Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 196: Ừm, Vậy Sao

Đầu tiên là Tô Hiểu hơi nghi ngờ một chút, lập tức nghĩ là ai khiêu chiến hắn đây.

Hắn liếc nhìn thứ hạng của đối phương, cao hơn hắn khá nhiều.

- Tiếp nhận khiêu chiến.

Đài thi đấu vẫn là tình cảnh ban đầu, đối thủ của hắn vẫn là người máy kia, mà lần này thính phòng không xuất hiện tiếng kêu gào.

- Ta không tin không thắng được ngươi.

Giọng căm hận của đại tiểu thư truyền đến.

Bắp thịt toàn thân Tô Hiểu thoáng căng cứng, Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay.

Vèo…

Lần này hắn dùng hết tốc lực. Chỉ bước vài bước đã xông tới trước người người máy.

Trảm Long Thiểm trong tay xoay chuyển, từ cầm đao chính diện đổi thành trở tay, chỗ mũi đao lấp lóe sắc bén.

Răng rắc.

Kính chống đạn ở buồng lái bị đâm thủng, người máy chậm rãi biến mất.

Tất cả mọi người ở thính phòng đều há hốc miệng.

- Đại… Đại tiểu thư bị giết rồi sao?

- Xem ra đại tiểu thư gặp phải người ra tay tàn nhẫn rồi.

- Đây là cuộc thi đấu nhanh nhất mà ta từng thấy.

Tô Hiểu quay trở về khoang nghỉ ngơi, hắn cảm thấy mơ hồ hơi mệt nhọc, hôm nay không định tiếp tục thi đấu nữa.

[Đấu cá nhân đã kết thúc, chiến thắng, thắng hai mươi lần liên tục!]

[Thứ hạng của Liệp Sát Giả tăng lên, từ 6701 tăng lên tới 2600 (cấp một).]

[Nhận được tin nhắn của đối thủ lần này, đồng ý/không đồng ý mở tin nhắn.]

Sau khi thắng hai mươi lần liên tục, thứ hạng của Tô Hiểu tăng nhanh, tiến thẳng vào trong vòng ba ngàn.

Lần này vẫn có tin nhắn gửi tới, Tô Hiểu mở ra.

- Ô ô ô, xếp hạng rớt hẳn năm ngàn, ngươi chắc chắn là người do thiên sứ tỷ tỷ phái tới trừng phạt ta, cầu bái sư!

Tô Hiểu cười khẽ một tiếng không trả lời đối phương, xem ra đối phương chỉ là được nuông chiều từ bé mà thôi, thực tế thì không ngốc.

Chiến đấu ở sân đấu sẽ tiêu hao thể lực, hiện giờ hắn hơi mệt nhọc.

Sau khi rời khỏi sân đấu Tô Hiểu đi thẳng tới thị trường giao dịch, hắn còn một số trang bị muốn bán.

Tìm một quầy hàng ở thị trường giao dịch, vừa vặn không có ai, sau khi nộp 10 Nhạc Viên Tệ hắn nhận được quyền sử dụng quầy hàng trong ba tiếng.

Ngồi sau quầy hàng Tô Hiểu bắt đầu dọn ra trang bị cùng với giá hắn muốn bán.

Ái Chi Thối Cốt [Vũ khí màu xanh lục] yết giá 4000 Nhạc Viên Tệ.

Bao tay thiết cốt [Vũ khí màu xanh lục] yết giá 4600 Nhạc Viên Tệ.

Dây chuyền vong thê [Trang sức màu trắng] yết giá 2500 Nhạc Viên Tệ.

Do dự một lát, Tô Hiểu tháo Kỵ Sĩ Vương (vinh dự) 1/8 ra, yết giá 100000 Nhạc Viên Tệ.

Không sai, là mười vạn, thuộc tính thứ này không cao nhưng nó là trang phục.

Trang phục riêng kiện thuộc tính người coi trọng thì không mua nổi, người mua nổi thì chướng mắt, chỉ có một loại người sẽ có ý đồ mua, Tô Hiểu đang đợi loại người như vậy, hắn muốn thử vận may.

Đương nhiên giá 10 vạn là không thể, bán 4, 5 vạn Nhạc Viên Tệ là được rồi.

Nếu bán trang phục riêng lẻ ra, Kỵ Sĩ Vương (vinh dự) nhiều nhất là 3000 Nhạc Viên Tệ, chuyện này còn phải xem nó là trang bị màu lam.

Sau khi yết giá xong Tô Hiểu lấy tên quầy hàng là “quầy hàng tinh phẩm”, rồi ngồi an nhàn ở sau quầy hàng, lấy máy tính bảng Hạ đưa cho hắn ra bắt đầu chơi giải câu đố.

Ngoại trừ Kỵ Sĩ Vương (vinh dự) ra, những trang bị khác đều rất rẻ.

Thỉnh thoảng có Khế Ước Giả nói giá, Tô Hiểu đều đáp qua loa vài tiếng.

Không lâu sau [Dây chuyền vong thê] và [Ái Chi Thối Cốt] được bán ra, 6500 Nhạc Viên Tệ vào túi.

Tô Hiểu không vội, cho nên hắn ở ngay sau quầy hàng “câu cá”, thời gian sử dụng quầy hàng là ba tiếng.

Đã lâu rồi hắn không được nhàn nhã như vậy, thần kinh luôn căng thẳng chậm rãi thả lỏng.

- Tỷ tỷ, tìm được trang bị khôi phục tốc độ giá trị sinh mệnh, nhưng là trang bị, rất phiền phức.

Giọng nói lanh lảnh truyền tới, sau khi Tô Hiểu ngẩng đầu thì hơi sửng sốt.

Kỵ Sĩ Vương Saber?

Người tới có tướng mạo và trang phục tương tự với ngốc mao vương, tóc vàng mắt xanh, nhưng dáng vẻ hơi khác, hơn nữa không có khí chất của ngốc mao vương.

Trước mắt Tô Hiểu sáng lên, có khả năng hắn câu được cá rồi, tốn tổng cộng hết 7 tiếng.

- Giá bao nhiêu?

Một ngự tỷ đi tới, nhưng nhìn thấy yết giá của Kỵ Sĩ Vương (vinh dự) thì cau mày.

- Thứ gì cũng trở thành bảo bối, đi thôi.

Ngự tỷ xoay người muốn đi.

- Đừng đi mà tỷ tỷ, đây rõ ràng là không biết giá, để ta nói chuyện với hắn ta.

Thiếu nữ tương tự ngốc mao vương ho nhẹ một tiếng nói.

- Xin chào, có thể bán trang bị này rẻ hơn chút nữa không, trang bị này không đáng giá như ngươi nghĩ đâu.

Giọng nói của thiếu nữ nhu hòa, trên khuôn mặt luôn là nụ cười.

- Hừm, vậy sao?

Tô Hiểu tạm dừng trò chơi giải câu đố, ý niệm trong đầu nhanh quay ngược lại.

Rõ ràng kỹ năng diễn của vị thiếu nữ trước mặt hơi vụng về, kỹ năng diễn của ngự tỷ tốt hơn nàng nhiều.

- 5000 Nhạc Viên Tệ thì sao? Cho dù là trang bị màu lam, nhưng bọn ta chỉ cần nó tăng thuộc tính giá trị sinh mệnh.

Thiếu nữ bắt đầu diễn.

- Hừm, vậy sao?

Biểu hiện của Tô Hiểu không kiên nhẫn, dáng vẻ như thích mua thì mua, không mua thì đừng cản trở việc hắn chơi game.

- Thế nào, 5000 Nhạc Viên Tệ cũng không ít đúng không?

- Hừm, vậy sao?

Ba lần đều trả lời giống nhau khiến thiếu nữ không thể duy trì tươi cười trên mặt.

- Ta nói này… Ngươi chỉ biết nói ba chữ “hừm, vậy sao” thôi à?

- Đương nhiên không phải.

Lần này là bốn chữ, trong lòng thiếu nữ tràn đầy lửa giận, nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười như cũ.

Trong lòng Tô Hiểu đã xác định được, chắc chắn thiếu nữ này còn có phụ kiện khác của Kỵ Sĩ Vương, chắc chắn!

Cho nên hắn tỏ thái độ như vậy là để thăm dò, thăm dò đối phương có khát vọng trang bị này hay không.

Nếu đối phương chỉ vì thuộc tính của trang bị, chắc chắn sẽ không chịu thái độ hiện tại của hắn.

Cuộc trò chuyện của Tô Hiểu và thiếu nữ lọt vào trong mắt ngự tỷ kia, trái tim ngự tỷ kia đập thình thịch, biết có khả năng hôm nay sẽ bị làm thịt, nhưng tâm tình của ngự tỷ không biểu lộ trên mặt.

- Vị bằng hữu tốt bụng này, ta là Molly thành viên của nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa, phụ trách tiếp tế hậu cần ở Bỉ Ngạn Hoa.

Sau khi nghe ngự tỷ giới thiệu Tô Hiểu rất bất ngờ, nhưng sắc mặt hắn vẫn như thường.

Đối phương không biết hắn là ai, xem ra Bỉ Ngạn Hoa không nhận được vật phẩm như hình ảnh của hắn.

Chỉ có Khế Ước Giả của Bỉ Ngạn Hoa mới biết dáng vẻ của hắn, đây là Chức Công Giả của Bỉ Ngạn Hoa.

Luân Hồi Nhạc Viên có nhiều Khế Ước Giả như vậy, vậy mà hắn gặp thành viên của Bỉ Ngạn Hoa ba lần, đúng là quá khéo rồi.

- Khế Ước Giả của Bỉ Ngạn Hoa sao?

- Không, ta là Chức Công Giả, sao tiếp tế hậu cần lại là Khế Ước Giả được.

Trong mắt Molly hiện lên ý cười, lúc trước nàng còn lo lắng đối phương chưa từng nghe nói tới nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa, xem ra mọi chuyện dễ hơn nhiều rồi.

- Thì sao?

Tô Hiểu nhìn về phía Molly.

- Bọn ta là người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, bọn ta cần trang phục này, vị này là thành viên của nhóm mạo hiểm Thần Vương, là bạn tốt của ta.

Molly tiếp tục nói tên nhóm mạo hiểm, muốn dùng tiếng tăm của nhóm mạo hiểm để ép giá, bình thường Khế Ước Giả sẽ không đi đắc tội nhóm mạo hiểm, cho nên mặc cả sẽ dễ hơn nhiều.

- Giá…

Tô Hiểu nhìn về phía hai người, trong mắt hai người lộ ra chờ mong.

- 5 vạn Nhạc Viên Tệ! Ít hơn một chút cũng không được, ta sẽ bán tiếp nửa tiếng, nếu như hai ngươi tìm được trang phục khác tương đồng, vậy thì đến những quầy hàng khác mua đi.

Tô Hiểu không nói tiếp nữa, tâm lý ban đầu của hắn là 4 vạn mà thôi, nhưng thân phận của đối phương khiến hắn không thể giảm giá.

- Thừa dịp cháy nhà hôi của như vậy… Không hay lắm đâu.

Giọng nói của Molly hơi lạnh lùng, sắc mặt thiếu nữ ở bên cạnh cũng không tốt hơn.

- Ta ép ngươi mua à?

Tô Hiểu không thèm để ý giọng điệu uy hiếp của Molly.

Lúc này Molly vô cùng hối hận, nàng không để ý nên để thiếu nữ giành trước hỏi giá, nếu như là nàng thì có rất nhiều biện pháp lừa gạt người đàn ông trước mặt.

- Nhiều nhất là 3 vạn Nhạc Viên Tệ, nhiều hơn bọn ta không mua.

Tô Hiểu tiếp tục chơi giải đố, hiện giờ là so kiên trì, tám trang phục, tỷ lệ xuất hiện một cái là rất nhỏ.

Hai bên cứ giằng co như vậy khoảng mười phút.

- 4 vạn, đây là giá cao nhất ta có thể đưa ra rồi, bằng không thì thôi.

Thiếu nữ mở miệng, nàng mới là người mua.

Tô Hiểu bắt đầu thu dọn quầy hàng.

- Đợi đã.

Ngực Molly lên xuống kịch liệt, nhỏ giọng nói gì đó vào tai thiếu nữ.

- 5 vạn thì 5 vạn, ngày hôm nay xem như ngươi lợi hại.

Thiếu nữ gửi thỉnh cầu giao dịch, Tô Hiểu chấp nhận, sau khi đưa Kỵ Sĩ Vương (vinh dự) thì 5 vạn tới tay.

Đây là tiền bay ngang tới, hắn không hi vọng bán thứ này đi.

- Chuyện ngày hôm nay Bỉ Ngạn Hoa bọn ta và Thần Vương nhớ kỹ rồi.

Đối với hành động cháy nhà hôi của của Tô Hiểu ngự tỷ Molly rất bất mãn, nàng lạnh lùng nhìn Tô Hiểu, giống như muốn nhớ kỹ dáng vẻ của hắn.

Ngay lúc Molly và thiếu nữ xoay người định rời đi thì Tô Hiểu mở miệng.

- Trở về nói với đội trưởng Lãnh Nguyệt của các ngươi, chạm mặt ở thế giới diễn sinh lần sau sẽ là giờ chết của nàng, để nàng chạy thoát ở thế giới người khổng lồ, lần sau chắc chắn sẽ không.

Molly quay lưng về phía Tô Hiểu đột nhiên cứng ngắc, khí lạnh bay từ bàn chân lên, hình như nàng biết Tô Hiểu là ai rồi.

- Ngươi… Ngươi là người đàn ông dùng đao, Byakuya.

Molly cứng ngắc quay đầu nhìn về phía Tô Hiểu, lạnh lẽo và tức giận ở trên mặt đã sớm biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận