Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 151: Đội Trưởng, Đừng Bỏ Rơi Bọn Ta

- Eren! ! !

Giọng nữ gào thét thê thảm truyền đi rất xa, trong đó mơ hồ có tiếng khóc nức nở.

Huyết Mân Côi dẫn Khế Ước Giả quay về khu ba đúng lúc nghe thấy tiếng rên rỉ này.

- Xảy ra vấn đề rồi, nhanh.

Bước chân của đám người nhanh hơn, sau khi bọn họ chạy tới thì thấy Mikasa đang ôm một cái chân đứt quỳ xuống đất khóc rống.

Đám Khế Ước Giả đều mơ màng, nhưng sau khi thấy Tô Hiểu đứng bên cạnh thi thể người khổng lồ, Huyết Mân Côi mơ hồ đoán được gì đó, là tên này giở trò quỷ, nhất định là vậy.

Tên này chơi chết nhân vật chính sao? Không đúng, Nhạc Viên không đưa ra nhắc nhở, hơn nữa Eren là nhân vật chính của vị diện này, sẽ không chết dễ dàng như thế.

- Lúc này mới mấy giờ, với nguồn sáng như hiện giờ không có khả năng người khổng lồ sẽ hoạt động, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Một Khế Ước Giả thấy Mikasa đau đớn quỳ trên đất thì trước mắt sáng lên, muốn đi lên trước kiểm tra tình huống, nếu như nhận được hảo cảm của Mikasa thì kiếm được bộn rồi.

Nhưng Khế Ước Giả kia đi chưa được hai bước đã bị Huyết Mân Côi kéo lại.

- Sao thế?

Trong mắt tên Khế Ước Giả kia có chút không kiên nhẫn, hắn ta chỉ ủng hộ Huyết Mân Côi, nhưng không phải Huyết Mân Côi nói gì hắn ta sẽ nghe nấy.

- Ngu ngốc, nhìn bên kia xem.

Huyết Mân Côi hất cằm, ra hiệu cho Khế Ước Giả kia nhìn về phía Tô Hiểu.

Tên Khế Ước Giả kia nghiêng đầu, sau khi nhìn thấy đôi mắt lạnh như băng trong hơi nước lượn lờ thì không còn dục vọng tiến lên nữa.

Đôi mắt kia giống như đang nói, ai dám nhúng tay tôi giết kẻ đó!

- Xem ra đã có người nghĩ biện pháp chặn cửa động này, nhưng mà phương pháp này thật to gan.

Huyết Mân Côi cũng không ngốc, nàng đã đoán được kế hoạch của Tô Hiểu.

Tuy bước đi của kế hoạch này không tính là phức tạp, nhưng cần can đảm không nhỏ, làm không cẩn thận sẽ bị binh đoàn trong tường truy nã, còn đối mặt với Mikasa liều mạng truy sát.

- Chúng ta cứ làm như không thấy gì, kế hoạch này có lợi với chúng ta.

Tuy Huyết Mân Côi nói như vậy, nhưng đã bắt đầu tính toán phá hoại kế hoạch của Tô Hiểu thế nào, khen thưởng thứ nhất điểm cống hiến công phòng chỉ thuộc về Bỉ Ngạn Hoa bọn họ, những người khác đừng mơ lấy được.

Huyết Mân Côi nghiêm túc đánh giá thi thể người khổng lồ kia, không phát hiện ra hài cốt của nhân loại, xem ra nàng đã đoán đúng.

Eren biến mất không còn tăm hơi, Ân Đồ cũng biến mất, chắc chắn trong chuyện này có vấn đề.

Nhưng cho dù biết cũng vô dụng, Huyết Mân Côi không thể đi chất vấn Tô Hiểu, trước tiên không nói tới chênh lệnh thực lực, những lời tối qua Lãnh Nguyệt nhắc nhở vẫn còn bên tai nàng.

Đùng đùng…

Người khổng lồ ở bên ngoài tường đã khôi phục sức sống, lại bắt đầu không biết mệt mỏi xông tới cửa động.

- Byakuya huynh đệ, sắp bắt đầu chiến công phòng rồi.

Huyết Mân Côi uyển chuyển ra hiệu cho Tô Hiểu bảo vệ cửa động.

Nhưng Tô Hiểu không động, chỉ ngồi trên một vùng phế tích.

- Vừa rồi ta bị người khổng lồ đánh lén nên bị thương không nhẹ, phòng ngự cửa động chỉ có thể dựa vào mọi người.

Nói xong Tô Hiểu lấy một ít thịt ra, ung dung thong thả ăn.

Sắc mặt tất cả Khế Ước Giả thay đổi, không thủ cửa động nữa sao? Vậy làm sao bây giờ? Đại lão ngươi đừng đùa.

- Đừng nghĩ tới chuyện bảo Ân Đồ khôi phục vết thương giúp ta, bởi vì hôm qua chia phần không đều hắn ta đã rời khỏi khu ba.

Sở dĩ Tô Hiểu không tiếp tục bảo vệ cửa động, là vì để tỷ lệ kế hoạch thành công tăng lên.

Cho dù Eren ở trong bụng người khổng lồ thật sự biến thành người khổng lồ, còn nâng tảng đá to chặn cửa động, nhưng ai có thể đảm bảo Eren sẽ chặn cửa động khu ba? Mà không phải khu một hay khu hai.

Tuy Tô Hiểu bảo Ân Đồ giấu người khổng lồ nuốt Eren ở gần khu ba, nhưng như vậy vẫn chưa ổn thỏa lắm.

Nhưng nếu khu ba thất thủ thì sao? Là ai cũng sẽ chọn chặn cửa động thất thủ trước tiên.

Hơn nữa Tô Hiểu có ưu thế ở phương diện này, hắn dám bỏ mặc phòng tuyến thất thủ, nhưng hai đội trưởng ở khu khác thì không dám.

Sau khi cửa động thất thủ Khế Ước Giả phòng ngự ở cửa động sẽ gặp nguy hiểm, sống chết của Khế Ước Giả ở khu ba không liên quan tới Tô Hiểu, nhưng những đội trưởng khác sẽ không bỏ rơi thành viên của bọn họ, ít nhất là bề ngoài sẽ không.

- Mikasa.

Tô Hiểu gọi Mikasa một tiếng, Mikasa lập tức ngẩng đầu, nước mắt che mờ mắt nhìn chằm chằm Tô Hiểu, giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.

- Ngày hôm qua ngươi cho bọn ta uống cái gì?

Mikasa kêu to một tiếng, điều này làm Khế Ước Giả ở đây vô cùng kinh ngạc, không hoàn thành nhiệm vụ công phòng, xem tên này câu thông với đám Eren thế nào.

Hôm qua Tô Hiểu giết rất nhiều người khổng lồ, mà trùng hợp là Eren rất ghét người khổng lồ, nếu không thịt nướng mỹ vị tới đâu Eren cũng không đi ăn.

- Uống cái gì sao? Nước hoa quả mà.

Giọng điệu của Tô Hiểu hờ hững, không quan tâm Mikasa chất vấn.

- Không thể, giết ngươi, giết ngươi là báo thù cho Eren.

Eren “chết” khiến Mikasa mất đi tỉnh táo.

- Nhưng mà ta cũng uống nó?

Thân thể Mikasa cứng đờ, đúng là như vậy, người đàn ông này cũng uống, vì sao hắn ta không có phản ứng, chẳng lẽ là độc?

Chỉ suy nghĩ một lát, Mikasa liền ném chuyện này ra sau đầu, nàng có một trực giác, người khởi xướng mọi chuyện ngày hôm nay đều là tên khốn trước mặt này.

- Thuận tiện nhắc nhở ngươi một chút, không phải người khổng lồ này nuốt Eren, có tổng cộng hai người khổng lồ tới đây, sau khi người khổng lồ kia nuốt Eren lập tức đuổi theo “đồng bạn” của ta, chính là người tối qua ăn tối cùng đó.

- Dựa vào kinh nghiệm lúc còn nhậm chức ở Survey Corps, sau khi nhân loại bị nuốt trong một tiếng còn hi vọng cứu được, tuy Eren bị cắn đứt chân, nhưng bị nuốt sống.

- Động tác nuốt của người khổng lồ sẽ làm ổ bụng nó có đầy không khí tràn vào, hơn nữa “axit trong dạ dày” người khổng lồ không có tính ăn mòn mạnh, đa số mọi người vì hoảng sợ ở trong cơ thể người mà lựa chọn tự sát.

- Ngươi cảm thấy Eren có thể kiên trì bao lâu? Mười phút? Nửa tiếng? Ở bên trong dạ dày tối tăm không có ánh mặt trời đâu.

Những lời nói của Tô Hiểu như ác ma đang nhỏ giọng nói trong tai Mikasa.

- Eren còn chưa chết sao?

Mikasa có chút không dám tin tưởng, hai cái dao sắc trong tay chĩa về phía Tô Hiểu, dáng vẻ như sẽ xông lên bất cứ lúc nào.

- Mikasa, cho dù có một chút hi vọng ta cũng muốn cứu Eren, hơn nữa…

Armin đầy nước mắt còn chưa nói hết lời, thì nghe thấy tiếng vang thật lớn ở phía xa.

Rầm rầm!

Một tia chớp màu vàng óng đánh từ trên bầu trời xuống, một người khổng lồ cao mười lăm mét xuất hiện bên trong Wall Rose.

Một trong chín người khổng lồ, Attack on Titan xuất hiện, người truyền thừa đương nhiệm: Eren.

Tô Hiểu hơi nhếch miệng cười, kế hoạch thành công một phần rồi.

- Chính người khổng lồ kia nuốt Eren sao?

Sau khi Mikasa thấy người khổng lồ đột nhiên xuất hiện thì cả người đều xù lông, trang bị cơ động lập thể phun ra khí thể qua lỗ khí, tốc độ Mikasa nhảy lên đỉnh rất nhanh phóng về phía người khổng lồ kia.

Nhìn tình cảnh này Tô Hiểu hơi hóa đá, không phải Mikasa sẽ chém Eren đấy chứ, chuyện này rất có khả năng, nếu Eren bị chém sau gáy sẽ chết, vậy hắn dậy từ sáng sớm sẽ tốn công, “thổ huyết” + dẫn dụ rất vất vả đó.

- Ta bảo này.

Tô Hiểu đứng dậy chạy về phía Eren, nhưng so với tốc độ của “trang bị cơ động lập thể”, tốc độ của hắn chậm hơn nhiều, hắn chỉ có thể chạy băng băng trên đất, còn phải đối mặt với các phương tiện và chướng ngại vật.

- Này, ngươi…

Huyết Mân Côi há miệng, vậy mà đi rồi sao? Chiến tuyến làm sao giờ.

- Huyết Mân Côi, sáng sớm mà ngươi đã gào thét.

Trần dẫn người chạy tới.

- Nhìn bên kia.

Huyết Mân Côi chỉ bóng lưng Tô Hiểu ở phía xa.

- Chuyện này… Chiến tuyến làm sao giờ?

Trần thấy Tô Hiểu đi xa thì mắt tối sầm lại, người mạnh này tùy hứng thật?

- Hai lựa chọn, liều mạng thủ hoặc mặc kệ không quan tâm, chỉ cần khu ba không bị người khổng lồ chiếm hoàn toàn, nhiệm vụ của chúng ta vẫn không bị phán định thất bại.

Huyết Mân Côi mở miệng nói với trần ở phía đối diện.

- Đương nhiên là mặc kệ.

- Ta không thủ tiếp nữa đâu.

Ai cũng không ngốc, tình huống hiện giờ đều bất lợi đối với Bỉ Ngạn Hoa và hội huynh đệ, hai người sẽ không tiếp tục thủ nữa, cùng lắm là nhiệm vụ thất bại, hai người có nhóm mạo hiểm riêng, cho dù nhiệm vụ thất bại bọn họ cũng không gặp nguy hiểm.

Huyết Mân Côi và Trần đều “ai về nhà nấy”, để lại hơn 30 tên Khế Ước Giả, hai nhóm mạo hiểm sẽ bảo vệ bọn họ, nhưng những Khế Ước Giả này chỉ có thể nghe theo mệnh trời.

- Hay là chúng ta thủ tiếp?

Một Khế Ước Giả mở miệng, những Khế Ước Giả khác đều nhìn hắn ta với ánh mắt trìu mến, đương nhiên bây giờ phải chạy rồi, còn thủ cái rắm, không thấy đội trưởng khu ba đều chạy rồi à.

Tô Hiểu chạy băng băng trên đường phố, trong lòng mưu tính đối sách kế tiếp.

Lúc trước ở thế giới Ghoul, hắn vì được phân một mình một trận doanh, hơn nữa độ khó thế giới thấp hơn, cho nên trên đường đi hắn đều giết Ghoul.

Nhưng thế giới người khổng lồ thì khác, tuy hắn mạnh hơn rất nhiều người, nhưng trong thế giới người khổng lồ có hai nhóm mạo hiểm, hắn phải ứng phó cẩn thận.

Đầu tiên là phải hoàn thành nhiệm vụ công phòng, nếu không sẽ không thể nhận được kết tinh linh hồn (tiểu) quý giá kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận