Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 132: Đồ Vô Liêm Sỉ Nhà Ngươi

Bị ba vật phẩm màu lam hấp dẫn, càng ngày càng nhiều người tụ tập, có một số Khế Ước Giả còn báo tin cho bạn tình hình ở đây.

- Thật nhiều Kakuhou, tên này đánh xuyên qua thế giới Ghoul à?

- Ai biết, nhưng mà chai (dịch nguyên tế bào Rc sơ đại) kia đúng là cực phẩm, không có tác dụng phụ thì không nói, cho dù thất bại cũng có thể tăng một ít thuộc tính.

Rất nhiều Khế Ước Giả bàn tán sôi nổi, nhưng không ai tới hỏi giá.

Ngưỡng cửa 5 vạn Nhạc Viên Tệ thực sự quá cao, vượt qua phạm vi chịu đựng của phần lớn Khế Ước Giả.

Một tên đại hán mặt đỏ thẫm thở hổn hển đẩy đám người trước quầy hàng ra, nhìn thấy ba vật phẩm màu lam đại hán này không động tâm, trái lại ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm những Kakuhou kia.

- Anh bạn, ta lấy hết đống Kakuhou này, có thể rẻ hơn một chút được không?

Tô Hiểu nâng mí mắt nhìn đại hán này, khát vọng trong mắt đối phương cho hắn biết, không cần giảm giá nữa đối phương cũng mua, huống hồ hắn không phải là gian thương, giá của những Kakuhou này đã rất công bằng rồi.

- Không thể bớt nữa, chắc ngươi biết rõ giá trị của những nguyên liệu này, ta không dám nói đây là giá rẻ nhất trên thị trường giao dịch, nhưng không có mấy người ra giá thấp hơn ta.

Đại hán mặt đỏ thẫm gật đầu, đúng là giá những Kakuhou này rất công bằng, chỉ kiếm được chút lãi.

- Đúng là như vậy, được rồi.

Nói xong đại hán mặt đỏ thẫm mua hết tất cả Kakuhou ở quầy hàng, Tô Hiểu nhận được 5100 Nhạc Viên Tệ.

Vụ giao dịch đầu tiên thành công, đây là một khởi đầu không tệ.

Sau khi Tô Hiểu ngồi ở quầy hàng không gọi mua như những người khác, vốn dĩ không cần hắn gọi mua, người xung quanh đều càng ngày càng nhiều.

Chưa tới 10 phút, Tô Hiểu bị rất nhiều Khế Ước Giả vây quanh ba tầng trong ba tầng ngoài.

Thấy cảnh này Tô Hiểu cau mày, thực sự quá nhiều người, hơn nữa người xung quanh hắn đều tới xem trò vui, chỉ nhìn không mua, chuyện này làm người ta rất đau “trứng”.

Hắn không thể đuổi những Khế Ước Giả này, thị trường giao dịch không phải hắn mở, tuy lúc chiến đấu Tô Hiểu không lưu tình, nhưng hắn cũng không ngang ngược.

Ngay lúc Tô Hiểu mặt ủ mày chau, hơn mười tên Khế Ước Giả ở xung quanh hắn đột nhiên biến mất, bị truyền tống ra rất xa.

Hơn mười Khế Ước Giả kia chửi nhỏ một tiếng, muốn tiến đến quầy hàng xem trò vui tiếp, một tầng màng mỏng lại ngăn cản bọn họ ở ngoài.

Đây là cơ chế giao dịch của Luân Hồi Nhạc Viên, nếu một người không có ý định mua đồ nhưng ở trước quầy hàng nào đó quá lâu, Luân Hồi Nhạc Viên sẽ truyền tống người đó đến nơi cách đó không xa, đồng thời tiếp tục ngăn người đó tới gần quầy hàng kia, ít nhất trong vòng nửa canh giờ không thể tới gần.

Nhìn tình cảnh này Tô Hiểu yên lòng, bị những Khế Ước Giả chỉ nhìn không mua mà vây quanh, sẽ ảnh hưởng đến thương phẩm hắn bán.

- Tránh ra, tránh ra, các người không mua thì đứng ở đây làm gì?

Một nữ Khế Ước Giả dung mạo xinh đẹp chen lên trước, vị nữ Khế Ước Giả này bất luận là dung mạo, khí chất đều rất chọc nhãn cầu người khác, nhưng đôi thỏ trắng nhỏ trước ngực rất phẳng khiến người ta hơi thất vọng.

Sau khi nhìn thấy nữ Khế Ước Giả này trước mắt Tô Hiểu sáng lên, im lặng sửa giá (áo ngực tơ tằm), từ 1600 Nhạc Viên Tệ đổi thành 6100 Nhạc Viên Tệ.

Nữ Khế Ước Giả mất công mất sức chen qua đám người tới trước quầy hàng, mắt nhìn chằm chằm vào (áo ngực tơ tằm), có thể nhìn ra trang bị này có tác dụng tăng cup ngực, cuối cùng sân bay của nàng cũng được cứu rồi.

- Chuyện đó…

Nữ Khế Ước Giả nói được một nửa thì đột nhiên dừng lại, chớp mắt một cái, nhìn chằm chằm giá (áo ngực tơ tằm) với vẻ không dám tin.

- Hình như vừa nãy là 1600 Nhạc Viên Tệ, ta ở phía xa thấy rất rõ mà, sao bây giờ lại thành 6100 Nhạc Viên Tệ?

Nữ Khế Ước Giả nhìn Tô Hiểu với vẻ tức giận.

- Khà khà, có khả năng là ngươi nhìn nhầm.

Biểu cảm của Tô Hiểu rất bình tĩnh, giống như mình chưa từng sửa giá.

- Vô liêm sỉ.

Nữ Khế Ước Giả nghiến răng nghiến lợi, nàng nhìn ra là Tô Hiểu cố ý, xoay người muốn đi.

Nhưng sau khi cúi đầu nhìn thấy màn hình sân bay của mình, bước chân của nữ Khế Ước Giả do dự rồi.

- Ta trả nhiều nhất là 2500, cao hơn nữa sẽ nằm ngoài phạm vi của ta, giữa ngực và trở nên mạnh mẽ ta càng nghiêng về trở nên mạnh mẽ hơn.

Tô Hiểu gật đầu, sửa giá (áo ngực tơ tằm), cho dù đối phương rất muốn vật phẩm này, nhưng vật phẩm này không thể tăng sức chiến đấu, có thể bán với giá 2500 đã là niềm vui bất ngờ, con người không thể quá tham lam.

Sau khi phát hiện Tô Hiểu đã đổi giá, nữ Khế Ước Giả không nói gì nữa mua luôn, giá bán là 2500 Nhạc Viên Tệ.

- Hả? Thứ này cũng không tệ đâu.

Nữ Khế Ước Giả cầm (tiền xu vận mệnh) ở trong tay thưởng thức.

- Này, mỹ nữ, ta có lòng tốt nhắc nhở ngươi, thứ này là đồ giả đó, sử dụng có thể tăng mạnh, nhưng giảm đi cũng có, mà tỷ lệ 1% chuyện gì cũng có thể xuất hiện.

Một tên Khế Ước Giả tốt bụng nhắc nhở.

- Cảm ơn đại thúc, nhưng vận may của ta luôn rất tốt, ta từng mở rương báu liên tục hai lần.

Nói xong nữ Khế Ước Giả mua (tiền xu vận mệnh), lần này không thèm mặc cả.

- “Người Châu Âu” đáng ghét.

Tô Hiểu lẩm bẩm.

Nữ Khế Ước Giả nghe thấy lời Tô Hiểu nói, trên mặt tràn đầy tươi cười, đôi môi đỏ khẽ nhếch lên.

- Sao thế, vị lão đại này có vận khí đại tù trưởng sao, thật đáng thương?

Sau khi hôn gió với Tô Hiểu xong, nữ Khế Ước Giả cất bước rời đi, hai chân mỹ nữ kia thon dài khiến phần lớn Khế Ước Giả liếc mắt nhìn.

Tô Hiểu không lên tiếng, chỉ thở dài một cái, hai lần mở liên tục đúng là vô địch, hắn không còn gì để nói về vận khí của người phụ nữ này, đương nhiên loại trừ khả năng người phụ nữ này đang chém gió.

Liếc nhìn vật phẩm trên quầy hàng, ngoại trừ (dịch nguyên tế bào Rc sơ đại) và (hấp thu nguyên thủy) ra, những vật phẩm khác đều bán được rồi, còn chưa tới nửa tiếng, quả nhiên hàng tốt không lo bán.

[Ngươi nhận được tin nhắn của Khế Ước Giả (nặc danh), đồng ý/không đồng ý kiểm tra.]

Nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên khiến Tô Hiểu hơi bất ngờ, hắn nhận được một phong thư tương tự bưu kiện gửi tới.

Sau khi Tô Hiểu mở ra thì không còn gì để nói, nội dung tin nhắn như sau:

- Nói cho ngươi biết, hai vật phẩm màu lam của ngươi được “hội huynh đệ” bọn ta coi trọng, thức thời thì giao hai vật phẩm màu lam ra đây, bằng không nếu gặp ở thế giới diễn sinh sẽ lấy mạng chó của ngươi.

Tô Hiểu lắc đầu cười khổ, đây là tên trâu bò nào nhắn thế, nếu đúng là một thế lực lớn vơ vét hắn, sẽ chọn nặc danh sao?

Huống chi là thế lực cỡ lớn vơ vét Tô Hiểu, hắn cũng không thỏa hiệp với đối phương.

Cùng lắm là phân sinh tử ở trong thế giới diễn sinh, đều có một mạng, ai sợ ai?

Tô Hiểu đóng tin nhắn lại, không thèm để ý tới đối phương.

Trong vòng một tiếng Tô Hiểu lại nhận được mấy tin như tin rác, hắn đều không đọc.

Một lát sau lại có tin nhắn xuất hiện, Tô Hiểu đã có chút không kiên nhẫn, vừa định xóa tin nhắn kia thì phát hiện không đúng, không phải tin nhắn nặc danh.

Sau khi mở ra Tô Hiểu nhìn thấy một đoạn tin nhắn.

- Anh bạn, ta cảm thấy hứng thú với hai món kia, ngươi đừng bán lẻ chúng, cho ta nửa tiếng, ta sẽ tới nhanh thôi.

Cuối cùng cũng gặp được người có thành ý, không cần đối phương nói Tô Hiểu cũng sẽ không bán lẻ.

Hai thứ này có liên quan với nhau, sau khi sử dụng (dịch nguyên tế bào Rc sơ đại) có thể học (hấp thu nguyên thủy), chiến lực sẽ tăng mạnh.

Hai vật phẩm màu lam này thích hợp cho một người dùng, đó là người có thể lực cao.

(Dịch nguyên tế bào Rc sơ đại) là thiên hướng huyết thống cận chiến, lúc (hấp thu nguyên thủy) cần tiến hành phán định thể lực.

Nếu người kia sử dụng kỹ năng này, hoàn toàn có thể bắt được kẻ địch trước mặt, lại tạo thành tổn thương không tầm thường, còn có tác dụng vây khốn kẻ địch và khôi phục lượng máu của bản thân.

Cho dù là một tên thực lực không mạnh, nếu nhận được hai vật phẩm màu lam này thì có thể vươn mình, trở thành một người mạnh, địa vị và đãi ngộ đều tăng lên phạm vi lớn.

Người nhắn mua không khiến Tô Hiểu thất vọng, chưa được 20 phút đã vội vàng chạy tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận