Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 454: Kỹ Xảo Và Chênh Lệch

Tô Hiểu nhìn kẻ địch ngã xuống cách đó không xa, hắn không xông lên trước, từ tấm khiên phẩm chất màu tím trong tay đối phương, đối phương nhất định là main tank.

Miểu sát main tank ở giai đoạn hiện giờ là không thể, cho dù là tay bắn tỉa Phong cũng không bị hắn miểu sát.

Cắm Trảm Long Thiểm bên cạnh, Tô Hiểu rút hai khẩu súng trắng đen ra.

Pằng pằng pằng pằng.

Bắn phá cuồng bạo bắt đầu, Lãnh Nguyệt lập tức đánh trả, vung kiếm chém ra một đạo phong nhận.

Tô Hiểu nghiêng người tránh thoát đạo phong nhận này, đồng thời nhắm ngay nòng súng về phía Lãnh Nguyệt.

Viên đạn bắn nhanh mà ra, Lãnh Nguyệt ngăn rapier ở trước người, một đạo phong nhận bình phong xuất hiện, chống đỡ viên đạn hết mức.

Sau khi chống chọi mấy phát đạn, bình phong do đạo phong nhận của Lãnh Nguyệt hiện lên vết rách.

- Còn cần bao lâu nữa?

Lãnh Nguyệt kêu to.

- 3 giây.

Một tay của Lorna đặt lên trên đầu gối, chân bị đứt của nàng đã nối lại, phối với năng lực của Đường Quả, vết thương của nàng khôi phục rất nhanh.

- Ta không chống đỡ nổi rồi.

Bùm.

Bình phong do phong nhận hình thành vỡ nát, viên đạn bắn tới trước mặt, đồng tử của Lãnh Nguyệt co rút nhanh, bắt đầu bắt giữ quỹ tích của viên đạn.

Keng, keng, keng…

Rất nhiều viên đạn bị Lãnh Nguyệt chém bay, nhưng thỉnh thoảng trên người Lãnh Nguyệt cũng sẽ xuất hiện huyết hoa.

Đang xạ kích Tô Hiểu đột nhiên dừng lại.

- Kiếm kỹ không tệ.

Hai khẩu súng trắng đen đều cắm vào trong vỏ, Tô Hiểu rút Trảm Long Thiểm bên chân ra.

Giẫm lên đất một cái, cỏ vụn tung tóe, Tô Hiểu nhìn đám Lãnh Nguyệt từ trên cao xuống lao ra, bay lượn trên tầng trời.

- Lập tức xong ngay, tranh thủ thời gian giúp ta.

Lorna kêu lên một tiếng, Lãnh Nguyệt gật đầu, Huyết Mân Côi ở bên cạnh không cùng xông lên trước với Lãnh Nguyệt, mà chắn trước con đường Tô Hiểu xông về phía Đường Quả.

Có thể thấy được, nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa đã trưởng thành lên nhiều, bất luận là từ chiến thuật hay mặt thực lực.

Tô Hiểu giống như liệp ưng vồ mồi, xông về phía Lãnh Nguyệt.

Hai tay Lãnh Nguyệt thẳng tắp vươn xuống đất, hai cái rapier tỏa ra hào quang màu bạc.

Ngay lúc Tô Hiểu cách Lãnh Nguyệt còn ba mét, cơ thể hắn bắt đầu lao xuống.

Lãnh Nguyệt hơi nhếch miệng, trong chớp mắt rơi xuống đất chính là cơ hội.

Tô Hiểu sắp rơi xuống đất, hai thanh rapier của Lãnh Nguyệt tạo thành hình chém, nếu như bị chém trúng, Tô Hiểu sẽ bị chém thành hai đoạn.

Cơ thể đang rơi xuống của Tô Hiểu dừng lại, hắn cắm Trảm Long Thiểm vào trong đất bùn, một tay nắm chuôi đao Trảm Long Thiểm, cơ thể cách xa mặt đất ít nhất một mét.

Cứ như vậy, trảm kích của Lãnh Nguyệt rất lúng túng, đã không thể chém trúng Tô Hiểu, còn bị Trảm Long Thiểm ngăn cản.

Keng.

Hai thanh rapier chém lên thân đao Trảm Long Thiểm, tia lửa văng khắp nơi.

Tô Hiểu đang ở giữa không trung cũng không nhàn rỗi, một cái đạp đá trúng yết hầu Lãnh Nguyệt.

Rầm.

Lãnh Nguyệt bay về phía dưới sườn núi, miệng phun ra máu tươi, nhưng chuyện này còn chưa xong, trong chớp mắt Tô Hiểu rơi xuống đất rút Trảm Long Thiểm trong bùn ra, bắp thịt trên tay nhô lên, dùng toàn lực tung Trảm Long Thiểm.

Trảm Long Thiểm nhanh chóng xoay tròn trong không trung, giống như hóa thành vòng đao, sáng lấp lánh.

Lãnh Nguyệt bay ở giữa không trung đột nhiên cảm thấy vai tê rần, sau đó là trời đất quay cuồng ngã xuống đất.

Một cái tay tinh tế rơi xuống đất, trên tay cụt còn cầm một thanh kiếm.

Trảm Long Thiểm cắm ở gần tay cụt, ở phía xa Tô Hiểu làm động tác kéo, Trảm Long Thiểm đột nhiên bay lên.

Thu hồi giới đoạn tuyến, vừa nãy hắn quấn giới đoạn tuyến vào chuôi đao Trảm Long Thiểm, bằng không hắn không biết dùng chiêu thức quăng đao.

Khóe miệng Lãnh Nguyệt chảy máu đứng dậy, nàng giơ tay trái lên theo bản năng, loại cảm giác nhấc tay quen thuộc kia không xuất hiện.

Lãnh Nguyệt nghiêng đầu nhìn, cánh tay của nàng biến mất rồi.

Sau khi cánh tay bị lợi khí chém vài giây không đau, chuyện này còn liên quan tới phân bố adenalin lúc chiến đấu. Hơn nữa lúc thần kinh bị chém đứt, loại cảm giác đầu tiên là mất cảm giác, tuyệt đối không phải đau đớn.

Đau nhức ăn mòn Lãnh Nguyệt, đau đớn trên tay cụt còn chưa xuất hiện, đau đớn do năng lượng Thanh Cương Ảnh mang tới đã xuất hiện trước.

Mạch máu tinh mịn nổi trên trán Lãnh Nguyệt, cơ thể nàng bắt đầu hơi run rẩy nhẹ.

Vết thương của Lorna khôi phục, nàng nhanh chóng xông lên trước, chắn trước người Lãnh Nguyệt nhỏ giọng nói:

- Lãnh Nguyệt.

Lãnh Nguyệt nghiêng đầu, trong mắt hơi nghi ngờ.

- Tách ra trốn đi.

Lời nói của Lorna khiến Lãnh Nguyệt hơi không cam tâm, ý của đối phương là bọn họ thất bại rồi.

Chẳng trách Lorna sẽ nói như vậy, tuy giao chiến với Tô Hiểu trong thời gian rất ngắn, nhưng nàng cảm nhận được chênh lệch rất lớn, đối phương giống như không có nhược điểm rõ ràng nào.

- Không được, tên này là tấn công cận chiến nhiều, rất giòn.

Lúc trước Bỉ Ngạn Hoa giao đấu với Tô Hiểu, súng ngắm có thể bắn xuyên qua cơ thể Tô Hiểu, hơn nữa sau khi Bỉ Ngạn Hoa bị thua, Tô Hiểu đã trọng thương.

- Rất giòn sao?

- Đại khái vậy…

Lãnh Nguyệt cũng không thể nào xác định, dù sao đã qua mấy thế giới diễn sinh rồi.

Đối với điểm Tô Hiểu rất giòn, Lorna ôm thái độ hoài nghi, đối phương không cho nàng cảm giác thể chất đơn bạc, cho dù trên người đối phương không nhìn ra bắp thịt rõ ràng, nhưng Lorna có loại cảm giác, đối phương không giòn chút nào.

Suy đoán của Lorna rất chính xác, 44 điểm thuộc tính thể lực + Thể Chất Linh Ảnh đi kèm giá trị sinh mệnh + Lam Khải Phong Y sức phòng ngự, Tô Hiểu không có một chút liên quan nào tới giòn da.

Nhưng thuộc tính thể lực của Lorna là 47 điểm, cao hơn Tô Hiểu 3 điểm.

Năng lực sinh tồn của Lorna không giống Tô Hiểu, nàng cầm tấm khiên, còn nắm giữ mấy loại năng lực phòng ngự.

Tô Hiểu chậm rãi đi từ trên sườn núi xuống, đám Lãnh Nguyệt dựa thành đoàn chậm rãi áp sát, nhìn giống như Tô Hiểu vây quanh mấy người này.

- Người biểu lộ sát ý trên máy bay là các ngươi đúng không, nếu trực giác của ta không sai, có sáu người biểu lộ sát ý, một đồng bạn khác của các ngươi ở đâu?

Vẩy máu trên Trảm Long Thiểm, Tô Hiểu không trực tiếp ra tay, hắn đang tìm Khế Ước Giả biết thân phận hắn, gặp phải đám Lãnh Nguyệt ở ven đường, chuyện này quá trùng hợp.

Phải biết rằng, không có Khế Ước Giả nào sẽ tới gần trung tâm khu vực đất đỏ, ai cũng có thể cảm nhận được nguy hiểm ở khu vực trung tâm tỏa ra, nếu như không bị ép, Tô Hiểu cũng không muốn tới gần nơi này.

- Xem ra ngươi có không ít kẻ thù.

Nghĩa bóng của Lãnh Nguyệt là bọn họ chỉ có năm người.

- Coi như là vậy.

Tô Hiểu không nói tiếp nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm mấy người, một khi khai chiến lần nữa, hắn sẽ không nói một lời.

- Chuẩn bị nghênh chiến, Lorna ở giữa, Mân Côi bên trái, ta bên phải, Đường Quả trốn kỹ, nếu như có cơ hội lập tức tập kích hỏa lực về phía tên này.

Lãnh Nguyệt vừa dứt lời, nàng ngạc nhiên phát hiện Huyết Mân Côi lùi về phía sau.

- Mân Côi?

Huyết Mân Côi cúi đầu, không nói một lời.

Tiến khí bạo ở ngay phía trước truyền tới, Lãnh Nguyệt không có thời gian quản Huyết Mân Côi, nàng và Lorna tiến lên đón.

Lorna xông lên trước, Lãnh Nguyệt theo sát phía sau.

Tô Hiểu xông tới trước hai người, không lựa chọn chém tấm khiên của Lorna, tấm khiên này màu tím vừa nhìn là biết kiên cố dị thường, còn có dấu vết từng cường hóa.

“A!”

Lorna phát ra tiếng gầm giận dữ, một đạo gợn sóng màu vàng khuếch tán ra.

[Liệp Sát Giả chịu hiệu quả chiến gào trào phúng, đang phán định thuộc tính thể lực.]

[Thông qua phán định, Liệp Sát Giả miễn dịch với khống chế lần này.]

Sau khi sử dụng năng lực chiến gào, Lorna lùi về sau hai bước theo bản năng, đây là động tác quen thuộc của nàng, bình thường trào phúng khóa trụ kẻ dịch, kẻ địch sẽ không công kích về phía nàng, lúc này lùi về sau sẽ khiến kẻ địch chạy thêm hai bước, điều này khiến đội hữu của nàng có thời gian chuẩn bị đầy đủ hơn.

Lorna lùi lại, một đao của Tô Hiểu chém về phía Lãnh Nguyệt.

Keng.

Trường đao và kiếm mỏng trảm vào nhau, Lorna ở bên cạnh rất kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận