Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 232: Tin Dữ

Có Bố Bố đi đường sẽ ung dung hơn nhiều, Tô Hiểu không cần đi bộ.

Cho dù Bố Bố là Teigu, nếu muốn duy trì sức sống cũng cần phải ăn uống, đây là tính chung của Teigu loại sinh vật.

Bố Bố chỉ cần ba ngày ăn một lần là được, nhưng lượng cơm của Bố Bố hơi lớn.

Tô Hiểu liếc nhìn con trâu bị gặm hơn nửa, nhìn tình hình của con trâu kia miễn cưỡng thỏa mãn một lần ăn của Bố Bố.

Bố Bố liếm vết máu ở khóe miệng, tuy đây là lần đầu tiên nó ăn, nhưng nó giống như rất hứng thú với ăn uống, ăn rất hăng say.

- Đi thôi.

Nghe thấy giọng Tô Hiểu, Bố Bố chạy nhanh tới, không còn lưu luyến số thịt còn thừa lại.

Tô Hiểu nhạy cảm nhận ra được, đôi mắt đen của Bố Bố vẫn liếc trộm đống thịt kia, giống như còn khát vọng muốn ăn.

Xem ra phương diện độ trung thành không thành vấn đề.

Tô Hiểu cưỡi Bố Bố, ra hiệu cho Bố Bố tiếp tục lên đường.

Ba tiếng sau, trước một thôn trang không lớn lắm.

Đây là thôn trang nhà Hartley, Tô Hiểu từng đồng ý với đối phương sẽ giao bảo thạch cho vợ con lão ta.

Chuyện đã đồng ý Tô Hiểu sẽ làm, nhưng bây giờ nhìn lại đã không có cơ hội rồi.

Thôn trang nhà Hartley cháy đen một vùng, trong thôn trang tỏa ra khói xanh mịt mờ, tất cả nhà cửa trong thôn trang đã bị đốt cháy thành than cốc, mùi khét lẹt truyền đi rất xa.

- Bố Bố, vào thôi.

Bố Bố cẩn thận bước vào thôn trang cháy đen, trong đôi mắt nó lấp lóe ánh sáng, có khả năng lúc gặp nguy hiểm Bố Bố sẽ không ngốc.

Bỗng nhiên Bố Bố cúi người, hình như cái mũi nhạy bén của nó ngửi được gì đó.

Không lâu sau Bố Bố chạy tới trước một ngôi nhà bị đốt khét lẹt, sủa hai tiếng gâu gâu.

- Hả?

Tô Hiểu nhìn về phía Bố Bố với vẻ nghi ngờ, hắn không rõ ý của Bố Bố lắm.

Bố Bố đi tới trước một đống than, chân trước vươn lợi trảo sắc bén ra, bắt đầu đào vào trong than cốc này.

Tô Hiểu nhảy từ trên lưng Bố Bố xuống, hắn không hiểu ý của Bố Bố lắm.

Một phút sau Bố Bố ngậm một bóng người đen xì từ trong đống than kia ra.

Đây là một người đàn ông bị bỏng toàn thân, tứ chi đều đã thành than, nhìn dáng vẻ vẫn còn hơi thở.

Bố Bố đặt người đàn ông trước mặt Tô Hiểu, nó há cái miệng đầy răng sắc bén, giống như chỉ cần người đàn ông này hơi làm bừa, nó sẽ cắn nát yết hầu của đối phương.

Bố Bố kế thừa sự trung thành của khuyển, cũng kế thừa hung tàn và nhạy cảm của loài sói, ở trong môi trường này mà tìm được người sống sót, có thể thấy khứu giác của Bố Bố nhạy cảm tới cỡ nào.

“Khụ khụ khụ…”

Tiếng ho khan kịch liệt truyền tới, người đàn ông bị bỏng nặng tỉnh lại.

- Giết… Ta, làm ơn giết ta.

Người đàn ông bị bỏng toàn thân một lòng muốn chết.

- Nơi này xảy ra chuyện gì thế, trả lời câu hỏi của ta sau đó ta sẽ giúp ngươi chết thoải mái.

- Đốt… The Incineration Squad, giết… Giết ta.

Tô Hiểu hiểu rõ, hóa ra The Incineration Squad tới đây rồi, chẳng trách để lại thảm kịch như vậy.

- Nhà Hartley ở đâu?

- Nhà đầu tiên ở cửa thôn, nhanh… Thật sự rất đau đớn.

Tô Hiểu nhận được câu trả lời mình muốn, hắn ra hiệu cho Bố Bố giải quyết đối phương.

Bố Bố rất thông minh, lập tức hiểu ý của Tô Hiểu, nó cắn yết hầu của người đàn ông kia một cái.

- Đi thôi.

Cưỡi trên lưng Bố Bố, Tô Hiểu đi về phía cửa thôn.

Đi tới cửa thôn, cảnh tượng ở nơi này còn thảm hơn lúc trước, nhà cửa bị đốt chỉ còn lại dàn giáo, người ở bên trong không thể may mắn sống sót.

- Xem ra thực sự là người một nhà chết cùng nhau rồi.

Tô Hiểu lấy túi bảo thạch kia ra, ném bảo thạch vào trong than cốc cách đó không xa.

Tách một tiếng túi bảo thạch bị đốt cháy, đủ loại bảo thạch óng ánh rất dễ thấy ở trong than cốc đen xì.

- Đi thôi, đi về phía này.

Tô Hiểu chỉ về phía đế đô, Bố Bố lao nhanh về phía trước.

Hắn đã rời khỏi đế đô ba ngày, thời gian nghỉ ngơi tổng cộng là năm ngày, hắn phải nhanh hơn.

Tô Hiểu cưỡi Bố Bố bắt đầu lặn lội đường xa, không thể không nói, sức chịu đựng của Bố Bố rất mạnh, chạy băng băng liên tục bảy tiếng mà Bố Bố không thở gấp.

Dùng phương diện nào đó mà nói thì Bố Bố càng thích hợp đi đường hơn ô tô, không chỉ cưỡi rất thích, còn không quan tâm đến địa hình ác liệt.

Tô Hiểu không khỏi cảm khái, nếu lúc trước có Bố Bố, Leone và Akame không thể chạy trốn khỏi tay hắn.

Tô Hiểu từng khảo nghiệm, khứu giác của Bố Bố mạnh hơn người bình thường không chỉ vài lần, sau này lại truy sát kẻ địch hắn có thể cưỡi Bố Bố.

Tưởng tượng một phen, kẻ địch chạy ở phía trước, hắn cưỡi Bố Bố chạy theo sau, loại truy sát này rất tiết kiệm sức lực.

Tiến lên khoảng mười tiếng, Tô Hiểu tới vùng ngoại ô đế đô.

Tới đây hắn cất Bố Bố đi, cũng để hạch tâm của Bố Bố vào trong không gian dự trữ.

Đột nhiên có thêm một Teigu rất khó giải thích, hay là không thể giải thích được.

Trước tiên không nói tới ghi chép của đế quốc về dáng vẻ và chức năng của 48 kiện Teigu, mà Bố Bố không nằm trong số đó.

Nếu như Esdeath nhìn thấy Bố Bố, chắc chắn đối phương sẽ nhận ra, dáng vẻ của Bố Bố quá giống với cự lang Fenrir.

Đế đô vẫn là dáng vẻ ban đầu, Tô Hiểu lộ diện ở gần hoàng cung trước, sau đó đến đội ám sát số ba, xuất hiện ở nhiều nơi thuộc quân doanh của Esdeath, đây là vì che giấu tai mắt người khác.

Đi trên đường, Tô Hiểu mơ hồ cảm thấy bầu không khí ở đế đô hơi khác thường, đúng lúc này, một thiếu nữ tóc đen dẫn theo một đám binh sĩ đi từ đằng xa tới.

- Byakuya? Mấy ngày nay ngươi đi đâu thế?

Người đi tới là Kurome, bên hông đối phương đeo trường đao Yatsufusa, phía sau còn có quân đội, dáng vẻ như chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.

- Đến vùng ngoại thành tìm sào huyệt của đội Night Raid, phương hướng hai thành viên của đội Night Raid thoát thân đều là vùng ngoại ô đế đô.

Kurome không hoài nghi chuyện gì.

- Đã xảy ra chuyện, Dr. Stylish và Run đều đã bị giết.

Tô Hiểu khiếp sợ.

- Chuyện khi nào thế?

- Tối hôm qua, hai người đều bị giết ở trong nhà, cư dân ở gần đó không nghe thấy tiếng đánh nhau, phát hiện loại thẻ này ở hiện trường.

Kurome lấy một lá bài Tarot ra, sau khi Tô Hiểu nhìn thấy lá bài Tarot này thì híp mắt lại.

Nhận lấy lá bài Tarot từ tay Kurome, Tô Hiểu nghiêm túc đánh giá lá bài Tarot này.

Mặt trái lá bài Tarot là hoa văn thần bí, mặt phải thì trống không, mơ hồ có dấu vết bị hỏa diễm thiêu đốt.

- Hung thủ để lại sao?

- Đúng vậy, để lại mấy chục tấm thẻ này ở hiện trường, mấy tấm hình này đều tương tự nhau.

- Ta giữ tấm hình này nhé.

- Ừm, muốn cùng tìm kiếm hung thủ không?

Tô Hiểu gật đầu, cùng hành động với Kurome có thể khiến những người khác không hoài nghi mấy ngày nay hắn đi đâu.

Tô Hiểu và Kurome dẫn theo một đám binh sĩ kiểm tra ở đế đô.

Tuy Kurome không nhiệt tình với đồng bạn ở đội Jaeger, nhưng ý thức đồng bạn của Kurome rất mạnh, mạnh đến mức hơi bệnh.

Kurome vì không muốn mất đi đồng bạn từng dùng Yatsufusa tự tay giết đồng bạn gần chết, mục đích là sau này còn nhìn thấy đồng bạn.

Đội Jaegers mới thành lập lại chết hai người, rõ ràng chuyện này đã chọc tức Esdeath, cho nên nàng phái quân đội tiến hành thanh trừ cẩn thận ở đế đô, bất luận là kẻ nào tình nghi, đều có thể bắt không tha.

Tô Hiểu cũng gia nhập trận doanh lùng bắt, nhưng hắn đang đợi sự kiện nào đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận