Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 718: Trả Thù Muộn

- Phàm nhân không biết cân nhắc.

Oán Chi Cô Nhi. Hughes nhìn Tô Hiểu, trong mắt dấy lên sát ý.

- Vậy thì trở thành chất dinh dưỡng của ta đi.

Hughes giơ thanh loan đao bắp thịt lên, bắp thịt trên loan đao phun trào, loan đao này giống như sống lại, một lát sau, tay nâng đao của Hughes buông xuống, giống như kích hoạt thanh đao này tiêu hao rất nhiều năng lượng của nó.

Tô Hiểu không khỏi nhìn về phía thanh loan đao bắp thịt kia, thanh đao kia không xuất hiện biến hóa đặc biệt, không khác trước mấy.

Lấy một bình dược tề số 1 ra uống vào, giá trị sinh mệnh nhanh chóng khôi phục, nhưng đau nhức trên cơ thể hắn không giảm.

Phát hiện tình huống như vậy, Tô Hiểu biết không thể kéo dài, trên trán của hắn đã bắt đầu đau nhức, sau khi bị vầng sáng kia ăn mòn thời gian dài, tốc độ phản ứng của hắn càng ngày càng chậm, có mấy lần suýt không thể cảm nhận được công kích của kẻ địch.

Kích hoạt năng lực trên bao cổ tay, giá trị sinh mệnh của Tô Hiểu đột nhiên giảm 1/3, huyết dịch trong cơ thể trôi đi lượng lớn.

Sương khói màu đỏ leo lên ở mặt ngoài cơ thể Tô Hiểu, hắn kích hoạt “cơn giận của lãnh chúa đầu trâu” kỹ năng chủ động của [Tí khải của lãnh chúa đầu trâu], tiêu hao 30% giá trị sinh mệnh, trong 10 giây sẽ +15 sức mạnh.

Tô Hiểu chuẩn bị được ăn cả ngã về không, nếu trong 10 giây hắn không thể giải quyết hoặc phá tan kẻ địch, vậy hành trình ở Luân Hồi Nhạc Viên của hắn kết thúc tại đây, sẽ trở thành chất dinh dưỡng của quái vật trước mắt.

Cảm giác mạnh mẽ dâng trào xuất hiện trong người, lúc này, thuộc tính sức mạnh của Tô Hiểu hơn Hughes.

Tô Hiểu cong người, trên Trảm Long Thiểm trong tay tỏa ra tia sáng chói mắt, đây là hắn chuyển hóa toàn bộ giá trị pháp lực thành năng lượng Thanh Cương Ảnh, cũng bám toàn bộ năng lượng này vào Trảm Long Thiểm, tuy làm vậy hơi lãng phí, nhưng uy lực của đao này sẽ tăng mạnh.

Bùm.

Dưới chân Tô Hiểu xuất hiện một cái hố tròn, hắn trực tiếp biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước mặt Hughes.

Hai tay cầm đao, Tô Hiểu rót hết sức lực toàn thân lên thân đao.

Nhanh, phải nhanh hơn, nhanh tới mức kẻ địch không thể phản ứng kịp.

Trường đao chém xuống, Tô Hiểu đột nhiên bùng nổ khí thế khiến Hughes ngạc nhiên, nó giơ loan đao bắp thịt trong tay lên theo bản năng.

Trảm Long Thiểm và loan đao bắp thịt chạm nhau, xung kích khuếch tán ra.

Rầm một tiếng, kết giới xung quanh phòng xuất hiện vết nứt, hai chân của Hughes rơi xuống đất, hai chân của Hughes rơi xuống đất, do không kịp xoay sở, nó rầm một tiếng quỳ gối trước người Tô Hiểu.

Đồng tử của Hughes run rẩy, nó lại quỳ gối trước một tên nhân loại, điều này khiến nó phẫn nộ muốn điên lên.

- Chỉ là phàm nhân!

Vẻ mặt và giọng nói của Hughes đều nghiêm túc nổi giận gầm lên một tiếng, giống như chịu sỉ nhục nó khó có khả năng tiếp nhận.

Nhưng một khắc tiếp theo, phẫn nộ trong mắt nó biến mất, Trảm Long Thiểm cắt vào trong loan đao bắp thịt, đúng lúc này, Trảm Long Thiểm thể hiện ra dữ tợn của phẩm chất màu vàng nhạt cường hóa +12.

Soạt một tiếng, Trảm Long Thiểm chặt đứt loan đao bắp thịt kia, trực tiếp chém về phía vai Hughes.

Boong.

Trảm Long Thiểm đi vào trong cơ thể Hughes, lượng lớn năng lượng Thanh Cương Ảnh tàn phá trong cơ thể Hughes.

“A! !”

Hughes phát ra tiếng gầm giận dữ, trong tai Tô Hiểu thấy ong ong.

Trảm Long Thiểm kéo dài cắt chém xuống dưới, từ vai đến vị trí bụng của Hughes, lượng lớn nội tạng của Hughes bị chém ra, suýt nữa cắt người nó thành hai đoạn.

Ken két.

Xương cốt của Hughes nhanh chóng sinh ra, bao bọc Trảm Long Thiểm trong cơ thể.

Tô Hiểu thử rút Trảm Long Thiểm ra, nhưng Trảm Long Thiểm bị khảm sâu trong cơ thể Hughes, một tấc đều không thể di chuyển.

Tô Hiểu quyết định thật nhanh, buông chuôi đao Trảm Long Thiểm ra, tay không dùng nắm đấm đập về phía mặt Hughes, còn chưa hết 10 giây, thuộc tính sức mạnh của hắn có thể áp chế Hughes.

Rầm.

Một quyền của Tô Hiểu đánh gãy mấy cái răng của Hughes, Hughes cũng là nhân vật hung bạo, mười xương ngón tay đâm vào ngực Tô Hiểu.

Xì xì.

Mười ngón tay dùng sức đi vào trong lồng ngực của Tô Hiểu, Hughes bắt đầu nắm tay, muốn bóp nát nội tạng của Tô Hiểu, nhưng thuộc tính thể lực của Tô Hiểu 60 điểm, cơ thể rất mạnh.

Oa một tiếng, Tô Hiểu phun ra máu tươi, hắn và Hughes như hồ lô lăn triền đấu trên đất.

Một tầng khiên năng lượng sinh thành trước ngực Tô Hiểu, cố định hai tay của Hughes lại.

Kìm nén đau nhức trong lồng ngực, hai quyền của Tô Hiểu nhanh tay nhanh mắt, giống như mưa rơi đập lên đầu Hughes.

Rầm, rầm, rầm...

Tô Hiểu đánh ra mấy chục quyền trong vòng 2 giây ngắn ngủi, rõ ràng là đại boss Hughes này chưa từng bị người ta đè xuống đất đập, huống chi là bị người ta cưỡi lên người đập, nó bị đánh cho bối rối.

Đấm liên tục, Tô Hiểu đập hơn trăm cái xong, hiệu quả “cơn giận của lãnh chúa đầu trâu” biến mất, cảm giác suy yếu xuất hiện.

Nhận ra được nắm đấm của Tô Hiểu không còn lực, trên xương sọ tràn ngập vết rách, một con mắt bị đập nát, Hughes cảm nhận được đây là cơ hội phản kích, tay nó phát lực, rắc một tiếng bóp gãy mấy chiếc xương sườn của Tô Hiểu.

Đau nhức khiến ý thức của Tô Hiểu bắt đầu mất đi, nhưng nếu từ bỏ vào lúc này, kết quả chỉ có một, chết.

Một cái súng kíp xuất hiện trong tay Tô Hiểu, là [Lê Minh Chiến Hống] lão cha sứ cho hắn, nhìn thấy súng kíp này, trong mắt Hughes lộ ra hoảng sợ, nó giống như nhận ra khẩu súng này.

- Lê Minh...

Tô Hiểu không để ý tới Hughes, hắn cho nòng súng vào trong hốc mắt Hughes, con mắt này đã bị Tô Hiểu đánh nát, nòng súng lạnh lẽo trực tiếp chống đỡ ở trên não Hughes.

- Không! ! !

Pằng!

Khói thuốc súng lan tràn, nước thánh màu vàng nổ tung trong đầu Hughes.

Hí hí...

Mùi hôi thối khó ngửi tỏa ra, cơ thể Hughes co rút, bộ dạng bắt đầu thay đổi, chiều cao cũng chậm rãi khôi phục thành về bình thường, bên ngoài cơ thể xuất hiện huyết nhục, lại khôi phục bộ dạng phụ nữ.

Mái tóc dài màu xanh xõa tung trên đất, Hughes đã mất đi tiếng động, khẩu súng kia đang cắm trong hốc mắt nàng, khẩu súng này từng là vũ khí của Hughes, nàng chính là Đại Hành Giả nữ mà lão cha sứ nói, từng dùng khẩu súng này cứu vãn rất nhiều sinh mệnh, mà hôm nay, nàng chết dưới khẩu súng này.

Dựa theo lời lão cha sứ nói, Đại Hành Giả nữ này đã sớm tử vong, thực tế không phải như vậy, trong chuyện này nhất định có chuyện xưa, chuyện xưa đủ để biên soạn thành tiểu thuyết, nhưng Tô Hiểu không muốn nghiên cứu sâu về chuyện xưa này.

[Liệp Sát Giả giết chết Oán Chi Cô Nhi. Hughes, sinh vật cấp lãnh chúa.]

[Giết chết sinh vật cấp lãnh chúa được khen thưởng thêm, khen thưởng 7.000 Nhạc Viên Tệ + kết tinh linh hồn (trung)x2.]

[Oán Chi Cô Nhi. Hughes là sinh vật cấp lãnh chúa, nhận được 13% Thế Giới Chi Nguyên, hiện nhận được 42.8% Thế Giới Chi Nguyên.]

[Liệp Sát Giả nhận được Sám Hối Chi Thư (đạo cụ nhiệm vụ).]

[Liệp Sát Giả nhận được rương báu (màu vàng).]

...

Tô Hiểu không nhìn vật phẩm trên đất, hắn nắm lấy hai cánh tay trắng nõn của Hughes, kéo tay đối phương ra khỏi lồng ngực mình.

“Khụ khụ...”

Tô Hiểu ho ra một ngụm máu, máu tươi nhuộm đỏ ngực Hughes, khiến nàng chết rồi không lộ “cảnh xuân” ra ngoài.

- Người phụ nữ này đúng là tàn nhẫn.

Tô Hiểu nằm bên cạnh thi thể Hughes, tay run rẩy lấy hai bình dược tề số 1 ra đổ vào miệng, lúc này hắn không quan tâm tác dụng phụ của dược vật nữa, bảo mệnh trước rồi nói sau.

Giá trị pháp lực không còn nhiều trong cơ thể chuyển hóa thành năng lượng Thanh Cương Ảnh, phệ diệt tế bào Hashirama trong dược tề số 1.

Bởi vì thêm tế bào Hashirama, hiệu quả khôi phục của dược tề số 1 rất mạnh, đặc biệt là chữa trị nội thương.

Mấy chỗ nội tạng bị nát của Tô Hiểu có thể chữa trị, hắn nằm trên đất nửa tiếng, cuối cùng có thể khôi phục chút sức lực.

Nhặt vật phẩm trên đất lên, lúc chạm vào [Sám Hối Chi Thư (đạo cụ nhiệm vụ)], Tô Hiểu sửng sốt, sau đó trên mặt xuất hiện nụ cười.

Nhiệm vụ thức tỉnh thiên phú hoàn thành nhanh hơn hắn tưởng tượng, từ lúc lẻn vào Ryuudou Temple tới bây giờ, chỉ mấy tiếng mà thôi.

- Xem ra có thời gian hoàn thành nhiệm vụ chính, không biết đám Anh Linh kia còn mấy người?

Tô Hiểu ngồi dưới đất, hiện giờ hắn cần nghỉ ngơi, nhưng trong lòng hắn luôn bất an, lúc trước hắn đã tiếp xúc với hai nhóm tổ hợp Anh Linh + ngự chủ, trên đường lại không gặp một tên Khế Ước Giả, đây là tình huống rất không bình thường, đám Khế Ước Giả đã đi đâu? Toàn bộ bị ẩn đi sao?

Tô Hiểu kiểm tra bình đài liên lạc ở thế giới diễn sinh trước. Mới đầu bình đài liên lạc trong thế giới diễn sinh không có gì khác thường, nhưng theo thời gian, Khế Ước Giả lên tiếng trong bình đài liên lạc càng ngày càng ít, đến bây giờ cơ bản là không có Khế Ước Giả lên tiếng.

...

Thành phố Fuyuki, trong một quán bar dưới lòng đất.

Quán bar này đóng kín cửa, nếu nhìn từ khe hở cửa sổ, có thể thấy trên đất quán bar có mấy chục thi thể đang nằm.

Ba nam và nữ ngồi trong quầy rượu, không thèm để ý tới thi thể trên đất.

Một thiếu phụ khêu gợi đứng sau quầy bar, mái tóc dài như cuộn sóng màu tím, cùng với dáng người nóng bỏng, khiến người ta như bị nàng mê hoặc.

- Hoang Phần ca, đợi ở đây tẻ nhạt muốn chết, hay là chúng ta giết xuyên thế giới diễn sinh này đi, chỉ là thế giới cấp hai thôi mà.

Người phụ nữ cúi thấp người, cố ý để lộ sạch cho người đàn ông trước quầy bar thấy.

Người đàn ông bưng ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch ly rượu mạnh.

- Không được, lão đại đã thông báo, phải dọn sạch Khế Ước Giả trong thế giới diễn sinh này trước, để tránh tiểu tử kia liên thủ với những Khế Ước Giả khác, bây giờ hẳn là tiểu tử kia đang đánh với Anh Linh quên cả trời đất, lão đại nói thế nào, ta sẽ làm thế đó.

Người đàn ông thở ra một hơi nóng, trong khí nóng mơ hồ thấy được đốm lửa lấp lóe, hắn ta tên là Hoang Phần, phó đoàn trưởng của nhóm mạo hiểm Huyết Môn, Khế Ước Giả cấp ba, từng truy sát Cô Lỗ.

- Không phải chỉ là người mới cấp hai sao, không cần phải nghiêm túc như vậy mà?

Người phụ nữ ngồi dậy, câu dẫn thất bại khiến nàng khó chịu.

- Câm miệng đi, Điệp, chỉ vì Hoang Phần ca dễ tính, nếu lão đại ở đây, ngươi dám nói vậy sẽ chết chắc.

Một tên mập ngồi ở phía xa, trước người quỳ một Khế Ước Giả cấp hai, Khế Ước Giả cấp hai này biểu hiện ngu si.

- Tiểu bàn tử, đừng đùa hắn ta nữa, hắn ta là nô lệ của ta, không phải chó.

- Im, bị ngươi mê hoặc thành đầy tớ, có khác gì biến thành chó không? Ta tình nguyện biến thành chó cũng không muốn bị ngươi mê hoặc.

Tiểu bàn tử ném một hạt đậu phộng, Khế Ước Giả cấp hai kia lập tức há miệng đớp được.

- Thật nghe lời, sớm biết như vậy ta cũng tu năng lực Niệm.

Tiểu bàn tử đá một cái, tên Khế Ước Giả cấp hai kia bay ra ngoài.

- Tiến độ thế nào?

Hoang Phần mở miệng, bình thường hắn ta trầm mặc ít lời, là một trong những người Stan tin tưởng nhất.

Stan chỉ tin tưởng hai người, một là vợ hắn ta, người khác là Hoang Phần, trước khi hai người tiến vào Luân Hồi Nhạc Viên đã có giao tình về tính mạng.

- Cũng không tệ lắm, không đánh rắn động cỏ, chỉ còn lại năm “tên”, năm tên này giống như cảm nhận được gì đó, đều ẩn nấp cả.

Điệp nhếch miệng, nàng là Khế Ước Giả sở trường mê hoặc, khống chế Khế Ước Giả cấp hai rất dễ dàng.

- Trên đồng hồ báo còn thừa năm ngày, trong vòng 10 tiếng, phải tìm được 5 Khế Ước Giả còn lại.

Hoang Phần lại rót thêm một ly rượu.

- Đã biết.

Điệp chậm rãi xoay người, đi ra ngoài quán bar.

- Hoang Phần ca, chúng ta giết Khế Ước Giả cấp hai như vậy không thành vấn đề chứ, sẽ không chạm vào cấm kỵ đúng không?

Rõ ràng là tiểu bàn tử hơi bận tâm.

- Thực lực của chúng ta chịu áp chế, thủ đoạn chính quy, sẽ không được.

Hoang Phần không lên tiếng nữa, trong quầy rượu rơi vào yên tĩnh.

...

Trong một đường nước ngầm ở thành phố Fuyuki, một người đàn ông toàn thân đầy bùn ngồi trong đường nước ngầm, miệng ngậm thuốc lá.

- Mẹ nó, mấy tên bệnh thần kinh này từ đâu ra thế, không nói hai lời liền bắt đầu truy sát lão tử, mẹ nó ta đào mộ tổ nhà mấy người à, hay là ngủ với vợ mấy người?

Nếu Tô Hiểu nhìn thấy mặt người đàn ông này, nhất định sẽ lập tức nhớ đối phương là ai, người đàn ông này chính là không dù huynh gặp được ở thí luyện cầu sinh, một tên main tank hoang dại.

Không dù huynh mặc quần áo rất đặc biệt, vị trí sau lưng nhô lên một khối, bên trong có chứa dù nhảy thô sơ, xem ra những việc trải qua ở thí luyện cầu sinh đã để lại bóng mờ cho hắn ta.

- Haizz, con mẹ nó cấp hai thật nguy hiểm, vẫn là cấp một tốt hơn...

Không dù huynh cảm khái một tiếng, lần này hắn ta uất ức tới cực hạn, từ lúc tiến vào thế giới Chén Thánh, hắn ta vẫn luôn chạy trốn tới bây giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận