Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 910: Chương 1: Cổ bảo [Quyển 14: Trò chơi Ác Ma Cổ Bảo. Chứng nhận cường giả]

Trong phòng chuyên thuộc, trong thời gian nhàn rỗi đợi tiến vào Ác Ma Cổ Bảo, Tô Hiểu bắt đầu kiểm tra vật tư.

Dự trữ đủ vật phẩm khôi phục, vũ khí, dụng cụ… Trạng thái phòng hộ hài lòng, trạng thái cá nhân cũng không tệ, giá trị sinh mệnh 100%, giá trị pháp lực 3279/3326, sắp khôi phục đầy.

Do dự một lát, Tô Hiểu lấy một viên kẹo cao sư khôi phục giá trị pháp lực, cho vào trong miệng nhai, tăng nhanh tốc độ khôi phục giá trị pháp lực.

[Đã đến thời hạn, bắt đầu truyền tống.]

Tô Hiểu nhai kẹo cao su, cơ thể căng cứng theo bản năng.

Bùm!

Trước mắt là một màu đen kịt, mơ hồ cảm thấy được xung quanh lấp lóe quang ảnh.

Không biết qua bao lâu, ý thức của Tô Hiểu khôi phục, hắn mới tỉnh táo lại, đã cảm nhận được cảm giác ràng buộc, khi ngẩng đầu nhìn bốn phía, truyền ra tiếng xích sắt va chạm.

Tô Hiểu ở bên trong vùng tối tăm, dựa vào xúc cảm và âm thanh phán đoán, hắn bị từng vòng xích sắt quấn lên trên một cái cột sắt.

Cơ thể chậm rãi phát lực, hắn thử tránh thoát xiềng xích, nhưng mà xiềng xích này rất kiên cố, cho dù hắn dùng hết toàn lực giãy xích sắt vang ken két, vẫn không thể tránh thoát thứ này. Nói chính xác, không phải xiềng xích vững chắc, mà hắn đang bị lực lượng không gian ràng buộc.

[Tiến vào thế giới: Trò chơi Ác Ma Cổ Bảo.]

Độ khó thế giới: Lv.1~ ??? (thế giới niêm phong).

Thế Giới Chi Nguyên: 0% (bản thế giới không thể nhận được Thế Giới Chi Nguyên.]

Giới thiệu tóm tắt thế giới: Alice và Ác Ma Cổ Bảo của nàng đã tồn tại vô số năm tháng, nơi này tiếp đón rất nhiều người tham dự trò chơi, quá trình này lặp lại rất lâu. Đối với chuyện này Alice không ngừng chăm chỉ, nàng đang thưởng thức vui sướng đau buồn của người tham dự. Làm báo đáp, Alice chế tạo bảo vật phân tán ở khắp nơi Ác Ma Cổ Bảo.

Alice: Nữ vương bên trong Ác Ma Cổ Bảo, chúa tể trong cả pháo đài cổ.

Quản gia Lang: Người phán quyết công bằng (do Alice tạo ra).

Nô bộc ác ma của cổ bảo: Chủ nhân cũ của cổ bảo, bị Alice cướp đi một phần ba đại não, đã mất đi năng lực ngôn ngữ. (nô lệ của Alice, cu li của cổ bảo).

Ác Ma Cổ Bảo: ??? (Vật sở hữu của Alice).

Nhiệm vụ chính: (Không).

Nhiệm vụ chi nhánh: 147 cái (cần kích hoạt).

Nhắc nhở: Bản thế giới không có người làm trái quy tắc.

Nhắc nhở: Kiểm tra thấy Liệp Sát Giả chưa nắm giữ ngôn ngữ của bản thế giới, đã miễn phí tự động nắm giữ.



[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả đã tiến vào Ác Ma Cổ Bảo của Alice.]

[Nhắc nhở: Ác Ma Cổ Bảo là khu vực niêm phong tuyệt đối, Liệp Sát Giả sử dụng bất kỳ phương pháp nào cũng không thể rời khỏi khu vực này.]

[Nhắc nhở: Alice là nhân vật trong vở kịch không thể đối kháng.]

[Nhắc nhở: Quản gia Lang là nhân vật trong vở kịch không thể đối kháng.]

[Nhắc nhở: Nô bộc ác ma trong cổ bảo là nhân vật trong vở kịch không thể đối kháng.]

[Nhắc nhở: Ngoại trừ Alice ra, quản gia Lang và nô bộc ác ma trong cổ bảo là nhân vật trung lập.]

[Nhắc nhở: Thành công hoàn thành trò chơi Ác Ma Cổ Bảo, Luân Hồi Nhạc Viên sẽ trao tặng chứng nhận cường giả cho Liệp Sát Giả.]

[Trò chơi… Bắt đầu!]



Đọc xong nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên, Tô Hiểu tìm hiểu tình hình đại khái. Alice, quản gia Lang, nô bộc ác ma của cổ bảo đều là người hắn không thể đối kháng. Kỳ lạ chính là, giới thiệu liên quan tới Ác Ma Cổ Bảo là ???, hơn nữa nhiệm vụ chi nhánh trong pháo đài cổ rất nhiều, nói rõ từ một ý nghĩa nào đó, cổ bảo cũng không nhỏ.

Cùm cụp.

Một cái đèn ma thuật ở phía trên sáng lên, đèn ma thuật không phải chiếu rọi gian phòng, mà là xua tan hắc ám trong gian phòng. Đúng vậy, chính là xua tan hắc ám, hắc ám này giống như một loại sinh vật nào đó, bất cứ lúc nào cũng muốn nuốt sống người ta.

Tô Hiểu ngắm nhìn bốn phía. Hắn đang ở trong một gian phòng hình vuông cỡ 200 mét vuông, bên trong gian phòng dựng thẳng 9 cái cột sắt, trên cột sắt đều trói một người, bao gồm Tô Hiểu bên trong là tổng cộng 9 người. Vị trí trụ sắt của hắn, ở vị trí trung tâm của 9 cột sắt.

Tô Hiểu quan sát tám người còn lại, tám người này chính là Khế Ước Giả cùng tham dự trò chơi Ác Ma Cổ Bảo với hắn, đều đến nhận chứng nhận cường giả, có quan hệ cạnh tranh hay không thì chưa biết.

- Dùng sức, sắp được rồi, cố lên.

- Cố lên đại ca.

- Đại ca uy vũ.

- Ta đã rất dùng sức, a! Bùng nổ đi vũ trụ nhỏ!

Bủm… (dùng sức quá mạnh, tiếng đánh rắm).

- Ha ha ha, đại ca ngươi đánh rắm.

- Câm miệng!

- Tam đệ đừng nói chuyện, hai huynh đệ chúng ta nghe thấy là được, nơi này còn có người ngoài, để lại chút mặt mũi cho đại ca đi, ha ha ha.

- Ha ha ha… Rắm rất vang.

Nghe thấy tiếng cười to này, khóe miệng Tô Hiểu hơi giật giật, trong đầu hắn đã hiện lên dáng vẻ của ba người. Tướng mạo ba người này gần nhau, vóc người kiện mỹ, trên người mặc áo giáp cùng kiểu, nghề nghiệp tương đồng, ba tên thánh kỵ sĩ.

Tô Hiểu quay đầu lại nhìn, quả nhiên, chính là ba huynh đệ Quốc Túc, cũng chính là ba tên ngốc Quốc Túc.

“Gâu.”

Bố Bố kêu một tiếng, đứa thiếu não Bố Bố không bị xích sắt ràng buộc, đang ngồi xổm bên cạnh Tô Hiểu.

Nghe thấy tiếng kêu của Bố Bố, lão đại Quốc Túc quấn lên cột sát bên trái Tô Hiểu sửng sốt, hắn ta nghiêng đầu nhìn thấy Bố Bố xong, lập tức nhìn về phía Tô Hiểu.

Hai người nhìn nhau, da đầu lão đại Quốc Túc tê dại một lát. Hắn ta đã gặp Tô Hiểu hai lần, một lần bị chỉnh gần chết, một lần khác là quan hệ hợp tác. Tuy rằng từng hợp tác, nhưng lão đại Quốc Túc nhìn thấy Tô Hiểu xong vẫn trong lòng chột dạ, năng lực của Tô Hiểu quá khắc chế bọn họ.

Tuy Quốc Túc hơi kiêng kị Tô Hiểu, nhưng có quan hệ không tệ với Bố Bố. Lúc trước ở thế giới Hunter, ba tên ngốc Quốc Túc gặp Bố Bố vương giả trong đứa thiếu não, có thể tưởng tượng, hai bên va chạm sẽ tạo ra đốm lửa cỡ nào.

Lão đại Quốc Túc ho nhẹ một tiếng, bĩu môi với lão nhị, lão tam Quốc Túc. Lão nhị lão tam hơi nghi ngờ một chút, nhưng sau khi thấy Tô Hiểu, tiếng cười phóng đãng của hai người truyền tới.

- Đây không phải…

- Lão tam, dùng sức tránh thoát xiềng xích!

Lời nói của lão tam Quốc Túc bị lão đại đánh gãy. Lão tam quá ngốc, trong tình huống này, vẫn nên giả bộ không quen nhau thì hơn. Tuy rằng lão tam ngốc như hắn ta không đần, lập tức mở miệng cắt ngang.

Bởi vì Tô Hiểu bị trói trên cột sắt trung tâm, bên trái hắn có bốn cột sắt, phía bên phải cũng có bốn cái. Ba huynh đệ Quốc Túc ở ngay bên trái hắn, ngoại trừ ba người này, còn có một cột sắt, phía trên là một ngự tỷ ngực to tóc vàng, bên trong mái tóc vàng vươn ra hai tai mèo. Không chỉ như vậy, hai tay ngự tỷ này giống như mèo trảo, thịt lót dày, tuyệt đối không phải giả trang, mà là bản thân đã như vậy.

- Thú vị, meo…

Miêu nữ tóc vàng híp mắt, đôi mắt của nàng màu xanh da trời, đồng tử đen kịt, giống con mắt loại mèo nào đó.

Miêu nữ phát hiện Tô Hiểu quen biết với ba tên ngốc Quốc Túc, nàng không nói gì, chỉ luôn cảnh giác xung quanh. Còn xiềng xích trên người, nàng không quan tâm lắm.

- Con chó ngốc này.

Miêu nữ lẩm bẩm một tiếng, nàng nhìn về phía Bố Bố, giống như từng gặp Bố Bố. Nói một cách chính xác, nàng từng dùng hình thái mèo ở thế giới Hokage bị Bố Bố ngậm tới trước người Tô Hiểu, nhưng năng lực của nàng quá giỏi ẩn nấp, Tô Hiểu không phát hiện nàng là Khế Ước Giả.

Ngoại trừ bốn người này bên trái Tô Hiểu, phía bên phải hắn còn có bốn người. Lần lượt là một tên mập trên 100 cân, một bé gái ăn mặc như trinh thám, một người đàn ông đeo kính gọng vàng, còn có một người đàn ông gương mặt âm trầm, giống như ai cũng thiếu hắn ta mấy trăm triệu.

Mập mạp đang ngáp, cái bụng bị đói sôi lên ùng ục.

Bé gái mặc trinh thám như trộm cướp quan sát xung quanh, giống như đang nhòm ngó tất cả mọi người.

Người đàn ông đeo kính gọng vàng rất bình tĩnh, khi người khác nhìn về phía hắn ta, hắn ta sẽ nở nụ cười lễ phép với đối phương.

Người đàn ông âm u thì đang nghĩ cách tránh thoát khỏi xích sắt, vẻ mặt hơi sốt ruột.
Bạn cần đăng nhập để bình luận