Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1153: Giun đế

Ant King vẫy đuôi một cái, máu tươi trên đuôi bị quật bay, điều này khiến nó rất nghi ngờ, chính là vì sao người phụ nữ kia không chết?

“Năm mươi thức.”

Tay hội trưởng để trước ngực hình thành hình trái tim, đột nhiên vươn về trước.

Bùm!

Điêu khắc Bách Thức phun ra một niệm pháo trong lòng bàn tay, trực tiếp đánh về phía Ant King.

Bước chân của Ant King chếch đi, rất dễ dàng né tránh được niệm pháo.

“Loại cảm giác này thật kỳ diệu, hóa ra… Chiến đấu là chuyện rất thú vị.”

Trên mặt Ant King hiện lên nụ cười, nụ cười đó rất đơn thuần, đơn thuần tàn nhẫn. Không sai, Chimera Ant trời sinh là sinh vật vô cùng tàn nhẫn, cho dù ý nghĩ cá thể thế nào, cuối cùng đều phát triển theo hai phương hướng. Một là tranh cướp lãnh địa, hai là sinh sôi lượng lớn.

Cùng ngày Ant King sinh ra đã tiêu diệt vương tộc của East Gorteau, chiếm lĩnh vương cung, đây là ý thức lãnh địa.

Đối với Ant King mà nói, chiến đấu với nhân loại chỉ là một bên hành hạ đến chết. Nó từng đi săn hai lần, một lần dùng đuôi quật nát đầu một đứa bé. Đối với Ant King mà nói, thịt của đứa bé kia không tệ lắm, miễn cưỡng có thể ăn vào miệng.

Lần thứ hai đi săn đối tượng là năng lực giả Niệm, loại nhân loại mỹ vị đặc biệt kia, khiến Ant King vĩnh viễn không thể quên.

Ant King tránh thoát khỏi công kích của Netero, sắc mặt của Netero không được tốt lắm, năng lực học tập của Ant King càng kinh khủng hơn tưởng tượng.

“Các ngươi…”

Ant King nhìn mọi người ở đây.

“Là người mạnh mẽ nhất trong thế giới nhân loại đúng không, nếu như trong nhân loại còn có cá thế mạnh hơn các ngươi, vậy ta phải cân nhắc thu nhỏ phạm vi lãnh địa rồi.”

Từ đầu tới cuối, Ant King đều không cho rằng đám Tô Hiểu có thể làm gì nó, sở dĩ nó vẫn bị động phòng ngự, là vì nó muốn học phương thức chiến đấu của đám Netero.

“Chỉ là giun đế.”

Trên mặt Netero hiện lên gân xanh, lão ta có chút phẫn nộ, phẫn nộ con kiến này quá kiêu ngạo, chỉ sinh ra mấy ngày đã bắt đầu quy hoạch tương lai của nhân loại?

“Ant King, ngươi rất mạnh, đây là chuyện không thể nghi ngờ.”

Thủy Tiếu bước ra khỏi khói trận, nàng cũng chậm rãi tới gần Ant King.

“Đáng tiếc chính là, hiện giờ ngươi chỉ là ếch ngồi đáy giếng, bọn ta là nhân loại mạnh nhất sao? ‘Thế giới’ này càng bao la hơn ngươi tưởng tượng, ít nhất ở chỗ ta sinh tồn, ta chưa bao giờ dám xưng cường giả, mà ngươi… Cũng chỉ là giun đế trong đó mà thôi.”

Thủy Tiếu giẫm chân lên đất, trực tiếp lao tới trước người Ant King, tốc độ nhanh tới mức Ant King không kịp phản ứng.

“Tiếu!”

Thủy Tiếu gầm nhẹ một tiếng, vết thương đã khép lại chỗ bả vai Ant King đột nhiên nổ tung, máu tươi màu lam bắn lên rất cao.

“Xì!”

Cách một tiếng, vết thương chỗ bả vai Ant King lan rộng ra, tay Thủy Tiếu đè về phía ngực Ant King.

“Võng!”

Tay Thủy Tiếu đè nặng ngực Ant King.

“Lượng…”

Một tàn ảnh lóe qua, cách một tiếng, cánh tay trái của Thủy Tiếu và non nửa cơ thể bị quật nát, một cái tay màu xanh chộp lấy mặt Thủy Tiếu.

“Shit!”

Nghe thấy tiếng gầm nhẹ cuối cùng của Thủy Tiếu, lão Yên ở phía xa sửng sốt. Thủy Tiếu nên kêu chữ cuối cùng là “Ách” mới đúng, Shit là cái quỷ gì?

Lão Yên không biết rằng, chiêu thức của Thủy Tiếu bị gián đoạn, vì hoàn thành chiêu này, Thủy Tiếu chịu đau đớn tử vong hai lần.

Lần này Thủy Tiếu bị đánh trúng, lão Yên có khả năng không cứu được nàng, bởi vì Thủy Tiếu đã lao ra khỏi khói trận, nhưng lão Yên trợ giúp rất nhanh.

“Ách!”

Thủy Tiếu bị đánh vào giữa không trung kêu lên chữ cuối cùng, sương mù xoắn tới, tay Ant King bắt hụt, chỉ bắt được khói xanh.

“Kháng tính của Ant King cao dị thường, nhiều nhất 0.3 giây.”

Tiếng la của Thủy Tiếu truyền từ trong tai nghe tới, sở dĩ nàng mạo hiểm tới gần Ant King, đây là chuyện hoàn toàn bất đắc dĩ. Tất cả mọi người ở đây đều làm ra cống hiến, nếu nàng không làm chút gì đó, vậy nàng rất có thể sẽ bị bán trong chiến đấu sau đó.

Tay Ant King mới bắt hụt, bên ngoài cơ thể nó chảy ra chất lỏng trong suốt, Ant King cảm nhận được rõ miệng khô lưỡi khô.

Bên ngoài cơ thể Ant King chảy ra chất lỏng trong suốt, thực ra là lượng nước trong cơ thể nó, nước này vừa xuất hiện lập tức hình thành một con rắn nước, quấn quanh Ant King ở bên trong.

Chỗ cách Ant King 300 mét, cơ thể Trần đang nhẹ nhàng run rẩy, trong tay hắn ta là một trường mâu lôi điện. Lúc trước hắn ta vẫn không ra tay, chính vì tích trữ thứ này, thứ này tiêu hao 1/3 giá trị pháp lực của hắn ta.

Hai chân của Trần chuyển hướng, nhắm chuẩn Ant King xong, nhẹ tung ra mâu lôi điện trong tay.

Vù!

Tiếng ong ong chói tai xuất hiện, mâu lôi điện đột nhiên tăng tốc, hóa thành tàn ảnh màu trắng xanh lao về phía Ant King.

Cùng lúc đó, trên tháp quan sát cách 800 mét, Tô Hiểu nhắm chuẩn đầu ngắm chữ thập về phía đầu Ant King, bóp cò súng.

Pằng!

Cả tòa tháp quan sát chấn động, tầng bê tông hiện lên vết nứt tinh mịn, không được mấy phát, lực đàn hồi của Tịch Diệt Công Tước sẽ đập vỡ tháp quan sát.

Khi Trần tung mâu lôi điện, cùng với Tô Hiểu kéo cò súng, rắn nước trên người Ant King vừa vặn quấn lấy nó.

Cơ thể Ant King phát lực, rắn nước đứt thành từng khúc, tuy thời gian rất ngắn, nhưng rắn nước này lại ảnh hưởng tới di chuyển của Ant King.

Mới tránh thoát khỏi rắn nước, đồng tử của Ant King nhanh chóng co rút lại, một tia sáng chói mắt kéo về phía nó.

Xì xèo một tiếng, mâu lôi điện đâm trúng lồng ngực Ant King, Ant King lập tức bị lôi điện bao bọc ở bên trong.

Pằng!

Ant King cảm nhận được có thứ gì đó đánh vào sọ não của nó, trong tai nó vù một tiếng, cơ thể không bị khống chế nghiêng sang một bên.

Viên đạn của Tịch Diệt Công Tước bắn lên giáp xác chỗ đỉnh đầu của Ant King, đầu Ant King đập xuống đất, hai chân hướng về bầu trời.

Một tiếng rầm vang lên.

Lôi điện và khói lửa bao bọc Ant King ở bên trong, ngay sau đó, Niệm màu tím đen từ trong khói lửa tuôn ra, trực tiếp đẩy lùi khói lửa tản đi.

Một đôi mắt đỏ như máu xuất hiện, lúc này lại nhìn Ant King, nó không còn thong dong ung dung như trước, chỗ lồng ngực xuất hiện một lỗ trống to cỡ ngón tay, xung quanh cháy đen.

Mà đầu Ant King càng thảm hại, mũ giáp xác chỗ mái vòm nó bị nửa bóc nửa che, một phần ba khu vực bị đánh bay, vị trí còn lại thì phủ kín vết nứt.

“Phù phù…”

Hơi thở của Ant King nặng nề hơn, máu tươi màu lam nhỏ từ gò má nó xuống.

Trước khi chịu đựng hai kích này, Ant King cảm thấy đám nhân loại trước mặt chẳng ra sao, có một số công kích thậm chí không thương tổn được nó, khá đối phó chỉ có ông lão kia mà thôi, công kích của đối phương quá nhanh. Còn Thủy Tiếu và lão Yên, bọn họ đều là cùi bắp trong mắt Ant King.

Mà hiện giờ, Ant King đã nhận ra được suy đoán lúc trước của mình là sai lầm, mấy người xung quanh chỉ phụ trách cản trở nó mà thôi, uy hiếp chân chính ở phía xa.

“Thật cứng.”

Thủy Tiếu lạnh lùng nhìn Ant King có chút thê thảm, tuy cơ thể bên trái của nàng cơ bản bị quật nát, cũng may vết thương đã đông lại. Huống hồ trên người nàng thỉnh thoảng lấp lóe hào quang màu nhũ bạch, vú em ẩn nấp trong tối đang tiếp sữa cho nàng.

Không chỉ như vậy, lão Yên cách Ant King cũng hưởng thụ trạng thái tăng thêm của em gái vú em này.

Thủy Tiếu do dự một lát xong, quyết định không lấy ra chiêu thức đè ép dưới đáy hòm, chiến đấu với Ant King chỉ mới giai đoạn thứ nhất, sau đó còn cướp trái tim + rương báu.

Liên quan tới rương báu do Ant King rơi xuống, thực ra Thủy Tiếu không tính quá khát vọng, hội trưởng Netero tham chiến là chuyện không thể tránh khỏi, so với rương báu, trái tim của Ant King càng đáng tiền hơn.

Nòng súng của Tịch Diệt Công Tước bốc lên từng dòng khói xanh, Tô Hiểu kéo chốt súng, một vỏ đạn bay ra, mới lên đạn xuyên giáp.

“Lão Yên, đến lượt ngươi.”

Thủy Tiếu la to, khiến gò má lão Yên giật giật.

“Tự mình muốn chết cũng không quên kéo ta xuống nước, Byakuya, Trần, dựa theo kháng tính của Ant King, ta có thể khống chế nó 0.5 giây, tranh thủ vòng này đánh nó gần chết.”

Lão Yên kéo cổ áo, không nhanh không chậm lao về phía Ant King. Đừng nên nhìn lão Yên và Thủy Tiếu bỏ công như vậy, thực ra bọn họ đều giữ lại sức lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận