Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 124: Chuyện Này Rất Kích Thích

- Trước khi xuất phát, ta có một kiến nghị không biết các vị có tiếp nhận hay không?

Đứng trước đường nối bằng sắt, hiếm khi cha sứ đưa ra ý kiến, hai mắt Tô Hiểu híp lại, nghĩ thầm trong lòng cuối cùng lão hồ ly cha sứ cũng lộ đuôi ra à.

Mấy người đều im lặng không lên tiếng, đợi cha sứ nói.

- Mấy vị đều không phủ quyết, vậy ta nói nhé.

Thái độ của cha sứ hòa nhã, trên mặt luôn duy trì mỉm cười khiến người ta không biết lão ta đang nghĩ gì.

- Thực lực của bốn vị đều không thể nghi ngờ, nhưng lần này chúng ta vào sâu trong lòng đất nguy hiểm tầng tầng, nếu chúng ta tạo thành đội nhóm, vậy thì phải chọn thủ lĩnh, như vậy hiệu suất chiến đấu sẽ tăng cao, cũng sẽ tránh khỏi chuyện đội ngũ mâu thuẫn nội bộ.

Cha sứ nói đến đây thì mỉm cười nhìn mọi người.

- Ý kiến rất hay, nhưng lựa chọn thủ lĩnh phải có ý kiến của tất cả mọi người, bỏ phiếu bằng miệng thế nào? Có thể tiết kiệm thời gian.

Kirishima Arata nói xong, lộ ra tươi cười như ánh nắng mặt trời.

- Có thể.

- Đồng ý.

- Ta không có ý kiến.

Arima Kisho và Takatsuki Sen tỏ thái độ trước, Tô Hiểu thì ai làm thủ lĩnh cũng được, nếu hắn đoán không sai, chắc chắn hắn sẽ không trúng cử, bởi vì chắc chắn 80% có hai người không chọn hắn.

- Vậy ta bắt đầu chọn trước nhé, ta chọn Arima tiên sinh.

Kirishima Arata chọn trước, dù sao là Arima Kisho cứu lão ta, chọn như vậy cũng rất bình thường.

- Ta chọn Donato Popuro.

Arima Kisho chọn cha sứ, ý đồ không rõ.

- Ta chọn chính tôi.

Takatsuki Sen chọn xong cười khẽ một tiếng, Arima Kisho trở thành đội trưởng là chắc chắn rồi, dưới cái nhìn của nàng cha sứ và Tô Hiểu sẽ chọn Arima.

- Ta chọn Takatsuki Sen.

- Ta chọn Takatsuki Sen.

Tô Hiểu và cha sứ cùng mở miệng, ba người kia sửng sốt.

Takatsuki Sen hơi mê man, hai người này lại không chọn Arima Kisho.

Tô Hiểu và cha sứ đứng đối diện nhau, Tô Hiểu thầm than trong lòng một câu: “Cáo già đúng là cáo già.”

Trước khi Tô Hiểu bỏ phiếu, cha sứ một phiếu, Takatsuki Sen một phiếu, Arima Kisho một phiếu.

Nếu như cha sứ bầu chính lão ta, cha sứ có thể trở thành đội trưởng, đó là tình huống Tô Hiểu không hi vọng nhìn thấy, cho nên hắn chỉ có thể chọn trong hai người Arima Kisho và Takatsuki Sen.

Ý đồ của Arima không rõ, còn bầu cho cha sứ một phiếu, ý đồ của Takatsuki Sen rất rõ ràng, báo thù. Cho nên Tô Hiểu bầu cho Takatsuki Sen một phiếu.

Lão hồ ly cha sứ này không lộ cái đuôi, cũng cho Takatsuki Sen một phiếu.

Kết thúc bỏ phiếu, vẻ mặt Takatsuki Sen ngây ngốc trở thành đội trưởng, vậy phải bắt đầu hành động rồi.

Takatsuki Sen quen đường nhất, còn là chủ nhà ở thành trung tâm, hiện giờ lại thành đội trưởng, đương nhiên nàng là người đầu tiên đi vào trong đường nối bằng sắt.

Sau đó là Arima, cha sứ, Kirishima Arata, Tô Hiểu là người cuối cùng tiến vào đường nối bằng sắt.

Sau lưng Ghoul có Kagune phòng ngự kẻ địch đánh lén sau lưng, nhưng hắn là nhân loại, không hi vọng phía sau có người.

Độ dốc của đường nối bằng sắt không thấp, mặt ngoài phủ đầy rêu xanh, vốn dĩ không cần bước đi, chỉ cần nghiêng người duy trì trọng tâm tuột xuống là được.

Xì xì…

Trong đường nối bằng sắt ngoại trừ tiếng trượt ra thì vô cùng yên tĩnh, Tô Hiểu lấy Trảm Long Thiểm ra, nếu như có chuyện ngoài ý muốn xảy ra hắn có thể dùng Trảm Long Thiểm “phanh lại”.

Đường nối bằng sắt càng ngày càng dốc, tốc độ trượt đang tăng nhanh, toàn bộ đường nối bằng sắt uốn lượn xoay quanh, Takatsuki Sen cầm đèn đi trước.

- Trượt bao lâu rồi.

Arima Kisho mở miệng.

- Năm phút, hơn mười phút thì phải cẩn thận, nếu không ngừng được sẽ rơi vào trong giếng, vậy thì chết chắc.

Nghe cuộc nói chuyện của hai người Tô Hiểu khiếp sợ, tốc độ trượt hiện giờ của hắn không chậm, phải kéo dài tốc độ này 15 phút, rốt cuộc phải vào sâu trong lòng đất bao nhiêu.

Hơn nữa nghe ý của hai người, đường nối sắt thép này nối thẳng đến cái giếng kia, nếu không cẩn thận trượt vào giếng sẽ ngã chết.

Bây giờ mấy người như phiêu ở trong một dòng sông, phần cuối sông là vực sâu vạn trượng, càng hố cha nó là con sông này còn nghiêng, đúng là kích thích.

Trượt 8 phút, 10 phút, 15 phút!

- Tất cả mọi người nghĩ biện pháp dừng lại.

Takatsuki Sen ở phía trước kêu to một tiếng.

- Ai ôi, Arima ngươi đạp lên eo ta rồi.

- Xin lỗi, mở Quinque hơi muộn.

Tô Hiểu ở phía sau cắm Trảm Long Thiểm vào bên trong tầng kim loại, tia lửa văng khắp nơi, hắn trượt mấy mét mới dừng lại.

Cha sứ và Kirishima Arata là dùng Kagune để dừng lại.

Cha sứ là Ghoul Koukaku, Kakuhou ở phía sau bả vai, dáng dấp của Kagune như mũi tên.

Kirishima Arata cũng là Ghoul Koukaku, nhưng Kagune của lão ta hơi kỳ lạ, Kagune bọc hai tay của Kirishima Arata, hình thành hai lợi trảo màu xanh đen.

Nhìn thấy Kagune của Kirishima Arata, Tô Hiểu cau mày, hắn từng giết rất nhiều Ghoul, nhưng chưa từng thấy Kagune loại này, Kagune này khiến Tô Hiểu liên tưởng tới Quinqe “Arata”, ngoại trừ màu sắc ra thì tính chất không khác.

- Takatsuki Sen, đường nối kim loại còn xa không?

Đèn pin chiếu về phía cuối lối đi.

- Còn hơn một trăm mét nữa, tính thời gian rất chính xác.

Đoàn người dùng thủ đoạn của mỗi người chậm rãi tiến lên, Takatsuki Sen đi tới cuối lối đi đầu tiên.

- Phù, chuyện này đúng là kích thích, ta nhảy.

Takatsuki Sen ở phía cuối nên không thấy xảy ra chuyện gì.

Sau khi leng keng một tiếng, tiếng la của Takatsuki Sen truyền đến.

- Không thành vấn đề, giống như lúc trước.

Không lâu lắm, lại leng keng một tiếng, là Arima Kisho.

- Nếu nhảy lệch chắc chắn sẽ chết.

Là giọng Kirishima Arata.

Lại leng keng một tiếng, Kirishima Arata tới gần phía trước.

Ở góc độ của Tô Hiểu, hắn chỉ có thể nhìn thấy Kirishima Arata nhảy vào trong một vùng tăm tối, sau đó là tiếng leng keng.

Đến phía sau cha sứ, cuối cùng Tô Hiểu cũng thấy rõ mọi thứ.

Đường nối bằng sắt nối với vách giếng, biên giới là cái giếng sâu không thấy đáy, nếu ngã xuống trừ phi biết bay, bằng không nhất định sẽ ngã chết.

Trên vách giếng đối diện đường nối bằng sắt, có một loạt thang sắt lan xuống dưới, thang sắt được cố định trên vách giếng, rộng chừng nửa mét.

Hiện giờ việc cha sứ phải làm là thả người nhảy xuống đường nối bằng sắt, nhảy qua cái giếng rộng mười mấy mét, cũng nắm lấy thang sắt chỉ có nửa mét ở phía đối diện.

Độ khó không nhỏ, nếu có sai lầm chắc chắn sẽ chết!

Cha sứ luôn tươi cười, lúc này cũng không cười nổi.

- Byakuya tiên sinh, hay là ngươi làm mẫu giúp ta trước nhé.

- Ta sợ độ cao.

Nếu như cha sứ không nhảy, Tô Hiểu không ngại đạp đối phương một cái, hắn đang ở phía sau đối phương, rất tiện.

- Vậy được rồi.

Cha sứ hít sâu một hơi, xông tới trước thả người.

Leng keng, cha sứ nắm được thang sắt ở phía đối diện thành công.

Bây giờ đến lượt Tô Hiểu, cất Trảm Long Thiểm, đầu tiên hắn hít sâu một hơi liếc nhìn cái giếng sâu không thấy đáy, nếu là người sợ độ cao, lúc này chắc chắn sẽ xuất hiện tình huống run chân, mê muội, co rút bàng quang.

Tô Hiểu sẽ không bay, nếu như nhảy sai sẽ té thành đống thịt nát.

Nhưng hắn cảm thấy với độ cao của cái giếng sâu không thấy đáy này, đủ thời gian để hắn nắm lấy thang sắt.

Tô Hiểu lùi về sau vài bước, cúi người, dưới chân phát lực, rêu trên đường nối bằng sắt hơi trơn, không thể nghi ngờ làm gia tăng độ khó khi nhảy.

Nhanh chóng xông tới trước, trong đôi mắt chỉ còn thang sắt loang lổ rỉ sét, sau đó dùng toàn lực nhảy.

Nhảy vọt lên giữa không trung, Tô Hiểu mơ hồ có ảo giác đang bay lượn, hai tay duỗi ra, nắm chặt lấy thang sắt rỉ sét.

Leng keng, leng keng!

Dưới thời gian ăn mòn, thang sắt loang lổ rỉ sắt trở nên cũ nát, thang sắt đứt đoạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận