Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 228: Cướp Sạch Kho Báu Của Người Khác

Đứng trước cửa kim loại, Tô Hiểu bắt đầu kiểm tra cấu tạo cánh cửa này.

Cánh cửa bằng kim loại này rất dày, phần lớn là bánh răng và cơ quan.

- Xem ra tên kia không nói dối.

Tô Hiểu thả thiếu nữ trên vai xuống, giơ cánh tay mảnh khảnh của thiếu nữ lên, đặt vào trong cửa động trên cánh cửa bằng kim loại.

Cùm cụp…

Bánh răng trên cửa kim loại bắt đầu hoạt động, mấy giây sau cửa kim loại chậm rãi nâng lên.

Đây không đơn thuần là một cánh cửa, còn là một Shingu.

Shingu chính là tạo phẩm giả của Teigu, mô phỏng theo công nghệ của Teigu, nhưng so với Teigu, năng lực của Shingu kém một đoạn dài.

Sau khi Teigu xuất hiện, bốn trăm năm sau một vị hoàng đế muốn chế tạo Teigu lại lần nữa, nhưng cuối cùng chế tạo ra Teigu không còn mạnh như lúc trước.

Vị hoàng đế kia coi đây là sỉ nhục, để toàn bộ Shingu phủ đầy bụi, mấy trăm năm sau đế quốc vì chiến loạn mà lấy Shingu ra sử dụng.

Cánh cửa trước mặt là một loại Shingu, tên là Mosenia: Vĩnh Cố Chi Môn, chỉ có người sử dụng Shingu này mới có thể mở ra.

Tô Hiểu bắt cóc thiếu nữ này vì nàng là người sử dụng Shingu, không có thiếu nữ này thì khó mà mở cửa ra được, chỉ có thể dùng bạo lực.

Tô Hiểu cảm nhận tình hình xung quanh, rất an toàn, nhưng hắn không sốt ruột tiến vào phòng chứa Teigu của Quân Cách Mạng.

Tô Hiểu híp mắt, cúi thấp người nhìn bên trong căn phòng dưới lòng đất, một số tia kim loại không dễ phát hiện trải đầy dưới đất toàn bộ căn phòng.

Lấy một túi bụi ra, Tô Hiểu ném bụi vào trong phòng dưới lòng đất.

Sương đỏ lan tràn khắp căn phòng dưới lòng đất, sương đỏ chậm rãi rơi xuống đất, hàng trăm sợi tơ màu đỏ xuất hiện.

Kích động sẽ dễ khiến những sợi tơ này gợi ra cảnh báo, lẽ ra có thể giải trừ những sợi tơ này, nhưng tiểu đầu mục bị hắn tóm lấy không biết sự tồn tại của sợi tơ này, đây là Tô Hiểu mới phát hiện.

Nhưng biết “Mosenia: Vĩnh Cố Chi Môn” đã may mắn lắm rồi, không thể quá tham lam.

Quan sát cẩn thận sợi tơ trong phòng dưới đất, Tô Hiểu tìm khe hở trong sợi tơ.

Ở giữa phòng dưới đất có một cái bàn gỗ, phía trên bày mấy cái Teigu.

Cúi thấp người đi qua sợi tơ, hiện giờ hắn hơi bất cẩn một chút sẽ bại lộ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Tô Hiểu đang dần tới gần bàn gỗ, đây là việc làm rất tinh vi.

Mười mét, năm mét, ba mét.

Tô Hiểu đi tới trước bàn gỗ, lúc này bên cạnh hắn lít nha lít nhít sợi tơ, cơ thể khẽ lay động sẽ đụng phải sợi tơ này.

Tô Hiểu giơ tay ra là chạm tới Teigu trên bàn gỗ, nhưng mọi chuyện không thuận lợi như vậy.

Teigu ở trên bàn gỗ được rất nhiều sợi tơ quấn quanh, liều lĩnh cầm lên sẽ phát động cảnh báo.

Chuyện này không làm khó được Tô Hiểu, hắn đi xuyên qua những tia hồng ngoại đầy căn phòng rồi, huống chi là những sợi tơ kim loại này.

Trước khi tiến vào Luân Hồi Nhạc Viên Tô Hiểu đã mang một số công cụ quen thuộc theo, huống chi hiện giờ có không gian dự trữ.

Lấy một cái kìm to bằng bàn tay ra, Tô Hiểu bắt đầu phá giải hệ thống cảnh báo trong phòng.

Hệ thống cảnh báo là do những sợi tơ này phát động, vừa rồi hắn đã thử, chỉ cần kéo sợi tơ với mức độ không lớn thì không thành vấn đề.

Hệ thống cảnh báo vốn ở trong vách tường, có thể từ bỏ phương diện này, chỉ có thể bắt tay từ sợi tơ kim loại rồi.

Cắt đứt từng sợi tơ kim loại và cố định chúng lại, năm phút sau Teigu đầu tiên tới tay.

Tô Hiểu không nhìn chức năng của Teigu, cất luôn Teigu đi, trên bàn gỗ có tổng cộng năm cái Teigu, trong đó có một Teigu loại sinh vật, điều này khiến tâm tình hắn tốt hơn.

Chỉ cần không xuất hiện sơ hở, ngày hôm nay sẽ đủ đồ thiết kế vật phẩm cần dùng.

Ngón tay Tô Hiểu linh hoạt mà ổn định, từng kiện Teigu được hắn cất vào không gian dự trữ.

Hai kiện, ba kiện, bốn kiện.

Tô Hiểu nhìn về phía Teigu cuối cùng, đó chính là Teigu loại sinh vật, Teigu loại sinh vật được ngâm trong ống nhiệm cỡ trung, bên trong đầy dung dịch màu xanh nhạt.

Bởi vì thể tích lớn, trên Teigu này quấn nhiều sợi tơ kim loại nhất, hắn thử mở ống nghiệm này ra lấy Teigu loại sinh vật ở bên trong, nhưng ống nghiệm đã đóng kín.

Những Teigu khác quấn nhiều nhất là mười sợi tơ kim loại, nhưng trên ống nghiệm cao nửa mét phải quấn mấy chục sợi tơ kim loại.

Cử động ngón tay hơi đau nhức, Tô Hiểu hít sâu một hơi tiếp tục.

Đây là phòng chứa Teigu của Quân Cách Mạng, những thủ vệ ở ngoài cửa sẽ thường xuyên đổi ca, hắn đã vào căn phòng này một tiếng rồi.

Nhiều nhất là hai tiếng, đây là kế hoạch mà Tô Hiểu đã đặt ra.

Hắn có thể mạo hiểm, nhưng không thể mạo hiểm một cách không có kế hoạch, vì một Teigu loại sinh vật mà không thèm đếm xỉa tới tính mạng của mình.

Tô Hiểu cắt đứt từng sợi tơ kim loại, thời gian chậm rãi trôi qua.

Nửa tiếng trôi qua, sợi tơ quấn quanh ống nghiệm chỉ còn lại ba sợi.

Tách, cắt đứt sợi tơ kim loại cuối cùng, tay Tô Hiểu đè lên ống nghiệm, ống nghiệm biến mất không còn tăm hơi.

Tô Hiểu chậm rãi ra khỏi phòng dưới đất, sợi tơ kim loại dày đặc trên đất không ngăn cản được hắn.

Sau khi tới cửa phòng dưới đất Tô Hiểu thở phào nhẹ nhõm, chuyện này còn mệt hơn là chiến đấu.

Tô Hiểu xoa cái trán hơi phình to, phá giải cơ quan trong phòng dưới lòng đất đồng thời hắn phải cảnh giác gió thổi cỏ lay ở xung quanh, chuyên tâm khiến hắn vô cùng mệt nhọc.

Cảm nhận bốn phía bắt đầu trở nên mơ hồ, Tô Hiểu biết đây là di chứng sau khi tiêu hao tinh lực, lúc trước từng có tình huống như vậy, nghỉ ngơi một thời gian là khôi phục lại.

Cảm thấy khôi phục được một chút, đồng tử Tô Hiểu co rụt lại.

Có người tới rồi, đi thẳng về phía phòng dưới đất, càng trí mạng là chỉ có một đường đi tới phòng dưới đất, ánh sáng chiếu vào vách tường sắt ngay cả chỗ ẩn nấp cũng không có.

Quay đầu liếc phòng dưới đất, Tô Hiểu lắc đầu, chui vào phòng dưới đất sẽ bị bắt ngay.

Giết rồi chạy đi! Hơn nữa tốc độ phải nhanh.

Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay, Tô Hiểu ngẩng đầu nhìn về phía cầu thang, kẻ địch đang tới gần rồi.

Một ngự tỷ tóc trắng đi từ chỗ rẽ ra, bên cạnh là vài quan quân của Quân Cách Mạng.

Tô Hiểu bước nhanh lên bậc thang, lúc này không thể lãng phí một giây.

- Najenda?

Tô Hiểu chạy băng băng nhìn về phía ngự tỷ tóc trắng, vậy mà hắn gặp được Najenda thủ lĩnh của đội Night Raid.

Sau khi Najenda nhìn thấy Tô Hiểu thì sửng sốt, con mắt trừng lớn.

- Bya… Byakuya!

Najenda nghiến chặt răng, vừa định hét lớn thì Tô Hiểu xông lên trước.

Lúc này Tô Hiểu sẽ không phí lời với đối phương.

- Đến…

Najenda mới rống to nửa tiếng, trường đao trong tay Tô Hiểu đã chém tới, Najenda lùi về sau một bước theo bản năng.

Xì xì.

Máu tươi bắn đầy người Tô Hiểu, Quân Cách Mạng trước người Najenda đã bị chém giết.

Mấy tên Quân Cách Mạng khác cũng xông tới trước bảo vệ Najenda theo bản năng, ánh đao màu bạc lóe qua, tàn chi tung tóe, chỉ trong chớp mắt mấy người đã bị giết sạch, Tô Hiểu xông tới trước người Najenda, tốc độ của Najenda rất chậm, giống như hơi suy yếu.

Trảm Long Thiểm cắt qua không khí, ánh đao rất dễ thấy ở dưới ánh trăng.

Xì xì.

Bụng Najenda bị một đao chém rách, Tô Hiểu đang đứng trên bậc thang, nên hắn chỉ có thể chém eo Najenda.

Bị chém ngang hông Najenda nằm lên trên đất.

“A! !”

Không phải Najenda kêu thảm thiết vì đau đớn, mà nàng cố ý phát ra âm thanh để hấp dẫn Quân Cách Mạng khác chú ý, ở dưới đao của Tô Hiểu nàng không kịp nói chuyện.

Tô Hiểu đi tới trước người Najenda, cho dù đối phương đã chắc chắn chết, nhưng quyết không thể để đối phương tiếp tục kêu to, phải nhanh chóng giải quyết.

Rầm rầm.

Một tiếng vang thật lớn truyền từ phía trên đến, một người đàn ông cả người trần trụi phá nát trần nhà nhảy xuống, là Teigu sinh vật hình người đang trong giai đoạn dùng thử, The Speed of Lightning: Susanoo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận