Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 592: Thật Trùng Hợp

Một con quái điểu bay lướt qua bầu trời làng Lá, vị trí trung tâm làng Lá bị san thành bình địa, hình thành một cái hố to, xung quanh là hài cốt của tòa nhà.

Tô Hiểu nhìn tình cảnh phía dưới, tình cảnh của làng Lá lúc này chỉ có thể dùng một chữ thảm để hình dung.

Trong phim hoạt hình tuyệt đối không trải nghiệm tình cảnh làng Lá như bây giờ, thôn dân bình thường của làng Lá tử vong 99% trở lên, hạ nhẫn cơ bản là chết trận, xác suất trung nhẫn tồn tại chưa tới 50%, đây còn là con sên thông linh thú của Tsunade bảo vệ cho.

Tỉ lệ thượng nhẫn tử vong không cao, chỉ có một phần nhỏ thượng nhẫn bị tòa nhà nuốt hết.

Bên trong hài cốt tòa nhà biên giới làng Lá, một sinh vật màu trắng chui từ trong đá vụn ra, bên trong bọc một nữ Ninja tóc hồng.

Sakura chui từ trong cơ thể con sên ra, thở hổn hển từng hơi.

Sau khi tham lam hít mấy hơi xong, Sakura ngẩng đầu nhìn, cảnh tượng trước mắt ngươi nàng cảm thấy mờ mịt, đương nhiên là sau khi thấy làng Lá thành cái hố to, con mắt của Sakura mở to, đồng tử co rút nhanh.

Nước mắt chảy từ gò má xuống, quê hương nàng sống mười mấy năm bị hủy diệt rồi.

- Rốt cuộc chuyện này là thế nào, vì sao lại đối xử với bọn ta như vậy, bọn ta đã làm sai chuyện gì.

Nước mắt rơi từ trên mu bàn tay của Sakura xuống, một con quái điểu bay lướt qua đỉnh đầu nàng.

Sakura ngẩng đầu lên nhìn theo bản năng, nàng chỉ thấy một người cưỡi trên một con chim, một người đàn ông, miệng ngậm một điếu thuốc, vẻ mặt bình tĩnh.

“Gào! !”

Tiếng gầm gừ truyền tới, một “quái thú” bộ dạng xấu xí xuất hiện.

Quái thú này là Naruto, phía sau hắn ta có tám cái Chakra rung động, cơ thể và đầu thay đổi lớn, giống như tổ chức cơ thể màu đỏ tươi, lại như yêu hồ sinh động.

Naruto đang đứng ở giữa Bát Vĩ và Cửu Vĩ, ý thức của bản thân hắn ta đã không rõ, trong đôi mắt đỏ như máu tràn đầy tàn bạo, đó là mắt Kurama của Cửu Vĩ.

- Chỉ thiếu chút nữa, chỉ cần mở phong ấn thì tự do rồi.

Naruto Vĩ Thú hóa mở miệng, bộ dạng của hắn ta đã không khác gì yêu hồ.

Tô Hiểu ở trên bầu trời thấy Naruto ở trạng thái Bát Vĩ, hắn không có hứng thú đấu với quái vật loại này, đó là chịu chết, mà hắn đã cảm nhận được, lúc này điều khiển cơ thể không phải là Naruto, mà là Cửu Vĩ.

Naruto đang cuồng bạo và Cửu Vĩ sắp thoát khỏi tù đày là hai khái niệm, Naruto đang cuồng bạo tuy sức mạnh rất mạnh, nhưng đó là thô bạo, lúc chiến đấu chỉ có thể xông về phía trước, cũng xé nát kẻ địch.

Cửu Vĩ thì khác, Vĩ Thú là sinh vật có trí khôn, hơn nữa tồn tại không biết bao nhiêu năm, kinh nghiệm chiến đấu phong phú biết bao.

Tô Hiểu không muốn giao đấu với Cửu Vĩ, nhưng có người nghĩ khác, Thiên Đạo lão ca của chúng ta đang vội vàng lao nhanh, xông thẳng về phía Cửu Vĩ.

Dũng sĩ chân chính có can đảm đấu với Cửu Vĩ, đáng tiếc là, Cửu Vĩ thực sự quá mạnh.

Phát hiện Thiên Đạo xông tới, Cửu Vĩ ngửa đầu, căn bản không làm động tác hít sâu, cái bụng bắt đầu trướng lên.

Cái miệng to như bồn máu há to, Vĩ Thú Pháo xông về phía Thiên Đạo.

- Shinra Tensei.

Bùm.

Vĩ Thú Pháo bị văng ra, bay chếch về phía xa.

Bùm một tiếng, Vĩ Thú Pháo kia nổ tung ở rừng rậm gần làng Lá, ánh lửa hình cầu ngút trời mà lên, mặt đất đều bắt đầu run rẩy.

- Đây chính là sức mạnh của Cửu Vĩ sao, như vậy...

Thiên Đạo còn chưa nói hết, lại một phát Vĩ Thú Pháo bắn về phía hắn ta, Shinra Tensei cứ cách năm giây lại sử dụng một lần, Thiên Đạo không thể hất văng Vĩ Thú Pháo này ra.

Bùm!

Bùn đất tung tóe, Thiên Đạo bị nổ bay thật xa, nửa người trên bị cắm vào trong đá, vị trí vừa vặn ở trong tượng đá Hashirama.

Chân Thiên Đạo co giật một lát không ra được, nhìn bộ dạng giống như không tiếp nhận được tín hiệu.

Tuy Thiên Đạo bị đánh bay, nhưng năm cụ Pain khác đã chạy tới, quay xung quanh gần Cửu Vĩ.

Không có bất cứ phí lời gì, Pain và Cửu Vĩ chiến đấu với nhau, tiếng nổ mạnh kéo dài không ngừng, làng Lá lại bị tàn phá lần nữa.

Tô Hiểu cưỡi con quái điểu đang xông về phía chiến trường, nhiệm vụ chính đã hoàn thành, hắn không cần phải tiếp tục tham chiến.

Nhảy từ trên lưng chim xuống, Thiên Đạo mới tránh thoát khỏi đá nhìn về phía Tô Hiểu, trong mắt có chút nghi ngờ.

Tô Hiểu vẫy tay với Thiên Đạo, tuy khoảng cách hơi xa, nhưng Thiên Đạo thấy rõ khẩu hình của Tô Hiểu.

“Chúc ngươi may mắn, tạm biệt.”

Tô Hiểu chuẩn bị trở về Luân Hồi Nhạc Viên, tuy thôn phệ Cửu Vĩ có thể khiến cấp Thanh Cương Ảnh tăng lên, nhưng phải biết tự lượng sức mình, Tô Hiểu biết rõ mình không phải là đối thủ của Cửu Vĩ, ít nhất bây giờ không phải.

Tuy làng Lá bị hủy, nhưng thượng nhẫn và ám bộ của làng Lá vẫn còn lượng lớn, những người này sẽ không ngồi yên không để ý chuyện Cửu Vĩ bị bắt, cho dù có thể thắng Cửu Vĩ, cuối cùng vẫn đối mặt với thượng nhẫn làng Lá bao vây tấn công.

Tô Hiểu đã thu hoạch khá dồi dào ở thế giới Hokage, lại ở lại không có ý nghĩa nhiều lắm.

Ngồi trên một vùng phế tích, ngay lúc Tô Hiểu chuẩn bị trở về, phía xa có một tảng đá to bị đẩy ra, một cô gái bộ dạng chật chật bò từ trong phế tích ra, bé gái này chỉ có một tay.

- Khụ khụ, đúng là xui xẻo, vừa nãy nhất định là Shinra Tensei của Nagato, vì sao lại thả trên đầu ta, như vậy rất không lễ phép.

Cô Lỗ dùng một tay phủi bụi trên người, một tay bị thép đâm thủng, nhưng nàng không quan tâm.

Động tác của Cô Lỗ đột nhiên dừng lại, nàng cảm thấy có người nhìn chằm chằm nàng, nàng hơi cứng ngắc quay đầu, thấy rõ dung mạo người đứng cách đó không xa, trong đầu nàng là trời đất quay cuồng.

- Đây không phải là người ở buổi đấu giá... sao, Bya gì ấy nhỉ? Đúng rồi, Byakuya!

Cô Lỗ vỗ đùi, khói lửa bay lên.

- Đây không phải là Byakuya sao, đúng là trùng hợp, chào ngươi, ha ha ha, ha ha, ha.

Cô Lỗ cười lúng túng, lúc này trong lòng nàng giống như có 10 ngàn con la hoang lao nhanh, nắm chặt tay lại, miệng bắt đầu nhỏ giọng lảm nhảm.

- Hắn ta không biết chuyện Liệp Ma Sáo, nhất định là hắn ta không biết, hắn tuyệt đối đừng biết, giá trị sinh mệnh chỉ còn lại 19% chiến đấu thế nào đây.

Cô Lỗ đứng tại chỗ nói nhảm, cách đó không xa Tô Hiểu đang phủi bụi.

- Nghe nói ngươi có một chiếc nhẫn không tệ.

Nghe câu này, một con mắt to một con mắt nhỏ của Cô Lỗ nhìn Tô Hiểu, biểu cảm có chút tan vỡ.

- Lời đồn, tuyệt đối là lời đồn.

- Thật sao, Sira là chết như thế nào?

Tô Hiểu mỉm cười, bây giờ Cô Lỗ rất chật vật, vừa nhìn là biết bị truy sát lâu dài, trên người đối phương còn có vết thương cũ, điều này nói rõ Cô Lỗ đã không còn vật phẩm khôi phục.

Cô Lỗ thở dài, một cái chủy thủ xuất hiện trong tay, thanh chủy thủ này rất mảnh, mặt ngoài lưu chuyển hào quang màu tím thẫm.

Nhìn thanh chủy thủ này của Cô Lỗ, trong lòng Tô Hiểu rùng mình, đây là vũ khí màu tím sẫm cường hóa +10 trở lên, còn khảm bảo thạch.

Với thực lực của Cô Lỗ, có vũ khí cấp bậc này rất bình thường, mà thanh chủy thủ này rất thích hợp với Cô Lỗ, nàng từng nhận được chủy thủ phẩm chất màu vàng nhạt, sau khi cân nhắc một phen, nàng vẫn lựa chọn thanh chủy thủ này.

Thanh chủy thủ này không chỉ là màu tím sẫm đơn giản như vậy, trên chuôi chủy thủ này khảm bốn viên đá quý màu vàng óng nhạt!

Bốn viên đá quý màu vàng óng này chia ra làm: Cấp tốc chi nitra (giảm lực cản không khí, tăng 20% tốc độ công kích), phong duệ chi ách (tăng 10% lực công kích của vũ khí), tinh linh khát máu (khôi phục công kích tạo thành thương tổn 11% giá trị mệnh), linh toái (công kích đi kèm 18 điểm thương tổn chân thực)...
Bạn cần đăng nhập để bình luận