Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 907: Vú em

Bên trong kho cường hóa thuộc tính, Tô Hiểu thử nắm tay, tiếng răng rắc truyền đến, hắn có loại cảm giác có thể tay không xé nát tất cả.

Bốn loại thuộc tính đạt tới 80 điểm, ở trong đám Khế Ước Giả đã có thể nói là khác loại, Khế Ước Giả phát triển đồng thời hai thuộc tính cũng không nhiều, huống chi ba thuộc tính, bốn thuộc tính.

Nhưng chuyện này cũng là chuyện không có cách giải quyết, Tô Hiểu là Liệp Sát Giả độc hành, năng lực không đủ toàn diện, sớm muộn gì cũng sẽ gặp phải kẻ thù của hắn. Đến lúc đó, khả năng hắn có thể sống sót không cao, đây chính là nguyên nhân hắn lựa chọn cùng tăng lên bốn loại thuộc tính.

Tô Hiểu kiểm tra chiến lợi phẩm còn lại trong kho chứa đồ, hắn muốn đi bán một ít trang bị.

Cầm “pháp trượng trị liệu”, Tô Hiểu nghĩ thầm trong lòng, thứ này có thể bán được sao? Con mẹ nó hình dạng quá kỳ lạ, trong yêu cầu trang bị hạn chế đám phụ nữ mua, ở thị trường giao dịch ngươi ta tấp nập, đám vú em dịu dàng thực sự không ngại đến mua sao? Dùng thứ này thi pháp mức độ xấu hổ tuyệt đối tăng mạnh, không phải vú em bình thường có thể điều động.

- Đại khái… Sẽ có một ít vú em sử dụng.

Thở dài, Tô Hiểu chậm rãi đi tới thị trường giao dịch.



Thị trường giao dịch.

Người ta nhốn nháo, thỉnh thoảng Chức Công Giả và Khế Ước Giả sẽ vì giá cả mà tranh cãi với nhau.

Một số Khế Ước Giả vẻ mặt nhàn nhã đi dạo trong thị trường giao dịch, nhìn thấy vật phẩm ngưỡng mộ, sẽ dừng chân một lát.

Khế Ước Giả tiến vào Luân Hồi Nhạc Viên thời gian càng dài, vẻ mặt sẽ càng nhàn nhã, bọn họ đã quen với loại chiến đấu là hàng ngày, tình cờ trải qua cuộc sống sinh tử. Những Khế Ước Giả bước chân vội vã, biểu cảm căng thẳng, tám phần mười là người mới.

Tô Hiểu xuyên qua đám người rộn ràng, đi tới một góc vắng vẻ ở thị trường giao dịch. Nơi này người tương đối ít một chút, tương đối thích hợp với vật phẩm bán ra lần này.

Lần này hắn muốn bán hai trang bị, lần lượt là [Bạch Nữ Sĩ], [Hắc Tiên Sinh].

Hai người như một đôi trang bị, trên thực tế ngoại trừ công dụng nguyên bản tương tự, hai người không quá nhiều liên quan, Bạch Nữ Sĩ là pháp trượng loại chữa trị, Hắc Tiên Sinh là côn bổng loại công kích, giá trị của cái trước hơn xa cái sau.

Vũ khí loại đoản côn rất tiểu chúng, tuy là phẩm chất màu vàng nhạt, nhưng Tô Hiểu chỉ định giá [Hắc Tiên Sinh] là 12 vạn Nhạc Viên Tệ.

Có lúc giá bán trang bị không chỉ nhìn phẩm chất, còn nhìn năng lực cụ thể, loại hình, nhân số sử dụng… của trang bị.

Rất rõ ràng, [Hắc Tiên Sinh] thuộc loại tiểu chúng, muốn bán được giá cao phải xem vận may. Suy nghĩ tới thương nhân Chức Công Giả không ít, giá cả thấp một chút, tỷ lệ bán ra không tính thấp.

Còn [Bạch Nữ Sĩ], ba loại thuộc tính của thứ này không tệ, tăng lượng trị liệu, dựa theo giới tính khác biệt đi kèm đặc hiệu trị liệu khác biệt, cuối cùng tăng 5 điểm thuộc tính mị lực.

Suy nghĩ một lúc lâu, Tô Hiểu định giá Bạch Nữ Sĩ là 28 vạn Nhạc Viên Tệ. Đối với pháp trượng loại trị liệu màu vàng nhạt mà nói, cái giá này đã không thấp, huống hồ [Bạch Nữ Sĩ] thuộc loại hố cha.

Mở quầy hàng, Tô Hiểu thuận tay cầm máy tính bảng, ngồi sau quầy hàng bắt đầu chơi trò chơi. Trò chơi giải câu đố mà hắn đang chơi, độ khó rất cao, người đề cử trò chơi này là Hạ đã sớm từ bỏ. Hạ đại khái qua một phần ba mươi cửa, thì không chịu được độ khó của trò chơi này.

Tô Hiểu cảm thấy độ khó của trò chơi này cũng còn tốt, thứ này vốn không phải là một trò chơi, mà là công cụ chuyên nghiệp dùng cho rèn luyện logic phân tích năng lực. Sau khi được một Khế Ước Giả sửa chữa, trở thành một khoản trò chơi giải đố. Tên Khế Ước Giả kia từng tuyên bố, ai có thể qua cửa trò chơi này, hắn ta sẽ trực tiếp chặt trym.

- Huynh đệ, thứ này…

Giọng nói truyền đến, Tô Hiểu không ngẩng đầu.

- Đợi đã.

Một lát sau, Tô Hiểu cất máy tính bảng.

- Cây đoản côn này không tệ, 10 vạn Nhạc Viên Tệ thế nào?

- Thành giao.

“Ồ…”

Thái độ thẳng thắn này của Tô Hiểu khiến thiếu niên mua rất bất ngờ, hắn ta thậm chí hoài nghi thứ này có vấn đề.

Sau khi xác định nhiều lần không có khác thường, thiếu niên thanh toán Nhạc Viên Tệ mua lại đoản côn tạo hình kỳ lạ [Hắc Tiên Sinh].

- Thứ này có thể nói là khắc tinh của em gái đáng yêu.

Thiêu niên xoay đoản côn trong tay, xem ra hắn ta rất hài lòng với đoản côn này.

Bởi trên quầy hàng trước mặt bày hai trang bị màu vàng nhạt, xung quanh đã vây trên 10 Khế Ước Giả, những Khế Ước Giả này đều không phải tới mua đồ, bọn họ đến “xem trò vui”.

[Bạch Nữ Sĩ] là một pháp trượng trị liệu rất tốt, nhưng hình dạng quá mức xấu hổ. Dưới con mắt của mọi người, đa số vú em xấu hổ tiến lên hỏi giá.

Vú em có tính cách khác với đa số Khế Ước Giả, trong Luân Hồi Nhạc Viên có một câu nói, mười vú em thì chín người mềm, còn có một người rất mềm.

Nghề nghiệp loại trị liệu không cần vật lộn trong chiến đấu, mà trên 99% vú em đều ở trong mỗi nhóm mạo hiểm, lúc chiến đấu được đội hữu bảo vệ nghiêm ngặt. Hơn nữa loại nghề nghiệp vú em có tính đặc thù, không phải em gái dịu dàng săn sóc, không ai sẽ lựa chọn loại nghề nghiệp thành tựu người khác, mất đi năng lực tự bảo vệ mình.

Đoàn trưởng của nhóm mạo hiểm có tiếng từng cảm khái thế này: “Mỗi vú em đều là thiên sứ gãy cánh, nếu như bên cạnh có một vú em, làm ơn quý trọng nàng”.

Đương nhiên, ngoại trừ đứa thiếu não Bố Bố này, năng lực sinh tồn của con hàng này thậm chí mạnh hơn Tô Hiểu.

Vú em thuộc loại Khế Ước Giả nữ dịu dàng săn sóc, cộng thêm vẫn luôn được đội hữu khác bảo vệ, sao có khả năng sẽ có da mặt dày?

Khế Ước Giả loại trị liệu Tô Hiểu chưa từng tiếp xúc, hắn chỉ từng giao đấu với một Khế Ước Giả nam “loại trị liệu”, con hàng kia mang theo cái liềm, có thể đánh có thể cung cấp sữa, còn có thể thêm trạng thái cho bản thân, chính diện gắng chống đỡ cận chiến không yếu chút nào. Đúng vậy, con hàng kia tên là Phong Nãi, kiện tướng đắc lực của nhóm mạo hiểm Thần Hoàng. Tôn chỉ của Phong Nãi chính là, lão tử còn có thể đánh hơn ngươi, dựa vào cái gì phải cho ngươi sữa? Lạnh đi.

Dưới sự “trợ giúp” của một đám xem trò vui không chê chuyện lớn, Tô Hiểu đợi đủ nửa tiếng, một vú em tới hỏi giá cũng không có.

Mấy em gái mềm mại “đi dạo” gần quầy hàng hấp dẫn sự chú ý của Tô Hiểu. Từ quần áo và khí chất có thể thấy, mấy em gái mềm mại này đều là vú em, bọn họ rất muốn tới hỏi giá, nhưng không tiện tiến lên hỏi. Hơn nữa tạo hình của [Bạch Nữ Sĩ] đặc biệt, khiến bọn họ rất do dự.

- Các vị.

Tô Hiểu mở miệng, ánh mắt nhìn hơn mười tên “gay chết” xung quanh quầy hàng.

- Cho dù là năng lực hay cấu tạo cơ thể, các ngươi đều không dùng được thứ này, cho nên… Con mẹ nó đừng vây quanh ở đây, ảnh hưởng ta làm ăn.

Khi Tô Hiểu nói chuyện trên mặt xuất hiện nụ cười, ở khu an toàn tuyệt đối như Luân Hồi Nhạc Viên, biểu lộ ra sát ý căn bản không có tác dụng gì.

- Bọn ta thích đứng ở đây, ồ hình như… Đúng là có quan hệ với ngươi.

Một tráng hán cổ áo mở ra, lộ ra lông ngực dày đặc cười tươi đi ra.

- Da mặt thật mỏng, ngoại trừ vú em ra, trong Luân Hồi Nhạc Viên có khả năng không có loại em gái tính cách này.

Lại có Khế Ước Giả nam xem trò vui không chê chuyện lớn đi ra, không lâu sau, những người khác phát hiện không có náo nhiệt để xem, đều dồn dập bỏ đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận