Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1167: Kỵ sĩ và con cóc

Hư không, tầng nông của Hắc Uyên.

Trên một sa mạc quái thạch màu đen san sát, sát phong cuốn lên mảng lớn hạt cát màu đen thổi qua, một Phệ Cốt Thử chui từ trong tầng hầm ngầm ra bị cuốn vào bên trong.

Sát phong lập tức phá tan bộ lông và làn da của Phệ Cốt Thử, máu thịt của nó bị tróc ra, biến thành xương cốt dính đầy tơ máu màu đỏ.

Rầm một tiếng, xương cốt của Phệ Cốt Thử vỡ vụn, bay xa theo sát phong.

Đùng, đùng, đùng…

Một cự thú trên lưng trên đầu sinh đầy gai xương, dáng vẻ giống tê giác đi trên sát vách màu đó, chiều cao của nó ít nhất mười mấy mét, thân dài trên 30 mét, bốn chân phủ kín hoa văn màu đỏ, mặt ngoài cơ thể bọc từng cốt giáp màu đen.

“Ô…”

Cự thú ngửa đầu gầm nhẹ, dường như đang hô hoán đồng loại.

Bên nham thạch màu đen cách đó không xa, trên đất có một khối màu đen nhô ra, mảnh nhô ra cũng không nổi bật. Nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện, đây là da động vật nào đó trải trên đất, trên da tràn đầy vảy màu đen.

Dưới động đồ vật ẩn giấu bên trong da lân, rất nhanh có một cánh tay trắng nõn vươn ra, trên cánh tay trắng nõn này còn có thể thấy được máu tươi đã khô.

“Ngủ… Khoảng 3 tiếng, đã lâu rồi không ngủ đủ giấc như vậy.”

Một giọng nữ truyền từ trong da lân ra, một lát sau, chủ nhân của giọng nói ngồi dậy. Nàng có mái tóc vàng, tóc vàng hơi xoăn xõa tung ra, còn có một đống tóc ngốc dựng thẳng.

Nhìn dáng vẻ thiếu nữ tóc vàng mới tỉnh ngủ, biểu cảm rất mờ mịt, giống như đang không tiếng động hỏi dò, ta đang ở đâu? Ta là ai? Ta đang làm gì?

Sở dĩ thiếu nữ tóc vàng sẽ như vậy, là vì ba ngày trước nàng gặp cuộc chiến, nàng tình cờ gặp một tên lưu đày đói bụng đến mất đi lý trí. Thiếu nữ không biết đối phương là ai, chủng tộc gì, nàng chỉ có thể từ hình thể của đối phương phán đoán ra là Á Nhân Chủng.

Lúc đó thiếu nữ tóc vàng có hai lựa chọn, một là cầm kiếm giết chết Á Nhân Chủng không có ân oán với nàng, hai là bị đối phương ăn sạch, gặm nhấm chỉ còn đống xương trắng.

Kết quả thiếu nữ tóc vàng chém giết Á Nhân Chủng kia, nhưng nàng bị một đòn nghiêm trọng, bởi vậy khi rời giường mới có tình cảnh này. Hiện giờ nàng đang ở trạng thái mơ hồ, hoàn toàn là di chứng sau khi bị một đòn nghiêm trọng.

Một lát sau, đôi mắt xanh biếc của thiếu nữ khôi phục, nàng thuận tay nắm lấy chuôi kiếm bên cạnh, trực tiếp nhảy khỏi mặt đất.

Hai tay của thiếu nữ cầm kiếm, đè trọng tâm xuống theo bản năng, lúc này đã không giống phong cách chiến đấu trước đây của nàng. Trước đây nàng đều đặt trọng tâm ở bên hông, nhưng sau khi trải qua thực chiến cấp địa ngục, phong cách chiến đấu của thiếu nữ thoáng thay đổi.

“Hóa ra là ngươi.”

Thiếu nữ tóc vàng nhìn thấy con cự thú nhìn chằm chằm nàng xong, thở phào một hơi.

“Ô…”

Cự thú ngửa đầu hí dài, dường như đang chào hỏi với thiếu nữ tóc vàng.

“Ngươi lại thất lạc đồng loại rồi sao?”

“Ô!”

Cho dù cự thú có vẻ hung ác, trên thực tế nó là sinh vật có tính ăn tạp, có thể ăn chay, bình thường không ăn thịt.

“Ba ngày trước, ta nhìn thấy bộ tộc của ngươi ở Tử Linh Cốc, đi theo ta.”

Đôi mắt của tóc vàng nhắm chặt, một lát sau, nàng bất ngờ mở mắt ra.

Lúc này, tình cảnh trong tầm nhìn của thiếu nữ tóc vàng thay đổi, thế giới xung quanh đều trở thành màu xám, trên đất xuất hiện vết chân màu sắc khác nhau. Vết chân màu đỏ là sinh vật vô cùng nguy hiểm để lại, vết chân màu trắng là có thể săn bắn, có thể là sinh vật ăn được, vết chân màu đen là sinh vật không thể đối kháng để lại.

Thiếu nữ tóc vàng cầm kiếm kỵ sĩ trong tay, đi về một phương hướng, cự thú kia đi theo sau nàng.

Thiếu nữ tóc vàng vừa rời đi không lâu, rung động không gian xuất hiện, một con cóc ghẻ màu xanh chui từ trong không gian ra.

Kít một tiếng, cóc ghẻ màu xanh ngồi xổm trên đất, con cóc màu xanh này đội vương miện trên đỉnh đầu, tay phải cầm một cái bút lông chim, tay trái cầm một cái máy tính rất dày.

“Xem ra tiến triển không tệ, tiếp tục thí luyện 107 ngày, nàng sẽ có tư cách trở thành người phán quyết. Nhưng phương diện tính cách còn có chút vấn đề, vẫn vươn tay trợ giúp người nhỏ yếu. Người phán quyết cần công bằng tuyệt đối, có chút không hợp với tinh thần kỵ sĩ của nàng, người cùng tham gia thí luyện đều chết hết, còn sót lại dòng độc đinh phương diện tính cách còn có vấn đề, tức chết ếch.”

Con cóc dùng bút lông chim gãi đầu, nó chuẩn bị làm gì đó. Nếu trong đám quân dự bị người phán quyết không xuất hiện một tên người phán quyết chính thức, nó tuyệt đối không có trái cây ngon để ăn.

“Dường như nàng có quan hệ không tệ với Lulus tộc trong Hắc Uyên, đám tiểu thử nhân ẩn nấp dưới đất đã giúp nàng nhiều lần, nếu như vậy…”

Con cóc cười âm hiểm một tiếng, dùng bút lông chim trong tay gõ máy tính.

“Số 1045.”

Con cóc mở miệng nói với máy tính dày trong tay.

“Chuyện gì, hiện giờ ta rất bận.”

Bên trong máy tính truyền ra giọng nam thô kệch, mơ hồ còn có tiếng la giết.

“Ngươi lại đang tàn sát chủng tộc nào, đã nói với ngươi bao nhiêu lần, đừng nên tùy tiện tàn sát đám chủng tộc ở tinh cầu xa xôi.”

Con cóc hơi đau đầu, số 1045 trong miệng nó đúng là đồ tể.

“Giết chóc… Là lạc thú duy nhất của ta, chỉ có khi giết chóc, ta mới có thể cảm nhận được mình còn sống…”

“Dừng, quả nhiên, ngươi bị phong ấn hoàn toàn là xứng đáng, có chuyện tìm ngươi giúp đỡ.”

“Chuyện gì?”

“Đến Hắc Uyên.”

“Giết?”

“Không, hù dọa một trận là được, một thiếu nữ nào đó có chút quen thuộc nơi này, gần đây quá an nhàn, khiến nàng nhớ lại tư vị tuyệt vọng là được.”

“Tuyệt vọng… Nghe có vẻ không tệ.”

“Vậy thì mau chạy tới, nơi này càng thú vị hơn ngươi nghĩ, nhưng mà gió hơi to.”

Con cóc đứng ở bên trong sát phong, há to miệng ngáp. Sát phong khiến phần lớn sinh vật tầng nông trong Hắc Uyên nghe tiếng đã sợ mất mặt, đối với nó mà nói chỉ hơi mát mà thôi.



[Hoàn thành truyền tống, Liệp Sát Giả trở về phòng chuyên thuộc.]

[Phòng chuyên thuộc là nơi tuyệt đối an toàn…]

[Liệp Sát Giả đã trở về Luân Hồi Nhạc Viên, bắt đầu kết toàn khen thưởng ở thế giới diễn sinh.]

Thế giới diễn sinh: Hunter X Hunter.

Độ khó: Lv5~??? (thế giới tính bán mở ra).

Nhận được Thế Giới Chi Nguyên: 45.9%.

Số lượng nhiệm vụ hoàn thành: 3. (nhiệm vụ chính x1, nhiệm vụ liệp sát x1, nhiệm vụ ẩn giấu x1.)

Đánh giá tổng hợp: S-. (Chú ý: Cho điểm từ E- đến S+. Đánh giá tổng hợp được tính dựa vào tổng số Thế Giới Chi Nguyên nhận được và số lượng nhiệm vụ hoàn thành.)

Bắt đầu nhận lấy Thế Giới Chi Nguyên…

Hoàn thành nhận lấy Thế Giới Chi Nguyên, bắt đầu thống kê khen thưởng.

Nhận được khen thưởng: 7 điểm thuộc tính chân thực (đã bao gồm nhận được trong thế giới diễn sinh), 31.000 Nhạc Viên Tệ.

Đánh giá tổng hợp là S-, hiện nay đẳng cấp của Liệp Sát Giả là lv24, +3 đẳng cấp của Liệp Sát Giả (cấp độ thế giới diễn sinh x số lượng nhiệm vụ hoàn thành + đánh giá tổng hợp – thời gian hoàn thành nhiệm vụ), đẳng cấp của Liệp Sát Giả đã tăng tới lv27.

Hoàn thành kết toán, khen thưởng đã tự động thêm vào trong lạc ấn của Liệp Sát Giả.



Tô Hiểu ngồi trên thảm trong phòng chuyên thuộc, hắn đóng danh sách kết toán khen thưởng. Dựa theo kinh nghiệm ở thế giới Hokage và thế giới Hunter, hắn phát hiện nhận được điểm thuộc tính chân thực càng khó hơn tưởng tượng.

Thế giới Hokage trước, hắn nhận được đánh giá S, nhưng chỉ nhận được 8 điểm thuộc tính chân thực. Cho dù đánh giá S- lần này có thể nhận được 7 điểm, chủ yếu là vì hắn nhận được khá nhiều điểm thuộc tính chân thực trong nhiệm vụ, đủ 4 điểm.

7 điểm thuộc tính chân thực cho dù ít, trên thực tế tương đương với tăng 35 điểm thuộc tính bình thường, phạm vi tăng lên rất kinh người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận