Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 935: Thế yếu

Ban ngày thứ hai nhanh chóng kết thúc, hiện giờ xuất hiện ba đối tượng hoài nghi trọng điểm, Bì Bàn, kính mắt, miêu nữ.

Tô Hiểu từng suy nghĩ giao đấu với ba người, để bức Alice ra, nhưng phương pháp này không tính là thực dụng, giữa tám người không tồn tại tin tưởng lẫn nhau.

Một khi Tô Hiểu tập kích một trong ba người, hai người còn lại sẽ không ngồi yên không để ý tới. Hơn nữa Alice có thể lựa chọn không để lộ thân phận, phải biết rằng, muốn kết thúc trò chơi chỉ có một phương pháp, chính là chỉ ra ai là phân thân Alice, không phải giết chết phân thân Alice. Nếu không thể chỉ ra ai là phân thân Alice, cho dù giết chết phân thân của nàng cũng vô dụng, trừ phi có thể giết chết vào đêm đen, như vậy Alice không thể lộ diện vào ban ngày, chỉ cần nghi vấn người không lộ diện vào ban ngày là được.

Vào ban ngày thì khác, nếu phân thân Alice lựa chọn luôn ẩn nấp, cho dù Tô Hiểu giết chết Alice trạng thái ngụy trang, trò chơi cũng không kết thúc, trái lại càng phiền phức hơn. Nếu như giết nhầm, còn có thể mất đi một cơ hội nghi vấn, mỗi người đều chỉ có một lần quyền nghi vấn, người chết đi thì không thể sử dụng quyền nghi vấn, đây là chuyện rất rõ ràng. Khiến người ta đau đầu chính là, phân thân Alice cũng có quyền nghi vấn.

Bì Bàn, kính mắt, miêu nữ sẽ không vì thành tựu của người khác mà tự mình hi sinh, huống hồ tự mình hi sinh còn có thể có hiệu quả ngược.

Bởi vậy, vào ban ngày giết người không có tác dụng, còn đưa tới hiệu quả ngược, phương pháp kết thúc trò chơi chỉ có một, chính là tìm ra ai mới là phân thân Alice, không còn phương pháp nào khác.

Lúc mới đầu, Tô Hiểu cảm thấy trò chơi này tương tự ma sói, trải qua bước đầu hiểu rõ xong, hắn phát hiện ma sói đơn giản hơn trò chơi này rất nhiều.

Quy tắc trò chơi nghiêng về Alice lập ra, không có công bằng có thể nói, Alice cơ bản sẽ không để lộ sơ hở. Mà bảy ngày trò chơi qua đi, Alice sẽ chiến thắng, đây là điểm yếu lớn nhất của Khế Ước Giả.

Thế yếu của đám Khế Ước Giả thực sự rất lớn, nhưng mà sau đêm đen đầu tiên, loại thế yếu này biến mất, bởi vì Alice lựa chọn tập kích Tô Hiểu, không giết chết được Tô Hiểu, khiến Alice rơi vào thế yếu.

Tô Hiểu không biết chính là, Alice làm như vậy đúng là có ân oán cá nhân, nàng từng suýt bị Diệt Pháp Chi Ảnh treo cổ trên đài hư không.

Tô Hiểu biết rõ hắn không phải là Alice, bởi vậy mục tiêu hoài nghi còn lại, chỉ còn Bì Bàn, kính mắt, miêu nữ, lão đại, lão nhị Quốc Túc.

Trong năm người này, ba người Bì Bàn, kính mắt, miêu nữ khả nghi nhất, mà trong ba người này, Bì Bàn và miêu nữ càng có khả năng là Alice.

Đến ngày mai, Tô Hiểu sẽ lựa chọn nghi vấn một trong hai người là Bì Bàn và miêu nữ. Còn nghe theo đám đông nghi vấn mình, hắn căn bản không dự định làm như thế. Những người khác muốn hoài nghi hắn, cứ việc hoài nghi, chuyện này không liên quan tới hắn. Cuối cùng, tám người có thể bình thản bàn luận ai là Alice, đều vì quy tắc trò chơi đưa đến, thắng lợi mới là then chốt.

Trở về trong phòng, Tô Hiểu đợi đêm đen hàng lâm.

[Đêm đen sắp hàng lâm.]

[3, 2, 1, đêm đen hàng lâm!]

Bên trong căn phòng lại biến thành tối tăm, Bố Bố lười biếng nằm trên giường, nó có thể đoán được tối nay Alice sẽ không đến. Trừ phi Alice không muốn chơi nữa, bằng không tối nay sẽ không tập kích Tô Hiểu.

Trong hành lang đen kịt, một cửa phòng lặng yên không tiếng động mở ra, bên trong cửa phòng có bóng người ra ngoài, bước chân của bóng người lặng yên không tiếng động. Khi tiến lên cơ thể xuất hiện thay đổi, biến thành phân thân Alice được khói đen bao bọc.

Phân thân Alice không vội vã lựa chọn gian phòng, nàng đi xuống cầu thang trước tiên, ngồi trên ghế salon, ngửa đầu nhìn gian phòng từ 1 tới 8.

- Trong lúc nhất thời không làm gì được hắn, có thứ kia che chở, ngoại trừ thủ đoạn chính quy trong trò chơi, không thể dùng phương pháp khác giết hắn, cũng không thể phá hoại quy tắc trò chơi.

Phân thân Alice thở dài, bỏ đi ý nghĩ tập kích Tô Hiểu lần nữa.

- Tới lúc hưởng thụ trò chơi, cô nhóc kia rất thông minh, Alice thích nhất loại người chơi này, đặc biệt là lúc biểu cảm của cô nhóc kia suy sụp…

Alice đứng dậy, nhấc chân tiến về phòng số 1.



Tô Hiểu ngồi khoanh chân trong phòng, hắn đang lắng nghe âm thanh giày cao gót giẫm lên mặt đất, đột nhiên tiếng la truyền tới.

- Ya… Yamete!

Tiếng kêu to truyền từ phòng bên cạnh tới, đôi mắt Tô Hiểu mở to.

- Đợi đã, ngươi muốn làm gì, ô…

Âm thanh trong phòng số 1 bên cạnh biến mất.

- Ngộ hại sao, ngoài dự đoán của mọi người, Alice lại đi tập kích nàng.

Hành động của Alice khiến Tô Hiểu cảm thấy khó hiểu, dựa theo tình huống thông thường, đối phương sẽ không tập kích tiểu loli trinh thám. Nguyên nhân chỉ có một, chính là Alice không phải vì thắng, nàng chỉ đang hưởng thụ trò chơi này. Nghĩ như vậy, năng lực trinh thám của tiểu loli trinh thám, không thể nghi ngờ sẽ tăng cao tính thú vị của trò chơi.

Theo Tô Hiểu, rất có khả năng tiểu loli trinh thám sẽ sống tới cuối, bây giờ nhìn lại, cũng không phải như thế.

Âm thanh sát vách biến mất xong, xung quanh vô cùng yên tĩnh, loại yên tĩnh này kéo dài hai tiếng.

[Nhắc nhở: Ban ngày thứ ba bắt đầu.]

[Nhắc nhở: Tin tức người may mắn qua cửa cung cấp đã đặt ở trong đại sảnh.]

[Nhắc nhở: Tối hôm qua người chơi số 5 tử vong (miêu nữ).]

[Nhắc nhở: Tối hôm qua người chơi số 3 làm trái với quy tắc trò chơi (Bì Bàn), ban ngày thứ ba không thể rời khỏi gian phòng tương ứng.]

[Nhắc nhở: Tối hôm qua người chơi số 4 làm trái quy tắc trò chơi (người đàn ông đeo kính gọng vàng), ban ngày thứ ba không thể rời khỏi gian phòng tương ứng.]

[Nhắc nhở: Tối hôm qua người chơi số 6 làm trái với quy tắc trò chơi (lão đại Quốc Túc), ban ngày thứ ba không thể rời khỏi gian phòng tương ứng.]

[Nhắc nhở: Tối hôm qua người chơi số 7 làm trái với quy tắc trò chơi (lão nhị Quốc Túc), ban ngày thứ ba không thể rời khỏi gian phòng tương ứng.]



Nhận được liên tục nhắc nhở, đồng tử của Tô Hiểu co rút nhanh. Miêu nữ đã chết, Bì Bàn, gã đeo kính, lão đại, lão nhị Quốc Túc đều vì làm trái quy tắc trò chơi, ban ngày thứ ba chỉ có thể ở yên trong phòng.

Chỉ một buổi tối, thế cuộc từ ưu thế biến thành đại thế yếu. Hiện giờ có thể tự do hành động, còn sót lại Tô Hiểu, tiểu loli trinh thám, lão tam Quốc Túc. Tiểu loli trinh thám bị tập kích mà chưa chết, khiến người ta có chút bất ngờ.

Con mẹ nó lão tam Quốc Túc thì thực sự không có tác dụng lớn trong trò chơi, nói cách khác, có thể bắt được Alice chỉ còn Tô Hiểu và tiểu loli trinh thám.

Thế cuộc xuất hiện nghịch chuyển lớn, Alice vốn ở thế yếu, chỉ dùng một buổi tối biến thành đại ưu thế. Còn Bì Bàn, gã đeo kính, lão đại, lão nhị Quốc Túc làm trái quy tắc thế nào, không cần nghĩ cũng biết, nhất định là phân thân Alice đưa đến.

Không phải là không có tin tức tốt, người chơi may mắn kia đã cung cấp chút tin tức, những tin tức đó rất quan trọng.

Theo Tô Hiểu, cảnh ngộ của Khế Ước Giả kia căn bản không tính may mắn, đối phương không thể trực tiếp tham gia trò chơi, sống chết dựa vào biểu hiện của bảy người kia, đây căn bản không phải may mắn, mà là xui xẻo.

Tô Hiểu đi ra khỏi phòng, vừa vặn gặp phải lão tam Quốc Túc. Hai người không mở miệng, chỉ xuống lầu ngồi trên ghế salon.

Có thể tự do hoạt động chỉ còn ba người, quyền nghi vấn chỉ còn mình Tô Hiểu. Không phải Alice cố ý để lại Tô Hiểu, khiến trò chơi có chút khó khăn. Mà trải qua giao đấu vào đêm đầu tiên, phân thân của Alice biết rõ nàng không làm gì được Tô Hiểu, đây cũng là nguyên nhân tối hôm qua nàng không đi tìm Tô Hiểu.

Tô Hiểu có thể giữ lại quyền nghi vấn này không phải vì hắn may mắn, mà vì hắn đủ mạnh. Điều này khiến hắn nhớ tới dòng chữ máu trên trần nhà nhìn thấy lúc trước, nội dung là: “Ở ngày thứ ba, thực lực mới là đạo lý quyết định, phân thân Alice không phải không thể đối kháng”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận