Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 388: Mấy Lần?

Một chiếc xe lửa nhanh chóng chạy trên đường ray, bên trong xe lửa, Tô Hiểu nhắm mắt dựa vào ghế ngồi.

Hắn không ngủ, ở nơi như xe lửa, hắn chắc chắn sẽ không ngủ một lát.

Kiểm tra độ thuần thục của luyện kim dược tề học: 143/10, đã thỏa mãn yêu cầu thăng cấp. Nhưng có một vấn đề xuất hiện, hắn không có đủ Nhạc Viên Tệ.

Tô Hiểu rất chờ mong năng lực luyện kim dược tề học này, lần này hắn phải chuẩn bị nhiều Hiền Giả Chi Thạch hơn một chút.

Xe lửa chậm rãi dừng lại, vị trí đỗ không phải nhà ga ở thị trấn Risenpur, mà là sát trấn nhỏ.

Đi xuống xe lửa, Tô Hiểu phát hiện bầu không khí ở trấn nhỏ này không đúng lắm, vẻ mặt người đi đường vội vã, một số người còn mang theo chủy thủ.

Xem ra bạo loạn ở thị trấn Rissenpur sát vách đã lan tới đây.

Cưỡi trên lưng Bố Bố, Tô Hiểu đi tới trấn nhỏ Rissenpur.

Nửa tiếng sau, Tô Hiểu đến gần thị trấn Rissenpur, tiếng la giết truyền từ trong thị trấn tới.

Lúc này đang là chạng vạng, chân trời đỏ rực một vùng, thị trấn nhỏ ở trước mặt giống như nhiễm một tầng màu máu.

Đi vào trấn nhỏ, trên đường phố có mấy thi thể nằm ngang, cửa hàng ở xung quanh bị cướp phá hết sạch, mùi hôi thối nhàn nhạt truyền vào trong mũi, đây là mùi thi thể bắt đầu hư thối.

Mấy con kền kền chạy cách đó không xa, thân thể béo phệ, nơi này có rất nhiều thi thể cho chúng nó hưởng dụng, những con kền kền mập tới mức không thể bay lên được.

Một người phụ nữ trung niên chạy từ trong một căn phòng rách nát ra, người phụ nữ trung niên gào khóc, cầu cứu, phía sau có mấy tên hung đồ cầm dao sắc trong tay đuổi theo.

Trấn nhỏ này xong đời rồi, Tô Hiểu có thể chắc chắn.

Cho dù hắn trấn áp nơi này thành công, sau đó không lâu nơi này sẽ bạo động lần nữa.

Bạo động này là có người cố ý tạo ra, bằng không không đạt tới quy mô như vậy được, mà quân đội đóng quân chẳng biết đã đi đâu.

Người nhân tạo sẽ không làm chuyện như vậy, cũng không phải người nhân tạo tốt bụng cỡ nào, mà nơi này không ở trong trận đồ, người nhân tạo sẽ không làm loại chuyện dư thừa.

Ngay lúc Tô Hiểu cưỡi Bố Bố tiến lên, một người trẻ tuổi tóc trắng mắt đỏ lao từ trong cửa hàng ra, không nói hai lời liền xông về phía Tô Hiểu.

- Chết đi, người Ametris đáng chết.

Biểu cảm của người trẻ tuổi hung ác, bộ dạng như muốn đồng quy vu tận với Tô Hiểu.

- Người Ishval sao?

Màu tóc và màu mắt của đối phương khiến Tô Hiểu lập tức đoán ra được đối phương là người Ishval, tuy Ishval cách nơi này không xa, nhưng người Ishval không được phép xuất cảnh.

Trong tay lấp lóe tia sáng, một viên bom luyện kim trung cấp xuất hiện trong tay.

- Quốc… State Alchemist.

Cừu hận trong mắt người trẻ tuổi biến mất không còn tăm hơi, biến thành hoảng sợ.

- Cho ngươi cơ hội nói ra vì sao nơi này lại bạo loạn.

- A, bắt đầu thánh chiến, các ngươi đợi chết…

Bùm!

Bom luyện kim trung cấp nổ tung trước mắt người trẻ tuổi, người trẻ tuổi bị nổ nát tan.

Từ mấy câu này Tô Hiểu có thể nghe ra được, cuộc bạo loạn này có liên quan tới người Ishval.

Đi dạo một vòng trong trấn nhỏ, Tô Hiểu phát hiện người bên trong trấn nhỏ đã không còn nhiều, ngoại trừ một số côn đồ và người Ishval ra, bình dân trong trấn nhỏ chết đã chết, chạy đã chạy.

Quân đội của Amestris là một đám vô tích sự, trưởng quan của bọn họ theo đuổi vĩnh sinh mà vứt bỏ tín ngưỡng, quân đội dưới tay lại càng không thể tả.

Tình huống hiện giờ của Amestris rất đặc biệt, quân đội mạnh mẽ đều ở vị trí biên giới quốc gia, tránh Amestris bị xâm lấn, mà đám quân đoàn yếu ớt thì ở giữa.

Tình huống như vậy dẫn đến quyền lợi bị phân hóa, những tướng lĩnh trấn thủ biên quan tương tự chư hầu, có một số người bắt đầu làm theo ý mình, có quy tắc của chính bọn họ.

Xung quanh quốc gia vững như thành đồng vách sắt, bên trong là một vùng trống vắng, tình cảnh thế này chỉ có thể thấy ở Amestris.

Sau khi tuần tra một lát, Tô Hiểu bắt đầu dùng Hiền Giả Chi Thạch chế tạo bom luyện kim đặc cấp, hắn bố trí bom luyện kim ở các nơi trong trấn nhỏ.

Thánh chiến của người Ishval là gì hắn không muốn biết, cũng không có hứng thú biết.

Rời khỏi trấn nhỏ, sau khi duy trì khoảng cách an toàn, Tô Hiểu làm nổ bom luyện kim.

Bùm, bùm, bùm…

Tiếng nổ vang rền truyền từ trong trấn nhỏ tới, cả trấn nhỏ chậm rãi nát vụn, ánh lửa bao phủ cả trấn nhỏ.

Nơi này đã không có bình dân, Tô Hiểu lựa chọn nổ hủy nơi này, đây là phương pháp nhanh nhất.

Mà làm như vậy, hắn có thể tranh thủ được hai ba ngày tự do hành động, trong vòng hai đến ba ngày, ở đây sẽ xảy ra chuyện lớn gì, hắn cũng không lọt vào hoài nghi.

Cưỡi Bố Bố, Bố Bố mở xung phong hết tốc lực (chủ động).

Năng lực 1: Xung phong hết tốc lực (chủ động): Sau khi mở năng lực này tốc độ di chuyển của Bố Bố sẽ tăng 150%, mỗi phút tiêu hao 12 điểm giá trị pháp lực, có thể chở được vật nặng.

Tô Hiểu lấy bản đồ và la bàn ra, Bố Bố chạy băng băng hết tốc lực, tốc độ còn nhanh hơn xe lửa, hắn muốn tới một nơi, nếu hắn đoán không sai, có hai người nhân tạo ở chỗ đó.

Bốn tiếng sau, Bố Bố có chút mệt mỏi nằm trên đất, nó luôn chạy băng băng hết tốc lực, giá trị pháp lực tiêu hao hết từ lâu.

- Đi thôi.

Tô Hiểu đổi thành đi bộ, chỗ cần đến đã ở ngay trước mắt.

Bố Bố nghẹn ngào hai tiếng, nhìn Tô Hiểu với vẻ tội nghiệp, giống như muốn nói: “Không có mười khúc xương, hôm nay bản gâu sẽ không đứng dậy.

Bố Bố mở khóa kỹ năng mới là “Đụng vào gốm sứ”, vẻ mặt Tô Hiểu đen lại. Một mình đi về phía trước.

Hắn hiểu rất rõ tính cách của Bố Bố, trong vòng năm giây nhất định sẽ đuổi theo.

Bố Bố nằm trên đất, nhìn Tô Hiểu đi xa, sau khi Tô Hiểu đi mười mấy mét, Bố Bố đứng dậy hùng hục đuổi theo, không có một chút dáng vẻ là hết sức, kỹ thuật diễn của Bố Bố rất cao siêu.

Phía trước là một thành phố giáp sa mạc, tên là Liore, ở phía đông của Amestris, nếu như lại đi về phía đông, chính là đại sa mạc mênh mông vô bờ, xuyên qua sa mạc là một quốc gia khổng lồ mà cường thịnh.

Có thể nói Amestris cường địch vờn quanh, có thể sống qua loa như bây giờ, là vì liên quan tới The Little One Inside the Flask.

Quân vương của những đại quốc xung quanh đều biết đến sự tồn tại của The Little One Inside the Flsak, tuy mỗi quốc gia đều có cường giả, nhưng giá phải trả khi xâm chiếm Amestris cao hơn tiền lời nhiều.

Amestris có thể cường thịnh như hiện giờ, là cùng một nhịp thở với The Little One Inside the Flask, bên ngoài luyện kim thuật là mượn sức mạnh của vỏ trái đất, nhưng thực tế không phải như vậy.

Bên trong còn có trạm chung chuyển, đó chính là The Little One Inside the Flask, mất đi trạm chung chuyển The Little One Inside the Flask này, sử dụng luyện kim thuật sẽ rườm rà hơn nhiều.

Thành phố Liore là thành phố trong luyện kim trận cỡ lớn, cho nên nơi này xảy ra bạo loạn, sẽ không có ai ngăn cản.

Lúc này Liore đã bị tà giáo khống chế, một luyện kim thuật sư nắm giữ Hiền Giả Chi Thạch giả mạo thần tông đồ, đầu độc bình dân ở đây, đương nhiên chuyện này được người nhân tạo ngầm chống lưng.

Trước khi Tô Hiểu tiến vào Liore, thì lấy một mặt nạ từ trong không gian dự trữ ra, cũng thay đổi quần áo, bảo Bố Bố ẩn nấp bên ngoài thành phố.

Đi vào trong thành trấn, ngón tay Tô Hiểu điểm lên đất, cảm nhận tinh tế.

Hơi thở của người nhân tạo như ánh nến trong đêm tối, điềm xấu, cảm giác không khỏe rất mãnh liệt.

Một dòng khí tức được Tô Hiểu cảm nhận được, hắn bước nhanh về phía dòng khí tức đó.



Bên trong một giáo đường, một mỹ nữ có mái tóc dài màu đen, mặc váy dài màu đen ngồi bên trong.

Tô Hiểu đi vào trong giáo đường, mỹ nữ kia thấy Tô Hiểu thì lộ ra nụ cười, đôi môi đỏ vô cùng gợi cảm.

Dưới vị trí hai bên xương quai xanh của mỹ nữ, có một bộ đồ án Ouroboros màu đỏ, đây là đánh dấu của người nhân tạo.

Người nhân tạo Lust (Sắc dục).

- Đã bao lâu rồi không ai dám biểu lộ sát ý với ta, nói tên của ngươi ra, thuận tiện để lại di ngôn đi.

Lust lười biếng dựa vào ghế dài, tư thế rất quyến rũ.

Phụt, tiếng dây kim loại co rút truyền tới.

Xì xì, một cái tay trắng nõn của Lust bay lên.

Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay Tô Hiểu, trong chớp mắt Thanh Cương Ảnh mở ra trạng thái tốt nhất.

- Năng lực hồi phục của ngươi rất mạnh, không biết giết ngươi mấy lần sẽ chết, giết mười lần thử trước xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận