Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1163: Đại cục đã định

Bùm!

Nổ tung vang lên, trong khói lửa do nổ tung sinh ra, Tô Hiểu lau máu ở chỗ cằm, hắn đã bị tập hỏa 7 lần, cũng giết 23 kẻ địch.

Đối mặt với bao vây tấn công của mấy chục Khế Ước Giả, đương nhiên là Tô Hiểu cũng không thoải mái, những người này đều là Khế Ước Giả cấp 3, không giống với nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa hắn từng một mình chiến đấu.

Tuy Tô Hiểu trảm những Khế Ước Giả này đều là mấy đao chết một người, nhưng mà những Khế Ước Giả này có thể tập hỏa Tô Hiểu, dừng lại cuồng oanh loạn tạc.

Huống hồ năng lực của những Khế Ước Giả này thiên kỳ bách quái, khi Tô Hiểu giết địch thường gặp phải năng lực buồn nôn.

Đương nhiên, kinh nghiệm chiến đấu của Tô Hiểu hiện giờ không giống khi chiến đấu với Bỉ Ngạn Hoa lúc trước, trước khi hắn nhảy vào đám người, còn dùng bom luyện kim nổ mảng lớn bụi bặm, sau khi nổ tung sinh ra xung kích cũng có thể yểm hộ hắn.

Bom luyện kim tạo thành xung kích, đương nhiên Tô Hiểu cũng phải chịu, cũng may có em gái vú em kia khôi phục vết thương giúp Tô Hiểu.

Cách Tô Hiểu năm mét, đoàn trưởng đầu trọc nằm trên đất, thực lực của tên này không quá mạnh, nhưng hắn ta đủ hiểu biết, biết không phải đối thủ của Tô Hiểu xong, càng trực tiếp ra lệnh cho đoàn viên của hắn ta tiến hành công kích khác.

Phi.

Tô Hiểu phun nước bọt kèm máu, nhấc chân đá văng thi thể phía trước.

“Xem ra, ta làm ra… Quyết định… Sai lầm.”

Lồng ngực của đoàn trưởng đầu trọc bị chém một nhát, lượng lớn nội tạng tổn hại, không chỉ như vậy, một tay và một chân của hắn ta cũng bị Tô Hiểu chém đứt, loại thương thế này khiến hắn ta mất đi sức chiến đấu.

Boong.

Ánh đao chém về phía đoàn trưởng đầu trọc, từ phương thức chiến đấu của đối phương Tô Hiểu có thể phán đoán ra, đối phương là hệ triệu hoán, nhưng Shoukanjuu của đối phương đã chết sạch.

Xì một tiếng, ánh đao chém qua yết hầu của đoàn trưởng đầu trọc, một cái đầu bị chém xuống.

Tô Hiểu thông qua năng lực Trực Cảm cảm nhận xung quanh, Khế Ước Giả ở xung quanh đều tản đi, đa số đều vọt ra ngoài khói lửa.

Bom luyện kim không tiếp tục nổ tung, khói lửa chậm rãi tản đi, tình cảnh nơi này xuất hiện trong tầm mắt của đám Trần.

Mặt đất phủ kín vết trảm, có thể thấy thi thể bị chém nát ở xung quanh, hai mảnh tháp khiên cắm chếch trên đất, vật có thể cháy trên đất đang thiêu đốt, từng dòng khói đen bay lên trời.

Người đứng duy nhất trên sân chỉ có Tô Hiểu, còn đám Khế Ước Giả may mắn sống sót, bọn họ đã chạy trốn thật xa.

“Đoàn trưởng… Chết rồi.”

“Hừm, đoàn trưởng đã chết, hắn truyền đạt mệnh lệnh sai lầm, đây là trả giá của hắn.”

“Xem ra phải tìm nhóm mạo hiểm mới, nhóm mạo hiểm phụ thuộc Huyết Môn là lựa chọn không tệ.”

“Ta càng coi trọng Nộ Xuyên.”

Đoàn trưởng đầu trọc mới chết, thuộc hạ của hắn ta không nghĩ tới việc trả thù, mà lập tức muốn tìm nhà mới.

Đây chính là tệ nạn trong nhóm mạo hiểm Tinh Hỏa, nơi này không có tình người, chỉ có lợi ích, chỉ cần dây xích lợi ích này hoạt động ổn định, đoàn viên dưới trướng cơ bản sẽ không phản bội.

Đoàn trưởng đầu trọc là trung tâm của dây xích lợi ích này, bởi vậy tất cả mọi người đều phải nghe theo mệnh lệnh của hắn ta, chỉ đơn giản như vậy.

Nếu như nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa gặp chuyện như hôm nay, bọn họ sẽ nghĩ tất cả biện pháp báo thù giúp đoàn trưởng. Sự thực chứng minh, nhóm mạo hiểm như vậy khi gặp phải cá thể kẻ địch thực lực mạnh mẽ, bị diệt cả đoàn là chuyện sớm hay muộn.

Nhóm mạo hiểm Tinh Hỏa thì khác, đoàn trưởng đầu trọc chết trận, nhóm mạo hiểm này lập tức sụp đổ, đoàn viên dưới trướng tai vạ đến nơi từng người bay đi. Bọn họ biết Luân Hồi Nhạc Viên tàn khốc cỡ nào, bởi vậy sẽ không suy nghĩ tới chuyện trả thù giúp đoàn trưởng đầu trọc, mà lập tức suy nghĩ lối thoát cho bản thân sau này.

“Độc hành cũng là phương hướng phát triển không tệ, quái vật này lao vào trong trận hình của chúng ta ta cũng cảm nhận được, hệ thống của chúng ta quá cứng ngắc, bị đánh tan một khâu, toàn bộ đều bắt đầu không ổn định.”

Phó đoàn trưởng của nhóm mạo hiểm Tinh Hỏa mở miệng, dường như hắn ta không định lại gia nhập thêm nhóm mạo hiểm.

“Tiếp tục.”

Tô Hiểu chém Trảm Long Thiểm về trước, một vệt đao hoa xuất hiện, trường đao kêu giòn tan.

Tô Hiểu mới chém ra đao này, hơn 40 Khế Ước Giả may mắn sống sót đều lùi hết về sau.

“Ai muốn tiếp tục với ngươi, ngươi thắng, nếu ngươi có thể giải quyết bọn họ, vậy thì ra giá đi.”

Phó đoàn trưởng Sa Bạo của nhóm mạo hiểm Tinh Hỏa chỉ về phía Trần, Thủy Tiếu, lão Yên, ý chính là nếu Tô Hiểu có thể giải quyết ba người này, bọn họ sẽ cắt thịt mua trái tim của Ant King từ chỗ Tô Hiểu.

Ánh mắt Tô Hiểu nhìn chằm chằm phó đoàn trưởng Sa Bạo, hắn không thấy được chút thù hận từ trong mắt đối phương, quả nhiên, hình thức của nhóm mạo hiểm Tinh Hỏa tương tự với nhóm mạo hiểm Huyết Môn, nhưng mà phương pháp của Huyết Môn càng khéo léo hơn. Dưới hình thức đoàn đội ở đó, một khi Stan tử vong, đoàn viên khác tuyệt đối sẽ không ăn thua đủ với Tô Hiểu, đó là bị ép chết dập.

Tô Hiểu thay đổi tầm mắt, nhìn về phía Trần, lão Yên, Thủy Tiếu.

Trần do dự một lát, xoay người đi ra khỏi đình viện của vương cung, điều này khiến lão Yên và Thủy Tiếu sửng sốt.

“Trần, ngươi từ bỏ sao?”

Dường như lão Yên có chút không cam tâm.

“Ừm.”

Trần trả lời rất thẳng thắn.

“Vì sao? Hắn rất mạnh không giả, nhưng đó là trước khi bị mấy chục người bao vây tấn công, trạng thái của hắn ta hiện giờ không được, đây là cơ hội.”

Lão Yên không phải đang đầu độc Trần, sự thật đúng là như vậy.

Tô Hiểu mới chém giết một trận với mấy chục Khế Ước Giả, cho dù năng lực sinh tồn của hắn mạnh, còn có vú em có tên “hào nhũ” phụ trợ, nhưng hắn vẫn tiêu hao rất nhiều.

Giá trị pháp lực còn sót lại 657 điểm, Mộc Chi Linh đang tiến vào giai đoạn làm lạnh, viên đạn của Tịch Diệt Công Tước tiêu hao sạch sẽ.

“Không có nguyên nhân đặc biệt gì, chỉ là không muốn chiến đấu với hắn, dường như hắn là thiên địch của ta. Trong cơ thể mỗi người đều thâm nhập một ít nguyên tố, nhưng trong cơ thể hắn không có một chút nguyên tố, điều này nói rõ hắn có thể giảm thương tổn loại nguyên tố kếch xù.”

Khi Trần nói chuyện đã đi xa, hắn ta là người ngoại trừ Tô Hiểu thì có tiền lời cao nhất, tên này nhân lúc loạn cướp được rương báu của Ant king, nhưng mà phẩm chất của rương báu này không lý tưởng lắm, không lý tưởng đến mức Trần muốn ném xuống đất đạp mấy cái, hắn ta thậm chí hoài nghi có phải rương báu bị đánh tráo. Thực ra là lão Yên giở trò quỷ, bởi vậy lão Yên và Thủy Tiếu căn bản không cướp được rương báu này.

“Chúc hai người thành công.”

Trần đã đi xa, lão Yên quay lưng xua tay với Thủy Tiếu một cái.

“Thành công cái rắm, Thủy Tiếu, có khả năng chúng ta bị hai tên này tính kế rồi.”

Gương mặt lão Yên âm trầm, trong đầu suy tư chỗ khả nghi.

“Đại thế đã định, ta không muốn đấu với tên cận chiến kia, sẽ chết.”

Thủy Tiếu cắm hai thanh loan đao bên hông, thu hoạch của nàng đã không tệ.

“Có phải là ngươi kết bè với bọn họ tính kế ta hay không? Ta ngửi thấy mùi ‘lông người’.”

Lão Yến cho tay cầm súng vào trong đũng quần, tật xấu giấu súng ở đũng quần của lão ta có vẻ không thay đổi được.

“Làm sao có khả năng, đó là lông tự ngươi làm đứt, đi thôi.”

Thủy Tiếu và lão Yên đi xa, Tô Hiểu cũng không ngăn cản.

Ngay khi Tô Hiểu đang suy nghĩ xem hố đám Khế Ước Giả tới mức nào, một em gái đáng yêu chạy về phía hắn, vừa chạy vừa vẫy tay trông rất nhiệt tình.

Phản ứng đầu tiên của Tô Hiểu là chém, em gái đáng yêu kia bất ngờ đứng tại chỗ.

“Đừng chém ta… Lúc trước ta còn tiếp sữa cho ngươi mà.”

Sau khi em gái mở miệng thì há miệng ra, so với lượng sữa trị liệu của nàng, lượng sữa chân thực của nàng có chút tạm được. Nàng chính là vú em tiếp sữa cho Tô Hiểu lúc trước, tướng mạo rất đáng yêu, nhưng cũng rất bình thường.

“Ừm.”

Trái tim của Ant King xuất hiện trong tay Tô Hiểu, hắn chém xuống khoảng 50 khắc, đường kính cỡ 3cm.

“Thù lao.”

Tô Hiểu ném trái tim cho em gái vú em, nàng lập tức tiếp lấy, xoay người chạy. Nhưng mà hai cái “chân ngắn nhỏ” chạy không nhanh, cũng may đội hữu của nàng ở gần tiếp ứng nàng, lượng sữa kinh người còn đáng yêu, đây là đánh giá của đội hữu đối với nàng. Mà hôm nay nàng đã cứu tất cả mọi người, khiến bọn họ không cần đi liều mạng với Tô Hiểu.

Lúc trước đoàn trưởng đầu trọc rất muốn tập hỏa miểu sát nàng, đáng tiếc chính là sau lưng nàng có nhóm mạo hiểm cỡ trung, bởi vậy đoàn trưởng đầu trọc chỉ có thể nâng mắt nhìn. Cùng chiến đấu với Tô Hiểu, lại đi trêu chọc nhóm mạo hiểm kia, hoàn toàn là tự tìm đường chết.

“Ra giá đi, ngươi cần nhiều nhất 50 khắc trái tim của Ant King, bán đi lượng trái tim còn lại là chuyện đương nhiên.”

Một Khế Ước Giả ở phía xa mở miệng.

“Ta chỉ bán trái tim của Ant King thông qua bình đài liên lạc của thế giới diễn sinh.”

Tô Hiểu búng tay một cái, bùm một tiếng, 10 viên bom luyện kim chôn xung quanh hắn lúc trước cùng nổ tung, ánh lửa tuôn ra xung quanh.

Khi ánh lửa tiêu tan, Tô Hiểu đã biến mất, chuyện này khiến Khế Ước Giả kia hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng bọn họ không thể làm gì được. Đuổi theo sao? Đó là muốn chết.

Bên ngoài đình viện vương cung, Tô Hiểu chậm rãi tiến lên, trừ đi thù lao trả cho em gái đáng yêu, cùng với phân lượng nhiệm vụ chính của hắn cần, trái tim của Ant King còn thừa 180 khắc.

Tình huống một người, mỗi người cần ít nhất 10 khắc trái tim của Ant King, hay là nói, chỉ có 18 tên Khế Ước Giả có thể thông qua Tô Hiểu hoàn thành nhiệm vụ chính.

Đương nhiên đám lão Yên cũng có trái tim của Ant King, nếu bọn họ lấy 30 khắc hoàn thành nhiệm vụ chính, nhận được đánh giá trung đẳng xong, phân lượng trái tim còn lại cũng sẽ bán ra, đó là thu nhập rất khả quan.

Cho dù như vậy, trong tình huống không có nhiệm vụ của nhóm mạo hiểm cắt giảm cơ chế, trừ Tô Hiểu, Trần, lão Yên, Thủy Tiếu, cùng với nhóm mạo hiểm của vú em đáng yêu kia, chỉ có hơn 20 Khế Ước Giả có thể tồn tại.

Khế Ước Giả không nhận được trái tim của Ant King đều biết điểm ấy, nên khiến bọn họ liên hợp lại liều mạng với Tô Hiểu. Nhưng chuyện đó đã là không thể, bọn họ đã liều một lần, nhưng bị giết lùi.

Trong tình huống có hi vọng, không ai sẽ đi liều mạng, chỉ có những Khế Ước Giả không chiếm được trái tim của Ant King, mới tìm Tô Hiểu liều mạng. Chính vì như vậy, Tô Hiểu mới không lập tức bán ra trái tim của Ant King, mà muốn thông qua bình đài liên lạc ở thế giới diễn sinh tìm kiếm người mua. Nhiệm vụ vẫn còn nhiều thời gian, đủ cho hắn hoạt động, như vậy đám Khế Ước Giả muốn liều mạng với Tô Hiểu đã không còn cơ hội.

Không phải tất cả mọi người có quyền được miễn nhiệm vụ chính thất bại, một khi nhiệm vụ chính thất bại, vậy đợi bọn họ sẽ là tử vong, đây chính là Luân Hồi Nhạc Viên.

Trong mắt Khế Ước Giả ở Luân Hồi Nhạc Viên, Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên đều là ẻo lả, đóa hoa trong nhà kính. Mà ở trong mắt đám Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên, Khế Ước Giả trong Luân Hồi Nhạc Viên là người điên, bệnh thần kinh.

“Dường như hình thức đấu giá không tệ lắm.”

Tô Hiểu sẽ không định giá trái tim của Ant King, ở trong mắt Khế Ước Giả chưa hoàn thành nhiệm vụ chính, trái tim này chẳng khác nào tính mạng, tính mạng là vô giá.

Trong khi tiến lên tay Tô Hiểu cầm bảy tấm thẻ màu đỏ tươi, thẻ màu đỏ tươi rơi trong thế giới Hunter lần này với xác suất không cao. Hay là nói, Tô Hiểu lại bắt đầu xui xẻo mang tính gián đoạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận