Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1058: Ngươi rời nhóm đi

Tô Hiểu lùi về sau mấy bước, chỗ bả vai truyền tới cảm giác đâm nhói, máu tươi từ miệng vết thương phun ra, lượng xuất huyết không hợp với vết thương nghiêm trọng.

[Nhắc nhở: Ngươi chịu hiệu quả ăn mòn của “Ác Quỷ Lão Nha”, -10 sức phòng ngự cơ thể, hiệu quả kéo dài 30 giây (hiệu quả của vũ khí khảm bảo thạch).]

[Nhắc nhở: Ngươi chịu hiệu quả của “thống khổ của nữ vương” ảnh hưởng, dưới cấp 4 hiệu quả trị liệu cắt giảm 30%. Hiệu quả kéo dài 8 phút (hiệu quả của vũ khí khảm bảo thạch).]

[Nhắc nhở: Ngươi chịu năng lượng không biết ăn mòn, bởi vì kháng tính hơi cao, đã miễn dịch hiệu quả giảm ích này.]

[Nhắc nhở: Ngươi chịu “tiên huyết lễ tán” ăn mòn, +60% tốc độ mất máu, +100% thương tổn loại chảy máu, hiệu quả này kéo dài 40 giây, có thể cộng chồng.]



Tô Hiểu chỉ bị chiến liêm trong tay Sắc Vi cứa ra một vết thương, đã chịu giảm lượng trị liệu, giảm phòng ngự cơ thể, tăng 60% tốc độ chảy máu, tăng gấp đôi hiệu quả thương tổn loại chảy máu.

Không thể nghi ngờ, vũ khí trong tay người phụ nữ này rất khủng bố.

Bên Tô Hiểu không dễ chịu, bên Sắc Vi càng khó chịu. Năng lượng Thanh Cương Ảnh đang tàn phá trong cơ thể nàng, nàng không chỉ chịu thương tổn chân thực của Thanh Cương Ảnh, cũng phải chịu thương tổn chân thực đi kèm Ác Ma Chi Ấn. Hơn nữa thuộc tính nhanh nhẹn chân thực của Tô Hiểu đạt tới 80 điểm diễn sinh ra năng lực “Sinh Linh Thiết Cát”, loại năng lực này sẽ đi kèm không nhìn thương tổn phòng ngự.

Chỉ một đao, giá trị sinh mệnh của Sắc Vi lướt xuống một phần sáu, đương nhiên chuyện này còn liên quan tới chém cổ.

“Xem ra ở trạng thái bình thường, ta không phải đối thủ của ngươi, trong dự liệu.”

Khi Sắc Vi nói chuyện, trong tay trái nàng lại hiện ra một chiến liêm chuôi ngắn, nàng am hiểu vũ khí hai bên, tay trái tay phải mỗi bên một chiến liêm. Khi chiến liêm bên phải tăng trị số thương tổn khi chảy máu, chiến liêm bên trái đi kèm hai loại hiệu quả thương tổn chảy máu bình thường và một loại hiệu quả thương tổn chảy máu chân thực, còn có thể thông qua hấp thu máu tươi khôi phục giá trị sinh mệnh.

Nhìn Tô Hiểu cách đó không xa, trong đầu Sắc Vi nhớ lại một cảnh tượng, cảnh tượng này chỉ trong nháy mắt là qua, dù sao đang chiến đấu nàng không thể thất thần.



Sắc Vi nhớ lại hình ảnh rất thú vị, trong hình ảnh, nàng đang cùng Lãnh Nguyệt, Huyết Mân Côi, Hắc Bạch cùng nhìn màn hình. Một đám em gái tập trung tinh thần nhìn chằm chằm màn huỳnh quang, có người ngồi trên sô pha, có người ngồi trên thảm trải sàn, trên thảm bày một đống đồ ăn vặt, tay bọn họ cũng cầm đủ loại đồ ăn vặt.

“Đoàn trưởng, ngươi rời khỏi nhóm đi.”

Lãnh Nguyệt đang ngậm ống hút đột nhiên mở miệng.

“Hả?”

Đoàn trưởng Sắc Vi của nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa cảm thấy khó hiểu, nàng nhấc chân đá khẽ vào lưng Lãnh Nguyệt, nàng cho rằng Lãnh Nguyệt đang nói đùa.

“Hừm, đoàn trưởng ngốc, ngươi rời khỏi nhóm đi.”

Tiểu Hắc người phụ nữ xấu bụng ở bên cạnh cũng mở miệng, lần này Sắc Vi nghe ra được, bọn họ không phải đang nói đùa.

“Vì sao, tuy chúng ta chỉ là nhóm mạo hiểm cấp một, nhưng chúng ta rất sung sướng mà? Cho dù Luân Hồi Nhạc Viên tàn khốc cỡ nào.”

Tâm trạng của Sắc Vi bắt đầu trầm trọng.

“Bọn ta…”

Lãnh Nguyệt cúi đầu, nắm chặt nắm tay.

“Liên lụy ngươi.”

Tiểu Hắc nói tiếp những lời Lãnh Nguyệt chưa nói xong.

“Ví dụ thiên phú chiến đấu của bọn ta là 5, vậy thiên phú chiến đấu của ngươi phải khoảng 500~700, từ thế giới trước có thể nhìn ra, chín bọn ta đối mặt với bao vây tấn công của Kabane, suýt nữa chết hết toàn bộ, mà ngươi có thể giết trong đám Kabane ra. Thuộc tính của bọn ta cách biệt không nhiều, cấp năng lực tương đồng, bởi vậy có thể thấy chiến đấu cần thiên phú, chuyện này từ thế giới trước có thể nhìn ra. Bọn ta nghiêm trọng liên lụy ngươi, thế giới trước đánh giá tổng hợp đoàn đội là B, nếu chỉ có ngươi rất có khả năng là đánh giá cấp S hoặc S-.

Lựa chọn đi, rời khỏi bọn ta, hoặc bọn ta đều rời khỏi Bỉ Ngạn Hoa. Thiên phú của ngươi không nên bị nhóm mạo hiểm nào đó ràng buộc, ngươi là độc hành giả trời sinh, điểm này từ hành động của ngươi có thể nhìn ra.”

Tiểu Hắc nhai khoai tây chiên, vẻ mặt bình tĩnh.

“Vì sao… Như bây giờ không phải rất tốt ư…”

Sắc Vi có chút hồn phi phách lạc.

“Vì sao à? Bởi vì đoàn trưởng ngốc như ngươi đối xử với bọn ta quá tốt, chỉ cần còn có chút lương tâm, thì đừng nên liên lụy ngươi. Độc hành mà nói khen thưởng sẽ cao hơn, dựa theo suy đoán của ta, một độc hành giả mạnh mẽ, rất có khả năng được ưu đãi. Ví dụ như giúp Luân Hồi Nhạc Viên chấp hành một số nhiệm vụ đặc biệt, nguy hiểm đồng thời cũng nhận được tiền lời cao hơn.

Nhớ kỹ độc hành thì phải chuẩn bị kỹ các loại vật tư, ứng phó các loại tình huống. Nếu như có thể, thử nghiệm phát triển nhiều loại thuộc tính. Ngươi là cận chiến, thuộc tính sức mạnh, nhanh nhẹn, thể lực đều cần, thuộc tính trí lực tăng thích hợp, thuộc tính mị lực cũng rất quan trọng. Thuộc tính mị lực hẳn là hệ thống chiến đấu loại độc lập, ta đề cử ngươi chủ yếu tăng sức mạnh, nhanh nhẹn, thể lực, thuộc tính trí lực tăng thích hợp, thuộc tính mị lực cũng tăng một chút thích hợp.

Một độc hành giả mà nói, đừng dễ dàng tin tưởng bất cứ người nào, chúng ta là phụ nữ, nếu như thua trong tay một số kẻ địch buồn nôn, kết quả ngươi có thể tưởng tượng được. Còn nữa, gặp nhóm mạo hiểm lôi kéo, đừng trực tiếp từ chối, cho bọn họ chút hi vọng, nhưng tuyệt đối không nên gia nhập thật. Đã hình thành nhóm mạo hiểm tổ chức nghiêm mật, lúc đầu gia nhập sẽ chịu áp chế, đó là đang thăm dò tâm trí và tiềm lực của ngươi, như vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với việc trở nên mạnh mẽ của ngươi…”

Tiểu Hắc bắt đầu líu lo không ngừng.

“Đừng nói nữa.”

Hơi thở của Sắc Vi bắt đầu càng ngày càng gấp gáp.

“Ngươi đang do dự cái gì? Lẽ nào ngươi muốn bọn ta vẫn luôn đứng sau lưng ngươi, trong lòng tràn ngập hổ thẹn ‘hút máu tươi của ngươi’, mang theo nụ cười phân chia những phần thưởng vốn thuộc về ngươi. Tỉnh táo lại đi, nơi này là Luân Hồi Nhạc Viên, nơi này tàn khốc nhất, thực tế nhất, kẻ mạnh sống người yếu chết.”

Gương mặt Tiểu Hắc vẫn bình tĩnh, nếu trong Bỉ Ngạn Hoa người nào có tư cách đồng hành với Sắc Vi, vậy nhất định là Tiểu Hắc. Đáng tiếc, nàng không lựa chọn như vậy.

“Còn nữa, sau khi trở thành lão đại thì đừng quên bọn ta, đoàn trưởng ngốc.”

Tiểu Hắc chậm rãi xoay người.

“Lựa chọn đi, là ngươi rời nhóm, hay là bọn ta. Tình nghĩa vào sinh ra tử, không cho phép ta liên lụy ngươi.”

“Đúng vậy, đoàn trưởng, lựa chọn đi.”

“Cảm ơn vẫn luôn chăm sóc, đoàn trưởng.”

Miệng Sắc Vi khép mở, mãi mà không biết nói gì.

“Đây là một số hạng mục chú ý do ta tổng kết ra, tuy thiên phú chiến đấu của ta chẳng ra sao, nhưng IQ… Ha ha…”

Tiểu Hắc vươn ngón giữa, dùng ngón giữa đẩy mắt kính. Nếu là trước đây, nàng dám vươn ngón giữa với Sắc Vi, Sắc Vi tuyệt đối sẽ đánh nàng một trận.

Tuy Sắc Vi nhìn như em gái mềm yếu, nhưng mà trời sinh có thiên phú bạo lực. Khi nàng sáu tuổi từng đánh anh ruột 13 tuổi khóc, khi học cấp 3 nàng nhìn có vẻ hoạt bát, còn lấy giúp người làm niềm vui, nhưng nàng là người không ai dám trêu chọc.



Bên trong trụ sở dưới đất của Akatsuki, ngón tay trắng nõn của Sắc Vi chạm vào cổ, máu tươi nhiễm đỏ ngón tay nàng, nàng liếm máu tươi trên đầu ngón tay.

“Đoàn trưởng tiền nhiệm của Bỉ Ngạn Hoa - Sắc Vi, tìm ngươi thanh toán nợ cũ!”

Năng lượng màu đỏ rực tuôn từ trong cơ thể Sắc Vi ra, tóc đen của nàng bắt đầu lay động.

“Huyết Vũ Giả, Đoạn Tội!”

Năng lượng màu đỏ rực bao bọc Sắc Vi ở bên trong, tóc ngắn màu đen của nàng biến thành tóc dài màu đỏ rực, không gió mà bay. Hai bên gò má xuất hiện hoa văn màu máu, đôi mắt càng thêm tối tăm, hai thanh chiến liêm chuôi ngắn trong tay nàng biến thon dài, chỗ lưỡi dao tung bay sương mù màu đỏ, em gái này đã biến thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận