Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 608: Cầu Cứu

Ánh đao chém tới trước mặt, Khô Thi lập tức khống chế cảm nhiễm thể tinh anh ngăn cản.

Chân trước của cảm nhiễm thể tinh anh đạp lên đất, cơ thể dứng thẳng, vừa vặn ngăn trở Khô Thi trên lưng.

Ánh đao màu lam nhạt chém lên ngực cảm nhiễm thể tinh anh, máu tươi màu đỏ đen tung tóe, cảm nhiễm thể tinh anh hét thảm một tiếng.

Điều này khiến Khô Thi sửng sốt, còn rất vui mừng, lẽ ra Tử Thể biến dị không cảm nhận được đau đớn, không có trí tuệ, nhưng cảm nhiễm thể tinh anh này không chỉ có thể có tâm tình chống cự, còn sản sinh cảm giác đau, đây là chuyện rất hiếm thấy.

Nhưng tạm thời Khô Thi không có tâm tư để ý tới những chuyện này, hắn ta rất muốn biết tình hình ở mái nhà, sao cảm nhiễm thể mà hắn ta chế tạo ra lại tử vong hơn 80% trở lên.

Ngay lúc Khô Thi tràn đầy nghi ngờ, do dự có nên đến mái nhà điều tra tình hình hay không, Tô Hiểu đã cầm Trảm Long Thiểm trong tay đứng ở rìa mái nhà.

- Cận chiến sao?

Khô Thi hơi mơ hồ, nhưng nhìn thấy Tô Hiểu, Khô Thi chợt nhớ lão đại từng nói một câu: “Gặp phải độc hành hiệp, đặc biệt là độc hành hiệp không yếu, nếu như đối phương tấn công ngươi không hề có nguyên nhân, lập tức liên lạc với ta. Xxx039.”

Cân nhắc một lát, Khô Thi khống chế cảm nhiễm thể tinh anh lùi lại.

Nhận ra được Khô Thi muốn chạy trốn, Tô Hiểu thả người nhảy từ mái nhà xuống, thân ở giữa không trung, hắn chém ra mấy đao đối với Khô Thi, vài đạo ánh đao màu lam nhạt bay ra.

Khô Thi khống chế cảm nhiễm thể tinh anh nhảy trái phải, ánh đao chém lên lối đi bộ, để lại vết chém rất sâu.

Tránh thoát khỏi ba đạo ánh đao xong, có hai đạo giao nhau là ánh đao hình chữ thập chém về phía Khô Thi.

Khô Thi vừa định khống chế cảm nhiễm thể tinh anh tránh né, cảm nhiễm thể tinh anh đột nhiên dừng lại, đồng thời chỗ cổ xuất hiện vết máu.

Dây kim loại sắc bén đi vào cổ cảm nhiễm thể tinh anh, là giới đoạn tuyến Tô Hiểu bố trí.

Cơ thể cảm nhiễm thể tinh anh vừa dừng lại, Tô Hiểu đã rơi xuống đất.

Hai chân của Tô Hiểu giẫm lên mặt đường, mặt đất xuất hiện vết nứt, vừa xuống đất, hắn đã sử dụng “Soru”.

Vèo một tiếng, chưa tới một giây, Tô Hiểu đã xuất hiện trước người Khô Thi.

Trường đao vừa định chém xuống, Tô Hiểu lại giẫm chân lên đất, trên mặt đất lưu lại vết chân xong, hắn và Khô Thi kéo dài khoảng cách.

Sương mù màu vàng tràn từ trong cơ thể Khô Thi ra, cánh tay trái của Tô Hiểu chạm vào sương mù, loại sương mù này có tính bám, quần áo trên tay trái của hắn bị ăn mòn thủng trăm ngàn lỗ, làn da cánh tay trái như bị axit sunfuric thiêu đốt, cũng may thuộc tính thể lực của hắn đủ cao, trong lúc nhất thời sương mù màu vàng không thể xuyên qua da hắn.

[Liệp Sát Giả chịu ăn mòn virus Tử Thể biến thể nồng độ cao, đang phán định thuộc tính thể lực...]

[Thông qua phán định, được miễn biến dị, Liệp Sát Giả chịu mỗi giây 30 điểm virus thương tổn, kéo dài 1 phút.]

Xì xì...

Trên cánh tay trái của Tô Hiểu phiêu dật khói xanh, đau đớn xót ruột truyền tới.

Ngay lúc virus Tử Thể biến thể tiếp tục ăn mòn tay trái hắn, năng lượng Thanh Cương Ảnh tuôn ra, chỉ trong phút chốc đã phệ diệt sạch virus Tử Thể biến dị.

Bình thường người làm trái quy tắc rất khó đối phó, nếu không phải lấy phương thức rình giết miểu sát, thế cục hiện giờ càng khó khăn hơn.

- Anh bạn, không thù không oán, đừng tuyệt tình như vậy.

Trên người Khô Thi bốc lên sương mù, mặt đất xung quanh vang vọng tiếng xì xì vì bị ăn mòn.

Rất nhiều cảm nhiễm thể tới gần, đây là bình dân nghe thấy tiếng vang tới gần xem trò vui, những người này đều bị virus Tử Thể cảm hóa.

- ...

Tô Hiểu im lặng không nói nhìn Khô Thi, cử động cánh tay trái, xác nhận không thành vấn đề hắn liền phóng về phía Khô Thi.

Sắc mặt Khô Thi hơi khó coi, kẻ địch căn bản không có khả năng giao tiếp, đề đao là chém, không phí lời một câu.

- Lão đại, không đến nữa thì nhặt xác giúp ta rồi.

Khô Thi gửi cầu cứu liên tục trên chat nhóm, có hai người làm trái quy tắc khác trả lời, nhưng lão đại của Đồng Minh Thân Sĩ vẫn không trả lời.

Hai tên làm trái quy tắc khác đang dùng hết tốc lực đuổi tới, đáng tiếc khoảng cách của bọn họ quá xa.

Trên chiến trường, rất nhiều cảm nhiễm thể đánh về phía Tô Hiểu.

Ánh đao lấp lóe, theo đó là âm thanh tứ chi bị chém đứt, rất nhiều cảm nhiễm thể bị chém nát, đối mặt với những cảm nhiễm thể này, Tô Hiểu am hiểu cận chiến giống như đang gọt dưa.

Một cước của Tô Hiểu đạp bay đầu một tên cảm nhiễm thể, chém ra ánh đao giữa khe hở vài tên cảm nhiễm thể, anh đao gào thét bay về phía Khô Thi.

Khô Thi lập tức khống chế cảm nhiễm thể tinh anh tránh né, đáng tiếc tốc độ chậm hơn một ít.

Ánh đao ung dung chém xuống một tay của Khô Thi, gò má Khô Thi căng cứng, nếu không phải né tránh kịp thời, hắn ta đã bị chém đầu.

Năng lực cận chiến của Khô Thi kém tới mức cặn bã, hắn ta thuộc nghề nghiệp loại Triệu Hoán Sư, chỉ cần xung quanh có sinh vật còn sống, bia đỡ đạn sẽ cuồn cuộn không ngừng.

Nếu không phải lão đại hắn ta ra lệnh hắn ta không thể làm ra động tĩnh quá lớn, chuyện đầu tiên hắn ta làm khi tiến vào thế giới diễn sinh là chế tạo lượng lớn bia đỡ đạn.

Lượng lớn cảm nhiễm thể ngã xuống, những cảm nhiễm thể này không tính là bị Tô Hiểu giết chết, bởi vì lúc giết những cảm nhiễm thể này không có nhắc nhở giết chết.

Lúc bình dân bị cảm nhiễm, bọn họ đã tử vong, điều khiển chúng nó hành động chính là virus trong cơ thể.

Khô Thi muốn mượn cảm nhiễm thể yểm hộ lùi lại, Tô Hiểu lập tức chém ra một đạo ánh đao. Khô Thi bị kiềm chế.

Khô Thi muốn chạy trốn nhiều lần, nhưng đều bị ánh đao hoặc giới đoạn tuyến xuất quỷ nhập thần ngăn cản.

Hai mươi giây sau, cảm nhiễm thể nhóm thứ hai bị tàn sát hết sạch.

Tô Hiểu vung trường đao, máu đen trên thân đao bị hất bay, trên người hắn có mấy vết cào, đấu với lượng lớn cảm nhiễm thể khó tránh khỏi bị thương.

Cảm nhiễm thể nhóm thứ hai mới giết hết, Khô Thi đã chuẩn bị kỹ càng nhóm thứ ba, nhưng hắn ta biết, loại cảm nhiễm thể bình thường này không ngăn được Tô Hiểu.

Biểu cảm của Khô Thi bắt đầu dữ tợn, hắn ta có cơ hội chạy trốn, nhưng hắn ta không dám chạy trốn, cái tay cụt và vết đao trên người luôn nhắc nhở hắn ta, cho dù kẻ địch bị cảm nhiễm thể vây quanh, nếu như hắn ta dám quay lưng về phía kẻ địch sẽ trả giá lớn cỡ nào, huống chi xung quanh còn có tơ kim loại không dễ phát hiện, loại tơ kim loại này suýt cắt đầu hắn ta mấy lần.

Chưa tới nửa phút, nhóm cảm nhiễm thể thứ ba tử thương hơn 70%, nhìn tình hình chưa tới 10 giây Tô Hiểu có thể phá vòng vây.

Khô Thi biết rõ, nếu như bị nam nhân này tới gần người, hắn ta sẽ không có cơ hội xin tha.

Dưới tình cảnh tuyệt vọng như vậy, Khô Thi nổi giận, hắn ta đặt tay lên ngực, trên mặt lộ ra vẻ đau đớn.

Ngay lúc Khô Thi chuẩn bị liều mạng, trong nhóm chat Đồng Minh Thân Sĩ xuất hiện một tin nhắn.

Tiểu Sửu Hồng Sắc:

- Khô Thi, kẻ địch có đặc điểm gì?

Nhìn thấy tin nhắn này, Khô Thi nhanh chóng thu hồi năng lực sắp phát động, cũng nhanh chóng trả lời trong nhóm chat:

- Nam, khoảng 20 tuổi, vũ khí là đao cộng thêm súng ngắm, năng lực cận chiến rất mạnh, lão đại cứu mạng, số 5 chết rồi, cho nên không ai ngăn cản hắn ta, tôi không thể phát huy thực lực, bây giờ kích hoạt tọa độ nhé?

Khô Thi thở phào một hơi, giống như sau khi nói chuyện với Tiểu Sửu Hồng Sắc, áp lực Tô Hiểu mang tới cho hắn ta bị quét sạch.

Tiểu Sửu Hồng Sắc:

- Nguyên nhân đối địch là gì?

Khô Thi:

- Không có nguyên nhân, tên này không nói hai lời miểu sát số 5, sau đó bắt đầu truy sát ta.

Diễm Yêu:

- Khô Thi, ngươi nói phét phải không, không có nguyên nhân đối phương truy sát ngươi làm gì?

Khô Thi:

- Con mẹ nó đừng nói mát nữa, tên này là người điên, không nói câu nào, tới là chém, căn bản không có khả năng giao tiếp!

Tiểu Sửu Hồng Sắc:

- Tất cả câm miệng, Khô Thi, kiên trì 2 phút, ta đi qua.

Khô Thi:

- Đa tạ lão đại.

Diễm Yêu:

- Dừng, lãng phí cơ hội truyền tống của lão đại.

Đóng nhóm chat, áp lực trong lòng Khô Thi quét sạch, nhưng vào lúc này, một thanh trường đao xuất hiện trước người hắn ta.

Biểu cảm của Khô Thi ngạc nhiên, 2 giây trước còn hơn trăm tên cảm nhiễm thể vây quanh, sao kẻ địch phá vòng vây được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận