Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 823: Đêm trước cuộc chiến tranh giành thế giới

“Cung điện vương triều Hoàng Hôn” xây trên bàn đá hình tròn, bàn đá này giống như phóng to mấy ngàn lần, phía dưới bàn đá có mấy trăm cây trụ đá, chính là mấy trăm trụ đá này thâm nhập vào trong hố tròn, mới đỡ “cung điện vương triều Hoàng Hôn” ở phía trên.

Không biết “cung điện vương triều Hoàng Hôn” này xây dựng kiểu gì, đừng nói tới với mức độ kiến trúc lạc hậu của thế giới này, cho dù là hiện đại, muốn dựng thành thứ này cũng căn bản không thể, phía dưới hố tròn quá sâu.

Bàn đá phía dưới “cung điện vương triều Hoàng Hôn” có ba góc, có ba cầu đá rộng năm mét, thông qua bất cứ cầu đá nào, đều có thể tới “cung điện vương triều Hoàng Hôn”.

Ba cầu đá này xây dựng rất hố cha, chỗ biên giới không có vòng bảo hộ, chỉ là một cầu đá trọc lốc, nếu như xảy ra chiến đấu trên cầu đá, hơi bất cẩn một chút sẽ rơi khỏi cầu đá, rơi vào trong hố tròn tràn ngập ác ý kia.

Ở phía trên “cung điện vương triều Hoàng Hôn”, một ít đá vụn xoay chầm chậm, tiến hành phản trọng lực trôi nổi.

Tô Hiểu đi tới trước một cái cầu đá, Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay, hắn nhắm ngay cầu đá chém một đao.

Keng.

Đá vụn nhỏ tung tóe, cầu đá này kiên cố một cách bất ngờ, phải biết rằng, cho dù là sắt thép, Tô Hiểu cũng có thể chém một đao.

Tay Tô Hiểu đè lên cầu, hắn cảm nhận được dòng năng lượng chất phác phun trào ở trong cầu đá, không phải cầu đá này kiên cố, mà bên trong có dòng năng lượng đang bảo vệ cầu đá, muốn phá hoại cầu đá khó càng thêm khó, có khả năng cho hai viên Apollo vào, cầu đá nhiều nhất bị nóng chảy một phần, không thể phá hủy hoàn toàn.

Phát hiện cầu đá kiên cố dị thường, Tô Hiểu đi lên cầu đá, đi tới “cung điện vương triều Hoàng Hôn”, đây là một cung điện uy nghiêm, đứng trước cung điện, bất cứ người nào cũng sẽ cảm thấy bản thân nhỏ bé.

Tô Hiểu duy trì cảnh giác, đi tới trước cung điện, hai cánh cửa kim loại cao mười mét chắn phía trước, trên cửa điêu khắc một người đàn ông đầu đội vương miện, cầm quyền trượng trong tay.

Người đàn ông quỳ một chân trên đất, cánh tay vươn ra, muốn chạm vào một đống hỏa diễm sắp tắt, trong ngọn lửa còn cắm một thanh kiếm vặn vẹo, ở phía trên người đàn ông, là mặt trời đã nhật thực toàn phần.

Tuy chỉ là một bức điêu khắc, nhưng Tô Hiểu giống như cảm nhận được tình cảnh bên trong.

Mặt trời đã bị Nguyệt Lang nuốt vào, hỏa diễm sắp tắt đi, thế giới sẽ nhanh chóng rơi vào “hắc ám”, rơi vào “hắc ám” vĩnh viễn không có điểm dừng, chỉ có vương giả ở giữa thế giới còn đang cố gắng thu được chút tia sáng cuối cùng, dùng tia sáng này cứu vãn con dân, chiến thắng con ác long kia, trong con dân của vương giả có nhân tộc, Tinh Linh tộc, Ải Nhân tộc, Thú Nhân tộc, Bán Nhân Mã tộc, Địa Tinh tộc, Cự Nhân tộc, Cự Ma tộc, tám chủng tộc có lãnh địa của mỗi người, tuy bọn họ không tính hòa bình, nhưng sẽ không xâm lược lẫn nhau.

Người lùn tính khí nóng nảy và tinh linh ngạo mạn cùng chế tạo binh khí, cãi vã, Cự Nhân tộc và Cự Ma tộc thử thông gia, Bán Nhân Mã tộc rong ruổi trên thảo nguyên, săn bắn, không tranh với đời, Địa Tinh tộc mỗi ngày đều nghiên cứu ra thứ ly kỳ cổ quái, nhân tộc liên thông mậu dịch tất cả chủng tộc.

Nhưng mà, tất cả những chuyện này đều vì một con ác long mà thay đổi.

Tuy vương giả chiến thắng ác long, nhưng vương giả sắp qua đời, nhân tộc, tinh linh, người khổng lồ uống vào máu ác long, bọn họ thành lập quân đoàn, quân đoàn này tên là quân đoàn Long Đằng, thú nhân, người lùn, địa tinh, cự ma ăn thịt ác long.

Trăm năm sau, đã bị đánh nát còn sót lại một phần ba trên đại lục, đế quốc Long Đằng bắt đầu chiến tranh với liên minh bộ lạc, bọn họ vừa là con dân của vương giả, cũng bị tham niệm của ác long ảnh hưởng.

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả vượt thời không chứng kiến “hưng suy của vương triều Hoàng Hồn”, tinh thần của Liệp Sát Giả xuất hiện cộng hưởng, +2 lực ý chí vĩnh viễn.]

Nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên khiến tình cảnh trước mắt Tô Hiểu tiêu tan, hắn ngây người mấy giây, miếng kim loại trước mắt hắn chậm rãi mục nát.

Rầm một tiếng, cửa kim loại cao mười mét hóa thành bụi bặm tiêu tan, hai góc cửa kim loại khác của cung điện cũng cùng tiêu tan.

- Xem ra nhiệm vụ không phải không có khen thưởng.

Nói hết lời, Tô Hiểu đi vào trong “cung điện vương triều Hoàng Hôn”. Đi vào cung điện, hắn phát hiện địa hình bên trong cung điện rất phức tạp.

Cả tòa “cung điện vương triều Hoàng Hôn” có tổng cộng bảy tầng, chỗ trung tâm là một thang đá lượn vòng mà lên, xuyên qua cả tòa cung điện.

Bên trong tầng bảy, sáu tầng phía dưới đều có rất nhiều gian phòng và đường nối, nếu không có địa đồ nơi này, Tô Hiểu rất có khả năng sẽ lạc đường.

Không sai, chính là lạc đường, tuy với năng lực nhận biết của Tô Hiểu lạc đường có chút hoang đường, nhưng tiến vào “cung điện vương triều Hoàng Hôn” xong, hắn phát hiện bên trong cung điện tràn ngập loại năng lượng, nguồn năng lượng này sẽ không ăn mòn cơ thể người, chỉ là áp chế cảm nhận của hắn, vòng cảm nhận của hắn bị áp chế tới khoảng bốn mét.

Nguồn năng lượng này Tô Hiểu có chút quen thuộc, chính là năng lượng ở trong cầu đá.

Theo thang đá đi lên, Tô Hiểu đi tới tầng thứ bảy của “cung điện vương triều Hoàng Hôn”, cũng chính là tầng cao nhất.

Tầng bảy rất trống trải, ở vị trí sâu xa nhất có một vương tọa do hoàng kim chế tạo, một bộ xương khô đang ngồi trên vương tọa, đầu đội vương miện, tay cầm quyền trượng.

Tô Hiểu tiến lên trước, đánh giá xương khô ngồi trên vương tọa, hắn phát hiện, bên trong cung điện tràn ngập dòng năng lượng kia, chính là bộ xương khô cầm quyền trượng này tỏa ra.

Tay Tô Hiểu nắm quyền trượng.

Ken két…

Bộ xương khô kia quay đầu, hốc mắt đen xì nhìn chằm chằm Tô Hiểu, Tô Hiểu nhanh chóng buông quyền trượng ra.

Ngay vừa rồi, Tô Hiểu cảm nhận được ác ý truyền từ dưới cung điện tới, ác ý kia đã không thể dùng kinh sợ để hình dung.

Bố Bố có chút ngạc nhiên đi lên trước, vừa định chạm vào bộ xương khô kia, Tô Hiểu đá vào mông nó một cái, đồng thời miệng khép mở, không phát tiếng động nói một câu:

- Đừng đụng vào.

Rất rõ ràng, bộ xương khô này chính là vương giả của “vương triều Hoàng Hôn”, vị vương giả chiến thắng ác long, hắn ta trấn áp thứ gì đó dưới cung điện.

Tô Hiểu đã tới “cung điện vương triều Hoàng Hôn”, Luân Hồi Nhạc Viên không đưa ra nhắc nhở kế tiếp.

Ngay khi Tô Hiểu nghi ngờ, [Thế Giới Chi Nguyên] trong lồng ngực hắn đột nhiên bay lên, trôi về phía bộ xương khô kia.

- Khế ước, đã đến.

Bộ xương khô kia đột nhiên mở miệng, âm thanh giống như đến từ phía dưới Cửu U.

Cơ thể Tô Hiểu căng cứng, Trảm Long Thiểm để ngang trước người, Bố Bố cong đuôi chạy sang một bên, lập tức hóa thành “Husky” điêu khắc, một người một chó phối hợp vô cùng hiểu ngầm.

Bên trong cung điện rất yên tĩnh, [Thế Giới Chi Hạch] bay tới đỉnh đầu xương khô, cuối cùng khảm lên trán xương khô này.

Đùng!

Dòng xung kích khuếch tán ra, xung kích này đảo qua Tô Hiểu, hắn thấy hoa mắt, đây là lực lượng không gian vô cùng ngang ngược.

Một lát sau, Tô Hiểu lắc đầu đứng dậy, xung quanh không có dị thường, xương khô vẫn ngồi trên vương tọa, trên trán khảm Thế Giới Chi Hạch, pho tượng Bố Bố ngã xuống đất, diễn rất nhập tâm.

- Đứa thiếu não này, không có nguy hiểm.

Tô Hiểu cắm Trảm Long Thiểm vào vỏ đao bên hông, Trảm Long Thiểm trở về bao.

Bố Bố chạy hùng hục lên trước, trốn sau lưng Tô Hiểu, nhe răng với bộ xương khô kia, vẻ mặt chính là:

- Bộ xương này dọa bản gâu, chủ nhân, chém hắn, bản vương trợ trận cho ngài.

Đương nhiên là Tô Hiểu sẽ không chém bộ xương kia, thứ này không dễ trêu, làm bừa giả chết!

Mở kênh chiến tranh, Tô Hiểu yêu cầu hai quyền hạn với Luân Hồi Nhạc Viên, một là sửa tên trong kênh chiến tranh, một cái là quyền hạn gửi hình ảnh, Luân Hồi Nhạc Viên đồng ý.

Tô Hiểu gửi địa đồ đã biên tập xong, nguyên liệu cặn kẽ trong di tích cổ đến kênh chiến tranh, những nguyên liệu này vừa ra, đám Khế Ước Giả mơ hồ, rất nhiều người bắt đầu dò hỏi, ví dụ như “kênh chiến tranh còn có thể phát hình ảnh ư?”, “tên này mở hội viên à?”.

Tô Hiểu gửi câu cuối cùng xong, trong kênh chiến tranh lập tức bùng nổ.

Người lữ hành (tán nhân): “Trên đây là tài liệu cặn kẽ về địa điểm chiến đấu cuối cùng.”

Đương nhiên “người lữ hành (tán nhân)” chính là Tô Hiểu, hắn vừa gửi tài liệu ra, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện.

[Luân Hồi Nhạc Viên thông báo: Tất cả Khế Ước Giả cần đến di tích cổ Alterac trong vòng 24 tiếng, cuộc chiến tranh giành thế giới sẽ chính thức bắt đầu vào 26 tiếng sau!]

[Thông báo: Nếu có Khế Ước Giả trong vòng 24 tiếng chưa tới di tích cổ Alterac, sẽ chịu trừng phạt cưỡng chế xử quyết.]

[Thông báo: Cuộc chiến tranh giành thế giới kéo dài 10 ngày.]

[Thông báo: Tất cả Khế Ước Giả cần thành công thủ hộ “Thế Giới Chi Hạch” hình thành “tọa độ vị trí xác định của không gian cỡ lớn”, tọa độ vị trí xác định của không gian cỡ lớn hình thành, cuộc chiến tranh giành thế giới thắng lợi, tọa độ vị trí xác định của không gian cỡ lớn hình thành thời gian, 10 ngày, trong lúc này, cần ngăn cản Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên cướp Thế Giới Chi Hạch.]

[Thông báo: Nếu như cuộc chiến tranh giành thế giới thất bại, tất cả Khế Ước Giả đều chịu trừng phạt cưỡng chế xử quyết!]



Tô Hiểu ngồi khoanh chân trên đỉnh phòng của cung điện, nhìn phía dưới, chẳng mấy chốc nơi này sẽ náo nhiệt hơn, 26 tiếng sau, toàn bộ di tích cổ “Alterac” sẽ thành chiến trường.

Chiến tranh giữa Khế Ước Giả không giống với chiến tranh giữa thổ dân, năng lực của đám Khế Ước Giả nhiều loại, pháp sư vờn quanh nguyên tố, main tank trọng giáp đầy người, năng lực giả niệm, huyết thống Ghoul, năng lực giả trái Ác Quỷ, chỉ có năng lực không nghĩ tới, không có năng lực sẽ không xuất hiện, hơn một ngàn Khế Ước Giả hỗn chiến với nhau, đó chính là tình cảnh kinh người cỡ nào.

Tô Hiểu vươn tay đặt lên chuôi đao, hiện giờ hắn có hai mục tiêu, giết địch và sống tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận