Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 325: Bố Bố Tàn Bạo Vô Tình

Tô Hiểu sẽ không nói cho Lucci biết bản vẽ Minh Vương ở ngay trên người Franky.

Thứ nhất, đám CP9 không báo nhiệm vụ Minh Vương cho hắn, quan trọng là hắn không thể giải thích sao biết vị trí cụ thể của bản vẽ Minh Vương.

Tô Hiểu không nói, dùng phương thức mờ mịt dẫn dắt đám CP9 nhanh chóng tìm bản đồ thiết kế Minh Vương.

Còn hành động giội nước bẩn cho băng hải tặc Mũ Rơm quả thực là điều thừa, hơn nữa có Khế Ước Giả khác giúp đỡ, nước bẩn có thể giội tới hay không vẫn là ẩn số, rất có khả năng sẽ chữa lợi lành thành lợn què.

Buổi sáng ở bến tàu số một, Tô Hiểu đưa ra ý bắt Iceburg, Kaku không đồng ý, bởi vì chuyện đó không hợp với kế hoạch, nhưng Lucci lại quyết định đồng ý, đồng thời biểu hiện rất tán thành.

Hành động cuối cùng ở Water Seven không phải là kế hoạch của đám Lucci, mà là kế hoạch của cấp trên Spandam bọn họ.

Cho dù Spandam là thủ lĩnh của CP9, nhưng tên kia dựa vào cha mình để leo lên cao, Spandam rất giỏi a dua nịnh hót, phương diện lập kế hoạch ngu ngốc dị thường.

Đám CP9 đã ẩn nấp ở Water Seven mấy năm, rõ nơi này như lòng bàn tay, cũng được đám người đóng tàu rất tin tưởng.

Chiến lực của công ty Galley – Ly có tổng cộng ba người, đó là Paulie, Peeply Lulu, Tilestone.

Cho dù ba người này có chút thực lực, nhưng kém xa đám Lucci, nếu Kaku và Lucci lựa chọn đánh lén, có thể giải quyết ba tên này trong chớp mắt.

Tô Hiểu đưa ra kế hoạch như vầy, sau khi bắt đầu hành động, do Kalifa giám sát Iceburg, cũng lợi dụng quyền lợi thư ký ổn định thế cuộc, Kaku và Lucci giải quyết ba tên kia, Tô Hiểu và Blueno bắt Robin, mục tiêu cuối cùng của mấy người là nhắm thẳng vào Iceburg.

Lucci đợi toàn bộ hành động cần nhiều nhất nửa tiếng, sau khi bắt đầu hành động một tiếng mấy người có thể rời khỏi Water Senven, sau khi rời khỏi Water Seven mọi chuyện dễ làm rồi.

Tô Hiểu đưa ra kế hoạch này Lucci rất tán thành, thực ra đây cũng là ý nghĩ của hắn ta, kế hoạch của Spandam quá dài dòng, tốn tổng cộng hai ngày.

Đương nhiên hai ngày không giống một tiếng, nhưng sau khi Lucci báo cáo chuyện này, Spandam kiên quyết từ chối, lý do là kế hoạch của hắn ta mới hoàn mỹ, hắn ta là cấp trên.

Vào lúc này, Tô Hiểu rất muốn đánh chết tên rác rưởi Spandam, có lẽ cũng vì tên phế vật này chỉ huy, cuối cùng CP9 mới bại.

Đồng đội heo không phải đáng sợ nhất, đội trưởng heo mới thật sự khủng bố.

Nếu tiếp tục dựa theo tình hình thông thường, Blueno sẽ tập kích Iceburg cùng với Robin tối nay, cũng hất nước bẩn cho băng hải tặc Mũ Rơm, ngày mai mới ra tay khống chế Iceburg, hai ngày đủ để băng hải tặc Mũ Rơm có thời gian, làm rất nhiều chuyện.

Tô Hiểu sẽ không cho phép tình huống này, nếu kế hoạch áp giải Robin thất bại, hắn phải đối mặt với hậu quả bị truyền tống ra khỏi thế giới hải tặc, tiền lời ở thế giới diễn sinh này còn chưa bắt đầu.

Tô Hiểu thử liên lạc với Zero của CP0, Zero nghe kế hoạch có thể giảm từ hai ngày thành một tiếng, cũng hiểu rõ tình huống ở Water Seven xong, Zero rất phẫn nộ đi tìm Spandam.

Không rõ Zero dùng biện pháp gì, cuối cùng Spandam chủ động liên lạc với Lucci, đồng ý kế hoạch, nhưng mở miệng uy hiếp Tô Hiểu, vì Tô Hiểu can thiệp kế hoạch của hắn ta, hắn ta vẫn cho rằng kế hoạch của mình mới hoàn mỹ.

Cuối cùng quyết định kế hoạch hành động vào chín giờ sáng nay, Kalifa giám sát Iceburg, Kaku và Lucci giải quyết người đóng thuyền, Blueno và Tô Hiểu bắt Nico Robin.

Bây giờ bắt Nico Robin thành công, Tô Hiểu chỉ cần xem cuộc vui là được rồi.

Thời gian bắt đầu hành động là bảy giờ tối, ban ngày nhiều người nhiều tai mắt, rất dễ xuất hiện sai sót, đoàn thuyền trên biển đã chuẩn bị kỹ càng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ nhân viên quan trọng của CP9 sẽ lập tức rời khỏi Water Seven, sau đó sẽ do đặc vụ bình thường dọn dẹp.

Hiện giờ chỉ có thể chờ đợi, thời gian vừa đến bảy giờ tối, tất cả mọi người đều hành động.

Bên trong một gian nhà dân, đây là trụ sở Blueno dùng tên giả mua lại, rất an toàn.

Blueno xử lý vết thương ở vai, Robin ngồi một bên, do Bố Bố trông coi, đây không phải là Tô Hiểu dặn dò, mà Bố Bố tự nguyện.

Bố Bố không biết thương hương tiếc ngọc, nếu thương hương tiếc ngọc thật, vậy nhất định đối với chó cái xinh đẹp, mà không phải Robin, nếu Robin dám có hành động khác lạ, Bố Bố sẽ cắn luôn.

Tô Hiểu tựa vào ghế nằm, cầm một đồng hồ quả quýt trong tay.

- Ta sẽ không trốn, cho nên không cần trông.

Bỗng nhiên Robin mở miệng, trên mặt có chút bất đắc dĩ.

Bố Bố nhe răng, giống như đang cảnh cáo Robin không thể nói chuyện.

- Bố Bố không trông ngươi.

- Hả? Đó là?

Sắc mặt Robin không được tốt lắm, tướng mạo của Bố Bố uy vũ, cảm giác bị nó nhìn chằm chằm không được tốt lắm.

- Nó coi trọng giày của ngươi, ngươi có thể lựa chọn cởi giày cho nó gặm.

Nghe thấy lời Tô Hiểu nói, Robin một lòng muốn chết bỗng nhiên lúng túng, do dự một lúc lâu vẫn cởi giày ra, ném giày đi.

Bố Bố kêu hai tiếng liền cắn nát cái giày, ánh mắt nhìn về phía một chiếc giày khác của Robin.

Robin thở dài, cởi chiếc giày khác…

Tô Hiểu nhắm mắt ngồi dựa vào ghế, một lúc lâu sau, giọng lúng túng của Robin truyền tới.

- Chuyện đó… Ngươi là Byakuya đúng không, Byakuya tiên sinh, làm ơn bảo chó của ngươi đừng nhìn ta chằm chằm, trên người ta đã không còn thứ để gặm đâu.

Tô Hiểu có chút không kiên nhẫn mở mắt, nhìn thấy dáng vẻ của Robin hắn hơi sửng sốt.

Trên người Robin chỉ mặc áo ngực, phía dưới là váy ngắn, lúc này đang ngồi co quắp trên giường.

Mà Bố Bố đang nhìn chằm chằm áo ngực của Robin, trước người nó đầy giày và quần áo rách nát.

- Bố Bố, đây là mục tiêu của nhiệm vụ, không thể gặm.

Bố Bố chạy đến bên chân Tô Hiểu, nằm xuống đùi hắn, thấy cảnh này Robin thở phào nhẹ nhõm.

Bên trong gian phòng chỉ còn tiếng hít thở, vô cùng yên tĩnh.

“Khò khò…”

Tiếng ngáy truyền tới, Tô Hiểu ngẩng đầu nhìn xung quanh, phát hiện hai người khác đều không ngủ, hắn cúi đầu nhìn, hóa ra là Bố Bố.

Bố Bố không có gì phiền não, nhàm chán quá nên ngủ rồi, bình thường cũng rất sung sướng, đói bụng thì tìm Tô Hiểu đòi ăn, ăn no thì ngủ, lúc chiến đấu thì ẩn nấp, lúc nhàm chán gặm đồ vật.

Tuy cuộc sống đơn giản, nhưng Bố Bố sống rất có lạc thú.

Thời gian chờ đợi biến dài, Tô Hiểu nhắm mắt minh tưởng, có thể cảm nhận bốn phía cũng có thể lắng đọng với thể ngộ đao thuật.

- Sắp tới giờ rồi.

Không biết qua bao lâu bỗng nhiên Blueno mở miệng, Tô Hiểu mở mắt, sau khi cầm đồng hồ quả quýt thì phát hiện đã tới sáu rưỡi tối, bên ngoài trời đã tối dần.

- Đám Lucci cũng sắp tới.

Lucci và Kaku sẽ tới đây hội họp, Kalifa đang giám sát Iceburg.

Nửa tiếng sau.

“Cốc, cốc, cốc.”

Tiếng gõ cửa có quy luật truyền tới.

- Quán bar.

Blueno mở miệng.

- Rượu Rum.

Ngoài cửa truyền đến giọng Lucci, Blueno mở cửa, Lucci và Kaku tới rất đúng giờ, thời gian vừa vặn là bảy giờ tối.

Lucci đã đổi tây trang màu đen, đầu đội mũ dạ màu đen, con bồ câu màu trắng đậu trên vai hắn ta.

Lucci và Kaku xuất hiện ở đây đúng giờ, nói lên ba tên kia đã được giải quyết thuận lợi.

- Người đã đến đông đủ, bắt đầu hành động thôi.

- Năm năm cố gắng, đổi lấy thành quả ngày hôm nay.

Đám CP9 cũng đã đổi tây trang màu đen, Blueno đi tới trước một vách tường, một tay đặt lên trên vách tường.

Cọt kẹt, trên vách tường mở ra một cửa đá, Blueno đi vào trong trước, đám Lucci theo sát phía sau.

Tô Hiểu vươn đầu vào trong cửa, bên trong là một vùng không gian hơi vặn vẹo, toàn thể là màu xanh nhạt.

Sau khi Robin tiến vào trong cửa, Tô Hiểu cũng tiến vào trong cửa, cửa đá đóng lại.



Khu trung tâm Water Seven, bên trong thư phòng nhà Iceburg.

Iceburg đang ngồi trước bàn làm việc vẽ một tấm bản đồ, đây là ham muốn hắn ta tạo thuyền nhiều năm.

Cọt kẹt…

Tiếng mở cửa truyền tới, Iceburg nghiêng đầu nhìn về phía cửa theo bản năng, nhưng cửa thư phòng không mở ra.

Lúc Iceburg quay đầu, phát hiện bên trong thư phòng có thêm nhiều người.

- Các người?

Iceburg vừa định mở miệng nói chuyện, Kaku xông tới nắm lấy cổ áo Iceburg, đè Iceburg xuống đất, cũng bẻ ngược một tay Iceburg, mặt Iceburg dán xuống đất.

- Iceburg tiên sinh, ta có chuyện muốn chứng thực với ngươi.

Tâm tình của Lucci không tệ, bọn họ ẩn nấp ở Water Seven năm năm, không phải vì lấy tốc độ sét đánh không kịp bịt tai hoàn thành nhiệm vụ sao, bọn họ đã nắm giữ tất cả tình báo, dây dưa kéo dài là lãng phí bọn họ dùng năm năm đổi lấy thành quả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận