Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 557: Rắn

Bên trong Hỏa Chi Quốc, mấy tên Ninja đang vội vã đi trong cánh rừng.

Vùng rừng rậm như vậy rất bình thường ở Hỏa Chi Quốc, Hỏa Chi Quốc có hơn hai phần ba diện tích được thảm thực vật bao trùm.

- Sakura, tình hình của Kakashi ổn chưa?

Đội ngũ ở trong vùng rừng rậm nghỉ ngơi một lát, có tổng cộng bảy người, bảy người này chính là hai tiểu đội thượng nhẫn của làng Lá giúp làng Cát.

Lúc này Gai và Rock Lee đang nâng một cái cáng cứu thương thô sơ, phía trên cột Kakashi.

Tuy Gai cứu được Kakashi từ tay Tô Hiểu, nhưng vết thương của Kakashi quá nặng, trước ngực có hai vết thương có thể trí mạng, Chakra tiêu hao quá nhiều, nghiêm trọng nhất là gai năng lượng kia.

Tuy đã qua mấy tiếng, Ảnh Thứ vẫn không tiêu tan, Ảnh Thứ là do năng lượng Thanh Cương Ảnh + ánh đao sinh thành, đương nhiên là năng lượng Thanh Cương Ảnh không thể kiên trì lâu như vậy, nhưng ánh đao có thể.

Muốn lấy Ảnh Thứ trong cơ thể Kakashi là không thể, Ảnh Thứ như một đóa hoa nở, tỏa từ ngực Kakashi ra, mười mấy cây năng lượng đâm ở trong lồng ngực của Kakashi, trừ phi mổ bụng Kakashi ra, nếu không không có cách nào lấy ra được.

Lúc này Kakashi đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê, mất một lượng lớn máu khiến sắc mặt hắn ta trắng bệch.

- Sakura, Kakashi lão sư...

Trên mặt Naruto là áy náy, nếu không phải hắn ta quá lỗ mãng, Kakashi không đến nỗi này.

- Sakura, Sakura!

Naruto gọi to vài tiếng Sakura mới lấy lại tinh thần, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện, sắc mặt của Sakura không tốt lắm, nhưng thân là Ninja chữa bệnh, nàng nhất định phải trấn định.

- Hả?

- Kakashi lão sư thế nào rồi?

- Cũng tạm...

Sakura không nói tiếp, rất có khả năng Kakashi sẽ chết, những gai năng lượng kia quá vướng tay vướng chân, không chỉ không thể lấy ra, lúc tiêu tan còn lan ra một loại năng lượng kỳ lạ, không ngừng phệ diệt Chakra còn sót lại không nhiều trong cơ thể Kakashi.

Đây là một chút năng lượng Thanh Cương Ảnh, nó không chỉ phệ diệt Chakra trong cơ thể Kakashi, cũng tạo thành trở ngại rất lớn đối với nhẫn thuật chữa trị của Sakura.

- Chúng ta phải mau trở về làng Lá, có lẽ sư phụ có biện pháp, ta chỉ có thể đảm bảo Kakashi lão sư không chảy máu quá nhiều mà chết trên đường.

Lời nói của Sakura khiến sắc mặt Naruto và Gai hơi khó coi.

- Đáng chết, rốt cuộc là ai khiến Kakashi lão sư thành ra như vậy?

Naruto nghiến răng ken két.

- Một Ninja sử dụng Nhẫn Đao, tên là Byakuya, những thông tin khác không rõ.

Gai vừa mở miệng, Kakashi phát ra tiếng ho khan, trên tay Sakura lấp lóe ánh sáng xanh lục chữa trị giúp Kakashi.

- Sau này Kakashi lão sư... Có lẽ không thể tiếp tục làm Ninja rồi.

Sakura nói ra một tin tức vô cùng quan trọng, Naruto như bị sét đánh đứng ngây ra tại chỗ, trong đầu hắn ta nhớ kỹ một gương mặt, đó là một người đàn ông cầm trường đao trong tay, ngồi trên tảng đá hút thuốc.

Tiểu đội tiếp tục lên đường, nếu Kakashi chết trên đường, vậy Tô Hiểu sẽ phát đạt, Kakashi là nhân vật rất quan trọng trong vở kịch.

...

Hà Chi Quốc, bên trong một thôn trang nhỏ.

Người Tô Hiểu đầy mồ hôi nóng ngồi trước một dòng sông nhỏ, hắn mới làm rèn luyện hàng ngày, trong đó lấy luyện đao là chính.

Deidara đã sớm rời đi, mang theo tay đứt tìm Kakuzu.

Tô Hiểu ngồi trước con sông nhỏ, nhìn dòng sông chảy xiết trước mặt và đám cá bơi ngược dòng. Hắn đang nghĩ, nên đi tìm người làm trái quy tắc trước, hay là giao dịch Sharigan với Obito trước.

Tính toán một phen, Tô Hiểu quyết định đi tìm người làm trái quy tắc trước.

Lúc trước hắn không hoàn thành nhiệm vụ liệp sát, tuy nhiệm vụ không có trừng phạt, nhưng không có nghĩa là không đánh đổi, hắn bị Luân Hồi Nhạc Viên cưỡng chế mộ binh.

Lần trải qua đó khắc sâu trong ký ức của hắn, không thể trực tiếp tham dự chiến đấu, chỉ có thể đảm nhiệm người phán quyết ở ranh giới chiến trường, nhìn đám Khế Ước Giả nội chiến, loại cảm giác đó có thể nói là hố cha tới cực điểm.

Nếu không phải cuối cùng hắn mang tọa độ thế giới tiến vào biển sâu, hắn sẽ phải ở lại thế giới diễn sinh Kiseiju vĩnh viễn.

Tình huống như vậy Tô Hiểu không muốn trải qua lần hai, cho nên cần phải hoàn thành nhiệm vụ liệp sát.

- Bố Bố.

Tô Hiểu gọi to một tiếng, không biết đứa thiếu não Bố Bố chạy đi đâu mất rồi, mấy phút sau, Bố Bố đầu đầy cỏ, miệng ngậm một con mèo hoang sợ hãi.

- Ngươi ngậm nó làm gì?

Nghe lời Tô Hiểu nói, Bố Bố thả con mèo hoang sợ hãi kia xuống, ánh mắt giống như muốn nói: “Chủ nhân, nó lại xem thường ta.”

Tô Hiểu hiểu rõ ý của Bố Bố.

- Không có chuyện gì, nó cũng xem thường ta.

Mèo là loại động vật thần kỳ, bất luận là bạn nghèo khổ hay giàu có, nó đều xem thường bạn...

Bố Bố hơi buồn bực, do dự một lát vẫn không cắn chết con mèo hoang kia, ngoại trừ khinh thường những sinh vật khác ra, con mèo hoang này có tướng mạo không tệ, mi thanh mục tú...

- Đi thôi, lẽ nào ngươi còn muốn đặt tên cho nó nữa.

Mũi của Bố Bố vểnh cao, ý rõ ràng là bản gâu chướng mắt nó.

Tô Hiểu cưỡi Bố Bố đi thẳng tới biên giới Hỏa Chi Quốc, để lại con mèo hoang sợ hãi kia.

Lúc Tô Hiểu đi rồi, con mèo hoang co tròn lại liếm móng vuốt, trong đôi mắt biến mất hồ đồ của dã thú, xuất hiện ánh sáng trí tuệ.

- Hả? Đây là Khế Ước Giả gia nhập Akatsuki sao, khí tức đúng là đáng sợ, thiếu chút nữa phát hiện ra, lúc trước còn thấy lạ, vì sao ở thế giới Hokage lại có loại động vật kỳ lạ như Husky này.

Mèo hoang lười biếng nằm trên cỏ, thỉnh thoảng đuôi nâng lên, bộ dạng như ung thư lười tái phát.

- Bỏ đi, không liên quan gì tới mình, nếu không phát hiện ra mình, vậy coi như chưa từng thấy đi, gia hỏa hung dữ như vậy không trêu chọc nổi.

Cơ thể mèo hoang chậm rãi to ra, chỉ trong chớp mắt đã biến thành đại mỹ nữ đầy đặn tóc vàng tai thú.

- Haizz, làm mình người đầy nước bọt, mình chán ghét chó.

Khi nói chuyện miêu nữ nhảy xuống sống, miêu nữ là một Công Chức Giả, thực lực không kém nhưng không thích chiến đấu, nàng thích biến thành mèo đi dạo trong thế giới diễn sinh nhất.

...

Ban đêm, ở vị trí ranh giới Hỏa Chi Quốc, gần cầu gỗ cỡ lớn.

Tô Hiểu ngáp một cái, hắn đã canh giữ ở gần càu Tenchi này ba ngày, ngay cả quỷ ảnh cũng không thấy, chớ nói tới tung tích của người làm trái quy tắc, hắn có chút hoài nghi, Hắc Zetsu cung cấp tình báo giả, dù sao tên kia không có tiết tháo gì.

- Nếu là tình báo giả, nhất định phải làm thịt lão bất tử kia.

Tô Hiểu cầm một quả táo đỏ trong tay, cắn rắc một tiếng, nước nổ tung trong miệng.

Gió đêm thổi đám cây thấp bé ở gần đó, vang soàn soạt, buổi tối rừng rậm không yên tĩnh.

Xì xì...

Âm thanh kỳ lạ truyền tới, Tô Hiểu dừng nhai, lắng nghe âm thanh ở gần đây.

Một con rắn bò từ trong vùng rừng rậm cách đó không xa ra, Tô Hiểu cầm quả táo cắn một miếng to.

- Có gan thì đi ra, không có gan thì cút.

Nghe lời Tô Hiểu nói, Bố Bố nằm nhoài bên cạnh hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn chăm chú vùng rừng rậm cách đó không xa.

Bốp bốp bốp.

Tiếng vỗ tay truyền tới, một bóng người đi từ trong rừng rậm ra, người này đeo kính cận hình tròn, mái tóc màu xám được buộc lên.

- Đúng là Byakuya đại nhân, lại có thể phát hiện ra hơi thở của ta.

Yakushi Kabuto đi từ trong rừng rậm ra, trên mặt là nụ cười như có như không, hơi cúi người.

- Có việc gì?

Kabuto xuất hiện đại biểu Orochimaru ở gần đây.

- Không phải là Byakuya đại nhân thay thế Sasori đại nhân tới gặp ta sao? Tuy là trước thời hạn mấy ngày.

- Không phải.

Kabuto hơi kinh ngạc, Tô Hiểu và Sasori cùng một tiểu đội, Kabuto có loại hiểu lầm này rất bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận