Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 785: Cuộc Họp

Trên đỉnh cứ điểm quan trọng Kurotsuchi, trong căn phòng do một đống đá đen xây thành.

Diện tích nhà đá khoảng chừng hơn trăm mét vuông, một cái bàn đá hình tròn được đặt ở giữa, chính giữa bàn đá có một đống lửa, ánh lửa chiếu rọi nhà đá sáng lờ mờ.

Lúc này trong nhà đá tràn ngập thú nhân, người lùn, địa tinh, còn có mấy tên Cự Ma tộc, những người này đứng hoặc ngồi, nói ầm ĩ, người lùn tính tình nóng nảy thỉnh thoảng gào thét, thú nhân cũng không cam lòng yếu thế, kéo cao giọng gào thét gì đó, đây chính là cuộc họp bên phía bộ lạc.

Rầm, rầm, rầm!

Một tên cự ma cao khoảng bốn mét đánh bàn đá, muốn người lùn và thú nhân dừng cãi vã.

Xung quanh bàn đá ngồi mấy tên thủ lĩnh của chiến khu Kurotsuchi, lần lượt là một tên người đầu trâu cường tráng, vương người lùn, một tên nhà phát minh địa tinh, cùng với cự ma vừa mới vỗ bàn, đây là một tên cự ma Băng Sương, trong cự ma hiếm thấy có người làm phép.

Bốn quan chỉ huy tối cao của cứ điểm quan trọng Kurotsuchi, giữa bọn họ không phân chia cấp trên cấp dưới, nếu như có lựa chọn quan trọng, cần mở cuộc họp trao đổi.

Phía sau bốn người này, còn có mỗi tộc nhân của bọn họ, có thể đi vào nhà đá này, đều là cấp cao của bộ lạc.

Theo cự ma Băng Sương đập bàn đá, bên trong nhà đá yên tĩnh không ít.

- Im lặng!

Cự ma Băng Sương đã giận không nhịn nổi, dưới cái nhìn của lão ta, bên trong nhà đá ngoại trừ Cự Ma tộc ra, những người khác đều sợ hãi.

“Hừ.”

Vương người lùn bên ghế hừ lạnh một tiếng, ý nghĩ của lão ta cũng tương đồng, ngoại trừ người lùn ra, những chủng tộc khác trong nhà đá đều là rác rưởi.

- Chúng ta phải đoàn kết, không đủ đoàn kết, là nguyên nhân chủ yếu khiến chúng ta không thể chiến thắng đế quốc rác rưởi.

Thủ lĩnh của Thú Nhân tộc trong chiến khu Kurotsuchi, người đầu trâu Armstrong thở dài, tuy tướng mạo lão ta thô kệch, nhưng tính khí tốt nhất trong bốn người ở đây.

- Đúng vậy, phải đoàn kết.

Giọng nói lanh lảnh truyền đến, nhà phát minh địa tinh đội vương miện màu vàng, mười ngón tay đeo hai mươi mấy chiếc nhẫn mở miệng, những chiếc nhẫn này không phải là trang sức, toàn bộ bản lĩnh của lão ta nằm ở trên.

Địa Tinh tộc thuộc cỏ đầu tường, chúng nó sẽ không chủ động đề nghị, chỗ nào nhiều người, bọn họ sẽ đứng về phía đó.

- Quân đế quốc sắp đánh tới, tiếng la đó các vị cũng nghe thấy được, trong trận chiến lúc trước, Thú Nhân tộc tử thương nặng nề, bởi vậy trận chiến này không thể lại do Thú Nhân tộc đánh trận đầu.

Cự ma Băng Sương gật đầu nói với người đầu trâu Armstrong, trong lòng Armstrong nóng lên, im lặng ghi nhớ phần tình nghĩa của cự ma Băng Sương.

- Bọn họ không đánh trận đầu? Vậy ai ra trận đầu? Người lùn sao? Số lượng của bọn họ nhiều.

Nhà phát minh địa tinh phát hiện tình hình không đúng, nhanh chóng đẩy sang cho Ải Nhân tộc.

- Thối lắm! Nếu người lùn bọn ta xuất hiện tử thương quy mô lớn, các ngươi cầm gậy đánh trận sao?

Vương người lùn tính khí nóng nảy đập bàn trừng mắt.

- Các ngươi không lên, địa tinh bọn ta lên à...

- Ý kiến hay.

- Không sai.

- Ta đồng ý với ý kiến này.

Nhà phát minh địa tinh còn chưa nói hết, ba vị khác đều nhìn về phía nó, tác phong của Địa Tinh tộc thực sự quá khiến người ta hận, trong chiến dịch từ xưa tới nay, chúng nó đều trốn ở hậu phương.

- Không thể.

Nhà phát minh địa tinh kiên quyết từ chối, dùng Thú Nhân tộc làm con tốt thí mạng, hầu như trở thành truyền thống.

- Kẻ địch sắp đánh tới, chúng ta ngay cả tiên phong đều chưa chọn được, haizz.

Cự ma Băng Sương thở dài một hơi, đây chính là vì sao số lượng quân bộ lạc gấp ba trở lên quân đế quốc, nhưng vẫn sinh tồn ở biên giới đại lục.

Chuyện này cũng là chuyện không có cách giải quyết, mỗi chủng tộc phía bộ lạc vốn có mâu thuẫn, chính vì áp lực bên đế quốc và hoàn cảnh sinh tồn gay go mới liên minh, không có cách nào chọn ra một đại thủ lĩnh, trừ phi đại thủ lĩnh kia có hỗn huyết bốn tộc, lúc này mới có một khả năng nhỏ nhoi.

Hơn nữa vương tộc các bộ lạc rất khó liên hôn, tưởng tượng một chút, một tên địa tinh giống cái gả cho một tên cự ma, cảnh tượng động phòng hoa chúc sẽ thế nào, một bước đến dạ dày cũng không nói ngoa, đó không phải là liên hôn, đó là mưu sát, còn những chủng tộc khác kết hợp với giống cái cự ma, như vậy cũng không được, cự ma giống cái không thể sinh hạ đời sau khác tộc, đây là kết luận trải qua vô số lần thí nghiệm.

Thú nhân, địa tinh, người lùn, trong ba tộc này đều có tình huống liên hôn, cũng sản xuất đời sau không tệ, nhưng bên cự ma luôn không thể công phá cửa ải khó khăn.

Huống hồ cho dù có hỗn huyết bốn tộc được sinh ra, sau đó phiền phức cũng không ngừng, bởi vậy, phía bộ lạc trực tiếp lấy chế độ đại nghị.

Chỗ tốt của chế độ đại nghị là khiến mâu thuẫn giữa các tộc giảm nhỏ, trong tay các tộc đều có quyền, chỗ hỏng là lựa chọn một chuyện quá phiền phức, ví dụ như hiện giờ phòng ngự cứ điểm quan trọng Kurotsuchi do tộc nào xung phong.

- Thế cuộc gấp gáp, Cự Ma tộc bọn ta đảm nhiệm tiên phong đi.

- Không được.

Nhà phát minh địa tinh là người phản đối đầu tiên.

- Băng Sương, ngươi muốn bộ tộc diệt chủng à?

Vương người lùn thu hồi tính tình nóng nảy, năng lực sinh dục của Cự Ma tộc vốn không mạnh, nếu như Cự Ma tộc xuất hiện lượng lớn tử thương, bộ lạc sẽ bị đả kích nghiêm trọng.

- Không có những biện pháp khác...

- Thú nhân bọn ta đảm nhiệm tiên phong.

Người đầu trâu Armstrong đứng dậy, bóng dáng có chút hiu quạnh, lão ta nhìn ba người ở đây.

- Các đồng bào, khi nào chúng ta đoàn kết chính là ngày đế quốc rác rưởi diệt vong, trước đó, chúng ta chỉ có thể làm rùa đen rụt cổ ở núi Yến Song.

Armstrong đứng dậy đi ra ngoài, lão ta đẩy cửa phòng ra, cúi đầu kéo cửa ra khỏi nhà đá, ba thủ lĩnh còn lại trong nhà đá không nói nữa.

Mới ra khỏi nhà đá, Armstrong lập tức cảm thấy mặt đất cứ điểm hơi rung lên.

Rầm, rầm, rầm...

Mấy trăm ngàn người hành quân khiến mặt đất hơi rung động.

- Nhanh như vậy đã đến, không hổ là Huyết Sư Carlos ở chốt hiểm vùng biên cương.

Armstrong đi tới biên giới tường thành nhìn xuống dưới, mượn ánh trăng, lão ta nhìn thấy đại quân cách nửa kilomet.

Phía trước đại quân, một người đàn ông cưỡi chiến mã, mặc áo giáp màu đỏ khiến Armstrong chú ý.

- Đó là... Carlos?

Armstrong có chút không dám tin tưởng hơi lắc đầu, đôi mắt trợn to, trải qua mười mấy giây xác nhận, lão ta có thể chắc chắn đó chính là Carlos.

- Tên này điên rồi sao...

Armstrong bắt đầu cảm thấy chẳng lành, rất không ổn, lão ta xoay người chạy vào trong nhà đá, va cánh cửa đá ra một mảnh.

Rầm một tiếng trầm đục, Armstrong xông vào nhà đá, ba tên thủ lĩnh ở trong nhà đá sửng sốt.

- Armstrong, ngươi đây là...

Cự ma Băng Sương nhận ra sắc mặt Armstrong không được tốt.

- Quân đế quốc đã đánh tới.

Gương mặt Armstrong nhăn lại.

“Xì.”

Nhà phát minh địa tinh xì cười, nó đang cười dáng vẻ chật vật của Armstrong lúc này, không phải chỉ là quân đế quốc đột kích sao, chuyện như vậy nó đã quen.

- Huyết Sư biên cương Carlos dẫn đầu.

- Cái gì?

Ba vị thủ lĩnh cùng đứng dậy.

- Chuyện này không ổn thật.

- Đầu óc của Carlos bị nước vào sao, nếu như hắn ta chết đi...

- Chó má, Huyết Sư Carlos tự mình dẫn đầu xung phong, một khi khai chiến, khí thế của binh sĩ đế quốc sẽ sục sôi tới mức độ nào?

Bốn vị thủ lĩnh phía bộ lạc đều ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.

- Băng Sương, chúng ta tìm cơ hội loại bỏ hắn ta đi.

Trong mũi trâu của Armstrong phun ra khí trắng.

- Được.

Cự ma Băng Sương đứng dậy, trong Thú Nhân tộc và Cự Ma tộc, chỉ có cường giả mới có thể đảm nhiệm thủ lĩnh, cưởng giả chính là vương tộc, vương tộc trong hai tộc này không phải huyết mạch tương truyền, mà là người có tài chiếm được.

- Thêm ta nữa, thực lực của Carlos mọi người đều biết rõ, huống hồ công chúa Tinh Linh Ám Dạ nhất định gần hắn ta, có người nói hai người có một chân.

Vương người lùn cười mỉa một tiếng.

- Không được, ngươi rời đi, phòng ngự cứ điểm quan trọng Kurotsuchi do ai chỉ huy.

Armstrong kiên quyết từ chối.

- Lẽ nào ta để trang trí? Có lúc đầu óc có tác dụng hơn cơ bắp, nếu như công chúa Tinh Linh Ám Dạ thực sự gần Carlos, vậy hắn ta chết chắc.

Nhà phát minh địa tinh cười gian một tiếng, giống như đã nắm chắc phần thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận