Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1185: Thiết Chi Thủ

Tô Hiểu cẩn thận kiểm tra thông tin thế giới, thông qua những tư liệu này, hắn nhanh chóng dung nhập vào thế giới này. Đương nhiên, đổi thân phận ngụy trang mới là thủ đoạn lý tưởng nhất.

Một danh sách xuất hiện trước mắt Tô Hiểu, phía trên là đủ loại thân phận.

Quan tài vụ, giá cả: 60.000 điểm công huân thế giới, vị trí ban đầu khi tiến vào thế giới: Thánh Thành (vương đô).

Vương hậu, giá cả: 50.000 điểm công huân thế giới, vị trí ban đầu khi tiến vào thế giới: Thánh Thành (vương đô), lựa chọn này đàn ông không thể đổi.

Quan chấp chính, giá cả: 35.600 điểm công huân thế giới, vị trí ban đầu khi tiến vào thế giới: Thánh Thành (vương đô).

Quân đoàn trưởng của vương quốc, giá cả: 26.000 điểm công huân thế giới, vị trí ban đầu khi tiến vào thế giới: Thần Chi Tường.

Quan tòa đứng đầu, giá cả: 13.000 điểm công huân thế giới, vị trí ban đầu khi tiến vào thế giới: Thánh Thành (vương đô).

Nghị viên của vương quốc, giá cả: 15.000 điểm công huân thế giới, vị trí ban đầu khi tiến vào thế giới: Thánh Thành (vương đô).

Thiết Chi Thủ, giá cả: 16.000 điểm công huân thế giới, vị trí ban đầu khi tiến vào thế giới: Thánh Thành (vương đô).

Phú thương, giá cả: 10.000 điểm công huân thế giới, vị trí ban đầu khi tiến vào thế giới: thành Mary.



Thầy ký, giá cả: 120 điểm công huân thế giới, vị trí ban đầu khi tiến vào thế giới: Bất kỳ.

Đồ tể, giá cả: 6 điểm công huân thế giới, vị trí tiến vào: Bất kỳ.

Nông phu, giá cả: 2 điểm công huân thế giới, vị trí tiến vào: Bất kỳ.

Người ăn xin, giá cả: 1 điểm công huân thế giới, vị trí tiến vào: Hố phân vị trí bất kỳ.



Mấy chục thân phận xuất hiện, Tô Hiểu nhìn thân phận “người ăn xin” phía dưới cùng, hắn cảm nhận được tràn ngập ác ý của Luân Hồi Nhạc Viên. Mới tiến vào thế giới nguyên sinh đã bị ném vào hố phân, loại đãi ngộ đó có thể tưởng tượng được.

Với số lượng công huân thế giới hiện giờ của Tô Hiểu, hắn có ba thân phận lý tưởng, quan tòa đứng đầu, nghị viên của vương quốc, Thiết Chi Thủ.

Hai thân phận trước nhìn có vẻ có quyền lực lớn, nhiều chó săn, còn Thiết Chi Thủ cuối cùng, đây rõ ràng là chức vị có đặc quyền, ở trong vương quốc quân quyền hay tài chính quyền cũng không lớn.

Rất rõ ràng, nếu để Tô Hiểu đi làm quan tòa hay nghị viên của vương quốc, chưa tới ba ngày hắn nhẹ thì bị cách chức xử lý, nặng thì ném vào ngục giam của vương quốc, được mặc quần áo đặc biệt, hai chân hai tay bị còng, mỗi ngày sẽ có người đưa cơm tới đúng giờ…

Không phải cơ chế ngụy trang của Luân Hồi Nhạc Viên không mạnh, mà Tô Hiểu căn bản không am hiểu hai loại chức vị làm việc hàng ngày này. Bởi vậy hắn trực tiếp đổi chức vụ Thiết Chi Thủ, tên này vừa nhìn là chức quan thiên về võ lực.

[Ngươi đã đổi chức vị Thiết Chi Thủ, mời cẩn thận xem tư liệu liên quan tới Thiết Chi Thủ.]

Thiết Chi Thủ.

Cấp quan: ★★★★★

Công việc hàng ngày: Tâm phúc của lão quốc vương, dựa theo mệnh lệnh của lão quốc vương khiến người nào đó biến mất một cách thần bí, không để lại chút dấu vết.

Tính cách: Im lặng ít lời, lãnh khốc vô tình, khiến nhiều quan chức kiêng kỵ, nhưng không người dám đắc tội.

Phương thức ngụy trang tỉ mỉ: Cấm chỉ xưng lão quốc vương là quốc vương, thời khắc quan trọng gọi thẳng dòng họ cũng được (lão quốc vương rất đồng ý), khi nhìn về phía bất kỳ quan viên nào ánh mắt cần tràn ngập sát ý, chỉ cần ngầm được lão quốc vương cho phép, thậm chí có thể ám sát quan viên quan trọng, ví dụ như vương tử, công chúa…



Tra xét chức vụ Thiết Chi Thủ, trên mặt Tô Hiểu xuất hiện tươi cười. Đối với Khế Ước Giả khác mà nói, Thiết Chi Thủ không phải là chức vụ tốt gì, bị người ta kiêng kỵ khắp nơi, căn bản không phát triển được việc giao tiếp.

Nhưng đối với Tô Hiểu mà nói, Thiết Chi Thủ lại thích hợp nhất, với 9 điểm thuộc tính mị lực của hắn, muốn phát triển giao tiếp hoàn toàn là nói chuyện viển vông, so với phát triển giao tiếp, quyền sinh quyền sát càng tốt hơn.

Nói một cách tổng thể, Thiết Chi Thủ chính là một trong mấy người quốc vương tin tưởng nhất, sát thủ vương tộc ngự dụng, giúp lão quốc vương bí mật xử lý một số nhân tố không ổn định, cho dù là vương triều nào cũng sẽ có chức vụ như Thiết Chi Thủ, nhưng có một số vương triều sẽ công khai, một số thì không.

[Hoàn thành lựa chọn chức vụ, Liệp Sát Giả sắp dung nhập vào trong thế giới nguyên sinh.]

Tô Hiểu thấy hoa mắt, trên người nhẹ đi, hôm nay hắn đã được truyền tống ba lần, nhưng lần truyền tống cuối cùng hoàn toàn có thể xưng là truyền tống “kỳ lạ” nhất trong lịch sử.

Khi tầm mắt của Tô Hiểu khôi phục, phát hiện mình đang nằm trên đệm chăn mềm mại, hai bên trái phải của hắn còn có hai đống mềm mại, đang ôm hai cánh tay của hắn.

Tô Hiểu ngồi dậy, lúc này hắn để trần thân trên, chăn trượt xuống, hắn giơ cánh tay lên, phát hiện trên cánh tay hắn có hai cánh tay trắng nõn nhỏ bé ôm chặt lấy.

Nhìn theo cánh tay, Tô Hiểu nhìn thấy một đứa bé gái khoảng mười tuổi, cơ thể để trần cuộn tròn rúc vào một chỗ. Hắn nhìn bên khác, một đứa bé tướng mạo cũng tương tự ôm lấy cánh tay hắn.

“Khẩu vị của Thiết Chi Thủ này… Dường như có chút đặc biệt.”

Tô Hiểu xoa trán, một gương mặt chó tiến lên trước, là đứa thiếu não Bố Bố.

Tô Hiểu nhấc một bé gái ngủ say bên trong lên, dường như vật nhỏ này không có dấu vết bị xxx, xem ra Thiết Chi Thủ kia cũng không phải khẩu vị đặc biệt.

Đứa bé mơ màng tỉnh lại, đôi mắt mê mang nhìn Tô Hiểu, ba giây sau, cơ thể nàng run rẩy một cái.

“Byakuya đại nhân, xin lỗi, tối hôm qua khi ta và em gái làm ấm giường giúp ngài đã ngủ mất, Lulus, mau tỉnh lại.

Đứa bé quỳ gối trước người Tô Hiểu, trán dán sát vào mặt đất, nhìn dáng vẻ là sợ hãi không nhẹ. Nàng vươn tay ra kéo chân một đứa bé khác, hai bé gái phụ trách phụng dưỡng Thiết Chi Thủ, đương nhiên là lựa chọn tỉ mỉ ra, tướng mạo khỏi phải soi mói.

“Ừm…”

Rõ ràng là đứa bé kia vẫn thèm ngủ, nước bọt đều chảy ra, Tô Hiểu nắm lấy tay nàng, nhấc nàng lên lay một cái, đứa bé run lên sau đó tỉnh lại. Mấy giây đầu là mê mang, mười giây sau trong mắt nàng hiện lên nước mắt, nước mũi chảy ra.

“Khịt.”

Đứa bé khịt mũi, nàng đã sợ hãi đến mức nín khóc.

“Xem ra ngươi ngủ rất say.”

Tô Hiểu buông lỏng tay ra, một phút sau, Tô Hiểu đã mặc quần áo ngồi trên giường, phía dưới là hai bé gái đang quỳ.

“Nói cách khác, tối hôm qua các ngươi vì giường này quá thoải mái, khi làm ấm giường đã ngủ mất?”

Tô Hiểu đánh giá hai bé gái quỳ trên đất, là người hiện đại, hai bé gái quỳ gối trước người hắn, khiến hắn cảm thấy kỳ lạ.

“Đúng… Đúng vậy, Byakuya đại nhân.”

Đứa bé tên Lulus nói chuyện đều kèm theo nức nở, nàng biết rõ tính khí của vị Thiết Chi Thủ này, tháng trước hai nữ hầu vì ngủ khi làm ấm giường, bị lột sống da ném vào tổ kiến, tướng chết rất thê thảm.

“Mời… Mời đại nhân trừng phạt, ô…”

Lulus nhỏ giọng nức nở.

“Vậy thì trừng phạt theo thông lệ.”

Thật ra Tô Hiểu không rõ thông lệ là gì, khi làm ấm giường ngủ mà thôi, cùng lắm là chịu mấy roi, là người hiện đại, Tô Hiểu khó tránh khỏi có chút coi thường mức độ trừng phạt của vương quốc phong kiến.

“Oa…”

Lần này hai bé gái trực tiếp khóc thành tiếng, nước mũi đều chảy ra, dựa theo thông lệ mà nói, hai bọn họ sẽ bị lột da, sau đó ném vào tổ kiến.

Cốc, cốc, cốc.

Tiếng gõ cửa truyền tới.

“Câm miệng, đi mở cửa.”

Lời nói của Tô Hiểu có tác dụng, hai bé gái khịt mũi, vội vàng mặc quần áo đi mở cửa.

Phòng ngủ của Thiết Chi Thủ cũng không xa hoa, dù sao chức vụ đặc biệt, cũng may có đình viện to lớn, ở trong vương đô này đã đại biểu cho quyền lực.

Cửa phòng mở ra, một kỵ sĩ mặc áo giáp toàn thân đứng ở sau cửa, quỳ một chân trên đất.

“Đại nhân, quốc vương điện hạ triệu kiến, triệu kiến ngầm.”

Kỵ sĩ nói câu này xong thì vội vàng rời đi, dựa theo tính cách trước đây của hắn ta, hắn ta có thể nói khách sáo mấy câu với quan chức gặp mặt, nhưng đối mặt với Thiết Chi Thủ mà nói, vẫn nên quên đi.

“Quốc vương triệu kiến, quốc vương gọi tới làm gì.”

Lúc trước Tô Hiểu xem lượng lớn tư liệu, trong đó có mấy chục tên quốc vương, cho tới quốc vương đương nhiệm tên gì, hắn còn cần cẩn thận suy nghĩ một lát. Cũng may tất cả quốc vương đều có cùng dòng họ, Herbert, dựa theo đặc tính của Thiết Chi Thủ, chỉ cần hắn không gọi thẳng tên là được, xưng hô tạm thời không quan trọng.

“Đại, đại nhân, hai bọn ta, lúc nào đi, ô…”

Nghe được giọng nói khóc không thành tiếng, Tô Hiểu cau mày, tạm thời hắn không rõ tại sao hai bé gái này bị dọa thành như thế, nhìn dáng vẻ, một người trong đó đã không đứng vững.

“Đi úp mặt vào tường, trở về xử lý hai ngươi.”

Nghe Tô Hiểu nói câu này, hai bé gái run rẩy đứng ở góc tường.

Tí tách, tí tách…

Tiếng nước truyền tới, hai tiểu thị nữ làm ấm giường có một người bị dọa đái, nhìn dáng vẻ có khả năng ngất đi bất cứ lúc nào.

“Ta khủng bố như thế à?”

Tô Hiểu đứng dậy, không tiếp tục để ý hai bé gái phụ trách làm ấm giường, nhưng mà Tô Hiểu không biết, hơi thở của hắn khủng bố hơn Thiết Chi Thủ lúc trước nhiều!

“Bố Bố, đi theo ta đi gặp quốc vương, A Mỗ ở lại.”

A Mỗ đứng ở cửa gãi đầu, Tô Hiểu và Bố Bố nhanh chóng rời khỏi sân, đi tới đường phố phồn hoa.

Mùi thơm của đồ ăn, tiếng người ầm ĩ, tiểu thương buôn bán trái cây tươi ở đường, người đi đường vẻ mặt khác nhau, đứng trên đường phố Tô Hiểu hít sâu một hơi, hiện giờ có một vấn đề khó ngay trước mắt, chính là vương cung ở đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận