Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 689: Thân Phận Đặc Biệt [Quyển 11: Cuộc Chiến Chén Thánh. Con Đường Thức Tỉnh Thiên Phú]

Mất 2 phút 50 giây mở khóa cửa, thực ra Tô Hiểu dùng điều khiển tivi cũng có thể mở cửa cuốn, nhưng không có phản ứng, hẳn là cắt điện.

Rầm một tiếng kéo cửa cuốn, tro bụi bay từ trong cửa tiệm ra.

Bố Bố lùi về sau hai bước, vẻ mặt ghét bỏ.

- Lùi cái gì, sau này sẽ ở đây, đừng có lười biếng, phải quét dọn ba tầng này.

Tô Hiểu đi vào cửa tiệm quen thuộc, lúc trước hắn ở đây rất lâu, không giống phiêu lưu tứ hải, hắn có một loại cảm giác trung thành với nơi này.

Một người một chó bắt đầu quét dọn cả ba tầng, tầng một là cửa hàng, tầng hai là cuộc sống thường ngày, tầng ba là nhà kho, dùng để lưu trữ hàng hóa.

Trong lúc này Tô Hiểu đi ra ngoài một chuyến, là đi nộp tiền điện nước và khí than...

Lúc chạng vạng, một cửa tiệm trang sức lặng yên không tiếng động khai trương, ánh đèn chiếu sáng cả tầng một, tầng một rộng chừng 130 mét vuông, bày mười mấy kệ hàng, phía trên là đủ loại trangg sức đắt giá, ngọc thạch tỏa ra ánh sáng dịu dàng dưới ngọn đèn, trang sức hổ phách màu vàng nhạt xuất hiện xa hoa.

Mấy thứ này không có tác dụng trứng gì, không có một khách hàng nào.

Tô Hiểu cũng thích như vậy, hắn ngồi trong quầy bar ở tầng một, trên quầy bar có một cái máy tính và rất nhiều dụng cụ.

Tô Hiểu thả bút lửa trong tay xuống, trước mặt hắn bày lượng lớn máy móc nguyên kiện, hắn đang lắp ráp một hệ thống bảo vệ.

Keng một tiếng, cửa hàng được đẩy ra, Tô Hiểu dừng tay, Bố Bố đang ngủ trên giường nhỏ cũng ngẩng đầu lên.

- Có ai không?

Giọng nữ nhỏ nhẹ truyền tới, Tô Hiểu không mở miệng, tiếp tục hoàn thành hệ thống bảo vệ kia.

“Ồ...”

Vị khách kia giống như thấy được chuyện gì đó không tưởng tượng nổi.

Leng keng...

Khách nhân rời khỏi cửa hàng, không sai, lực sát thương của cửa hàng này to lớn như vậy đấy, bán vật phẩm quá đắt, nếu tiệm này mở ở trung tâm thành phố thì còn buôn bán được, nhưng ở đoạn đường hẻo lánh thì rất khó.

Tô Hiểu bố trí kỹ càng cơ quan hoàn thiện + hệ thống bảo vệ xong, thời gian ở lại thế giới hiện thực đã tới cực hạn.

Sau khi về chốn cũ Tô Hiểu phát hiện, ở đây thả lỏng tâm tình, có tác dụng hơn du sơn ngoạn thủ ở xung quanh.

Lúc trông coi tiệm có thể xem phim hoặc chế tạo một số thứ, điều này khiến thời gian ở thế giới hiện thực trôi qua rất nhanh.

Khóa kỹ cửa tiệm, Tô Hiểu quay người lên tầng hai, cũng kích hoạt những cơ quan kia và hệ thống bảo vệ.

[Nhắc nhở: Thế giới diễn sinh mới sắp mở ra, Liệp Sát Giả chuẩn bị về Luân Hồi Nhạc Viên, mong đảm bảo bên cạnh không có người chứng kiến.]

[Đang truyền tống... Hoàn thành truyền tống.]

Lúc tầm mắt của Tô Hiểu khôi phục, hắn đã ở trong phòng chuyên thuộc.

[Cấp của Liệp Sát Giả là: Lv. 16, có thể nhận được thông báo về thế giới diễn sinh sắp tiến vào trước ba mươi phút (Sau khi lên cấp hai, thời gian nhận được thông tin về thế giới diễn sinh kế tiếp sẽ được bố trí lại, mỗi lần tăng lên một cấp sẽ sớm 5 phút.), Liệp Sát Giả sẽ tiến vào thế giới diễn sinh sau một tiếng nữa, mong kiên nhẫn chờ đợi.]

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả có “một cơ hội lựa chọn nhiều thế giới diễn sinh”, đồng ý/không đồng ý sử dụng.]

- Sử dụng.

[Đã sử dụng “cơ hội lựa chọn nhiều thế giới diễn sinh”, trước khi tiến vào thế giới diễn sinh lần này, Liệp Sát Giả có một cơ hội lựa chọn.]

Thế giới diễn sinh mới sắp bắt đầu, thực lực của Tô Hiểu mạnh hơn trước nhiều, cho nên hắn có chút khó tránh khỏi nóng lòng muốn thử.

Khế Ước Giả khác sắp tiến vào thế giới diễn sinh đều khó tránh khỏi hơi sợ hãi, nhưng Tô Hiểu thì ngược lại, hắn không chỉ không sợ hãi, còn có chút chờ mong, chờ mong ở trong thế giới diễn sinh sẽ gặp phải đối thủ gì, hoặc tranh cướp bảo vật gì với cường giả.

Mà thế giới diễn sinh lần này rất đặc biệt, Tô Hiểu sẽ kích hoạt nhiệm vụ thức tỉnh thiên phú ở trong thế giới diễn sinh.

Sau khi thức tỉnh thành công, cấp bậc của kỹ năng thiên phú là E ~ cấp SSS, hắn có chút ngạc nhiên sau khi thức tỉnh thiên phú của mình sẽ có cấp bậc gì.

Không phải nói sau khi thiên phú mạnh mẽ thức tỉnh thì sẽ mạnh mẽ, cấp thiên phú cuối cùng, được quyết định dựa vào mức độ hoàn thành nhiệm vụ thức tỉnh thiên phú.

Mức độ hoàn thành nhiệm vụ cao, tất nhiên là cấp thiên phú sẽ cao hơn một chút, nếu mức độ hoàn thành thấp, vốn là năng lực thiên phú rất mạnh, chỉ có thể tăng trên phạm vi nhỏ.

Sau khi thức tỉnh năng lực thiên phú có trở nên mạnh hay không, là phải dựa vào năng lực cá nhân, không phải dựa vào bất cứ điểm nào như huyết thống.

Tô Hiểu kiểm tra vật tư trong không gian dự trữ, đồ ăn, nước uống đủ cả, dược tề số 1 x10, hắn chỉ mang theo loại dược tề khôi phục này.

Bởi vì chế tạo dược tề số 1, Tô Hiểu còn sót lại 2.300 Nhạc Viên Tệ, những Nhạc Viên Tệ này giữ lại để phòng ngừa mọi việc.

Chỉ trong chớp mắt, một tiếng trôi qua rất nhanh.

[Thế giới diễn sinh sắp mở ra.]

[Mong Liệp Sát Giả lựa chọn một trong những thế giới diễn sinh sau để tiến vào.]

Toaru Majutsu no Index.

Fate/Zero.

Fairy Tail.

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả cần lựa chọn trong vòng 10 giây, bằng không sẽ lựa chọn bất kỳ.]

Tô Hiểu do dự một lát, lần này hắn cần làm rất nhiều chuyện, cho nên không thể lựa chọn thế giới quá rộng lớn, chỉ do dự một lát, hắn liền lựa chọn một thế giới.

[Tọa độ không gian ổn định, tiêu hao 0.021 ounce lực lượng thời không.]

[Dựa vào lực lượng thời không tiêu hao, Khế Ước Giả cần đạt được đánh giá tổng hợp thấp nhất là cấp C- ở bản thế giới.]

[Tích, kiểm tra thấy thực lực của Liệp Sát Giả khác biệt quá lớn với Khế Ước Giả ở thế giới diễn sinh, sắp xếp thân phận đặc biệt.]

Tô Hiểu cúi đầu theo bản năng, nhưng sau gáy vẫn như bị chùy đánh.

Không sai, chính là đập mạnh, trước đây còn đỡ, tối đa là dùng gậy, hiện giờ thực lực của hắn càng lúc càng mạnh, cảm giác lúc truyền tống cũng càng ngày càng mãnh liệt, lẽ nào sợ gậy không khiến Tô Hiểu hôn mê được? Cho nên đổi thành cấp búa?

Lúc Tô Hiểu khôi phục ý thức lần nữa, hắn đã ở trong “chiến trường”.

Mới vừa đến chiến trường, Tô Hiểu liền phát hiện nơi này không đúng, đây căn bản không phải ở thế giới diễn sinh, những thi thể phô thiên cái địa ở xung quanh đều là giả, đây là một nơi tương tự kết giới.

- Ngươi là ai?

Một kỵ sĩ mặc áo giáp toàn thân đứng trên đống xác, trừ đôi mắt ra, áo giáp bao bọc toàn thân kỵ sĩ này ở bên trong.

Lúc này bóng dáng kỵ sĩ này hơi huyền ảo, từ khí tức của đối phương, đối phương không ở trạng thái toàn thịnh.

- Ta là ai không quan trọng, ngươi chỉ cần biết, trong chúng ta chỉ có một người có thể sống sót.

Tô Hiểu rút Trảm Long Thiểm bên hông ra, bởi vì hắn sắp bước vào thế giới diễn sinh cách biệt hơi lớn với thực lực của Khế Ước Giả, mà không phải sắp bước vào mở ra tính thế giới, cho nên Luân Hồi Nhạc Viên sắp xếp thân phận đặc biệt cho hắn.

- Huyết khí đầy người, chiến sĩ thân kinh bách chiến sao, ngươi có tư cách đánh với ta một trận.

Kỵ sĩ áo giáp đen đi từ trên đống xác xuống, giống như cảm nhận được Tô Hiểu có tư cách làm đối thủ của hắn ta, còn gật đầu với Tô Hiểu, bày tỏ tôn trọng.

- Là một kỵ sĩ...

Kỵ sĩ áo giáp đen đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, lắc đầu, hắn ta đã không có tư cách xưng là kỵ sĩ, kể từ lúc thông dâm với vương hậu, nhất định là hắn ta không còn tư cách xưng là kỵ sĩ.

- Báo tên đi.

Kỵ sĩ áo giáp đen nắm chặt chuôi kiếm bằng hai tay, dựng thẳng trường kiếm trước mặt, đây là lễ tiết trước chiến đấu.

- Byakuya.

Tô Hiểu cử động vai, tuy đối thủ không phải trạng thái toàn thịnh, nhưng cũng khó đối phó.

- Ta là kỵ sĩ... Không, ta là quân phản bội, Lancelot.

Bùm!

Tô Hiểu và Lancelot cùng giẫm chân xuống đất, trường đao và kiếm kỵ sĩ chém vào nhau, sóng khí khuếch tán ra trong kết giới.

Ở trong kết giới này, hai người triển khai chém giết, bởi vì chỉ có một người có thể rời khỏi nơi này.

...

Trong thế giới diễn sinh.

Trong một gian phòng dưới đất, một ông lão gần đất xa trời nhìn một nam tử tóc bạc trắng.

Trên mặt ông lão lộ ra nụ cười, nhìn nam tử tóc trắng với vẻ trêu tức, thậm chí là lão ta chẳng thèm che giấu trêu tức.

Người đàn ông tóc trắng nghiêng đầu, giống như không muốn nhìn nhiều lão già này, mạch máu ở sâu trong cơ thể hắn ta đang chuyển động, mỗi khi chuyển động một centimet đều mang tới đau đớn khó có thể tưởng tượng nổi, may mắn nửa người trái của hắn ta đã mất đi tri giác hoàn toàn.

- Lo lắng làm gì, đã bố trí kỹ càng, bắt đầu đi.

Ông lão dùng ba toong chỉ trận pháp dùng máu người vẽ ra, đồng thời cười âm hiểm vài tiếng.

Nam nhân tóc trắng hít sâu một hơi, cố gắng quên đi đau nhức trong cơ thể, bắt đầu ngâm xướng một đoạn chú ngữ.

- Nhữ chi thân thể tại ngã chi hạ, ngã chi mệnh vận tại nhữ kiếm thượng...

Giọng nói của người đàn ông tóc trắng càng lúc càng to, thứ nào đó trong trận pháp trước người hắn ta bắt đầu tỏa ra ánh sáng.

- Tại ác ý chi nhân hậu, sử nhữ chi song nhãn hỗn độn, tâm linh cuồng bạo, bị cuồng loạn chi hạm sở tù đích tù đồ. Ngô thị thao tung giá căn tỏa liên...

Bùm!

Hào quang chói lọi, một bộ tàn thi bị chém thành bốn đoạn xuất hiện trên trận pháp, khói đen xuất hiện cuồn cuộn trên tàn thi.

Ông lão ở một bên hơi im lặng, lão ta sống mấy trăm năm, còn chưa từng thấy chuyện như vậy.

- Thi thể này... Thật sự có thể chiến đấu à?

Giọng người đàn ông tóc trắng hơi run rẩy, trong lòng tuyệt vọng, sở dĩ hắn ta tham dự vào chuyện này, cũng biến bộ dạng mình thành ra như quỷ, chỉ vì muốn cứu hai người, chỉ cần cứu được hai người kia, cho dù hắn ta xuống địa ngục cũng không sao.

- Lãng phí một năm của ta, quả nhiên là phế vật...

Ông lão vừa dứt lời, trên không trận pháp truyền tới rắc một tiếng giòn vang, bởi vì triệu hoán dẫn tới không gian không ổn định, đột nhiên có bàn tay được bao cổ tay màu đỏ thắm bao bọc vươn ra.

Theo cái tay này xuất hiện, không gian chậm rãi xuất hiện khe hở, huyết khí nồng nặc tuôn từ trong khe hở ra, huyết khí khiến ông lão và nam nhân tóc trắng lùi lại vài bước.

Nam nhân tóc trắng lảo đảo muốn xông lên trước, nhưng mới đi hai bước hắn ta liền dừng lại, đồng tử run rẩy, giống như thấy cảnh tượng khủng bố.

Ở trong khe hở không gian kia, nam nhân tóc trắng thấy thây chất thành núi, máu chảy thành sông!

Một nam nhân mặc áo gió màu đen, cầm trường đao trong tay đi từ trong vết nứt không gian ra, phía sau hắn ta là một con chó, một luồng hơi lạnh phun từ trong vết nứt không gian ra.

“Vù...”

Nam nhân đi từ trong vết nứt không gian ra thở ra một hơi lạnh, ông lão và nam nhân tóc trắng như gặp đại địch.

- Lão trùng tử, ngươi nhìn cái gì?

Trong hàn khí, một đôi mắt sắc bén nhìn về phía ông lão.

Phát hiện tình cảnh này, tay của nam nhân tóc trắng hơi run rẩy, không phải là hắn ta đang hoảng sợ, mà đang hưng phấn.

Trong đôi mắt mơ hồ của nam nhân tóc trắng đã tràn đầy khát vọng, hắn ta khát vọng lão gia hỏa dày vò hắn ta một năm chết đi, cho dù đối phương là “cha” hắn ta.

Sắc mặt ông lão kia cứng đờ, lão ta cảm nhận được uy hiếp từ trong hàn khí, loại cảm giác này đã lâu không xuất hiện, đối phương giống như là người có năng lực giết chết lão ta.

- Kariya, khống chế Anh Linh của ngươi!

Ông lão gầm nhẹ một tiếng, nhưng lão ta không chú ý tới, trên gương mặt nam nhân tóc trắng tên Matou Kariya là nụ cười vặn vẹo.

- Không làm được, ha ha ha, ta... Không khống chế được hắn.

Matou Kariya ngửa đầu cười to, nhìn về phía dấu ấn màu đỏ trên tay.

- Ta chỉ là người cung cấp ma lực của hắn, không khống chế được, nếu như chọc giận hắn, hắn thậm chí sẽ giết chết ta.

Nghe nam nhân tóc trắng cười to điên cuồng, ông lão chậm rãi lùi về sau.

Tô Hiểu đi từ trong hàn khí ra, bây giờ hắn đã biết, hóa ra hắn lấy thân phận ngụy Anh Linh đến thế giới diễn sinh ra, đây là thế giới Fate/Zero, cuộc chiến Chén Thánh.

Không giống Anh Linh bán năng lượng hóa, cơ thể Tô Hiểu không thay đổi, ngụy Anh Linh chỉ là một thân phận mà thôi, mà Servant Lancelot chân chính của Matou Kariya, đã bị hắn chém thành bốn đoạn vào mấy phút trước, chỗ năng lượng phiêu dật ra đã bị Chén Thánh hấp thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận