Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 838: Lùi về thủ cầu đá

Nhìn thi thể Lưu Ly, Tô Hiểu không khỏi nghĩ, vì sao người khác gặp phải em gái đáng yêu đều thân thiết, sẽ cung cấp trợ giúp, còn có phúc lợi tỏa sáng, nhưng hắn gặp phải em gái đáng yêu, mười người thì sáu người muốn giết hắn, bốn người còn lại thì cảm thấy hắn quá mạnh, sớm chạy trốn.

Xuất hiện tình huống như vậy, Tô Hiểu không khỏi nghĩ, chuyện này có thể là vì vấn đề phong cách làm việc của hắn, nhưng hắn không định thay đổi phong cách làm việc của mình.

Kẻ địch chính là kẻ địch, không phân đẹp xấu, không phân thân phận cao thấp sang hèn, tất cả mọi người đều bình đẳng, tuy gặp phải kẻ địch xấu không gì sánh được, Tô Hiểu vẫn sẽ không nhịn được chém mấy đao, ví dụ như Oán Chi Cô Nhi Hughes, một thân máu thịt be bét, quả thực xấu muốn chết.

Giải quyết tiểu đội của Lưu Ly, Tô Hiểu chuẩn bị tiếp tục làm “nghề cũ”, cũng chính là ám sát Khế Ước Giả hệ trị liệu hoặc phụ trợ.

Nhưng hắn mới tới gần chiến trường, hắn phát hiện tình huống không ổn, bởi vì Khế Ước Giả hệ trị liệu bên Thiên Khải Nhạc Viên quá nhiều, bọn họ mơ hồ có tư thế công phá khu hai. Trước khi khu hai bị công phá, Tô Hiểu cần phải hội họp với phe mình.

Trong tình huống cách biệt Khế Ước Giả loại trị liệu mấy lần, phía Luân Hồi Nhạc Viên bảo vệ khu hai lâu như vậy đã có chút khó tin. Nguyên nhân chủ yếu trong đó, là khi đám Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên chiến đấu chính là một đám người điên + bệnh thần kinh, hoàn toàn không có khái niệm lùi lại hoặc chạy trốn, chơi chết bọn họ hoặc là từ bỏ đột kích.

Thiên Khải Nhạc Viên lợi dụng ưu thế nhân số và nhiều hệ trị liệu, sau khi tấn công 15 lần, cuối cùng xuất hiện hi vọng công phá khu hai.



Ở sâu khu hai, phía sau một bức tường đá, một con chó vươn đầu từ khe hở tường đá ra, là Bố Bố.

Tô Hiểu muốn tụ hợp với phe mình, đương nhiên không thể giết đi vào như chiến tranh giữa quân đế quốc và quân bộ lạc lúc trước, đó hầu như là đang chịu chết. Nếu như làm như vậy, hắn sẽ đối mặt với hơn trăm Khế Ước Giả cấp hai bao vây tấn công, đến lúc đó chắc chắn phải chết.

Cũng may Bố Bố có thể dò đường, bị phát hiện thì giả làm tượng đá hoặc thẳng thắn đánh vào nội bộ kẻ địch.

Dưới sự che chở của Bố Bố, Tô Hiểu tách khỏi rất nhiều Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên.

Nửa tiếng sau, phía trước Tô Hiểu xuất hiện mấy chục tên Khế Ước Giả chém giết nhau, nơi này đã là địa điểm biên giới của giao chiến hai bên.

- 5 giây sau, theo sau ta xông lên.

Tô Hiểu vỗ đầu Bố Bố, trong lòng bắt đầu tính giờ.

Vừa đến 5 giây, Tô Hiểu đột nhiên lao ra, xông nhanh về phía Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên, mấy người này đang quay lưng về phía hắn.

Sau khi khai chiến, hai bên đều có đánh dấu, Khế Ước Giả phía Luân Hồi Nhạc Viên trên đỉnh đầu trôi nổi điểm sáng màu đỏ, phía Thiên Khải Nhạc Viên thì trôi nổi điểm sáng màu xanh lục, đặc thù này rất rõ ràng. Nếu sử dụng loại năng lực như ẩn thân, nhưng điểm sáng này không thể đóng, mãi đến khi Khế Ước Giả chết mới biến mất.

Tô Hiểu đột nhiên lao ra, màu sắc màu đỏ trên đỉnh đầu rất đậm, giết địch số lượng càng nhiều, màu điểm sáng này càng đậm. Lúc này, điểm sáng trên đầu Tô Hiểu đã đỏ sậm, điều này đại biểu hắn giết rất nhiều Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên.

Tô Hiểu đột nhiên xuất hiện phía sau mấy Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên, Khế Ước Giả hai bên đang giao chiến đều sửng sốt, đám Khế Ước Giả phía Thiên Khải Nhạc Viên nhìn thấy màu sắc trên đỉnh đầu Tô Hiểu xong, lập tức có một nhánh tiễn năng lượng phóng tới hắn.

Sau khi giao đấu với Lan Tước xong, Tô Hiểu có cảm giác mâu thuẫn với tất cả công kích hình dáng tiễn, hắn tránh né theo bản năng, nhưng tốc độ của tiễn năng lượng này quá nhanh, hầu như chỉ trong nháy mắt đã trúng hắn.

[Nhắc nhở: Ngươi chịu ảnh hưởng của “Lãm Tâm Chi Tiễn”, đang phán định thuộc tính mị lực… Đang phán định thuộc tính trí lực…]

[Phán định thuộc tính trí lực thông qua.]

[Phán định thuộc tính mị lực thất bại.]

[Nhắc nhở, ngươi sẽ bị mê hoặc 1.6 giây.]

[Nhắc nhở: Đại sư đao thuận lv30 đi kèm năng lực “Tâm Linh Chi Nhận” được kích hoạt, ngươi không nhìn hiệu quả khống chế lần này.]



Tiễn năng lượng trúng Tô Hiểu xong, hơn mười tên viễn trình chuẩn bị kỹ càng tập hỏa hắn, nhưng mà Tô Hiểu căn bản không bị khống chế, mà xông về phía một tên cận chiến, giơ tay chém một đao.

Trước khi bị Tô Hiểu chém trúng, tên cận chiến khổ tất này chỉ còn sót lại 32% giá trị sinh mệnh. Một đao chém xuống, hắn không bị lưỡi đao của Tô Hiểu chém giết, mà chết dưới Thanh Cương Ảnh + thương tổn chân thực khủng bố của Ác Ma Chi Ấn kia.

Phía trước xuất hiện đột phá, Tô Hiểu xông vào đoàn người phe mình, Bố Bố theo sát phía sau, tất cả mục tiêu của mọi người là Tô Hiểu, căn bản không có người chú ý tới Bố Bố.

Tô Hiểu xông thẳng vào khu hai, đến gần cầu đá, tạm thời an toàn.

Trên cầu đá có mấy Khế Ước Giả, mấy người nhìn thấy điểm sáng màu đỏ sậm trên đỉnh đầu Tô Hiểu, không khỏi tấm tắc lấy lại kỳ lạ.

- Huynh đệ, ngươi đây là giết bao nhiêu người?

- Quên rồi.

Tô Hiểu đúng là đã quên, hắn chỉ biết mình giết rất nhiều Khế Ước Giả hệ trị liệu và hệ phụ trợ, sau đó còn diệt tiểu đội của Lưu Ly.

Tô Hiểu đi vào trong cung điện Hoàng Hôn, hắn muốn nghỉ ngơi một lát.



Hiện giờ có người hận Tô Hiểu thấu xương, đó chính là Hi. Trước tiên không nói Tô Hiểu giết rất nhiều Khế Ước Giả hệ trị liệu và phụ trợ, riêng giết muội muội nàng, đây là tử thù.

Nhưng mà hiện giờ Hi không có thời gian hận Tô Hiểu, trước người nàng là tên cầm trường thương hỏa diễm Ma Thương Kỵ Sĩ rất khó đối phó, năng lực của đối phương có chút khắc chế nàng.

Thủy tinh nóng chảy rất cao, nhưng mà ma thương trong tay tên Ma Thương Kỵ Sĩ đã vượt qua nhiệt độ này.

Tuy Viêm Thần khắc chế Hi, nhưng trạng thái của hắn ta hiện giờ không được tốt lắm, ngực có mấy chỗ đã tinh thể hóa, cánh tay trái càng là phần lớn đều tinh thể hóa, tiếp xúc là nát.

Năng lực khắc chế, Viêm Thần vẫn luôn đè Hi ra đánh, nhưng mà khai chiến nửa tiếng sau, Viêm Thần dùng đại chiêu phát hiện con mẹ nó người phụ nữ này có thể phục sinh! Phục sinh tại chỗ! Lúc đó tâm trạng của Viêm Thần chỉ có thể dùng mẹ nó để hình dung.

- Đã chết một lần, khi phục sinh sẽ xuất hiện bóng mờ, cũng khôi phục trạng thái trên 80%, khó đối phó.

Viêm Thần biết rõ, cứ tiếp tục như vậy không được, hắn ta phụ lên ma thương thuộc tính “hỏa” xong, sẽ kéo dài tiêu hao giá trị pháp lực, giá trị pháp lực của hắn ta không nhiều.

- Rút, lùi về thủ cầu đá.

Viêm Thần hạ lệnh trên kênh chiến tranh, hắn ta bắt đầu lùi về sau.

Kỳ lạ chính là, Hi không dẫn người đuổi theo, trái lại lộ ra nụ cười.

- Có lẽ lần gặp gỡ này chính là vĩnh biệt.

Lời nói của Hi khiến Viêm Thần hơi nghi ngờ một chút, nhưng hiện giờ là cơ hội tốt lùi về thủ cầu đá, hắn ta tạm thời quên đâm nhói truyền từ vị trí kết tinh hóa.

Rất nhanh, Khế Ước Giả phía Luân Hồi Nhạc Viên đã lùi tới ba cầu đá, hiện giờ chỉ cần bảo vệ ba cầu đá, cũng phòng bị Khế Ước Giả có năng lực bay là được, áp lực sẽ giảm đi.

Đám Khế Ước Giả phía Thiên Khải Nhạc Viên đóng lại mê cung khu thứ hai, giống như chuẩn bị coi nơi này là đại bản doanh.

Sau một vòng hỗn chiến, Khế Ước Giả bên Luân Hồi Nhạc Viên còn thừa 658 người, chết trận 137 người, phía Thiên Khải Nhạc Viên còn thừa 738 người, chết trận 202 người.

Con số tử thương này rất không tốt đối với Thiên Khải Nhạc Viên, đây còn vì nhân số bên Thiên Khải Nhạc Viên chiếm ưu thế, đồng thời Khế Ước Giả hệ trị liệu gấp mấy lần bên Luân Hồi Nhạc Viên.

Hi cầm một danh sách trong tay, đây là chiến báo Khế Ước Giả hệ cảm nhận đạt được.

- Số lượng tử thương quá nhiều.

Hi thở dài, nàng không phải thương tiếc thuộc hạ đã chết đi, mà lo lắng một chuyện, lo lắng phe mình tử thương quá nhiều, sau đó xuất hiện lượng lớn Khế Ước Giả từ bỏ nhiệm vụ.

Ánh mắt Hi nhìn xung quanh, một số Khế Ước Giả ngồi dựa vào khắp nơi mê cung. Có người đôi mắt vô thần, có người ngồi hút thuốc, im lặng hút, ngay cả thuốc cháy sạch cũng không phát hiện.

- Hi, với tình hình hiện giờ, chúng ta không phải không có hi vọng, trái lại khả năng thắng rất cao, địa hình nơi này rất thích hợp với thứ kia…

Một nữ xạ thủ tiến lên trước.

- Ta biết.

Hi thuận miệng đáp một tiếng, xoay người đi sâu vào trong mê cung, sau khi bốn bề vắng lặng, Hi dựa vào một trụ đá.

Tí tách, tí tách.

Giọt nước mắt óng ánh chảy xuống, muội muội của Hi chết rồi, chết trong chiến tranh.

Khi Hi cười, mọi người cười, khi rơi lệ, chỉ có thể một mình rơi lệ, đây là gánh nặng lãnh tụ phải chịu.

- Lưu Ly, tạm biệt, có lẽ có một ngày ta sẽ tới đó với muội, nhưng mà trước đó, ta phải thắng cuộc chiến tranh này, muội không thể chết vô ích, tuyệt đối không thể. Đối phó người điên, thì phải dùng thủ đoạn càng điên cuồng hơn.

Hi xoay người rời đi, đôi mắt rất sáng, giống như vừa rồi rơi lệ ở trụ đá chỉ là ảo giác, Hi không chú ý tới, trong thủy tinh trôi nổi bên cạnh nàng xuất hiện màu đen nhàn nhạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận