Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 539: Nhanh Như Vậy?

Tô Hiểu nhìn tấm thẻ màu đỏ tươi này với vẻ chờ mong, lúc trước hắn để ý năng lực mà pháp sư kia phóng thích ra, từ vẻ ngoài có thể nhìn ra những pháp thuật kia rất mạnh, phần lớn đều bay ra xa mấy trăm mét mới tiêu tan.

Đối với việc mở thẻ màu đỏ tươi, Tô Hiểu vẫn ôm tâm tình mua vé xổ số, vật này có tính tùy duyên rất cao, trong không gian dự trữ của mỗi Khế Ước Giả đều có lượng lớn đồ dùng hàng ngày, mở ra được những thứ này đã là chuyện thường ngày ở huyện.

Bông cải xanh, nước gội đầu, áo ngực...

Trải qua những món đồ này gột rửa, bất luận là lấy được thứ gì trong tấm thẻ màu đỏ tươi này, Tô Hiểu đều có thể thản nhiên tiếp nhận, đại khái là có thể...

[Đồng ý/Không đồng ý mở thẻ màu đỏ tươi.]

Lựa chọn mở ra, “thẻ màu đỏ tươi” chậm rãi hòa tan, biến thành chất lỏng màu đỏ, chất lỏng trôi nổi ở giữa không trung nhanh chóng xoay tròn, ở trước mặt Tô Hiểu hình thành một đám vòng xoáy màu đỏ ngòm, đỉnh vòng xoáy màu đỏ ngòm vừa vặn có thể luồn một bàn tay, hắn vươn tay vào trong, bên trong sương mù mông lung.

Trải qua một phen tìm tòi, Tô Hiểu tìm thấy một cái hộp hình vuông, xúc cảm chiếc hộp bóng loáng, khoảng chừng hai mươi centimet.

Tô Hiểu cảm thấy vật này có giá trị không thấp, trên gương mặt hắn xuất hiện nụ cười tự tin, rút tay ra khỏi vòng xoáy màu đỏ tươi, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện.

Nhìn nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên, nụ cười trên mặt Tô Hiểu biến mất, dại ra tại chỗ, khóe miệng hắn giật giật.

[Liệp Sát Giả lấy được “đĩa DVD tiếng Hoa. Toàn bộ các tập của Ultraman (món đồ bình thường)”.]

- Ul... Ultraman.

Tô Hiểu vừa dứt lời, chân trước của Bố Bố giao nhau, trong đầu lóe lên ánh sáng sống động, rõ ràng là đứa thiếu não này xem Ultraman rồi.

- Quả nhiên là tên nhóc, trong không gian dự trữ còn có Ultraman.

Tô Hiểu ném hộp đĩa sang một bên, Bố Bố ở bên cạnh nhanh chóng ngậm lấy, như nhặt được bảo bối.

“Gâu.”

Vẻ mặt Bố Bố rất đắc ý, ý rõ ràng là: “Chủ nhân, ngài thật giỏi.”

- Thứ này có nhiều năm rồi, ngươi có thể thu gom thành đồ cổ.

Tuy không có “khởi đầu tốt đẹp”, nhưng Tô Hiểu không đánh mất niềm tin, lại vươn tay vào trong vòng xoáy màu đỏ ngòm thăm dò.

Tay của Tô Hiểu vừa thăm dò vào trong vòng xoáy, do dự một lát, hắn lấy một điếu thuốc ra, dùng Cứu Rỗi Vận Mệnh đốt.

Phả ra sương mù màu vàng nhạt, Tô Hiểu không còn tự tin u mê kia nữa, dùng trạng thái Âu Hoàng mở thẻ màu đỏ tươi, ban đầu hắn định tiết kiệm cơ hội lần này, dù sao Cứu Rỗi Vận Mệnh cần 5 ngày làm lạnh.

Vươn tay vào trong vòng xoáy màu đỏ ngòm tìm kiếm một phen, một vật thể hình côn dài xuất hiện trong tay.

Tô Hiểu sửng sốt, chẳng lẽ đây là pháp trượng của tên pháp sư thiếu niên kia?

Nghĩ tới đây, Tô Hiểu không do dự nữa, rút tay ra khỏi vòng xoáy màu đỏ ngòm.

- Pháp trượng em gái ngươi...

Tô Hiểu ném vật thể hình côn dài trong tay xuống đất, phát ra tiếng leng keng vang giòn.

Đây rõ ràng không phải là pháp trượng, âm thanh pháp trượng rơi xuống đất không lanh lảnh như vậy, đây là giá lều vải.

Còn một cơ hội cuối cùng, Bố Bố tiến lên trước, ánh mắt giống như muốn nói, “Chủ nhân, thật sự không được thì để ta, ngài nhận mệnh đi, vận khí là trời sinh, giống như mị lực ban đầu.”

Tô Hiểu đẩy Bố Bố sang một bên, hắn không tin hôm nay không mở được một vật phẩm có giá trị.

Vươn tay vào trong vòng xoáy màu đỏ ngòm lần ba, đây là cơ hội cuối cùng.

Nắm bừa một vật phẩm nào đó kéo ra, hào quang màu tím thẫm lóe lên trong phòng, trong tay hắn là một hộp sắt nhỏ cỡ hộp thuốc lá to, mặt ngoài là màu bạc, không có đường nối.

[Liệp Sát Giả lấy được “vật phẩm cải tạo trang bị (màu tím sẫm)”.]

[Vật phẩm cải tạo trang bị.]

Nơi sản xuất: Không gian chiến trường cấp hai. Ricky Yama Sao.

Phẩm chất: Màu tím sẫm.

Loại hình: Hàng dùng một lần.

Hiệu quả: Vật phẩm này có thể dung hợp một trang bị với hai loại nguyên liệu, do đó tăng phẩm chất của trang bị, sau khi dung hợp loại hình của trang bị không đổi, thuộc tính thay đổi mức độ lớn.

Nhắc nhở: Có thể tăng phẩm chất trang bị tốt nhất là màu tím.

Nhắc nhở: Có thể tăng phẩm chất nguyên liệu tốt nhất là màu tím.

Nhắc nhở: Sử dụng vật phẩm này cần “Máy cải tạo năng lực: Lv. 17 trở lên”.

Cho điểm: 150.

Giới thiệu tóm tắt: Đây là khoa học kỹ thuật ở Ricky Yama Sao.

Giá bán: 39000 Nhạc Viên Tệ.

...

Cầm hộp sắt trong tay, Tô Hiểu nghiên cứu tác dụng của thứ này một phen.

Hắn có thể lựa chọn một trang bị và hai nguyên liệu quý hiếm để dung hợp vào nhau, sau khi dung hợp trang bị màu tím loại hình không xảy ra thay đổi, ví dụ như trang bị dung hợp lúc trước là một thanh kiếm, như vậy sau khi dung hợp vẫn là một thanh kiếm, sẽ không xuất hiện tình huống dung hợp ra súng ống.

Đầu tiên Tô Hiểu nghĩ tới dung hợp “Cứu Rỗi Vận Mệnh”, nhưng nhìn thấy câu nói cuối cùng của giới thiệu vật phẩm, hắn quyết định từ bỏ ý nghĩ này.

“Sau khi dung hợp loại hình của trang bị không thay đổi, thuộc tính thay đổi mức độ lớn.”

Nếu Cứu Rỗi Vận Mệnh dung hợp ra thuộc tính khác, ví dụ như đổi thành tăng sức mạnh, vậy hắn thiệt lớn rồi.

Nguy hiểm quá cao, Tô Hiểu quyết định dung hợp trang bị khác, như vậy ổn thỏa hơn.

Bây giờ muốn dung hợp không có khả năng lắm, điều kiện “máy cải tạo năng lực Lv. 17 trở lên” làm khó hắn.

- Máy cải tạo năng lực... Xem ra chỉ có thể tìm kỹ sư cơ giới ở Luân Hồi Nhạc Viên.

Cất [Vật phẩm cải tạo trang bị] đi, có lẽ thứ này có thể giúp hắn nhận được một trang bị màu tím sẫm.

Vòng xoáy màu đỏ ngòm biến mất, tổng thể mà nói thu hoạch rất tốt, một cái vật phẩm màu tím sẫm, tốt hơn mở rương báu màu tím lúc trước nhiều.

Ngồi khoanh chân trên giường minh tưởng, Tô Hiểu đợi Sasori.

Mười phút sau tiếng bước chân truyền tới, minh tưởng của Tô Hiểu bị gián đoạn, hắn nhìn về phía cửa phòng.

Deidara đẩy cửa vào, tay cầm một bát bánh cá.

- Nhanh vậy à?

- Hả?

Deidara nhìn Tô Hiểu với vẻ không rõ.

Tô Hiểu lắc đầu, ra hiệu không có gì, bên trong gian phòng chỉ còn tiếng nhai nuốt của Deidara, Tô Hiểu cảm thấy Deidara giống như hơi khó chịu, cũng có chút bất đắc dĩ.

- Không phải là ngươi... Bị đá đấy chứ?

Tay Deidara cứng đờ, cây tăm bằng tre trong tay bị bóp gãy rắc một tiếng.

- Xem ra ta đã đoán đúng.

Tô Hiểu không lên tiếng nữa, Bố Bố thì phấn chấn lại, đôi mắt sáng lấp lánh giống như muốn nói: “Ánh đèn sư nhanh chóng vào chỗ, microphone nhét vào miệng hắn ta.”

“Haizz...”

Deidara thở dài, bánh cá mà hắn ta thích ăn nhất có chút không ngon nữa.

“Haizz...”

Deidara lại thở dài, giống như hơi buồn bực, Tô Hiểu liếc mắt nhìn về phía Deidara, không phải là tên này bị cho đội nón xanh đấy chứ.

Không đúng, nếu Deidara bị cho đội nón xanh, thôn trang kia sẽ bị san bằng rồi.

- Sao thế? Người phụ nữ kia tìm niềm vui mới rồi à?

Deidara gật đầu.

- Bọn ta không phải quan hệ người yêu, chuyện này rất bình thường.

- Vậy sao, nhìn biểu cảm của ngươi tệ như vậy, là thấy người đàn ông của đối phương rồi à?

- Không...

Deidara nói tới đây, khóe mắt giật giật.

- Vậy là?

- Lúc ta lén lút lẻn vào nhà nàng, nàng đang cho con bú...

Tô Hiểu vội ho một tiếng, tình tiết chuyện xưa chuyển biến quá lớn, ngay cả đứa bé đều có rồi, thiếu chút nữa hắn giơ tay lên bóp cổ, cái tên Deidara này không gặp người phụ nữ kia bao lâu rồi.

- Ngươi không nổ tan nơi này, ta rất bất ngờ đấy.

- Chuyện này rất bình thường, hai năm rồi ta không gặp nàng, ta đã gần quên nhà nàng ở đâu, nếu không phải đến Thủy Chi Quốc chấp hành nhiệm vụ, có lẽ sẽ không gặp mặt nữa.

Nói tới đây, tâm tình của Deidara giống như tốt hơn một chút, đặc biệt là khi nhìn thấy vết máu trên ống tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận