Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 814: Không giống

Nhìn tình hình hiện giờ, cuộc chiến giữa Khế Ước Giả hai bên không dễ phán đoán thắng bại.

Tuy Khế Ước Giả bên Luân Hồi Nhạc Viên vô cùng tàn nhẫn, nhưng đối mặt với hoàn cảnh sinh tồn tàn khốc của Luân Hồi Nhạc Viên, đám Khế Ước Giả hoặc là độc hành, hoặc là tạo thành nhóm mạo hiểm, căn bản không có cách nào hình thành tổ chức cực lớn.

Mà đa số nhân số nhóm mạo hiểm không tính là nhiều, loại nhóm mạo hiểm cỡ nhỏ có khả năng chỉ có mấy người hoặc mười mấy người, cho dù là nhóm mạo hiểm cỡ lớn, nhân số cũng ít vượt qua 300.

Chuyện này có liên quan tới tính cách của Khế Ước Giả trong Luân Hồi Nhạc Viên, nơi này sinh ra cường giả, người yếu chết, tuy từng nhóm Khế Ước Giả mạnh xuất hiện, nhưng số lượng tử thương cũng nhiều, ở trong tình huống sinh tồn này, khả năng Khế Ước Giả sẽ sinh ra mâu thuẫn sẽ lớn hơn, khả năng tạo thành đoàn thể cỡ lớn càng nhỏ.

Ở trong Luân Hồi Nhạc Viên, trừng phạt cưỡng chế xử quyết chỉ là hàng ngày, còn trừng phạt trừ thuộc tính càng là tầm thường, có thể tồn tại trong môi trường này, cho dù không mạnh tới mức biến thái, lực ý chí cũng không yếu, dù sao bất cứ lúc nào đều có nguy hiểm mất mạng, tố chất tâm lý chẳng ra sao, sớm đã bị loại bỏ ở mấy thế giới diễn sinh trước.

Nhưng mà bồi dưỡng được cường giả, đồng thời Khế Ước Giả tư chất bình thường đều sớm chết trận.

Giống như bây giờ, Khế Ước Giả bên Luân Hồi Nhạc Viên chỉ còn 725 người, mà Khế Ước Giả bên Thiên Khải Nhạc Viên còn đủ 985 người.

Không phải thực lực của Khế Ước Giả Luân Hồi Nhạc Viên không mạnh, mà bọn họ quá phân tán, phần lớn người chết là độc hành hiệp, mà phía Thiên Khải Nhạc Viên, tất cả mọi người đều là thành viên của một tổ chức, chính vì như vậy, nhân số còn sống mới nhiều như thế.

Đương nhiên, không phải nhân số nhiều thì có ưu thế, nếu là tình huống 1V1, thuộc tính ngang nhau, năng lực tương đồng, rất có khả năng Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên không phải đối thủ của Khế Ước Giả Luân Hồi Nhạc Viên, bởi vì phương thức Thiên Khải Nhạc Viên bồi dưỡng Khế Ước Giả vô cùng ôn hòa, ít nhất sẽ không dễ dàng sử dụng trừng phạt cưỡng chế xử quyết.

Trong 725 người còn sống bên Luân Hồi Nhạc Viên, có tổng cộng 8 nhóm mạo hiểm, trong đó có 7 nhóm mạo hiểm cỡ trung, 1 nhóm mạo hiểm cỡ lớn, còn lại đều là tán nhân.

Bên Luân Hồi Nhạc Viên không có ai có thể tập hợp những Khế Ước Giả này lại, cho dù là pháp gia hệ “hỏa” kia cũng không được, hắn ta nhiều nhất có tác dụng đi đầu.

Phía Thiên Khải Nhạc Viên thì khác, bọn họ là một đoàn thể, Hi chính là thủ lĩnh của bọn họ.

Dựa theo như vậy, phía Luân Hồi Nhạc Viên căn bản không phải đối thủ của Thiên Khải Nhạc Viên, nhưng sự thực đúng như vậy sao? Chuyện này phải giao đấu mới có thể biết được.

Nhưng trong mười người Khế Ước Giả bên Luân Hồi Nhạc Viên có ít nhất 1 người tinh thần không bình thường lắm. Chín người còn lại thực ra cũng không tốt đẹp gì, nhưng tương đối bình thường hơn.

Đây là một đám người điên + có vẻ thần kinh + quân dự bị của người điên + “người bình thường” tàn nhẫn tạo thành đội ngũ, những người này sẽ làm ra chuyện phát điên gì, đừng nói là Khế Ước Giả bình thường của Thiên Khải Nhạc Viên, cho dù là Hi cũng không thể hoàn toàn suy đoán ra.



Một trong ba đại chiến khu, cứ điểm Odler.

Coong, coong, coong.

Tiếng chùy sắt đánh vào nhà đá bên trên cứ điểm truyền tới, một Khế Ước Giả của Luân Hồi Nhạc Viên ngồi ở biên giới phía đông cứ điểm, phía dưới chính là vách núi mấy trăm mét, nhưng Khế Ước Giả này không thèm để ý.

- Thổ Đậu, thứ kia làm được chưa.

- Nhanh lên.

Giọng nói hơi không kiên nhẫn truyền từ trong nhà đá ra.

- Thổ Đậu, dứt khoát ném vật kia vào đại bản doanh bên phía bộ lạc, nhất định có thể chơi chết không ít.

Khế Ước Giả ngồi bên cạnh vách núi ngẩng đầu, không biết đang nhìn cái gì.

- Cái tên điên nhà ngươi… Đầu óc bị tế bào Á Nhân ăn mòn hỏng rồi ư?

Khế Ước Giả tên Thổ Đậu cười đùa, búa trong tay vung càng dùng sức.

- Cái gì mà người điên, ta rất bình thường.

Tên Khế Ước Giả ngồi bên cạnh vách núi lắc đầu, hắn ta nhìn chằm chằm vách núi phía dưới, đột nhiên hắn ta sinh ra một ý nghĩ.

- Thổ Đậu, ngươi nói xem ta nhảy từ đây xuống sẽ thế nào?

- Hả?

Thổ Đậu dừng động tác trên tay.

- Có lẽ sẽ chết, đại khái là vậy.

- Chết ư, thật đáng sợ.

Vừa dứt lời, tên Khế Ước Giả kia thả người nhảy xuống cứ điểm, một lát sau, bên dưới vách núi mới truyền tới âm thanh rầm một tiếng.

- Quân bộ lạc lại đánh tới sao?

Một Khế Ước Giả đội mũ cao bồi xông tới.

- Không, Hắc Huyết nhảy xuống vách núi.

- Mẹ kiếp, tên kia càng ngày càng không bình thường, sớm nói với hắn đừng khai phá huyết thống Á Nhân, hiện giờ làm như Taliban player.

Lạch cạch, lạch cạch.

Một cái tay nắm lấy rìa tường thành cứ điểm.

- Quả nhiên không chết được, nhưng mà… Đau muốn chết.

Hắc Huyết bò lên trên cứ điểm, hắn ta là thiếu niên tóc đen mắt đỏ, gương mặt trắng nõn, bộ dạng như tiểu thịt tươi, đừng nên bị bề ngoài của hắn ta lừa gạt, hắn ta thích nhất là ôm kẻ địch tự bạo.

- Hắc Huyết, lúc trước ngươi từng tiếp xúc với Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên, thực lực của những người kia thế nào?

Thổ Đậu đặt búa trong tay xuống, hắn ta có chút tò mò đối với Thiên Khải Nhạc Viên.

Hắc Huyết bò lên trên cứ điểm, dùng ngón tay chặn một bên lỗ mũi, dùng sức khịt, máu tươi và nước mũi từ một lỗ mũi khác phun ra.

- Trang bị không tệ, cấp năng lực cũng không thấp, nhưng bọn họ cho người ta cảm giác rất quái lạ.

Hắc Huyết rầm một tiếng nằm trên đất.

- Rất quái lạ sao?

Rõ ràng là Thổ Đậu không thể hiểu lời Hắc Huyết nói.

- Hình dung thế nào đây, ồ… Nói thế này chuẩn xác hơn, bọn họ giống như đang hoàn thành công việc mức độ nguy hiểm cao, chính là cảm giác này.

Hắc Huyết nằm trên đất, mấy giây sau đã ngủ mất.



Hẻm núi lớn Sheele, nơi Khế Ước Giả của Thiên Khải Nhạc Viên tụ tập, trong một gian lều vải.

Soạt, tiếng lợi khí cắt ra da thịt.

Tí tách, tí tách, máu tươi nhỏ xuống, chậm rãi thâm nhập vào trong bùn đất, mùi máu tanh lan tỏa khắp bên trong lều vải.

- Các ngươi có tổng cộng bao nhiêu người, nhiệm vụ chiến tranh là gì, hiện giờ Thế Giới Chi Hạch ở trong tay ai?

Một người đàn ông gầy gò mặc trang phục đồ tể đứng trong lều vải, bộ quần áo trên người hắn ta dính đầy máu tươi, ở trung tâm lều vải, một Khế Ước Giả nữ bị treo lên, lay động trái phải, Khế Ước Giả nữ này cơ thể để trần, toàn thân từ trên xuống dưới có ít nhất mấy trăm vết thương, máu tươi chảy từ da thịt trắng nõn của nàng xuống.

- Thủ pháp… Này của ngươi… Chẳng ra sao, ta sắp… Chết rồi.

Khế Ước Giả nữ bị treo mở miệng, nàng híp đôi mắt cá chết nhìn về phía người đàn ông gầy gò nghiêm hình bức cung.

- Nếu như… Ta nói, ngươi sẽ thả ta đi đúng không?

Trong mắt Khế Ước Giả nữ có chút tuyệt vọng, giống như không chịu đựng được bức cung như vậy.

- Có thể.

Người đàn ông hành hình gật đầu.

- Bọn ta có tổng cộng… Nhiệm vụ là…

Khế Ước Giả nữ bởi vì mất lượng lớn máu, rất suy yếu, nói chuyện uể oải.

- Cái gì?

Người đàn ông hành hình dán sát lỗ tai tới gần miệng Khế Ước Giả nữ.

Ken két!

Tiếng hàm răng va chạm truyền tới, người đàn ông hành hình miễn cưỡng tránh thoát khỏi cái cắn của Khế Ước Giả nữ này.

- Ha ha ha, thả ta sao? Ngươi đang lừa con nít ư, khi bị bắt làm tù binh ta đã biết mình chết chắc rồi, đợi xem, người đàn ông của ta sẽ tới tìm các ngươi, hắn sẽ làm thịt từng người các ngươi, ta ở địa ngục đợi các ngươi tới.

Sau khi Khế Ước Giả nữ này nói xong, trong miệng truyền tới tiếng nhai nuốt, máu tươi và thịt nát chảy từ khóe miệng nàng ra.

- …

Đôi mắt người đàn ông hành hình lạnh lùng, nhưng mà hắn ta không có biện pháp, Khế Ước Giả này có năng lực hệ tinh thần, thôi miên hoặc cảm ứng tâm linh đều không có tác dụng với nàng.

“Phi…”

Khế Ước Giả nữ phun ra đầu lưỡi bị nhai nát, không phải là nàng không muốn sống, mà đang kéo dài thời gian, đây là khả năng sống sót duy nhất của nàng, nhận tội chỉ chết nhanh hơn.

- Xem ra Hi nói không sai, mấy tên khốn kiếp các ngươi đều có tinh thần không bình thường.

Người đàn ông hành hình dùng dao phẫu thuật cắt yết hầu Khế Ước Giả nữ, máu tươi phun ra.

Máu tươi chảy từ mặt Khế Ước Giả nữ xuống, nàng không giãy dụa, chuyện đó đã không còn ý nghĩa, nàng chỉ nhìn chằm chằm người đàn ông hành hình kia, nhìn chòng chọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận