Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1123: Bí mật của bộ tộc Zoldyck

Im lặng một lúc lâu, Maha Zoldyck tiếp tục biểu thị kỹ xảo giết người của gia tộc Zoldyck, không còn nói tới đề tài lúc trước.

“Là thứ đến từ lục địa tối đúng không?”

Tô Hiểu phá vỡ trầm mặc, hắn đang thăm dò, lúc trước theo nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên biết được, trong gia tộc Zoldyck có tỷ lệ phát động nhiệm vụ ẩn.

Nghĩ tới nghĩ lui, trong gia tộc Zoldyck có thể đạt tới cấp bậc nhiệm vụ ẩn, nhất định liên quan đến hai người. Một là Maha Zoldyck, một người khác là Alluka Zoldyck.

Nghe Tô Hiểu nhắc tới lục địa tối, Maha Zoldyck dừng tay. Khi lão ta còn trẻ từng tới lục địa tối, cũng mang về thứ gì đó ở nơi đó.

“Ngươi hiểu rõ nơi đó bao nhiêu?”

Vẻ mặt Maha Zoldyck như thường, dường như lúc trước lão ta chuẩn bị nói gì đó với Tô Hiểu, nhưng lai lịch của Tô Hiểu không rõ, khiến Maha Zoldyck không tin tưởng Tô Hiểu, không có tin tưởng trụ cột nhất.

“Phần lớn tình báo đều biết, nhưng chưa từng tự mình đến đó, đều là tình báo từ V5 làm ra.”

Tô Hiểu tiếp tục thăm dò, nếu như là Khế Ước Giả khác, có lẽ sẽ kiêng kị võ lực khủng bố của gia tộc Zoldyck, Tô Hiểu hoàn toàn không sợ. Đàm luận sụp đổ thì nhiều nhất đánh một trận, gia tộc Zoldyck không làm gì được hắn.

“Tiểu tử, ngươi biết những ‘tai nạn’ ở lục địa tối à?”

Maha Zoldyck đang do dự, do dự có nên hợp tác với Tô Hiểu hay không. Tuy lão ta không tin tưởng Tô Hiểu, nhưng nhân loại mạnh mẽ như Tô Hiểu, thực sự quá ít. Lão ta từng nghĩ tới chuyện hợp tác với hội trưởng Netero của hiệp hội thợ săn, nhưng đối phương từ chối, đối phương truy cầu là cá thể mạnh mẽ.

“‘Tai nạn’ của lục địa tối.”

Tô Hiểu lập tức nghĩ tới Maha ám chỉ cái gì, cái gọi là “tai nạn” của lục địa tối, không phải ôn dịch hay thiên tai, mà là mấy sinh vật, thực vật đặc biệt, thậm chí tập hợp thể nguyên tố.

Nếu như nhiệm vụ ẩn liên quan tới phương diện này, vậy hứng thú của Tô Hiểu đối với nhiệm vụ ẩn giảm xuống, bởi vì “tai nạn” ở lục địa tối thực sự quá nguy hiểm, không phải hắn hiện giờ có thể tiếp xúc.

“Biết rõ một ít, nếu như bí mật bất tử của ngơi liên quan tới những “tai nạn” kia, ta không tò mò đối với chuyện này nữa.”

“Nghe ta từ từ nói.”

Maha thở dài, lão ta cảm thấy thái độ của Tô Hiểu tương tự với hội trưởng Netero.

“Ta từng… Đi tới lục địa tối, sau đó chết ở đấy.”

Maha ngồi dựa vào một thân cây, trong đôi mắt già nua có chút mê man.

“Khi ta mở mắt ra lần nữa, những người đồng hành cùng ta dùng ánh mắt rất kỳ lạ nhìn ta, từ miệng bọn họ biết được, có một đám hắc ám tiến vào thi thể ta, sau đó ta sống lại, bọn họ cho rằng ta bị sinh vật nào đó ký sinh.”

Nói tới đây, Maha im lặng một lát.

“Trải qua một thời gian quan sát, ta thực sự cải tử hoàn sinh, không khác trước đây mấy. Tuy chuyện này rất kỳ diệu, nhưng ở trên vùng đại lục thần kỳ kia, không phải không thể tiếp nhận.

Bọn ta tiếp tục thám hiểm nơi đó, sau khi xảy ra chuyện nào đó, bọn ta quay về đường cũ, về đại lục của nhân loại, cũng chính là đại lục hiện giờ của chúng ta. So với lục địa tối, môi trường tự nhiên ở chỗ chúng ta thực sự là thiên đường.”

Maha tự thuật ngắn gọn lão ta thăm dò lục địa tối, Tô Hiểu chỉ im lặng lắng nghe.

“Sau khi về đại lục này, ta quay về gia tộc, cưới vợ sinh con, mọi chuyện đều bình thường, mãi cho đến tận… Ta phát hiện tuổi thọ của mình rất lâu.”

Đôi mắt của Maha Zoldyck vô thần nhìn phía trước, dường như đang hồi ức gì đó.

“Ta từng tận mắt thấy cháu nội của ta Zeno từ nhỏ tuổi trưởng thành đến già, ta thậm chí may mắn làm bạn với đám chắt khỏe mạnh trưởng thành, mãi đến tận… Khi Alluka còn nhỏ sinh ra thay đổi.”

Nói tới đây, đôi mắt của Maha trở nên hung ác.

“Sau khi quái thai đó sinh ra, cuối cùng ta cũng hiểu vì sao ta sẽ không chết già. Ta từng nhiều lần muốn giết quái thai kia, hắn căn bản không phải huyết mạch của ta. Không, hắn có một nửa huyết mạch của ta, nửa kia… Là “hắc ám”, một chủng loại giống như hắc ám ‘tai nạn’ trên lục địa tối.”

Chẳng biết vì sao, cơ thể Maha run rẩy, phẫn nộ mà run rẩy.

“Nếu không phải thực sự không tìm được người hợp tác, ta sẽ không nói chuyện này với ngươi. Thời gian của Zeno không còn nhiều, trước đó, ta nhất định phải giải quyết chuyện này.”

Lời nói của Maha rất kỳ lạ, lão ta lại nói thời gian của Zeno không còn nhiều. So với Zeno, tuổi tác của lão ta còn kinh khủng hơn.

“Chuyện ta sắp nói, cho dù ngươi có đồng ý hay không, cũng không được tiết lộ với người ngoài. Thực ra cho dù tiết lộ cũng không sao, cứ cho là trả giá cần cho hợp tác đi, nhất định phải giữ bí mật này.”

Maha nhìn chằm chằm Tô Hiểu, bên trong đôi mắt già nua vẩn đục, cuối cùng cũng xuất hiện chút biểu cảm.

“Có thể.”

Loại yêu cầu đơn giản này, đương nhiên là Tô Hiểu sẽ không từ chối.

“Vậy ta nói tiếp, lúc trước ngươi từng hỏi ta, vì sao ta có thể sống đến hiện giờ.”

Bàn tay tiều tụy của Maha nắm chặt, vang lên ken két.

“Cho nên ta có thể sống đến hiện giờ, là vì ta cướp đoạt tuổi thọ của người thân nhất! Từ khi quái thai kia sinh ra, ta đã xác định được điểm ấy. Không sai, ta cướp đoạt tuổi thọ khoảng 50 năm của mỗi người thân, con trai ta chết quá bất ngờ, lúc đó ta không chú ý điểm ấy.

Mà cháu nội của ta Zeno, thực ra nó còn có anh trai, anh trai nó sớm đã chết già. Lúc đó mọi người trong gia tộc rất nghi ngờ, một năng lực giả Niệm hệ cường hóa, lại chết già ở tuổi 57.

Còn tới cháu nội Zeno, nó chỉ bị ta cướp rất ít tuổi thọ, nhiều nhất chưa tới 10 năm. Tuy chưa tới 10 năm, nhưng như vậy cũng tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đối với Zeno. Hiện giờ nó chỉ 67 tuổi, đối với năng lực giả Niệm mà nói, năng lực Niệm sẽ nằm ở đỉnh phong đến giai đoạn trượt, tuyệt đối không xuất hiện tình huống tóc bạc trắng, dáng vẻ của Zeno hiện giờ, nhìn như năng lực giả Niệm 80 tuổi.”

Biểu cảm của Maha có chút vô cảm, cũng có chút thống khổ, có thể tưởng tượng được, dựa vào cướp đoạt tuổi thọ của người thân để sống sót, đối với lão ta mà nói là trải nghiệm không tuyệt lắm.

“Niệm đen của ta, thực ra là đại biểu ta đã tử vong.”

Trên bàn tay Maha ngoại phóng ra Niệm, Niệm đen có chất lỏng sền sệt, cũng có cảm giác khí thế mờ mịt.

“Cướp đoạt 50 năm tuổi thọ của người thân, ta có thể tiếp tục sống 10 năm. Không, đây không tính là sống sót, hẳn là tiếp tục kéo dài hơi tàn 10 năm. Ta từng thử tự mình kết thúc, nhưng vào thời khắc ấy ta cảm nhận được rõ, nếu như ta chết đi, tất cả dòng dõi của ta sẽ chịu đựng chuyện vô cùng khủng bố.

Netero có thể sống tới ngày nay, là vì lão ta đột phá ‘gông xiềng’ của cơ thể, lão ta lĩnh hội được ‘tâm’ sức mạnh, dùng 110 tuổi duy trì thực lực hiện giờ, ta không làm được điểm ấy. Ta là nguyền rủa của gia tộc Zoldyck, từ lần đó cải tử hoàn sinh, lời nguyền đã bắt đầu.”

Chuyện Maha miêu tả rất kinh người, lão ta có thể sống đến bây giờ, lại là cướp đoạt tuổi thọ của hậu thế. Đối với một người coi trọng gia tộc mà nói, đây là chuyện vô cùng đau khổ.

“Quái thai kia sinh ra, lúc đầu khiến ta tuyệt vọng, mà không lâu sau ta lại thấy được hi vọng. Một đời sau nào đó của ta, lại có thể vô điều kiện ước nguyện với quái thai kia, hắn chính là hi vọng, hi vọng… Khiến ta chết đi.”

Maha nói tới đây, ánh mắt nhìn về phía Tô Hiểu.

“Đại khái đã hiểu.”

“…”

Thái độ bình tĩnh của Tô Hiểu khiến Maha sửng sốt, Maha không biết, chuyện kỳ ảo hơn gấp mấy chục lần, Tô Hiểu đều tự mình trải qua, lần này chỉ có thể coi là mưa bụi mà thôi.

“Ngươi nói nhiều như vậy, nói một cách tổng thể là hi vọng mượn sức chiến đấu của ta, giúp ngươi hoàn thành chuyện nào đó. Vậy ta hỏi ngươi một câu, ta có thể có được gì?”

Tô Hiểu cảm thấy nhiệm vụ ẩn cách hắn không xa, hơn nữa nhiệm vụ ẩn không liên quan tới lục địa tối, mà liên quan tới nhân vật chính của nội dung vở kịch Killua Zoldyck.

Theo Tô Hiểu, thế giới Hunter có hai Vận Mệnh Chi Tử (ngụy), một người là Gon Freecss, một người khác là Killua Zoldyck. Tổ hợp hai đứa bé này lại, chính là Vận Mệnh Chi Tử chân chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận