Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 01: Bắt đầu hỗn chiến

**Chương 01: Bắt đầu hỗn chiến**
Tô Hiểu hít sâu một hơi, hắn trở lại phòng chuyên dụng, bắt đầu chờ đợi truyền tống.
Chiến thuật đã được lên kế hoạch tỉ mỉ. Nếu khi tiến vào thế giới chiến tranh, vị trí truyền tống của Tô Hiểu, Bố Bố uông, A Mỗ, Beni và Baha khác nhau, vậy thì phải nhanh chóng tập hợp với đồng đội gần nhất.
Bố Bố uông và Baha chịu trách nhiệm tìm kiếm thế giới chi hạch, một con biết bay, một con lại là chuyên gia trong lĩnh vực này.
Beni thì không cần hội họp với đại đội, từ trước đến nay nó vẫn tự mình tìm kiếm bảo vật, rèn luyện ra năng lực sinh tồn đơn độc siêu cường. Lần này, nó phụ trách thu thập tình báo của địch quân.
Còn A Mỗ phải nhanh chóng hội hợp với Tô Hiểu, nó là sức chiến đấu chính diện.
Tô Hiểu vừa bố trí xong kế hoạch thì thông báo của Luân Hồi nhạc viên xuất hiện.
【Liệp sát giả sẽ tham gia thế giới tranh đoạt chiến cấp năm.】
【Nhắc nhở: Ngươi nhận được thông dụng ngữ Lv 50 (kỹ năng tạm thời), kỹ năng này sẽ biến mất sau khi thế giới tranh đoạt chiến kết thúc. Đây là kỹ năng được ủy thác chứng nhận từ bốn phía (Luân Hồi, Thiên Khải, Thánh Quang, Tử Vong).】
【Thông báo: Chuẩn bị hoàn tất cho truyền tống không gian cự ly xa, trạm đầu tiên, trạm trung chuyển tinh không.】
Sức mạnh không gian bao bọc Tô Hiểu. Cỗ sức mạnh này rất êm dịu, khi tiến vào thế giới chiến tranh, gáy hắn cũng sẽ không bị "nện".
Mắt Tô Hiểu tối sầm lại, mặc dù là truyền tống cự ly siêu xa, nhưng cũng không có cảm giác khó chịu.
Trong ý thức mơ màng, Tô Hiểu cảm giác mình đang nhanh chóng xuyên qua một thông đạo nào đó. Bên trong thông đạo ngũ thải ban lan, ánh sáng nhanh chóng vặn vẹo.
Không biết qua bao lâu, ý thức của Tô Hiểu khôi phục. Hắn nhìn xung quanh, phát hiện mình đang lơ lửng trong một vùng ngân hà.
Tô Hiểu đứng thẳng, dưới chân là cảm giác chân đạp đất thật. Hắn không hề trôi nổi mà đang đứng trên một mặt bình chướng vô hình. Trạm trung chuyển tinh không đã đến.
Ánh mắt đảo quanh, trong tinh không gần đó có mấy trăm khế ước giả. Bọn họ hoặc đứng, hoặc ngồi. Những người này chính là nhóm khế ước giả cùng tham gia thế giới chiến tranh với Tô Hiểu.
Tính sơ qua, khế ước giả của Luân Hồi nhạc viên tổng cộng có hơn ba trăm người. Nhìn khắp lượt, đám gia hỏa này… không một ai giống người tốt cả.
Trong số đó, một người đàn ông vạm vỡ, mặc lân giáp, dáng người khôi ngô là người nổi bật nhất. Gã này đứng đó như một ngọn núi nhỏ. Phía sau gã là hơn một trăm khế ước giả, một mạo hiểm đoàn cỡ trung với quy mô khá lớn.
Phía sau người đàn ông vạm vỡ, các thành viên trong đoàn có thể nói là đủ loại, nhưng điểm chung của bọn họ là không ai bình thường cả.
Dựa theo nhắc nhở của Luân Hồi nhạc viên, Tô Hiểu biết mạo hiểm đoàn này tên là "Cộng Sinh Minh". Nghe thì có vẻ đây là một nhóm khế ước giả cố gắng cầu sinh, nhưng trên thực tế lại không phải vậy.
Nhìn thấy những người này, Tô Hiểu phảng phất thấy Minh Môn đã trưởng thành — không một thành viên nào là bình thường.
Ngoại trừ mạo hiểm đoàn này, những người còn lại đều là độc lang năm ba tốp. Đừng coi thường đám độc lang này, nếu so về tổng hợp chiến lực, những độc lang sống sót đến cấp năm chắc chắn sẽ mạnh hơn một vài thành viên mạo hiểm đoàn.
So với hơn ba trăm người của Luân Hồi nhạc viên, bên kia trạm trung chuyển tinh không có hơn một ngàn người hoặc đứng hoặc ngồi.
Trạm trung chuyển tinh không bị vách tường vô hình chia cắt thành bốn khu. Đối diện với vị trí của Luân Hồi nhạc viên là Tử Vong nhạc viên.
Số lượng người của Tử Vong nhạc viên cũng vào khoảng ba trăm, gần với Luân Hồi nhạc viên. Họ đồng thời nhìn chằm chằm vào một hướng, chính là đám người của Luân Hồi nhạc viên.
Những người này khí tức đều không yếu, nhưng bọn họ không có cảm giác điên cuồng và ngạo nghễ như người của Luân Hồi nhạc viên, lúc này ai nấy đều mặt mày ngưng trọng.
Còn ở bên trái Tử Vong nhạc viên là hơn tám trăm khế ước giả. Ánh mắt bọn họ đảo quanh hai bên, một số chắp tay trước ngực, đang nghĩ ngợi lung tung. Không cần phải nói, đây chính là "bạn cũ" – người của Thiên Khải nhạc viên.
"Nhìn cái gì, lần này các ngươi ch·ết chắc."
"Rửa sạch n·h·ụ·c nhã!"
"Các đồng minh của Tử Vong nhạc viên, lần này chúng ta tuyệt đối sẽ không lâm trận bỏ chạy, xin hãy tin tưởng chúng ta."
Từ phía Thiên Khải nhạc viên vọng đến những tiếng hô to.
Đám người Tử Vong nhạc viên: "..."
"Đám gia hỏa này, thật sinh động."
Một ông lão của Luân Hồi nhạc viên lên tiếng. Ông ta mặc áo xám rộng thùng thình, tóc rụng gần hết, ngồi tùy ý.
So với phía Thiên Khải nhạc viên đang hò hét trợ uy, một đám người ở ngoài cùng bên phải lại im lặng. Nhìn lướt qua, trăm hoa đua nở, từng người từng người mỹ nữ với tư sắc khác nhau tụ tập một chỗ.
"Đó là người của Luân Hồi nhạc viên? Trông...có vẻ hơi không bình thường."
"Số lượng người của ba nhạc viên tăng theo cấp số cộng, lên đến 1500 người trở lên. Năm đánh một, không có lý do gì để thua cả. Đừng để bị hư danh của bọn họ hù dọa."
"Không sai, hơn nữa Tử Vong nhạc viên đang ở bên chúng ta, họ rất mạnh."
"Phải nhớ kỹ một điều, tuyệt đối không được sợ chiến, chí ít...không được trốn ở phía sau."
Một người phụ nữ mặc thần chức trường bào hoa lệ, tay cầm pháp trượng thon dài lên tiếng.
Ngay lúc đám người Thánh Quang nhạc viên đang thảo luận chiến thuật thì một tiếng giận mắng vang lên.
Theo lệ cũ, hai bên sắp sinh tử quyết chiến, trước khi chiến đấu khó tránh khỏi thăm hỏi thân nhân của đối phương và địa phương sinh ra địch nhân.
Đại diện của Luân Hồi nhạc viên là một gã đàn ông gầy gò như khỉ và Baha. Năng lực ngôn ngữ của Baha đôi khi mất linh, nhưng trình độ chửi người của nó không hề yếu. Người đàn ông trông giống thủ lĩnh nhất của Tử Vong nhạc viên đã bị Baha chửi cho méo mặt.
Thiên Khải nhạc viên và Tử Vong nhạc viên đương nhiên sẽ không thụ động bị chửi. Bọn họ cũng phái ra đại diện, bắt đầu cuồng phun về phía Luân Hồi nhạc viên.
Các cô gái của Thánh Quang nhạc viên nhìn nhau rồi đều im lặng.
"Các ngươi, những thứ này…đồ hèn hạ."
Một cô gái của Thánh Quang nhạc viên khẽ nói. Cách chửi người thanh tao thoát tục như vậy đã thu hút sự chú ý của gã đàn ông gầy gò bên phía Luân Hồi nhạc viên, hắn đổi mục tiêu.
Mười mấy giây sau, cô gái của Thánh Quang nhạc viên kia lui về phía sau đám người với vẻ mặt ấm ức.
Sau khi thăm hỏi lẫn nhau gần mười phút, thông báo xuất hiện.
【Thông báo: Chuẩn bị hoàn tất cho truyền tống không gian cự ly xa, trạm thứ hai, điểm neo đậu tàu chiến.】
Ngoài dự kiến, lần này không trực tiếp tiến vào thế giới chiến tranh mà là đến một điểm neo đậu tàu chiến.
Sau một khoảng thời gian ngắn ngủi hôn mê do không gian, Tô Hiểu đã ngồi trên một chiếc ghế kim loại, trên người còn thắt dây an toàn màu xanh đậm.
Bố Bố uông, A Mỗ, Beni và Baha ở ngay bên cạnh Tô Hiểu. Tô Hiểu nhìn xung quanh, đây là khoang thuyền của một chiếc phi thuyền khổng lồ.
Cởi dây an toàn, Tô Hiểu đi đến trước cửa sổ tròn. Trong tầm mắt là những mảnh đá vụn lớn trôi nổi, ở phía xa, một hành tinh lam lục xen kẽ đang nhanh chóng tiến đến gần.
"Nhìn bên kia."
Một khế ước giả hô to, chỉ về phía bên phải của phi thuyền khổng lồ. Ở đó còn có ba chiếc phi thuyền khổng lồ khác, cũng đang hướng về hành tinh lam lục kia. Không cần nghĩ cũng biết, đó là người của Thiên Khải, Thánh Quang và Tử Vong nhạc viên.
Tốc độ của phi thuyền khổng lồ cực nhanh. Chưa đến nửa phút, nó đã tiến vào tầng khí quyển của hành tinh lam lục xen kẽ.
Kaka két...
Âm thanh kim loại cắt xé vang lên từ bên ngoài khoang thuyền. Tô Hiểu cảm giác phi thuyền bắt đầu xóc nảy.
Ô ~
Qua vách khoang thuyền, Tô Hiểu nghe thấy tiếng nức nở.
"Ha ha ha, ba chiếc phi thuyền của đám ngốc kia mất động cơ rồi."
"Đừng có cười, tốc độ của chúng ta... cũng giống bọn họ thôi."
"Ách ~ "
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn truyền đến từ khoang điều khiển phi thuyền, khiến tốc độ hạ cánh khẩn cấp của phi thuyền càng nhanh hơn.
Bốn chiếc phi thuyền như sao băng lao xuống, cuối cùng đâm vào một mảnh đại thảo nguyên. Bùn đất đen ngòm và vụn cỏ bắn tung lên cao mấy chục mét.
【Thông báo: Đã đến điểm tọa độ không gian duy nhất của Cức Trùng Tinh. Đây là địa điểm duy nhất có thể hạ cánh.】
【Thông báo: Thế giới tranh đoạt chiến bắt đầu!】 ...
Rầm một tiếng, vách khoang kim loại dày gần nửa mét bị đá văng ra. Từng người từng người khế ước giả của Luân Hồi nhạc viên đi ra từ chiếc thuyền phế thải.
Ở vị trí cách đó không đến trăm mét, từng người từng người khế ước giả của Tử Vong nhạc viên cũng nhảy ra khỏi thuyền phế thải.
Luân Hồi nhạc viên: Ba trăm ba mươi sáu người.
Tử Vong nhạc viên: Ba trăm bốn mươi hai người.
Thánh Quang nhạc viên: Bốn trăm linh chín người.
Thiên Khải nhạc viên: Tám trăm hai mươi người.
Từng người từng người khế ước giả đi ra từ thuyền phế thải. Rất nhanh, ba bên Tử Vong nhạc viên, Thánh Quang nhạc viên và Thiên Khải nhạc viên đã hội tụ vào một chỗ.
"Chỉ có một tọa độ không gian, điểm hạ cánh khẩn cấp của tất cả mọi người chỉ có thể ở đây. Các ngươi, ch·ết chắc."
Người đàn ông đeo bao tay cơ giáp ở phía trước nhất lên tiếng, khí tức của hắn tương đối mạnh.
"Đánh rắm!"
Một người phụ nữ gầy gò của Luân Hồi nhạc viên lấy ra một ống thuốc tiêm màu đỏ sẫm, trực tiếp đâm vào cổ.
Oanh!
Một mảng lớn bùn đất văng tung tóe. Phần lớn người của Luân Hồi nhạc viên đều lao ra, phía sau chỉ để lại những người hỗ trợ và hệ viễn trình.
Thấy vậy, đám người liên hợp của ba nhạc viên cũng tiến lên nghênh chiến. Cuộc hỗn chiến ngàn người đã bộc phát ngay khi cuộc chiến vừa bắt đầu.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận