Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 334: Trả Nguyên Văn

Nhưng có một vấn đề xuất hiện, viên đạn của súng bắn tỉa này rất đặc biệt, là viên đạn đường kính 13.77, Tô Hiểu vốn chưa từng nghe nói tới viên đạn có đường kính như vậy, còn là đạn dược chuyên môn.

Thông qua hỏi dò Luân Hồi Nhạc Viên Tô Hiểu biết được, loại đạn này có thể mua ở Luân Hồi Nhạc Viên, mỗi viên 50 Nhạc Viên Tệ, hai mươi viên là 1000 Nhạc Viên Tệ!

Lúc này bên trong băng đạn có 20 viên đạn, Tô Hiểu có một ý nghĩ, nếu hắn ở chỗ cao trên đảo Tư Pháp bắn lén Khế Ước Giả và nhân vật trong vở kịch thì sao nhỉ?

Đáp án là rất sảng khoái, mà khi những người kia thiên tân vạn khổ xông tới gần hắn, hắn đã lấy Trảm Long Thiểm ra, gần người là thế mạnh của hắn.

Spider Queen “Kính tham trắc quang học hồng ngoại 8 lần (chủ động)” có thể tự động điều chỉnh, không cần Tô Hiểu nắm giữ quá nhiều phương pháp sử dụng súng bắn tỉa, càng là vũ khí công nghệ cao sử dụng càng đơn giản.

Hệ thống chiến đấu của Tô Hiểu bắt đầu hoàn chỉnh, sẽ không xuất hiện tình huống diều giấy bị gió đẩy tới chết.

Gần người là thế mạnh chiến đấu của hắn, nếu không cẩn thận kéo dài khoảng cách với kẻ địch, vậy hắn phải lấy Phá Toái Tinh Linh ra xạ kích nhìn chằm chằm, nếu kẻ địch tiếp tục chạy đi xa, Tô Hiểu sẽ lấy Spider Queen ra bắt đầu gác súng, dưới loại tổ hợp này, kẻ địch không thể trốn thoát.

Lực công kích của Spider Queen rất cao, gấp vài lần Phá Toái Tinh Linh, chỉ một phát súng, ngay cả Tô Hiểu cũng sẽ bị bắn xuyên, một khi nổ đầu sẽ chết luôn.

Cất Spider Queen đi, trong lòng Tô Hiểu không khỏi chờ mong cuộc chiến cuối cùng ở đảo Tư Pháp.

Thu hoạch khá dồi dào, số lực chi mệnh còn thừa 30 giây, Tô Hiểu mở rương báu màu lam ra luôn, ánh sáng màu lam nhạt xuất hiện.

Trái tim Tô Hiểu cứng lại, lại có tia chớp rồi! Nhưng màu tia chớp rất nhạt, không giống với trước đây.

[Liệp Sát Giả nhận được 3000 Nhạc Viên Tệ.]

[Liệp Sát Giả nhận được 1000 Nhạc Viên Tệ.]

[Liệp Sát Giả nhận được 500 Nhạc Viên Tệ.]

[Liệp Sát Giả nhận được 2100 Nhạc Viên Tệ.]

[Liệp Sát Giả nhận được 860 Nhạc Viên Tệ.]

[Liệp Sát Giả nhận được 5100 Nhạc Viên Tệ.]

Một dãy nhắc nhở nhận được Nhạc Viên Tệ xuất hiện, không có bất luận trang bị gì, điều này khiến Tô Hiểu rất kinh ngạc.

Có lẽ tia chớp mơ hồ này là đại diện bùng nổ Nhạc Viên Tệ? Rất có khả năng.

Tô Hiểu nhìn số Nhạc Viên Tệ nhận được, hắn phát hiện một chuyện kinh người, rương báu này mở được 12560 Nhạc Viên Tệ.

Con số này rất kinh người đối với việc mở một rương báu, Tô Hiểu nghịch bật lửa trong tay, tên thứ này rất chính xác, Cứu Rỗi Vận Mệnh.

Mở xong rương báu và toàn bộ thẻ màu đỏ tươi, Tô Hiểu phát hiện một chuyện, đó chính là tính nguy hiểm của việc mở mấy thứ này.

Hắn mở ba tấm thẻ màu đỏ tươi thì có tiền lời này, mở xong tấm thẻ màu đỏ tươi cuối cùng, thậm chí hắn còn xuất hiện ý nghĩ đi săn giết mấy tên Khế Ước Giả.

Loại ý nghĩ này được Tô Hiểu đè xuống, hắn có kế hoạch của mình, Khế Ước Giả không chủ động trêu chọc hắn, hắn sẽ không đi săn giết những Khế Ước Giả kia, ngoại trừ người làm trái quy tắc.

Sau khi mở rương báu và thẻ màu đỏ tươi Tô Hiểu thu hoạch được rất nhiều, Tô Hiểu nằm ung dung trên giường, đoàn tàu biển chạy như bay, nhưng không luôn vững vàng.

Bởi vì giường hơi ngắn, hắn và Bố Bố cùng nằm trên giường nên hơi chật, Bố Bố đang gối lên bụng Tô Hiểu.

Có lẽ lúc Tô Hiểu đằng đằng sát khí chỉ có Bố Bố tới gần hắn, những người khác đều tránh ra xa, không nói tới chuyện gối lên bụng hắn.

Tô Hiểu bắt đầu chợp mắt, chẳng mấy chốc bên ngoài sẽ loạn lên, hắn chỉ cần ngủ là được.

Cho dù đám Lucci hoài nghi chuyện đó là do hắn làm, nhưng có chứng cứ gì? Phải biết rằng bây giờ Tô Hiểu là người của CP0, tuy địa vị chẳng là gì, nhưng trong tình huống không có chứng cứ, đám Lucci không thể bắt người, ngờ vực ra mặt là không thể, chỉ có thể ngầm hoài nghi.

Không lâu sau, khoang xe sau bắt đầu ầm ĩ, tiếng chạy càng ngày càng nhanh.

Vẻ mặt Tô Hiểu bình tĩnh nằm trên giường, Bố Bố cũng không cử động.

Rầm.

Cửa phòng bị phá tan, đám Lucci xông vào phòng riêng, đứng xung quanh Tô Hiểu, lưng quay về phía Tô Hiểu, nhìn như đang bảo vệ an nguy của hắn, thực ra ánh mắt của bốn người đang quan sát tình hình bên trong phòng, mãi mà không tìm được dị thường.

- Byakuya, có “kẻ địch” ẩn nấp trên đoàn tàu biển, vì vậy mà bọn ta tự ý xông vào phòng của ngươi, đây là vì bảo vệ an toàn của ngươi, xin đừng hiểu nhầm.

Kalifa mở miệng giải thích.

- Vậy sao, vậy thì thật sự cảm ơn các người.

Tô Hiểu vẫn nằm trên giường như cũ, hai tay gối ở sau gáy.

“A!”

Bỗng nhiên một tiếng hét thảm truyền tới, Bố Bố cắn vào eo Kaku, do không kịp phòng ngự Kaku bị cắn máu thịt be bét.

Không chỉ có vậy, Bố Bố còn đang lắc đầu trái phải, giống như nghĩ xem nên cắn miệng thịt nào từ trên người Kaku xuống, Bố Bố biểu lộ tính sói của nó, một mặt hung bạo của nó.

Chỉ cần Bố Bố cắn kẻ địch, cho dù bị kẻ địch chém đầu cũng không nhả ra, muốn Bố Bố nhả ra chỉ có Tô Hiểu.

- Tekkai.

Kaku gầm nhẹ một tiếng, một quyền muốn đánh về phía Bố Bố.

Nhưng đúng lúc này, Kaku phát hiện một đôi mắt lạnh lẽo đến mức tận cùng đang nhìn chằm chằm hắn ta.

- Ngươi muốn… Thương tổn Bố Bố của ta à?

Tô Hiểu ngồi dậy, ánh mắt sáng rực nhìn Kaku.

- Kaku, dừng tay.

Lucci khẽ quát một tiếng.

- Bố Bố.

Nghe lời Tô Hiểu nói, Bố Bố nhả ra, khóe miệng còn có vết máu nhỏ xuống.

- Kaku, bỗng nhiên có người xông vào phòng ta, hợp tác của ta vì bảo vệ cho an nguy của ta, xin thứ lỗi nhiều.

Đây gần như nguyên văn những lời Lucci vừa nói, bây giờ Tô Hiểu trả nguyên văn cho đám CP9.

- Không… Sao.

Kaku nghiến răng nghiến lợi trả lời, bọn họ lựa chọn phá cửa mà vào, không phải gõ cửa tiến vào, chính là gián tiếp đối nghịch với Tô Hiểu.

Franky bị tập kích, đám CP9 lập tức nghĩ tới Tô Hiểu, cho nên trực tiếp xông vào phòng của Tô Hiểu, vì muốn lập tức tìm kiếm manh mối.

- Như vậy, các vị CP9, các vị tìm được kẻ địch chưa?

Tô Hiểu ngáp một cái, giống như mới tỉnh ngủ.

- Còn đang điều tra.

Lucci ngăn cản tầm mắt của Tô Hiểu, đám Kalifa nhân cơ hội kiểm tra cửa sổ trong phòng.

Cửa phòng luôn có người trông coi, muốn đi ra ngoài chỉ có cửa sổ này, đương nhiên còn có những khả năng khác.

- Vừa rồi đúng là bọn ta hơi lỗ mãng, thứ này là biểu thị lòng áy náy của bọn ta.

Lucci lấy một dây chuyền ra, mặt dây chuyền được một sợi dây xuyên qua, chính giữa là một hòn đá cỡ ngón tay, phía trên viết lời chúc phúc.

Lucci nắm sợi dây, nếu Tô Hiểu muốn nhận lấy sợi dây chuyền, nhất định phải tiếp xúc với hòn đá nhỏ kia.

- Quên đi, ta không để ý.

Tô Hiểu không chạm mặt dây chuyền, trong mắt Lucci lóe lên ánh sáng.

- Cần phải nhận lấy.

Tô Hiểu rùng mình trong lòng, thứ này không đúng, mặt ngoài có kịch độc sao? Không có khả năng, hắn đã làm bộ ói dưới kịch độc mãn tính.

Hắn giơ tay nhận lấy dây chuyền, đám Kalifa đều vô tình hay cố ý nhìn về phía hắn.

Tay Tô Hiểu tiếp xúc mặt dây chuyền, sắc mặt không có chút biến hóa nào, thậm chí còn để mặt dây chuyền ở trong lòng bàn tay thưởng thức.

- Thứ này quá thô ráp, mặt dây chuyền ít nhất phải trải qua điêu khắc.

Bỏ dây chuyền vào trong túi áo, sau khi Lucci phát hiện ra Tô Hiểu không có dị thường thì mở miệng:

- Sắp đến đảo Tư Pháp, cho nên chuẩn bị xuống xe, đi tới khoang xe thứ ba.

Đám CP9 đều rời khỏi phòng, sau khi bọn họ đóng cửa, Tô Hiểu hơi nhếch miệng cười.

Lấy dây chuyền từ trong túi ra, Tô Hiểu cất dây chuyền vào trong không gian dự trữ.

[Mặt dây chuyền Hải Lâu Thạch (không có cấp độ, vật phẩm đặc biệt).]

Sau khi đám CP9 không phát hiện được dấu vết ở trong phòng, Lucci lập tức đưa Hải Lâu Thạch cho hắn, đây là vì kiểm tra xem hắn có năng lực của trái Ác Quỷ hay không.

Sắp đến đảo Tư Pháp, đến lúc đó “đối thủ” của Tô Hiểu sẽ không còn là đặc vụ CP9, mà là quan chức của chính phủ thế giới càng giả dối hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận