Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 698: Đầu Tư

- Cha sứ, ta đã ở đây sám hối với ngươi 23 phút 51 giây, dựa theo tình huống bình thường, thời gian sám hối ngắn nhất là 30 phút, cho nên trong vòng 30 phút sẽ không có ai phát hiện tình huống ở đây, ngay 10 giây trước, nữ tu sĩ trong giáo đường đã rời đi, nói cách khác trong giáo đường chỉ còn hai chúng ta, vậy thì thuận tiện hơn nhiều, ta hỏi, ngươi đáp.

Tô Hiểu điều khiển giới đoạn tuyến quấn quanh cổ lão cha sứ, cảm nhận được sắc bén của giới đoạn tuyến, lão cha sứ nuốt nước bọt.

- Ryuudou Temple, ngươi chắc chắn chứ?

Lão cha sứ ném nửa chiếc điện thoại còn sót lại trong tay xuống, giống như quyết tâm, lão ta đã phát hiện Tô Hiểu không phải người thường.

- Hả? Nơi đó có gì khác biệt sao?

- Nếu là trước đây, nơi đó chỉ là di tích cổ nổi tiếng, nhưng bây giờ, đó là nơi được canh phòng nghiêm ngặt, đừng nói là nhân loại, ngay cả Anh Linh tiến vào đó sẽ một đi không trở về.

Lão cha sứ thở dài, lão ta tỉnh táo lại, gõ lên tấm ván gỗ bên cạnh.

- Người trẻ tuổi, cho ta một điếu thuốc.

Yêu cầu của lão cha sứ khiến Tô Hiểu cảm thấy bất ngờ, nhưng hắn vẫn đưa một điếu, cách tấm ván gỗ, hắn đốt giúp điếu thuốc kia.

Tìm tới Kotomine, Tô Hiểu không lập tức dùng thủ đoạn vũ lực, mà khống chế sau khi đối phương lấy điện thoại ra, sở dĩ lựa chọn như vậy, là vì độ khó của nhiệm vụ thức tỉnh thiên phú hiện giờ.

Với độ khó của thế giới Chén Thánh, nhiệm vụ Lv. 3 rất có khả năng không liên quan tới chiến đấu, đừng cho rằng nhiệm vụ đơn giản thì có thể dùng thủ đoạn bạo lực hoàn thành, luôn sử dụng thủ đoạn bạo lực, chỉ khiến độ khó của nhiệm vụ tăng lên.

Lão cha sứ hít sâu một hơi thuốc, lão ta đã cai thuốc nhiều năm.

- Ta có thể nói cho ngươi biết phương pháp tiến vào Ryuudou Temple, có thể nói, ngoại trừ ta ra, bây giờ không quá 10 người biết phương pháp tiến vào đó, nhưng sau khi tiến vào đó, ngươi phải làm một chuyện giúp ta.

- Chuyện gì?

- Nếu như, ta nói nếu như, ngươi có thể còn sống rời khỏi đó, giúp ta mở “kết giới trục xuất linh thể” ở nơi đó, mở kết giới đó từ bên trong không khó.

Lão cha sứ thử đụng vào giới đoạn tuyến trên cổ, thứ này khiến lão ta cảm thấy không thoải mái, Tô Hiểu liền thu hồi giới đoạn tuyến.

- Có thể.

Tô Hiểu vừa dứt lời, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện.

[Liệp Sát Giả đã tiếp xúc với một trong những người nắm giữ “chìa khóa” của Ryuudou Temple: Cha sứ Kotomine Risei, có tổng cộng 8 người nắm giữ “chìa khóa”.]

[Nhắc nhở: Cha sứ Kotomine chuyển thành người trung lập, độ thiện cảm cố định đạt tới thân mật, lúc này không thể tiến hành các loại thủ đoạn như tấn công, uy hiếp, vơ vét đối với lão cha sứ, lão cha sứ cũng không thể sử dụng một số thủ đoạn như lừa dối, uy hiếp, tấn công Liệp Sát Giả.]

[Nhắc nhở: Địa điểm ẩn giấu Ryuudou Temple đã kích hoạt, bên trong Ryuudou Temple rất nguy hiểm, mong Liệp Sát Giả cẩn thận.]

[Nhắc nhở: Kotomine Risei là nhân viên rất quan trọng của Ryuudou Temple.]

Nhận được liên tục nhắc nhở, Tô Hiểu gật đầu, tương tự với suy đoán của hắn, nhiệm vụ độ khó thấp có phương pháp hoàn thành riêng, nhưng vận may của hắn không tệ, trực tiếp tìm được người liên quan tới Ryuudou Temple, nhưng cũng không phải dựa vào vận khí, tuy suy luận lúc trước của hắn kém sự thực một chút, nhưng không kém quá nhiều.

- Không biết xưng hô với các hạ thế nào?

Lão cha sứ giống như đã thả lỏng cảnh giác, giọng điệu khôi phục lại bình thường.

- Xưng hô của ta... Có quan trọng không?

- Đúng vậy, không quan trọng, chỉ cần ngươi dám tiến vào Ryuudou Temple trong thời gian này, như vậy chúng ta không tồn tại quan hệ thù địch.

- Vì sao?

- Đến nơi đó ngươi sẽ rõ, nhớ kỹ một điểm, ở trong Ryuudou Temple đừng nên tin bất cứ người nào, bất kể người nào, người ở đó đầu óc không bình thường, tín ngưỡng của bọn họ không giống ta, không, đó không thể gọi là tín ngưỡng.

Lão cha sứ híp mắt, giữa ngón tay có khói xanh lượn lờ.

- Ta vốn muốn khuyển tử tới đó, loại bỏ một số thứ ở đấy, nhưng ta già rồi mới có mụn con, ích kỷ hay không nỡ cũng được, ta không muốn khuyển tử bước vào nơi đó một bước trong giai đoạn này, nơi đó là “địa ngục”.

Nhắc tới con trai mình, trong lúc lơ đãng lão cha sứ ngồi thẳng lại, lão ta rất hài lòng về con trai mình.

- Rốt cuộc nơi đó có thứ gì?

Tô Hiểu ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, thái độ của Kotomine Risei thay đổi, thậm chí bắt đầu bày ra thiện ý, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt.

Chuyện này chỉ có thể nói rõ một chuyện, đó chính là lão cha sứ cũng muốn tới Ryuudou Temple, nhưng lão ta không dám, cuối cùng bây giờ xuất hiện người không sợ chết, đương nhiên là lão cha sứ rất nhiệt liệt hoan nghênh, còn thiếu nước đốt pháo ăn mừng, cho dù đối phương mới tiến vào Ryuudou Temple sẽ chết, nhưng chuyện này không tổn thất gì đối với lão ta.

- Có chuyện ta muốn xác nhận, năng lực của ngươi thế nào? Đặc biệt là phương diện vũ lực.

Có lẽ lão cha sứ hơi bận tâm chuyện Tô Hiểu mới tiến vào Ryuudou Temple sẽ bị giết chết.

- Ừm, cũng tạm.

Tô Hiểu tay không nắm tấm ván gỗ bên cạnh, rắc một tiếng, tấm ván gỗ ngăn cách giữa hắn và lão cha sứ vỡ nát, đây là nắm giữ lực lượng cấp độ sâu.

Nhìn Tô Hiểu bóp nát tấm ván gỗ dễ dàng như vậy, lão cha sứ lộ ra vẻ mặt trầm ngâm, lão ta đang suy nghĩ, có nên “đầu tư” trên người Tô Hiểu không?

Trải qua một phen đấu tranh, lão cha sứ quyết định, vất vả lắm mới có một tên không sợ chết tới, lão ta nhất định phải đầu tư.

- Đi theo ta.

Lão cha sứ đẩy cửa phòng xưng tội, đi sâu về phía giáo đường, Tô Hiểu theo sau đối phương.

Thực ra không chỉ tìm lão cha sứ có thể có loại đãi ngộ này, chỉ cần Tô Hiểu tìm bất cứ người nắm giữ “chìa khóa” của Ryuudou Temple, đối phương đều có phản ứng này.

Trong những người này vốn có trụ trì của Ryuudou Temple, cấp cao của hiệp hội Ma Thuật, phó hội trưởng của hiệp hội Ma Thuật, lão đại của thành phố Fuyuki.

Trước khi bắt đầu cuộc chiến Chén Thánh một tháng, Ryuudou Temple thành vật hi sinh giữa các thế lực lớn đàm phán, lấy an nguy của thành phố + dừng bắt giết người bình thường làm thẻ jeton, một đám “người điên” đạt được nơi đó, thời hạn tới kết thúc cuộc chiến Chén Thánh lần thứ tư.

Trong thời gian này, ngoại trừ đám “người điên” kia ra, bất cứ người nào dám bước vào Ryuudou Temple đều giết không tha.

Tô Hiểu theo sau lão cha sứ đi tới trước một mặt tường ở sâu trong giáo đường.

Ánh mắt lão cha sứ nhìn bốn phía, giống như sợ người khác thấy hành động kế tiếp của lão ta.

- Yên tâm, xung quanh không có vật sống.

Tô Hiểu ra hiệu cho lão cha sứ có thể tiếp tục, nhưng lão cha sứ không hiểu rõ về Tô Hiểu, cho nên sau khi chắc chắn bốn bề vắng lặng, lão ta cầm lấy thập tự giá lồi ra trên quyển kinh thánh, nhắm ngay chỗ rãnh vách tường.

Thập tự giá trên kinh thánh và rãnh phù hợp một cách hoàn mỹ.

Rắc một tiếng, cơ quan bên trong vách tường được kích hoạt, Tô Hiểu nhìn chằm chằm vách tường trước mặt, đây là một cửa ngầm.

Két...

Dưới chân Tô Hiểu đột nhiên trống không, phiến đá dưới chân mở ra, hắn đang rơi xuống dưới, chỉ trong chớp mắt, ánh mắt hắn sắc bén hơn, nhìn về phía lão cha sứ.

Lúc Tô Hiểu phát hiện lão cha sứ cũng rơi xuống, hắn thở phào nhẹ nhõm.

Bị Tô Hiểu nhìn chằm chằm, cảm giác của lão cha sứ chỉ có thể dùng tóc gáy dựng đứng để hình dung.

Sau khi rơi xuống mấy mét, Tô Hiểu có cảm giác thế rơi xuống chậm lại, có một loại năng lượng vô hình đang nâng hắn lên.

Vững vàng rơi xuống đất, hai phiến đá ở phía trên khóa kín lại, phía trước xuất hiện một con đường không biết đi về đâu.

Một con đường đá xuất hiện, phỏng đoán bước đầu con đường này được xây dựng hơn trăm năm, bởi vì lòng đất ẩm ướt, cộng thêm không thông thoáng lắm, trên tảng đá phủ kín rêu xanh.

- Ta dẫn ngươi đi cầm “chìa khóa”, còn có vật phẩm cần thiết khi tiến vào Ryuudou Temple, đây là mật thất cá nhân của ta, không được ăn cắp.

Lão cha sứ đi vào trong thông đạo, Tô Hiểu do dự một lát lựa chọn đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận