Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 448: Cấm Kỵ

Lorna tìm kiếm chiến trường thông qua ống nhòm, nàng tìm thấy Tô Hiểu rất nhanh.

Tứ chi của Thứ Hạt bay ngang, máu màu xanh lục văng tung tóe.

Một người đàn ông cầm đao đang chém giết trên chiến trường, tuy bản thân đang ở giữa rất nhiều kẻ địch, nhưng vẻ mặt người đàn ông rất hờ hững, tránh thoát tấn công của kẻ địch đồng thời cho kẻ địch một đòn trí mạng.

Trường đao lấp lóe ánh tím giống như có thể chém đứt bất luận vật thể gì, trên thân đao tỏa ra tia sáng đặc biệt Lorna có thể nhìn thấy, đó là tia sáng đặc biệt của cường hóa +7 trở lên.

Bỗng nhiên người đàn ông ở trên chiến trường dừng lại, giống như đang ấp ủ gì đó.

Boong.

Ánh đao xuất hiện! Thứ Hạt tử thương số lượng lớn, Lorna xin thề, nàng chưa từng thấy Khế Ước Giả trảm ra kiếm khí hoặc ánh đao để tấn công.

Lorna ngây người, nàng tự đánh giá một phen, nếu như chiến đấu với người đàn ông kia…

Lorna lắc đầu, tuyệt đối không thể để tình huống đó xảy ra, quyết không thể, bằng không nàng sẽ chết chắc.

- Đây là kẻ địch của chúng ta sao?

Lorna nhìn mấy người xung quanh, biểu cảm trên mặt giống như muốn nói, con mẹ nó mấy người đùa ta à.

- Đúng vậy, đây chính là kẻ địch của chúng ta, lúc trước không mạnh đến mức biến thái như vậy.

Nữ nhân phúc hắc cắn móng tay, nhanh chóng suy nghĩ.

Đường Quả ở bên cạnh mở miệng:

- Đội trưởng, chúng ta thật sự phải đi tìm hắn ta báo thù sao, có thể không báo thù hay không…

Cho dù Đường Quả là thiếu nữ yếu đuối, nhưng nàng vẫn tính là có nội tâm kiên cường, sau khi suýt nữa nhóm mạo hiểm bị diệt, nàng không rời khỏi nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa.

- Không được.

- Không được.

Trăm miệng một lời xuất hiện, là nữ nhân phúc hắc và Phong.

Hắc Bạch sư phụ của Phong bị Mạc Phàm giết chết, thù oán giữa nàng và Mạc Phàm không thể hòa giải, còn nữ nhân phúc hắc, nàng có cân nhắc khác.

Trong nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa, nữ nhân phúc hắc hiểu rõ Tô Hiểu nhất.

Châm chước một phen, nữ nhân phúc hắc mở miệng nói: “

- Lorna, bây giờ ngươi có thể lựa chọn rời khỏi nhóm mạo hiểm.

- Ngươi đang đánh rắm à?

Lorna liếc mắt nhìn nữ nhân phúc hắc một cái, sau đó nhìn về phía Lãnh Nguyệt.

Hồi ức xông lên não, trước đây rất lâu, trong một thế giới Lv. 2, Lorna thương tích khắp người nằm nhoài trên phố, khắp gương mặt đều là máu.

- Đường Quả, ở đây có người bị thương, không phải Khế Ước Giả đối địch, cho nàng sữa.

- Được.

- Lãnh Nguyệt, đừng quan tâm tới nàng ta, vốn không quen biết.

- Sinh tồn không dễ.



Hồi ức đến đây là kết thúc, với thực lực của Lorna cho dù gia nhập nhóm mạo hiểm cỡ lớn cũng được, nếu như không phải vì nguyên nhân đặc biệt, sao nàng sẽ gia nhập nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa chỉ có năm người.

Hai cái tên Lãnh Nguyệt và Đường Quả này nàng tìm đã lâu, hiện giờ Lãnh Nguyệt còn không biết nàng chính là Khế Ước Giả sắp chết kia.

- Vậy coi như ta đánh rắm là được.

Nữ nhân phúc hắc đẩy kính, khóe miệng hiện lên ý cười, lúc trước nàng vẫn không tin tưởng Lorna, bây giờ nhìn lại tạm tin Lorna.

- Chuyện là như vậy, chúng ta quay lại ân oán với người đàn ông dùng đao.

Nữ nhân phúc hắc cầm lấy một cây gậy gỗ, vẽ lên trên đất.

- Đây là nữ vương, Diệp Tử, Hắc Bạch, ba bọn họ dùng quyển trục miễn trừ tiến vào thế giới cấp thấp, thực lực giảm, cuối cùng giao đấu với người đàn ông dùng đao, chết trận.

- Nguyên nhân trong đó chúng ta không cần điều tra rõ ràng, chuyện đó đã không còn ý nghĩa.

Nữ nhân phúc hắc vạch ba điểm trên đất, Phong ở bên cạnh bĩu môi.

- Lúc ở thế giới người khổng lồ, bọn ta cảm nhận được vết máu trên người người đàn ông dùng đao, sau đó bắt đầu chiến đấu, bọn ta không địch lại, một thành viên bình thường đột nhiên phát uy, truyền tống bọn ta đi.

- Lãnh Nguyệt, vẫn không thể tiết lộ thân phận của thành viên bình thường kia sao?

Nữ nhân phúc hắc nhìn về phía Lãnh Nguyệt.

Lãnh Nguyệt lắc đầu.

- Không được. Lúc trước Luân Hồi Nhạc Viên đã cảnh cáo ta, nếu như tiết lộ hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Nữ nhân phúc hắc vẽ loằng ngoằng trên đất.

- Vậy sao, vậy ta hỏi các ngươi một vấn đề, lúc trước vì sao người đàn ông dùng đao tới gần nhóm mạo hiểm chúng ta, phải biết rằng, lúc có nhiệm vụ công phòng hắn ta không tới gần chúng ta, hơn nữa vết máu đoàn đội không phải tình báo cơ mật, lẽ nào hắn ta muốn chủ động giao đấu với chúng ta?

Nữ nhân phúc hắc nhìn mọi người, IQ của nàng là 156, tuy vũ lực không tính là ưu tú, nhưng năng lực suy đoán của nàng rất mạnh.

Nghe xong câu hỏi của nữ nhân phúc hắc, mọi người hơi nghi ngờ.

- Vì sao lúc đó người đàn ông dùng đao tới gần chúng ta sao? Không rõ lắm.

Rõ ràng là IQ của Huyết Mân Côi không cao tới 120, vẫn nằm ở trạng thái mơ màng.

- Có khả năng mục tiêu của người đàn ông dùng đao là thành viên bình thường kia, bằng không hắn ta sẽ không tới gần chúng ta, với tính cách của nữ vương, nhất định sẽ nói tên Bỉ Ngạn Hoa.

- Cho nên biết rõ thân phận của chúng ta, biết có khả năng xuất hiện vết máu, người đàn ông dùng đao vẫn lựa chọn tới gần chúng ta, vậy thì có chút hơi khó tưởng tượng, kết nối với dị thường của thành viên bình thường kia, đúng rồi, là như vậy.

Nữ nhân phúc hắc cắn móng tay nói.

- Ta chỉ suy đoán, có khả năng người đàn ông dùng đao khác với chúng ta, mỗi lần hắn ta tiến vào thế giới diễn sinh đều có nhiệm vụ đặc biệt, ví dụ như giết một số Khế Ước Giả đặc biệt, lúc đó mọi người đều nhìn thấy, năng lực của thành viên bình thường kia rất dị thường, hơn nữa Luân Hồi Nhạc Viên sẽ che giấu nàng, đây là tình huống lúc trước chưa xuất hiện.

- Mỗi lần đều có nhiệm vụ đặc biệt, tăng thực lực nhanh chóng, năng lực mạnh mẽ đối chiến với Khế Ước Giả…

Nữ nhân phúc hắc bắt đầu lải nhải, nàng không chú ý tới, năm đôi mắt đang nhìn nàng với vẻ sợ hãi.

Da đầu Lãnh Nguyệt tê dại, những lời nữ nhân phúc hắc nói đột nhiên biến mất rồi, những lời nữ nhân phúc hắn nói bị Luân Hồi Nhạc Viên che rồi!

- Đừng nói nữa, Tiểu Hắc.

Lãnh Nguyệt gào to một tiếng, nữ nhân phúc hắc sửng sốt.

- Làm sao thế?

- Vừa rồi… Luân Hồi Nhạc Viên đã che lời ngươi nói rồi.

Lúc này nữ nhân phúc hắc mới để ý tới ánh mắt hoảng sợ của mấy người, nhịp tim nàng bắt đầu đập nhanh hơn, loại hoảng sợ và kích thích này khiến nàng kẹp chặt hai chân theo bản năng.

- Xem ra đoán đúng rồi, ô…

Sắc mặt nữ nhân phúc hắc thay đổi.

- Làm sao vậy?

Mấy người ở bên cạnh vội vàng hỏi.

Nữ nhân phúc hắc rủ mí mắt, nàng nghĩ tới điều gì đó, liên quan tới thân phận của Tô Hiểu, có khả năng là thân phận vô cùng đặc biệt, một khi lộ ra ngoài ánh sáng sẽ bị Khế Ước Giả khác bao vây giết.

- Có lẽ chúng ta không cần chủ động đối phó hắn ta.

Nữ nhân phúc hắc cười âm u, nàng nghĩ tới một biện pháp.

- Tiểu Hắc, trên tay ngươi là gì thế?

Đường Quả duỗi tay ra, xoa trên mu bàn tay nữ nhân phúc hắc.

- Làm gì thế?

- Màu lam trên tay ngươi là gì thế?

Nữ nhân phúc hắc nhìn về phía mu bàn tay, nàng nhìn thấy đốm lam xuất hiện trên mu bàn tay, đốm lam nhanh chóng phóng to với tốc độ mắt thường có thể thấy được, giống như muốn hình thành một dấu ấn.

Sắc mặt nữ nhân phúc hắc thay đổi liên tục.

- Tiểu Hắc, ngươi nói phương pháp là gì trước đi?

Nghe câu hỏi của Lãnh Nguyệt, nữ nhân phúc hắc lắc đầu.

- Không có gì, có khả năng ta đã đoán sai.

Vẻ mặt nữ nhân phúc hắc khôi phục như thường, giống như đang cân nhắc thiệt hơn.

- Từ bỏ báo thù đi, suy đoán lúc trước của ta là sai lầm, có một manh mối ta nghĩ mãi không ra, cho nên chúng ta đừng nghĩ tới những suy đoán không thành lập nữa.

Có một số cấm kỵ không thể xúc phạm, cho dù là Tô Hiểu cũng sẽ cố gắng tránh xúc phạm những cấm kỵ đó, nữ nhân phúc hắc đánh bậy đánh bạ xúc phạm cấm kỵ!

Vừa rồi nữ nhân phúc hắc kiên trì muốn báo thù là vì nàng biết rõ, sau khi đánh với Tô Hiểu một trận hai bên đều lấy tử thù, cho dù bên bọn họ không truy cứu cũng không được, không ai mặc kệ một nhóm mạo hiểm sẽ tìm mình báo thù bất cứ lúc nào.



Trên chiến trường, Tô Hiểu lau chùi Trảm Long Thiểm, cuộc chiến giữa thổ dân da đỏ và trùng tộc đã kết thúc, hai bên đều lùi ra một khoảng.

Mấy chục thổ dân da đỏ đứng cách đó không xa, những thổ dân da đỏ này giống như đang đợi ai đó.

Một thổ dân lão niên đi ra, thổ dân lão niên đeo lông chim, những thổ dân khác khom người lùi về sau.

- Cường giả ngoại lai, bộ lạc Asenman hoan nghênh ngươi tới khu vực đất đỏ.

Thổ dân lão niên tươi cười, giống như không có địch ý, còn cầm đồ ăn và nước ngọt trong tay, giống như chuẩn bị đưa đồ ăn này cho Tô Hiểu.

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả biểu hiện anh dũng trên chiến trường nhận được hảo cảm của “bộ lạc Asenman”, độ thiện cảm: Hảo hữu (21/500).]

Trong mắt Tô Hiểu lóe lên ánh sáng kỳ lạ, những thổ dân da đỏ này không giống thổ dân da đỏ gặp lúc trước, hơn nữa thổ dân lão niên này nói ngôn ngữ hắn có thể nghe hiểu.

Chủ đề của thí luyện sinh tồn là sinh tồn, nếu như thăm dò thế giới này dựa trên cơ sở sinh tồn sẽ xảy ra chuyện gì? Đáp án là lợi ích rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận