Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 968: Thụ Hiền Giả

Theo thâm nhập Mê Hỏa Sâm Lâm, cây cối xung quanh trở nên dày đặc hơn, chỗ con đường Tô Hiểu đi, từng cây cối màu đỏ rực xuất hiện mặt mũi, bị những mặt mũi này nhìn chằm chằm, tuyệt đối không phải trải nghiệm tốt đẹp.

Một thụ ốc xuất hiện phía trước, thụ ốc hoàn toàn do cành cây màu đỏ rực tạo thành, chiếm diện tích rất rộng.

Lilym bước nhanh tới trước thụ ốc, hai bên cành cây tạo thành cửa gỗ mở ra.

- Đã lâu không gặp Lilym Mia…

Trong thụ ốc truyền ra giọng nói già nua, giọng nói mang theo khàn khàn.

- Gọi tắt là Lilym được rồi, không biết tổ phụ có thù gì với ta, lại đặt tên cho ta dài như thế.

Lilym khom người vào trong thụ ốc, đồng thời dùng mũi chân đá Tô Hiểu.

- Đừng như vậy, ta chỉ là lão già trốn ở tinh hệ xa xôi, ngươi có thể tới thăm ta ta đã rất vui mừng, vào đi.

Trong giọng nói già nua mang theo ý cười, Lilym xoay mặt về phía Tô Hiểu, nói không phát ra tiếng: “Tính khí của lão nhân gia không tốt lắm, phải lễ phép, hơn nữa không được đoạt đồ!”

Tô Hiểu không đáp, chỉ đi theo Lilym vào trong thụ ốc.

Vừa đi vào thụ ốc, Tô Hiểu đã ngửi thấy mùi hương kỳ lạ, không nói rõ được đây là mùi gì, giống như mùi xen lẫn nhiều loại nguyên liệu luyện kim mới có.

Trong thụ ốc, một ông lão vóc người gầy gò, gương mặt tiều tụy ngồi trước một đài thí nghiệm. Chỗ ông lão ngồi, dường như là một cây già sắp chết héo.

- Phụ thân ngươi có khỏe không, lần trước gặp hắn đã là hơn 100 năm trước.

Ông lão để ống nghiệm trong tay xuống, cánh tay giống như cành khô đang dựa vào tay vịn ghế dựa.

Cùm cụp…

Ghế dựa thay đổi, lúc này Tô Hiểu mới phát hiện ông lão không có hai chân, cơ thể nối với một cơ quan luyện kim tương tự xe lăn.

- Cơ thể của gia phụ rất cường tráng, đa tạ Thụ Hiền Giả quan tâm.

Ông lão được gọi là Thụ Hiền Giả, phải biết rằng trong hư không không phải bất cứ người nào cũng có tư cách được gọi là hiền giả. Được người ta xưng là hiền giả, nhất định đạt tới trình độ rất cao trong lĩnh vực nào đó, mới được xưng là hiền giả.

- Lão Ma Thần tổ phụ của ngươi, tính khí vẫn nóng nảy như vậy sao?

Nếp nhăn trên gương mặt già nua của Thụ Hiền Giả sâu thêm, cười rất ôn hòa.

“Ồ…”

Lilym có chút lúng túng.

- Một ngày nào đó hắn sẽ bị chính mình làm tức chết.

Dường như Thụ Hiền Giả và tổ phụ của Lilym có ân oán cá nhân gì đó.

“Ồ…”

Lilym càng lúng túng.

- Thụ Hiền Giả, tổ phụ ta đã mất 17 năm trước.

- …

Nụ cười nhã nhặn trên mặt Thụ Hiền Giả mất đi.

- Lại đi một người, tính thời gian, hắn không phải tử vong bình thường, bị người khác giết sao?

- Chuyện này…

Dường như Lilym có lời khó nói.

- Không tiện nói thì thôi, nói chuyện chính đi, lần này ngươi đến không đơn thuần tới thăm ta đúng không, còn mang theo Diệt Pháp Giả đến.

Thụ Hiền Giả nhìn về phía Tô Hiểu, đôi mắt vẩn đục giống như có thể nhìn thấu nhiều chuyện.

- Là thế này, hắn muốn ở chỗ ngài mài giũa luyện kim học. Trong đám luyện kim sư ta biết, ngài đứng đầu, cho nên ta dẫn hắn tới gặp ngài.

Lilym không cảm thấy không đúng nịnh nọt.

- Diệt Pháp Giả cảm thấy có hứng thú với luyện kim thuật sao? Chuyện này không thấy nhiều, ham muốn của Diệt Pháp Giả không phải là du lịch hư không, thấy người nào không hợp mắt thì chém chết sao?

Thụ Hiền Giả đánh giá Tô Hiểu, dường như ông ta từng gặp Diệt Pháp Giả, thậm chí có khả năng từng giao đấu với Diệt Pháp Giả.

- Ngươi là đệ tử của ai? Loại Thanh Cương tinh khiết này, tuyệt đối không phải truyền thừa hạng người hời hợt.

Thụ Hiền Giả thực sự có chút hiểu rõ Diệt Pháp Chi Ảnh, còn chủ động hỏi dò Tô Hiểu. Ý nghĩ trong đầu nhanh chóng quay ngược lại, lúc này nói linh tinh không sáng suốt.

- Marvin Waltz.

Đây là người duy nhất từng gặp Diệt Pháp Giả mà Tô Hiểu biết, cho dù đối phương là hình thái linh hồn.

- Marvin Waltz!

Thụ Hiền Giả ngồi thẳng người, Lilym kinh ngạc nhìn Tô Hiểu. Nhận ra được tình cảnh này, Tô Hiểu nói thầm gay rồi.

- Hóa ra là đệ tử của Marvin Waltz, như vậy Thanh Cương tinh khiết như thế, cũng không kỳ lạ.

Biểu cảm của Thụ Hiền Giả khôi phục lại yên lặng, Lilym thì không bình tĩnh nổi.

- Sư phụ ngươi là Marvin Waltz?

- Ý trên mặt chữ.

Thực ra Marvin Waltz không tính là sư phụ của Tô Hiểu, Tô Hiểu thực sự không rõ tục danh của Diệt Pháp Chi Ảnh khác, chỉ có thể dùng Marvin Waltz đến góp đủ số.

- Làm đồ đệ của hắn còn có thể sống, ta có chút khâm phục ngươi, năng lực sinh tồn của ngươi hẳn là không yếu, đặc biệt là phương diện chịu đau.

Nghe thấy câu này của Lilym, Tô Hiểu thấu hiểu rất rõ, hiện giờ năng lực chịu đau của hắn rất kinh người, đây chính là do Marvin Waltz ban tặng. Ba lần hắn trải qua suýt đau mà chết, một lần khi nắm giữ Thể Chất Linh Ảnh, một lần là nắm giữ Thôn Phệ Chi Hạch, lần cuối cùng là thức tỉnh thiên phú Phệ Linh Giả.

Ba lần đau nhức này hắn vĩnh viễn không quên, 2 lần trong đó có liên quan tới Marvin Waltz, tên kia luôn dễ quên vào thời khắc mấu chốt, hay là nói cố ý dễ quên.

- Diệt Pháp Giả, ngươi đã nắm giữ một ít luyện kim học, ngươi muốn học gì từ chỗ ta? Nói thẳng là được, ta từng nợ phụ thân của Lilym một ân tình.

- Luyện kim sinh vật chế tạo học.

- Chế tạo sinh vật, để ta tìm xem.

Xe lăn dưới mông Thụ Hiền Giả chuyển động, chạy về phía một dãy giá sách. Một lát sau, trong tay Thụ Hiền Giả có thêm một quyển sách dày, văn tự bên ngoài sách Tô Hiểu không biết.

Dường như đã sớm nghĩ tới điểm này, Thụ Hiền Giả thuận tay cầm lấy một lá cây trên đài thí nghiệm, dán lá cây lên bìa ngoài sách cổ.

- Loại văn tự này biết không?

Tô Hiểu lắc đầu.

- Đây thì sao?

Văn tự ở bìa ngoài sách cổ xuất hiện biến hóa, bởi vì chấp hành nhiệm vụ ở nhiều thế giới, Tô Hiểu nắm giữ không ít ngôn ngữ.

- Nhận ra.

- Vậy thì tốt, cầm quyển sách này đến chỗ đó, chỗ đó có thứ ngươi cần dùng làm nguyên liệu luyện tập, nếu có gì không hiểu thì tới hỏi ta.

Thụ Hiền Giả đưa sách cho Tô Hiểu, chỉ một cánh cửa gỗ nhỏ sâu trong thụ ốc.

- Đa tạ.

Tô Hiểu nhận lấy sách cổ, sách cổ và nguyên liệu Thụ Hiền Giả cung cấp đều là ân tình không nhỏ, nhưng Tô Hiểu và Thụ Hiền Giả không có tư giao, Thụ Hiền Giả là nợ một ân tình của ác ma tộc. Mà ác ma tộc là dựa vào đó thăm dò Tô Hiểu, thăm dò hắn có phải đồng minh tốt hay không.

Tô Hiểu không yêu cầu bảo vật với ác ma tộc, mà bảo đối phương giúp hắn chế tạo một cơ hội, cơ hội tăng lên luyện kim học.

Quan hệ minh hữu giữa ác ma tộc và Diệt Pháp Chi Ảnh, Tô Hiểu là người được lợi. Nếu rất lâu sau hắn muốn đặt chân tới hư không, có minh hữu như ác ma tộc ở đây, có thể giảm đi rất nhiều lực cản, ít nhất phương diện tình báo có chỗ đảm bảo.

Bởi vậy Tô Hiểu trực tiếp lơ là thăm dò của ác ma tộc, trái lại đưa ra ý đồ giao dịch, chính là bảo Lilym giúp hắn tìm kiếm cơ hội tăng luyện kim học. Hắn giao cho ác ma tộc báo lại tương ứng, ác ma tộc có tiếp nhận báo đáp hay không không quan trọng, hắn chỉ thể hiện ra một loại thái độ.

Vẫn là câu nói kia, thiên hạ không có bữa cơm trưa miễn phí, nhưng mà có người mời khách thì không giống, tình hình hiện giờ chính là ác ma tộc mời khách.

Tô Hiểu không còn nhiều thời gian, hắn cần phải tăng luyện kim sinh vật chế tạo học trong khoảng thời gian ngắn, sau đó hắn còn phải về đánh mấy trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận