Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 849: Boss mạnh nhất bản thế giới

Tô Hiểu hơi hối hận một chuyện, không phải tỉ lệ chia của, cũng không phải nhân cơ hội chiêu mộ nhân thủ. Tình hình của hắn, căn bản không cho phép hắn chiêu mộ nhân thủ. Hắn cũng không thích quản lý thuộc hạ, một đống lớn phiền phức, vẫn là độc hành đáng tin hơn.

Hắn hối hận chính là, lúc trước không nên bán [tinh thông Bách Mạo] đi. Thứ kia người bình thường thực sự sẽ không mua, sau khi nắm giữ có nguy hiểm tinh thần phân liệt. Nhưng mà hiện giờ trong cung điện Hoàng Hôn nhiều tên bệnh tâm thần hoặc người điên, nếu như bây giờ bán [tinh thông Bách Mạo], tuyệt đối bán với giá trên trời!

- Bán sớm quá.

Tô Hiểu đá bay tảng đá to trên đất, tảng đá to đập lên tường, một tiếng rầm truyền tới, mỹ nữ mặc đồ công sở sợ hãi tới mức vai run lên, phát hiện là Tô Hiểu đá tảng đá, nàng thở phào nhẹ nhõm.

Mỹ nữ mặc đồ công sở ngắm nhìn người điên + bệnh thần kinh ở xung quanh, mũi không nhịn được chua xót. Nàng muốn về nhà, nàng nhớ người mẹ dịu dàng của mình.

Bởi vì tranh cướp vị trí thủ lĩnh, Viêm Thần, thằng hề giả, Hắc Huyết triển khai hỗn chiến, đừng cho rằng đây là luận bàn, đây là một cuộc chiến ôm ấp sát ý cường đại.

Nửa tiếng sau, thằng hề giả nằm trên đất, lồng ngực liên tục lên xuống, trong miệng tuôn ra máu tươi, bên cạnh là Hắc Huyết bị chém thành tám đoạn.

Viêm Thần rút dao găm cắm trên cánh tay ra, hắn ta bị nổ hơi choáng váng va về phía sau.

Viêm Thần đi tới trước người thằng hề giả, để dao găm lên yết hầu thằng hề giả này.

- Ai là thủ lĩnh?

Miệng thằng hề giả khép mở, ngoại trừ hộc máu ra, căn bản không nói nên lời.

- Hừm, xem ra ngươi thừa nhận rồi.

Viêm Thần đứng dậy, nhưng mà ánh mắt thằng hề giả hung ác giống như muốn nói: “Lão tử không thừa nhận”.

Rầm!

Viêm Thần đá ngất thằng hề giả, cầm một thùng xăng đi tới chỗ Hắc Huyết bị chém thành tám mảnh…

Tình cảnh này, có lẽ sau này là hình ảnh hàng ngày của Minh Môn, mỹ nữ mặc đồ công sở muốn tiếp nhận những chuyện này, còn cần thời gian.

Lúc trước Viêm Thần như ác thú bị nhốt trong lồng, mà bây giờ, con ác thú này sổ lồng, không chỉ như vậy, hắn ta còn tìm được đồng loại.

Bố Bố nằm nhoài bên cạnh Tô Hiểu, nó vẫn luôn đi theo Tô Hiểu, không nhìn người nào một cái, bởi vậy thấy tình cảnh trước mắt, trong lòng Bố Bố không có chút gợn sóng, thậm chí có chút muốn ngủ.

Tô Hiểu đứng dậy đi ra ngoài cung điện, hắn chuẩn bị tìm đội nhỏ của Thiên Khải Nhạc Viên, công huân đương nhiên là càng nhiều càng tốt.

Đi ra khỏi cung điện Hoàng Hôn, Tô Hiểu nhìn cung điện hùng vĩ này. Không thể nghi ngờ, phía dưới cung điện này có bí mật rất lớn, nhưng mà cho dù là Hi, Tô Hiểu, Viêm Thần, đều không lựa chọn thăm dò, bí mật phía dưới cung điện quá nguy hiểm, không phải thực lực của bọn họ hiện giờ có thể thăm dò. Cho dù ba người liên thủ cũng không được, huống hồ ba người căn bản không thể liên thủ, Hi đã chết.



Bốn ngày sau, bên ngoài di tích cổ.

Tô Hiểu ngồi trước một đống lửa, cầm que gỗ trong tay, đang nướng cá.

Trong bốn ngày nay, hắn hầu như tìm kiếm di tích cổ một lần, nhưng mà hắn không tìm được một Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên, đối phương sa sút hơn hắn tưởng tượng, đã rời khỏi di tích cổ.

Bốn ngày không thu hoạch được gì, Tô Hiểu có chút thất vọng, nhưng hắn không thể rời khỏi di tích cổ đi tìm Khế Ước Giả phe địch. Trước tiên không nói hiệu suất, một khi Thế Giới Chi Hạch có chỗ sơ suất, vậy thì không bù đủ cái mất.

- Thời gian gần đủ rồi.

Tô Hiểu đạp dụi lửa trại, cầm cá nướng đi tới cung điện Hoàng Hôn. Bố Bố ở một bên nhìn chằm chằm cá nướng trong tay hắn.

Rất nhanh, Tô Hiểu đi vào trong cung điện Hoàng Hôn. Mới tiến vào cung điện, hắn cảm nhận được lực lượng không gian, lực lượng không gian này bao bọc cung điện hoàn toàn.

Nhanh chóng đến tầng bảy, trước vương tọa, hơn trăm Khế Ước Giả tụ tập xung quanh vương tọa, Viêm Thần dẫn đầu, xem ra Viêm Thần đã thành công chiêu mộ đám người điên, không biết dùng phương pháp gì.

- Tình hình thế nào?

- Cũng không tệ lắm, “không gian cỡ lớn xác định tọa độ vị trí” đã hình thành 99.7%, lập tức hoàn thành.

- Vậy thì tốt.

Tô Hiểu đánh giá vương tọa, xương khô trên vương tọa ngồi ngay ngắn, chỗ mi tâm lóe lên Thế Giới Chi Hạch.

- Thế giới.

Xương khô trên vương tọa đột nhiên mở miệng, mọi người dồn dập lùi về sau.

- Quy nhữ đẳng sở hữu.

Cánh tay xương khô giơ lên, đè lên trên Thế Giới Chi Hạch.

“Gào!”

Tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc truyền từ dưới cung điện Hoàng Hôn đến, cốt trảo mấy mét từ trong hố tròn vươn ra.

Vù…

Trong hố tròn xuất hiện một tầng lưới năng lượng, cốt trảo như bị điện giật, lập tức chui vào trong hố tròn. Nếu như có người đứng bên hố tròn, thì có thể ngửi thấy mùi thối mục nát, giống như sinh vật nào đó mục nát sau đó sinh ra mùi thối.

Một ác long còn sót lại xương cốt và thịt rữa bị phong ấn ở dưới cung điện Hoàng Hôn, chỉ cần cốt hài vương giả trong cung điện không tổn hại, ác long sẽ luôn bị phong ấn.

Bùm bùm!

Một tiếng sấm rền truyền từ trên không tới, mây đen ngập đầu, giống như tận thế sắp tới.

Bùm!

Cột sáng kim sắc từ bầu trời hạ xuống, xông thẳng tới bên trong cung điện Hoàng Hôn, đỉnh cung điện phá nát chỉ trong nháy mắt. Cột sáng bao phủ vương tọa, cốt hài vương giả bắt đầu phong hóa, Thế Giới Chi Hạch còn sót lại trôi nổi giữa không trung.

Thấy cảnh này, Tô Hiểu cảm thấy vẫn nên rời khỏi cung điện đáng tin hơn một chút, lúc trước cung điện kiên cố dị thường, bị cột sáng trên bầu trời hạ xuống đánh nát chỉ trong nháy mắt.

“Gào!”

Trong hố tròn phía dưới cung điện truyền tới tiếng rít gào, một ác long còn sót lại xương cốt và thịt rữa bay ra khỏi hố tròn, trong đôi mắt mục nát của nó tràn ngập hưng phấn và lửa giận.

Nó tên là Ignacy, một Á Long đến từ địa ngục Hắc Ám. Mấy ngàn năm, khi đó nó sắp chinh phục thế giới này, bị một tiểu chú lùn nhân loại phong ấn, theo Ignacy, đó là lừa gạt trần trụi.

Vào hôm nay, nó, Á Long Hắc Ám Ignacy cuối cùng cũng tránh thoát lao tù, nó muốn trả thù thế giới này, hủy diệt tất cả vật chứng kiến.

Ignacy kéo cơ thể khổng lồ mục nát bay tới giữa không trung, đột nhiên nó nhìn thấy một đám nhân loại.

- Nhân loại đều đáng chết.

Ignacy mở miệng nói tiếng người, toàn thân tung bay sương khói màu đen.

Ở bên trong cung điện Hoàng Hôn đã lộ thiên, rất nhiều Khế Ước Giả sửng sốt đánh giá con ác long này.

- Thứ này là đồ cổ năm nào thế?

- Không rõ, có khả năng mấy ngàn năm, đều đã nát rồi.

Đám Khế Ước Giả căn bản không quan tâm con ác long này, bọn họ đã hoàn thành nhiệm vụ chiến tranh, đều ở trong cung điện đợi trở về.

Ignacy nghe thấy lời nói của rất nhiều Khế Ước Giả, có chút kinh ngạc. Đại não đã mục nát bắt đầu suy tư. Lẽ nào bây giờ nhân loại không sợ ác long? Ở thời đại của nó, ngoại trừ nhân loại, những sinh vật khác đều sợ nó, nó muốn dùng những nhân loại này khai vị.

Ngay khi Ignacy chuẩn bị khiến đám “nhân loại vô tri” này biết sự khủng bố của ác long, bầu trời lại hạ xuống một cột sáng, cột sáng này rất nhanh, chỉ trong nháy mắt bao bọc Ignacy.

- Hừ, ma pháp à…

Ignacy còn chưa nói hết câu, nó đã hóa thành tro tàn đầy trời, chậm rãi biến mất trong không khí. Cột sáng này là cơ chế xử quyết loại trừ dị sinh vật của Luân Hồi Nhạc Viên. Ignacy rất mạnh, nhưng mà ở trước mặt Luân Hồi Nhạc Viên, nó không bằng con kiến, chỉ trong nháy mắt tan thành mây khói.

Boss mạnh nhất bản thế giới, quái vật năm loại thuộc tính trên 80 điểm, Á Long Hắc Ám Ignacy, ra trận 25 giây đã tan thành mây khói, ngay cả cặn cũng không còn sót lại.

- Lão cổ hủ chính là lão cổ hủ, thời đại hiện giờ đã khác.

Tô Hiểu đã sớm đoán được thứ bên dưới cung điện có khả năng là ác long, nhưng hắn không ngờ tới, con ác long này còn sống.

[Kết thúc cuộc chiến tranh giành thế giới.]

[Không gian cỡ lớn hoàn thành xác định tọa độ vị trí, tọa độ mới thuộc về: Luân Hồi Nhạc Viên.]

[Đang dung hợp Thế Giới Chi Hạch…]

[Hoàn thành dung hợp, bản thế giới đã quy nạp vào Luân Hồi Nhạc Viên, công dụng: Thí luyện, khảo hạch, Khế Ước Giả đột phá cấp bậc…]

[Kết quả chiến tranh: Thắng lợi!]

[Nhân số tồn tại của phe mình: 247 người.]

[Nhiệm vụ chiến tranh: Đã hoàn thành toàn bộ.]

[Đang chuẩn bị truyền tống, địa điểm: Luân Hồi Nhạc Viên.]

[Bởi vì bản thế giới đã thiết lập “không gian cỡ lớn xác định tọa độ vị trí”, truyền tống lần này không cần con đường “trạm trung chuyển tinh không”, trực tiếp về Luân Hồi Nhạc Viên.]

[Bắt đầu truyền tống, xin các vị Khế Ước Giả chuẩn bị sẵn sàng.]



Nhìn thấy câu nói cuối cùng, khóe miệng Tô Hiểu giật giật.

Rầm!

Trước mắt Tô Hiểu rơi vào một vùng tối tăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận