Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 928: Nhắn lại

Chỗ cầu thang tầng hai cổ bảo đi về phía tầng ba.

Alice và người đàn ông đeo kính gọng vàng đi trước, Tô Hiểu và Bố Bố hơi lùi về sau một chút.

Khi Tô Hiểu bước lên cầu thang từ tầng hai đến tầng ba, lại cảm nhận được xuyên qua một tầng màng mỏng lần nữa, hắn nhìn về phía tầng hai theo bản năng, tầng hai vẫn là dáng vẻ ban đầu, từng dãy bàn ăn xếp chỉnh tề.

Nhưng ở trong thị giác của Tô Hiểu hiện giờ, khi hắn nhìn về phía tầng hai, lại có loại cảm giác nhìn về một thế giới khác, tuy gần trong gang tấc, nhưng giống như cách ngàn dặm.

- Vị dũng sĩ này, làm sao thế?

Alice dừng bước lại, giọng nói ôn hòa.

- Không có gì, chỉ là làm rơi đồ ở tầng hai thôi.

- Đúng là đáng tiếc.

Alice tiếp tục đi về phía cầu thang.

- Đáng tiếc sao?

Tô Hiểu đúng là “đánh rơi” đồ ở tầng hai, đó là máy bắn tọa độ, điều này khiến hắn nhận được một tin, chính là mỗi tầng ở cổ bảo có thể tồn tại độc lập, muốn quay về tầng hai hoặc tầng một gần như không thể.

Từ cảm quan có thể thấy, cấu tạo cổ bảo rất bình thường, từ trên xuống dưới, thực tế không phải như vậy, mỗi tầng cổ bảo đều được phong tỏa nghiêm ngặt, trừ phi có Alice hoặc quản gia Lang chỉ dẫn, nếu không không có cách nào tiến vào trong pháo đài cổ. Nói cách khác, trong game căn bản không có đường lui.

Phát hiện ra điểm này, Tô Hiểu nhấc chân tiến lên cầu thang.

Sau khi đẩy một cánh cửa kim loại ra, Tô Hiểu đi tới tầng ba, kết cấu tầng ba khiến hắn hơi kinh ngạc.

Tầng ba có chút giống nhà dân, cỡ mấy trăm mét vuông, mới tiến vào vị trí tầng ba là một phòng khách cỡ lớn, trang trí trong phòng khách hơi cổ, hai hàng sô pha bằng da hình trăng lưỡi liềm đối lập, mơ hồ thành hình tròn.

Ở giữa ghế sô pha, có một bàn đá hình vuông thấp bé, trên bàn đá có một điêu khắc nhỏ, là điêu khắc Alice.

Bên điêu khắc này có bày một ít mâm trái cây, trái cây ở bên trong hình dạng kỳ lạ, ít nhất Tô Hiểu chưa từng thấy.

Trên vách tường phòng khách treo mười mấy bức tranh sơn dầu, tranh sơn dầu rất trừu tượng, như là đứa bé vẽ xấu.

Phía bắc phòng khách là một cầu thang gỗ lên trên, đây không phải cầu thang lên tầng bốn, mà đi về một đài nghỉ chân, bên trong đài nghỉ chân có tám phòng, phòng đóng kín, trên mỗi gian phòng đều dán số, từ 1~8.

Toàn bộ cấu tạo tầng ba, khiến Tô Hiểu nghĩ tới nhà trọ cao cấp kiểu cổ, có chỗ cho tám người ở, phòng khách cùng hưởng.

Tô Hiểu tiến vào tầng ba xong thì phát hiện, sáu người Bì Bàn, ba huynh đệ Quốc Túc, tiểu loli trinh thám, miêu nữ đã ngồi trên ghế salon đợi.

- Người đã đến đông đủ, so với hai trò chơi trước, trò chơi này rất dễ dàng, có lẽ các vị ngủ một giấc xong trò chơi sẽ kết thúc. Trước khi các vị đi nghỉ ngơi, lấy số phòng trước đã.

Alice lấy ra tám thẻ, mỗi mặt thẻ có một con số, từ 1~8, tương ứng với tám phòng.

Alice ngồi trên ghế salon hình trăng liễm liềm, đặt thẻ lên trên bàn đá, ánh sáng mặt ngoài bàn đá hoàn toàn đen kịt, hẳn là dùng hắc diệu thạch khắc ra.

- Quên nói rõ, số càng cao phòng càng đủ thiết bị.

Alice ra hiệu có thể bắt đầu rút thẻ, người đàn ông đeo kính gọng vàng rút đầu tiên, đám Bì Bàn cũng theo sát phía sau.

Đối với phân đoạn rút ngẫu nhiên này, Tô Hiểu luôn mâu thuẫn, nhưng mà khi vòng đầu tiên của trò chơi, hắn +1 vĩnh viễn thuộc tính may mắn.

Thuộc tính may mắn vốn có của Tô Hiểu là 1 điểm, sau khi Cứu Rỗi Vận Mệnh lên cấp tới phẩm chất màu tím, mới tăng cường vận (bị động) hiệu quả 3 của trang bị, vì hắn được tăng lên trong trò chơi lần này, thuộc tính may mắn của hắn đạt tới 3 điểm.

3 điểm thuộc tính may mắn là hiệu quả gì? Tạm thời Tô Hiểu không biết được, nhưng mà 2 điểm thuộc tính may mắn lúc trước hình như chẳng ra sao.

Tô Hiểu ôm lấy thái độ ngựa chết làm ngựa sống, rút một cái thẻ, định thần nhìn lại, con số trên thẻ là 2.

Con số này, đại biểu Tô Hiểu ở gian phòng phương tiện hạng hai, đối với Tô Hiểu mà nói, đây là tăng vận khí cao cỡ nào.

- Byakuya huynh, vận may không tệ.

Lão đại Quốc Túc mở miệng, khi ba huynh đệ Quốc Túc ở tầng một từng nói chuyện với Tô Hiểu, bởi vậy gọi thẳng danh hiệu Tô Hiểu ở đây, cũng không khiến người khác hoài nghi bọn họ quen biết trước.

- Cũng tạm.

Tô Hiểu cảm thấy mình sắp đổi vận, hắn không quan tâm vận may tốt cỡ nào, chỉ cần vận may cao hơn người bình thường, hắn có thể trở thành u Hoàng, bởi vì có Cứu Rỗi Vận Mệnh.

- Xem ra vận may của ta cũng không tệ.

Tiểu loli trinh thám lấy thẻ ra, phía trên viết số 1.

Đối với kết quả rút thẻ, tám người đều không che giấu, khi vào phòng sẽ để lộ số thẻ của mỗi người, không cần phải che giấu.

Rất nhanh kết thúc rút thẻ, kết quả như sau:

Tiểu loli trinh thám phòng 1.

Tô Hiểu phòng 2.

Bì Bàn phòng 3.

Người đàn ông đeo kính gọng vàng phòng 4.

Lão đại Quốc Túc phòng 5.

Miêu nữ phòng 6.

Lão nhị Quốc Túc phòng 7.

Lão tam Quốc Túc phòng 8.



- Hay là… Chúng ta đổi phòng đi? Ngươi không cảm thấy như vậy rất khó chịu à?

Lão đại Quốc Túc cầm thẻ, muốn trao đổi với miêu nữ.

- Như vậy rất tốt.

Miêu nữ xoay thẻ số 6 trong tay, phòng nàng kẹp giữ ba huynh đệ Quốc Túc.

- Ngươi đừng hối hận.

Lão đại Quốc Túc duỗi ngón tay cái nở nụ cười, trên răng cửa lóe lên ánh sáng, hắn ta không phải đang đe dọa.

- Không hối hận.

Miêu nữ cũng cười cợt, không để ý lời nói của lão đại Quốc Túc, nhưng chỉ năm phút sau, miêu nữ hối hận.

- Các vị, đến phòng của các ngươi nghỉ ngơi đi.

Alice không có phòng, nàng chỉ ngồi trong phòng khách, rất nhanh, tám người tiến vào phòng mỗi người.

Tô Hiểu đẩy cửa phòng thứ 2, đây là một cánh cửa sắt nặng nề, khiến người ta không có cảm giác an toàn.

Bên trong phòng trang trí rất đơn giản, một cái giường mềm, phòng tắm riêng với phòng rửa tay, chỗ góc gian phòng còn có tủ quần áo.

Tuy trang trí đơn giản, nhưng trên cánh cửa sắt nặng nề kia có bảy chìa khóa, có một số khóa rất đơn giản, có cái thì phức tạp.

Tô Hiểu khóa kỹ bảy chìa khóa này, hắn ngồi khoanh chân trên giường, cho đến lúc này hắn vẫn chưa biết nội dung trò thứ ba là gì.

Trong lúc vô tình Tô Hiểu ngẩng đầu quan sát căn phòng, bất chợt phát hiện trên trần nhà viết từng hàng chữ nhỏ, những chữ này có màu sắc khác nhau, có chữ dùng bút chì carbon viết, có chữ là khắc phía trên, có chữ dùng máu tươi viết.

“Alice thuận tay trái.”

“Alice ghét mùi xạ hương.”

“Alice là người phụ nữ dịu dàng, nói một cách chính xác nàng không ác, mà căn bản không có thiện ác.”

“Khóa kỹ cửa, tuy ý nghĩa không lớn, nhưng ít nhất có chút an ủi về mặt tâm linh.”

“Những gian phòng này không cách âm, có thể thử dán sát vào vách tường, nghe ngóng động tĩnh gian phòng khác.”

“Sinh vật loại Sử Ma không thể tin, tôi tớ hoặc Servant cấp cao có thể tin tưởng.”

“Trước khi đổi thẻ phòng, không nên tiến vào phòng những người khác, tuyệt đối không nên.”



Tin nhắn kỳ lạ viết trên trần nhà, trong đó có một tin hấp dẫn sự chú ý của Tô Hiểu nhất, là một tin nhắn lại dùng máu tươi viết ra, nội dung không dài.

“Những người chơi phía sau ta, trong game tầng 3 không nên tin bất cứ người nào, cho dù hắn/nàng là huynh đệ vào sinh ra tử với ngươi, người yêu sống chết gắn bó, cũng tạm thời không nên tin hắn/nàng, cũng nói với hắn/nàng tạm thời đừng nên tin ngươi, đây là tin ta dùng tính mạng của mình để lại cho các ngươi. Ở tầng ba, thực lực mới là đạo lý quyết định, phân thân của Alice không phải không thể đối kháng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận