Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 67: Bố Bố uông đại mạo hiểm

Chương 67: Bố Bố uông đại mạo hiểm Chương 67: Bố Bố uông đại mạo hiểm Nhiệt Vũ rừng rậm khu vực biên giới.
Tay bên trong cầm trường đao, Tô Hiểu đang tiến vào một mảnh bụi dây leo, ánh đao lướt qua, đại phiến dây leo bị chém đứt.
Dây leo rơi xuống, một cục sắt rỉ loang lổ theo dây leo lộ ra, đây là nửa chiếc xe bọc thép kiểu cũ vứt bỏ.
Tô Hiểu dừng bước chân, hắn đã điều tra tư liệu về rừng rậm Nhiệt Vũ, đương nhiên biết rõ lịch sử có quốc gia nếm thử mở rộng nơi này.
Tô Hiểu xem xét chỗ hỏng của xe bọc thép, đồ vật này tuyệt không phải bị đạn pháo nổ tung mà là bị một loại sinh vật cự hình cắn xé mở.
Xe bọc thép vừa xuống đất, đại lượng hoàng kim theo bên trong xe bọc thép lăn xuống, số hoàng kim này hình dạng không đồng nhất, nhan sắc cũng không sáng ngời, có chút khối hoàng kim còn lẫn tạp tinh thể khoáng thạch.
Thứ này chính là tục xưng cẩu đầu kim, cũng chính là kim tự nhiên, không phải tinh luyện qua mỏ vàng, mà là tự nhiên hình thành, có thể xuất hiện hoàng kim trên mặt đất.
Nửa cái xe bọc thép vứt bỏ gần như đổ đầy kim tự nhiên, Tô Hiểu thậm chí có thể tưởng tượng ra tình huống ban đầu, một cỗ xe bọc thép chứa đầy kim tự nhiên chạy đến rìa rừng rậm Nhiệt Vũ, sắp rời đi Nhiệt Vũ thì bị một loại sinh vật cỡ lớn tập kích, xe bọc thép có xác ngoài văn loa cương bị một ngụm xé rách, người điều khiển tại chỗ mất mạng.
Tô Hiểu dùng bàn tay so với chỗ thủng trên xe bọc thép, căn cứ kinh nghiệm của hắn, sinh vật tập kích xe này răng ít nhất dài hai mươi cm, hơn nữa có năng lực phi hành, vật kia dùng móng vuốt bắt nóc xe bọc thép, sau đó xé toạc một ngụm.
Tô Hiểu tạm thời còn không muốn gặp loại sinh vật này, nhưng hắn nhất định phải xuất phát vào bên trong rừng rậm Nhiệt Vũ.
Bố Bố uông nhìn dấu răng to lớn kia, chân chó nó hơi nhũn ra, nếu như nó gặp phải loại sinh vật này, đối phương tóm nó chẳng khác nào vồ gà con.
Nửa giờ sau, Tô Hiểu xuyên qua khu dây leo, tiến vào một mảnh rừng mưa nhiệt đới sinh đầy cỏ dại.
Bố Bố uông nhảy nhót trong cỏ dại, mỗi khi đến môi trường tự nhiên bên trong, Bố Bố uông nhị hóa này đều có phản ứng không giống nhau, sau khi tiến vào băng nguyên nó lập tức giải tỏa chỉ số thông minh, thậm chí lừa dối tới hàng ngàn con sói băng nguyên.
Có thể khi tiến vào rừng mưa oi bức nó lại bừng bừng nổi lên phạm nhị chi hồn.
Ngay khi Bố Bố uông nhảy nhót được vài phút thì nó phát ra một tiếng hét thảm, có thể nói là người nghe thương tâm, người gặp rơi lệ.
Một con 'ong mật' to bằng ngón cái đốt vào đầu mũi Bố Bố uông, Bố Bố uông đau đến chảy nước mắt, cái này căn bản không phải ong mật, mà là ong bắp cày cực địa, ong bắp cày cực địa to bằng ngón cái, độ hung hãn có thể tưởng tượng.
Ong bắp cày lão ca đuôi kim châm vào mũi Bố Bố uông, độc của ong bắp cày mang đến đau nhức kịch liệt làm Bố Bố uông đau đến lật cả mắt.
Soạt một tiếng, trường đao chém qua, thủ cấp ong bắp cày lão ca bị chém xuống.
"Đừng động."
Tô Hiểu bắt lấy cổ Bố Bố uông, Bố Bố uông ba ba chớp mắt nhìn Tô Hiểu, ánh mắt vô tội kia dường như muốn nói: "Chủ nhân, không phải ta động thủ trước, bản uông chỉ nhìn nó một chút, có cần thiết hay không thôi."
Tô Hiểu đã từng lĩnh giáo tính tình của ong bắp cày cực địa, đồ vật này cực kỳ hung hãn, đừng nói là nhìn nó một chút, coi như tới gần nó trong vòng năm mét đều sẽ bị nó chủ động công kích.
Tô Hiểu rút ngòi ong ở mũi Bố Bố uông ra, chỉ trong thời gian ngắn ngủi này thôi, miệng Bố Bố uông sưng lên vài vòng, sắp gần bằng cái bát.
Khóe miệng Tô Hiểu co quắp động đậy, suy xét đến tâm tình của Bố Bố uông, hắn nhịn xuống không cười.
Bố Bố uông dùng tay chó nâng khuôn mặt sưng lên, ánh mắt kia vô cùng vô tội.
"Ăn đi."
Tô Hiểu nhét ong bắp cày cực địa vào miệng Bố Bố uông, mặc dù đau đến lật mắt nhưng Bố Bố uông vẫn ra sức nhai mấy lần, sau đó nuốt xuống để giải hận.
[Ngươi tùy tùng 'Bubutney' đã thôn phệ huyết nhục của sinh vật cao đẳng, năng lực sinh vật cao cấp (chủ động) đã kích hoạt.] [Bubutney nhanh nhẹn tăng lên một điểm.] ...
Sau khi ăn ong bắp cày cực địa tinh thần Bố Bố uông rõ ràng phấn chấn lên rất nhiều, miệng sưng còn có dấu hiệu tan.
Trong mắt Bố Bố uông tràn đầy vẻ không dám tin, ánh mắt kia dường như muốn nói: "Chủ nhân, bản uông yêu thích vùng rừng rậm này nhưng không thích ong bắp cày."
Tô Hiểu cũng rất bất ngờ, hắn chỉ ôm thái độ thử một chút khi cho Bố Bố uông ăn ong bắp cày cực địa, không ngờ tới Bố Bố uông lại tăng lên một điểm thuộc tính nhanh nhẹn trong khoảng thời gian ngắn, nhanh nhẹn từ bốn mươi bốn điểm tăng lên bốn mươi lăm điểm.
Sở dĩ có sự tăng lên gần như khoa trương này là vì các hạng thuộc tính cơ sở của Bố Bố uông rất thấp, ngoại trừ mị lực có bảy mươi lăm điểm còn lại thuộc tính đều không ra gì, lực lượng thuộc tính chỉ có ba mươi bảy điểm.
Giờ Tô Hiểu cùng Bố Bố uông đang ở thế giới chiến tranh tứ giai, thêm vào nơi này là trung tâm thế giới chiến tranh, là hiểm địa được Geya liên minh và Thái Dương vương quốc thừa nhận, Nhiệt Vũ rừng rậm, sinh vật nơi này sao có thể không cường.
Bố Bố bị ong bắp cày cực địa đốt không phải vì nó phạm nhị, mà là ong bắp cày cực địa kia quá nhanh, nó căn bản không kịp phản ứng.
Một con ong bắp cày thôi đã thuộc về sinh vật cao đẳng, vậy những sinh vật cường đại khác trong rừng rậm Nhiệt Vũ sẽ mạnh đến đâu, hay nói cách khác, sau khi Bố Bố uông ăn huyết nhục những sinh vật này, các năng lực sẽ tăng lên bao nhiêu?
Vừa đau đớn vừa vui vẻ, Bố Bố uông ngẩng cao đầu mà bước, nó còn chưa đi được mấy bước thì phía trước lại bay tới một con ong bắp cày cực địa.
"Ô ngao a (Cứu mạng a)."
Nghe được tiếng kêu rên cực giống 'cứu mạng a' kia, Tô Hiểu cảm nhận được Bố Bố uông sợ hãi đến nhường nào, con hàng này dọa đến nói tiếng người.
Đao mang lấp lánh, ong bắp cày cực địa to bằng ngón cái giữa không trung bị chém xuống đuôi gai, đầu, cánh, Bố Bố uông vọt lên, một ngụm nuốt mất ong bắp cày cực địa.
Sau khi từ từ nuốt Bố Bố uông phát hiện thứ này ngoài ý muốn ăn ngon, rất dai còn có vị ngọt nhàn nhạt.
Lần này Bố Bố uông nuốt vào ong bắp cày cũng không xuất hiện đề kỳ, điều này cho thấy một loại huyết nhục sinh vật cao đẳng chỉ có thể tăng lên cho Bố Bố uông một lần.
Tô Hiểu cũng không thất vọng, trong rừng mưa nhiệt đới không biết có bao nhiêu sinh vật, cứ lần lượt thử là được.
Ngay khi Tô Hiểu chuẩn bị xâm nhập Nhiệt Vũ thì nhắc nhở Luân Hồi nhạc viên xuất hiện.
[Thông cáo: Đã có khế ước giả mang theo thế giới chi hạch tiến vào cực địa Nhiệt Vũ bên trong.] [Thông cáo: Khế ước giả Luân Hồi nhạc viên, khế ước giả Thánh Vực nhạc viên, khế ước giả Thiên Khải nhạc viên cần đến cực địa Nhiệt Vũ trong vòng ba ngày tự nhiên.] [Thông cáo: Sau ba ngày tự nhiên, chung quanh cực địa Nhiệt Vũ sẽ hình thành lớp năng lượng phệ diệt, hết thảy khế ước giả ở ngoài Nhiệt Vũ sẽ nhận tài quyết của hư không thụ.] ...
Đầu tiên là ba cái thông cáo khế ước giả đều có thể thấy, Tô Hiểu vừa tra xét xong thì Luân Hồi nhạc viên nhắc nhở xuất hiện.
[Nhắc nhở: Liệp sát giả đã đến cực địa Nhiệt Vũ, liệp sát giả cần đặt thế giới chi hạch vào địa điểm chỉ định trong vòng bảy mươi hai giờ, đến lúc đó tọa độ thế giới sẽ bắt đầu hình thành.] [Kiểm hạch đặc tính thế giới...] [Kiểm hạch hoàn thành, bên trong thiết bị truyền lực không gian kích hoạt...] [Đã hoàn thành kích hoạt, tổng tiêu hao 7.28 ounce thời không chi lực.] [Sau khi liệp sát giả đặt thế giới chi hạch vào địa điểm chỉ định, vì thiết bị truyền lực không gian đã được kích hoạt, liệp sát giả có thể di động tọa độ thế giới đang tạo.] ...
Nhìn thấy nhắc nhở của Luân Hồi nhạc viên, Tô Hiểu kinh ngạc trong chốc lát, chiến tranh thế giới lần này rõ ràng khác biệt so với lần trước.
Đầu tiên hoàn cảnh lần này khác biệt, không phải địa hình mà là loại hình, lần trước là địa hình mở còn lần này là địa hình kín, sau ba ngày Nhiệt Vũ sẽ bị một tầng 'Lớp năng lượng phệ diệt' bao phủ, đến lúc đó khế ước giả không thể rời khỏi Nhiệt Vũ.
Không chỉ địa hình, lần trước Tô Hiểu đặt tốt tọa độ thế giới thì không thể di động tọa độ, vì vậy bọn họ chỉ có thể thủ vững.
Lần này thì khác, vì tính chất của thế giới này, Luân Hồi nhạc viên tạo ra 'thiết bị truyền lực không gian', thiết bị này tiêu hao đến 7.28 ounce thời không chi lực, phải biết một nhóm lớn khế ước giả tiến vào thế giới diễn sinh chỉ cần tiêu hao 0.012 ~ 0.028 ounce thời không chi lực.
Lần này Luân Hồi nhạc viên rõ ràng bỏ hết cả tiền vốn, nếu như chiến bại, không, chiến bại liền không có nếu như.
Tô Hiểu đột nhiên phát hiện có thể mang theo tọa độ thế giới di động thì bọn họ có vẻ như không cần thiết phải chùy khế ước giả Thiên Khải nhạc viên đến mức hoài nghi nhân sinh.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận