Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 674: Nữ Thần Mỹ Thực

Bỗng dưng đánh ra mấy quyền, tiếng xé gió vù vù xuất hiện.

Tô Hiểu nắm chặt hai tay, cảm giác mạnh mẽ dâng trào, hắn chưa từng cảm thấy mạnh như vậy, loại cảm giác mạnh mẽ này khiến người ta say mê, hiện giờ không cần nói tay không đánh bay một đầu trâu, hắn đều có lòng tin dùng tay không đánh xuyên vách tường kim loại không tính là quá dày.

Rời khỏi đại sảnh cường hóa thuộc tính, Tô Hiểu tới một nhà tắm do Công Chức Giả mở ở gần đây, đương nhiên là nơi này sẽ cung cấp dịch vụ không đứng đắn, nhưng Tô Hiểu chỉ tắm rửa sạch sẽ, tắm sạch mồ hôi trên người rồi rời đi.

Trong Luân Hồi Nhạc Viên ngoại trừ một số kiến trúc quan trọng, ví dụ như đại sảnh cường hóa thuộc tính, đại sảnh thăng cấp năng lực ra, những cửa hàng khác đều do Công Chức Giả hoặc Khế Ước Giả mở, nơi này như một khu bao gồm ma pháp, võ giả, máy móc, thần bí học hắc ám, thành phố công nghệ cao.

Còn Luân Hồi Nhạc Viên rộng cỡ nào, đến nay vẫn không biết, chỗ biên giới Luân Hồi Nhạc Viên là vùng cấm, ở trong Luân Hồi Nhạc Viên sau khi nhân khẩu đạt tới mức độ nhất định, những vùng cấm này sẽ mở ra.

Vùng cấm nghe có vẻ rất thần bí, thực ra là một vùng hoang vu, sau khi những vùng cấm này mở ra, lập tức sẽ có Công Chức Giả mua nơi đó, mở cửa hàng hoặc nơi ở...

Cho nên trong Luân Hồi Nhạc Viên sẽ không xuất hiện tình huống nhân số quá lớn, dẫn tới nhân khẩu dày đặc, tài nguyên khan hiếm, có bao nhiêu Khế Ước Giả, Công Chức Giả, Luân Hồi Nhạc Viên sẽ rộng bấy nhiêu.

Tắm rửa sạch sẽ xong, Tô Hiểu đi thẳng tới nhà hàng của Hạ, bụng hắn đã đói cồn cào.

Trên đường đi, Tô Hiểu lấy bộ đàm sử dụng trong Luân Hồi Nhạc Viên ra, một lát sau bộ đàm được kết nối.

- Đi ra ăn cơm, nhà hàng của Hạ.

“Gâu.”

Bố Bố đang ở trong phòng chuyên thuộc chạy nhanh ra ngoài, năm phút sau, Tô Hiểu thấy Bố Bố đứng ở cửa.

Đẩy cửa nhà hàng ra, bên trong không có một bóng người, Hạ mở nhà hàng vẫn làm ăn chán như vậy.

Leng keng một tiếng, phía sau bếp truyền tới tiếng vang, mùi lạ tràn ngập nhà hàng.

- Mùi gì thế?

Tô Hiểu bị mùi này làm sặc, có thể nói mùi này giống như “vũ khí sinh hóa”.

Vẻ mặt Bố Bố sinh vô khả luyến, giống như biết rõ mọi chuyện.

- Lại thất bại, đáng ghét.

Tiếng quạt được mở truyền tới, không khí trong nhà hàng trong lành hơn.

“Gâu.”

Bố Bố kêu một tiếng, giống như chuyện Hạ không tiếp đãi khách hàng là chuyện thường như cơm bữa.

Hạ chạy từ sau bếp ra, trên đầu còn có một cọng rau thơm.

- Hai người tới rồi à? Ăn gì đây?

Hạ ngồi đối diện Tô Hiểu, Tô Hiểu là khách quen ở đây, thường xuyên qua lại, Hạ và Tô Hiểu dần thân thiết hơn.

- Vừa rồi ngươi làm gì thế? Mùi lạ kia...

- Ha ha, sở thích cá nhân, đừng để ý.

Hạ cười lúng túng, thử nghĩ mà xem, nếu Tô Hiểu không phải khách quen, khách lần đầu tiên tới đây, tuyệt đối sẽ bị mùi lạ kia khuyên lùi bước, cuối cùng Tô Hiểu cũng biết vì sao nơi này lại ế khách.

- Rau thơm, trên đầu.

- Hả?

Hạ sờ đỉnh đầu, quả nhiên là tìm thấy một cọng rau thơm, điều này khiến nàng hơi ngượng ngùng.

Bố Bố liếc một cái, giống như nói: “Đều là người quen, ngượng ngùng cái rắm.”

- Đúng rồi, gần đây ta nghiên cứu ra một số món mới, các ngươi muốn thử không...

Hạ nói được nửa câu, Bố Bố gào lên thảm thiết, giống như nhớ tới chuyện gì đó thảm thiết, liều mạng lắc đầu với Tô Hiểu.

- Món ăn mới sao? Hay là... Bỏ đi, rất đói, làm món ăn sở trường của ngươi là được.

- Món ăn sở trường sao? Được!

Hạ cười giả dối, xoay người đi vào phòng bếp.

Nhìn bóng lưng Hạ, Bố Bố hơi hoảng sợ, ánh mắt giống như muốn nói: “Chủ nhân, hay là chúng ta đi thôi.”

- Khụ, hẳn là... Không thành vấn đề đâu.

20 phút sau, từng món mỹ thực được đặt trước mặt Tô Hiểu và Bố Bố.

Tô Hiểu thưởng thức mấy món xong thì sửng sốt, những đồ ăn này không chỉ mỹ vị, hắn còn cảm nhận được mơ hồ có nguồn sức mạnh tuôn từ trong cơ thể ra, cảm giác mệt nhọc vì cường hóa thuộc tính lúc trước chậm rãi biến mất.

- Đây là?

Tô Hiểu lại ăn vài miếng xác nhận, những đồ ăn này thật sự đang khôi phục thể lực tổn thất của hắn, tuy không đạt tới trình độ tăng thuộc tính, nhưng có mức độ tăng cường cơ thể nhất định.

Bố Bố ở một bên ăn miệng đầy mỡ, những đồ ăn này không chỉ khôi phục thể lực, mùi vị cũng không thể soi mói, thuộc loại món ngon mỹ vị.

Hạ trán đầy mồ hôi đi ra, dựa vào quầy bar, nhìn một người một chó ăn ngấu nghiến, trên gương mặt Hạ xuất hiện nụ cười nhã nhặn.

- Ăn ngon không?

Tô Hiểu đang nhai đồ ăn gật đầu.

- Với năng lực này của ngươi, có lẽ một số nhóm mạo hiểm cỡ lớn sẽ không từ chối đúng không?

Nghe lời Tô Hiểu nói, Hạ nhìn bên ngoài nhà hàng.

- Nhóm mạo hiểm cỡ lớn à... Cho dù bọn họ không từ chối ta, ta cũng sẽ từ chối bọn họ, ta thích cuộc sống như hiện giờ, có lẽ ngày nào đó ta sẽ chết trong thế giới diễn sinh, nhưng hưởng thụ tháng ngày trước đây mới là mong muốn của ta, gia nhập những nhóm mạo hiểm cỡ lớn kia... Rất mệt, phải nghe người khác sắp xếp, ta không thích.

Hạ vén sợi tóc ra sau tai, tuy tướng mạo của nàng rất bình thường, nhưng nhìn kỹ vài lần sẽ phát hiện nàng là mỹ nhân.

- ...

Tô Hiểu không đáp, hắn rất đồng ý với quan điểm của Hạ, cần gì phải sợ cái chết, hôm nay sống thoải mái là đủ.

Cơm nước no nê xong, Tô Hiểu dựa vào ghế ngồi, hắn đã ăn no.

- Trả nợ.

Tô Hiểu vừa dứt lời, phát hiện Hạ dán sát vào hắn.

- Quá gần!

Mặt Hạ gần dán sát vào mặt Tô Hiểu.

- Tổng cộng là 395 Nhạc Viên Tệ.

Hạ cười tươi, nhưng tươi cười có chút giả dối.

- Rẻ vậy à?

Dựa theo tình huống thông thường, một bữa cơm 395 tệ rất đắt, nhưng đồ ăn mà Hạ nấu không phải đồ ăn bình thường, 395 Nhạc Viên Tệ là quá rẻ.

- Ngươi là khách quen, hơn nữa ngươi là người đầu tiên thử nghiệm món ăn mới của ta, cho nên lấy ngươi giá gốc, vừa cường hóa xong ăn một bữa này không tệ đúng không?

- Rất tốt.

Tô Hiểu thanh toán 500 Nhạc Viên Tệ cho Hạ.

- Không cần trả lại tiền thừa.

Tô Hiểu và Bố Bố đứng dậy đi ra ngoài, lúc trong nhà hàng chỉ còn mình Hạ, Hạ hơi nghi ngờ.

- Vốn nghĩ sẽ lỗ vốn, vậy mà thu hồi giá vốn, haizz, thường khiến Bố Bố luyện tập cùng, ta sẽ xấu hổ.

Hạ gãi đầu, lúc trước nàng muốn mạnh hơn một chút, cho nên thường tìm Bố Bố tập luyện.

Bố Bố thường cùng chiến đấu với Tô Hiểu, phương diện tầm mắt không kém Khế Ước Giả cấp hai, dưới hướng dẫn của Bố Bố, sức chiến đấu của Hạ tiến bộ rõ rệt, nhưng so với năng lực nấu ăn, thực lực của nàng hơi kém.

[Đầu bếp nữ quyến rũ: Lv. 20 (kỹ năng bị động).]

Hiệu quả của năng lực: Khi chế biến đồ ăn đặc biệt, có tỷ lệ làm đồ ăn đi kèm ba loại hiệu quả.

Hiệu quả 1: Khôi phục thể lực.

Hiệu quả 2: Mỹ vị cao lương.

Hiệu quả 3: Thử chế biến đồ ăn thành đồ ăn loại khôi phục (có thể là đồ ăn khôi phục giá trị sinh mệnh, có thể bán ra).

Lv. 10 đi kèm năng lực.

Khai phá thực đơn: Có thể dựa vào bản thân tìm tòi khai phá ra thực đơn mới.

Lv. 20 đi kèm năng lực.

Nữ thần mỹ thực: Có thể thông qua ăn các loại “đồ ăn loại vật phẩm khôi phục” tăng sức chiến đấu (hiệu quả này chỉ có tác dụng với bản thân).

Ăn “đồ ăn loại vật phẩm khôi phục” phẩm chất màu trắng, +1 sức mạnh, +1 nhanh nhẹn, +1 thể lực, hiệu quả kéo dài 1 tiếng.

Ăn “đồ ăn loại vật phẩm khôi phục” phẩm chất màu lục, +2 sức mạnh, +2 nhanh nhẹn, +2 thể lực, +1 trí lực, hiệu quả kéo dài 1 tiếng 30 phút.

Ăn “đồ ăn loại vật phẩm khôi phục” phẩm chất màu lam, +4 sức mạnh, +4 nhanh nhẹn, +2 thể lực, +3 trí lực, hiệu quả kéo dài 2 tiếng.

Ăn “đồ ăn loại vật phẩm khôi phục” phẩm chất màu tím, +7 sức mạnh, +7 nhanh nhẹn, +7 thể lực, +7 trí lực, +3 mị lực, hiệu quả kéo dài 3 tiếng.

[Ăn “đồ ăn loại vật phẩm khôi phục” phẩm chất màu tím trở lên, tính dựa theo bổ trợ phẩm chất màu tím, cấp kỹ năng thăng lên, có thể thăng hạn mức bổ trợ cao nhất khi ăn, ví dụ như: Ăn đồ ăn bỏ trợ phẩm chất màu tím sẫm...]

...

Năng lực của Hạ không yếu, cho nên mở một nhà hàng vắng vẻ, chỉ vì nàng thích yên tĩnh, thích nghiên cứu thực đơn một mình, hứng thú của nàng không phải ở phương diện chiến đấu.

...

Tô Hiểu bước nhanh về phía phòng chuyên thuộc, hắn muốn mở rương báu, mở lượng lớn rương báu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận