốn phần năm tài sản của bản thân.

Có lẽ tổ chức V5 không ngờ Piccolo thức thời như vậy, nên cho lão ta một chức vị nhỏ, điều này thực sự khiến Piccolo sướng tới phát rồ, tên này từ thành viên của hắc bang nhảy thẳng lên trở thành quan chức nhỏ của tổ chức V5, tuy chức này rất nhỏ.

Hơn nữa tổ chức V5 chuẩn bị thay đổi phương châm, không còn dùng phương pháp “Cắt rau hẹ” nữa, chuẩn bị bí mật nâng đỡ Piccolo thành con rối, do đó tự động quản lý hắc bang, tồn tại tức là có đạo lý, tồn tại của hắc bang, có thể trợ giúp tổ chức V5 quản lý mấy đại lục.

- Chuyện bên đấu giá ngươi định đoạt, gần đây ta mới tiếp nhận chuyện bên này.

Hiện giờ Piccolo rất đắc ý, không muốn tiếp tục nhúng tay vào chuyện bán đấu giá, đây là chuyện tốt đối với Tô Hiểu, hiện giờ sàn đấu giá sẽ do hắn định đoạt, còn thế lực Ten Dons, vẫn là Piccolo như trước, điểm ấy không thể thay đổi, đặc biệt là sau khi thế lực V5 nhúng tay vào.

- Đừng quên “khoản cuối”.

- Đã giúp ngươi chuẩn bị kỹ càng, yên tâm.

Điện thoại cắt đứt, Tô Hiểu bước nhanh tới tầng dưới sàn đấu giá, phía dưới xảy ra chiến đấu, chiến đấu rất ngắn ngủi.

Lúc Tô Hiểu chạy tới, Zeno và Silva đứng trong đống đá vụn, cửa sổ pha lê trong phòng vỡ nát, trên đất có vết máu.

- Kẻ địch là ai? Đoàn trưởng của lữ đoàn à?

Tô Hiểu ngồi xổm trước vết máu, chảy không ít máu, người đến ít nhất bị thương nhẹ.

- Là một thành viên của lữ đoàn, tên là Franklin, còn mục đích...

- Truyền tin xấu đi, nói với mọi người Ten Dons đã chết, cố chủ đã chết, ủy thác các ngươi cũng theo đó kết thúc.

- Hả?

Trên mặt lão đầu Zeno đầy ý cười nhìn Tô Hiểu, nếu vứt bỏ thân phận sát thủ, Zeno xem như là một lão đầu khôi hài.

- Tuy không rõ sao ngươi đoán được, nhưng đại khái là thế này, Ten Dons chết chín người, người còn lại đã hợp nhất với tổ chức V5, đã không tính là Ten Dons, cho nên người thuê chúng ta đã chết hết, đương nhiên là nhiệm vụ kết thúc.

- Chỉ là tên Ten Dons kia chạy trốn tới tổ chức V5, sao biết có người muốn ám sát hắn ta, lẽ nào tin tức của gia tộc ta bị lộ?

Nụ cười trên mặt Zeno mất đi.

- Maha Zoldyck, Illumi Zoldyck, Kalluto Zoldyck, ba người nhận ủy thác giết hết Ten Dons, đây không tính là bí mật, giống như Chrollo làm thế nào biết được các ngươi nhận ủy thác giết hắn ta, hắn ta biết tin các ngươi nhận ủy thác từ đâu sao? Cũng lập tức thuê gia tộc Zoldyck các ngươi? Trong gia tộc Zoldyck có gián điệp à?

Nghe xong lời Tô Hiểu nói, Zeno hơi lúng túng, trong gia tộc bọn họ sẽ cùng hưởng tình báo, sao tin tức truyền được tới chỗ đoàn trưởng của lữ đoàn lão ta không biết, nhưng có một chuyện, chính là lão ta và Silva để lộ nội dung ủy thác, lúc này mới dẫn tới phe địch thuê gia tộc bọn họ giết chết Ten Dons, người thuê bọn họ.

- Đúng là đau đầu, bỏ đi, nói chung nhiệm vụ đã kết thúc, có duyên sẽ gặp lại.

Zeno vẫy tay với Tô Hiểu, chuẩn bị rời đi.

- Có hứng thú thì có thể tới gia tộc Zoldyck bọn ta làm khách, coi như là bồi thường ủy thác lần này.

Zeno và Silva đi xa, gia tộc Zoldyck dừng nhúng tay vào chuyện đấu giá, không thể nói là chuyện tốt, nhưng cũng không phải tin xấu.

Vấn đề quan trọng nhất hiện giờ là đoàn trưởng lữ đoàn có mưu đồ gì, hoàn toàn không có manh mối và đối tượng tham khảo, Tô Hiểu chỉ có thể tạm quên chuyện này.

Nói chung, mục đích của lữ đoàn là tìm hắn báo thù, cho nên đối phương sẽ đến phòng đấu giá.

Ngay lúc Tô Hiểu nghiêm túc suy tư, Black Molly thở hổn hển chạy vào phòng.

- Byakuya tiên sinh, có một cô gái tìm ngươi, nói là đồng hương của ngươi, còn tìm với việc gấp.

- Đồng hương?

Tô Hiểu trầm ngâm một lát, lập tức nghĩ tới gì đó.

- Dẫn ta đi gặp người này.

Tô Hiểu không phải người của thế giới này, nếu là đồng hương, chỉ có thể là một loại người.

Nhanh chóng đi tới tầng một, Tô Hiểu thấy một thiếu nữ tóc lam bị thành viên của hắc bang vây quanh, trên người thiếu nữ có vài vết thương.

- Ngươi là?

Tô Hiểu chưa từng gặp đối phương, nhưng mơ hồ có cảm giác quen thuộc.

- Ta là... “Phào đài” từng tập kích ngươi.

Thiếu nữ vừa dứt lời, Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay Tô Hiểu.

- Mục đích.

Đối phương không thể đi tìm cái chết, đối phương không phải Khế Ước Giả bên thế lực Ten Dons, thậm chí có khả năng là Khế Ước Giả trận doanh lữ đoàn, đối phương xuất hiện ở đây, nói rõ thế cuộc xảy ra biến đổi lớn, có khả năng là bẫy của kẻ địch.

- Tìm một chỗ không người nói đi.

Thiếu nữ bị thương không nhẹ, cho nên khả năng tới ám sát Tô Hiểu không lớn, hơn nữa Tô Hiểu không sợ kẻ địch ám sát hắn.

Dưới ánh mắt hâm mộ của thành viên hắc bang, Tô Hiểu dẫn thiếu nữ đi vào một gian phòng không người, hắn luôn duy trì khoảng cách 3 mét với đối phương, khoảng cách này có thể ứng phó tình huống đột nhiên xảy ra, cũng thuận tiện tấn công đối phương.

- Bây giờ có thể nói chưa?

- Có thể.

Thiếu nữ tóc lam Vi Ny hít sâu một hơi, theo thói quen nắm lấy bím tóc dài hơn một mét của mình vung vẩy.

- Chuyện là như vầy, sau khi ta trở thành thành viên tạm thời của Phantom Troupe, nhiệm vụ chính của ta là cướp đồ đấu giá, ngay nửa tiếng trước, chẳng biết vì sao, nhiệm vụ chính của ta bị Nhạc Viên cưỡng chế đổi thành tham dự buổi đấu giá, ngay lúc nhiệm vụ cưỡng chế thay đổi có người đột nhiên tập kích ta, còn người kia là ai, ta không nói ngươi cũng biết, có hai lão âm tất liên thủ đúng không, vì lẽ đó chúng ta liên thủ đi, vì đối phó những sinh vật không biết từ đâu tới, nhưng đếm mãi không hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận