Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 352: Xông Lên Đỉnh Diệt Hắn Ta

Khóe miệng Tô Hiểu giật giật, ngày hôm nay hắn mở mang được rất nhiều hiểu biết, trong Luân Hồi Nhạc Viên đúng là có đủ thứ kỳ lạ.

Lúc hắn bổ sung viên đạn, hai bóng người xông lên cầu lên xuống, hắn nhận ra một người trong đó, là nam tử súng lục.

Phong Nãi và nam tử súng lục chạy nhanh về phía cầu lên xuống chuẩn bị tiến vào Tower of Justice, Tô Hiểu đã nạp đạn xong, nhấc súng bắn Phong Nãi một phát.

Keng.

Súng này bắn vào trên cái liềm trong tay Phong Nãi, Phong Nãi chạy nhanh về phía Tower of Justice.

Đã có năm người tiến vào Tower of Justice, Tô Hiểu không quan tâm, Khế Ước Giả tiến vào Tower of Justice hắn không thể chặn được, hắn chỉ có thể cố gắng giảm nhân số, bản vẽ Minh Vương có thể ở trên người hắn.

Sau hai người này là hơn mười Khế Ước Giả, những Khế Ước Giả này cũng sắp xông vào Tower of Justice.

Pằng, pằng, pằng…

Tô Hiểu nhanh chóng bắn liên tục, hai mươi phát đạn bên trong băng đạn bắn hụt rất nhanh, có tám Khế Ước Giả ngã xuống, những người khác đều tiến vào Tower of Justice.

Lấp đầy đạn vào Spider Queen, Tô Hiểu quay đầu liếc nhìn, Kalifa đã rời đi, hẳn là CP9 đang tập hợp.

Dùng ống nhắm ngắm bốn phía, phía bản đảo đã không còn Khế Ước Giả, một số Khế Ước Giả có thực lực không mạnh đều tập trung ở tiền đảo, nơi đó cũng có thể nhận được thứ tốt, tuy không thể hoàn thành nhiệm vụ, nhưng thứ tốt nhận được ở đó có thể trung hòa trừng phạt của nhiệm vụ.

Linh, linh, linh…

Đồng hồ báo thức bên cạnh Tô Hiểu vang lên, kính thám trắc quang học hồng ngoại 8 lần (chủ động) sắp hết giờ rồi.

Trên bản đảo và cầu còn một số thẻ màu đỏ tươi không nhặt, nhưng tạm thời Tô Hiểu không có thời gian.

Tiếng bước chân dồn dập truyền đến, có người sắp xông lên lầu chóp, có tổng cộng 7 người, là Khế Ước Giả ở trận doanh băng hải tặc Mũ Rơm.

Tô Hiểu đốt một điếu thuốc, ngồi trên đài đá ở mái nhà, lấy một mảnh vải trắng ra lau chùi thân súng Spider Queen.

Ánh mắt nhìn về phía Bố Bố, lúc này Bố Bố đã không rõ tung tích.

Ngắm nhìn bốn phía, Tô Hiểu hóa đá, hắn bị phương thức ẩn nấp của Bố Bố làm cho khiếp sợ.

Nói một cách chính xác, lúc này Bố Bố không tính là ẩn nấp, nó đang đứng trên đỉnh tháp Tower of Justice, đầu khẽ nâng lên, làm bộ dạng ngửa mặt lên trời thét to, giống như một tòa điêu khắc mô phỏng, không nhúc nhích.

May mà hôm nay không có gió, bằng không bộ lông của Bố Bố bay lên sẽ bại lộ rồi.

Bố Bố ẩn nấp rất cao cấp, nếu không phải sớm chiều ở chung với Bố Bố, Tô Hiểu đã cho rằng nó là một con sói điêu khắc mô phỏng.

Bố Bố không nhúc nhích, đôi mắt đều không chớp, nó không tìm được nơi ẩn thân thích hợp mới đưa ra hạ sách này, giả trang thành điêu khắc rất mệt mỏi.

Tiếng bước chân ở dưới lầu càng ngày càng nhanh, bảy Khế Ước Giả xông lên đỉnh chóp, binh khí trong tay bọn họ có đủ loại kiểu dáng, có cận chiến có viễn trình, trong đó có Nữ Oa mặt đầy máu.

Trong mắt vú em tràn đầy sự thù hận, người yêu của nàng bị Tô Hiểu bạo đầu rồi.

- Lúc trước bắn rất thoải mái đúng không, tên khốn kiếp này!

Trong mắt một lão nhân lộ ra hung quang nhìn Tô Hiểu, tay lão ta cầm cung tên, lúc trước lão ta bị bắn không có thời gian bắn tên.

- Khoan hẵng giết hắn ta, bắt hắn ta lại tra tấn, khiến hắn ta giao tất cả trang bị ra đây, đặc biệt là cây súng bắn tỉa kia.

- Đúng vậy, đánh hắn ta thành nửa tàn trước, chặt rụng tay chân.

Đám Khế Ước Giả hình thành nửa vòng tròn vây quanh Tô Hiểu, Tô Hiểu cười khẽ, tình cảnh theo dự đoán thật sự xuất hiện, những Khế Ước Giả này cho rằng hắn là tay bắn tỉa, chủ động tới gần hắn.

Cất Spider Queen đi, Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay.

Trảm Long Thiểm phát ra tiếng giòn vang, một tia sáng màu tím lóe lên ở lưỡi đao, cường hóa tới +8 Trảm Long Thiểm sắc bén dị thường, hàn quang bức người.

- Tên này… Hình như có chút không đúng.

Một Khế Ước Giả lùi về sau một bước, tay bắn tỉa đâu có khí thế sắc bén như vậy.

Trên mặt vú em nhuốm máu đầy ngạc nhiên, kích động muốn xoay người bỏ trốn xuất hiện.

Tay Tô Hiểu cầm Trảm Long Thiểm, khí chất biến sắc bén dị thường, đầy hứng thú đánh giá mấy tên Khế Ước Giả.

Thanh Cương Ảnh được mở ra, hồ quang màu lam nhạt dâng trào trên thân đao Trảm Long Thiểm.

- Không có mấy ai chủ động tiếp cận ta, loại trừ những nhân tố khác, dũng khí của mấy người rất đáng khen.

Tô Hiểu chậm rãi tới gần mấy Khế Ước Giả, lúc này mấy Khế Ước Giả đều có cảm giác rất chó má, rõ ràng là tên bắn tỉa cận chiến rác rưởi, sao đột nhiên thay đổi, kẻ địch biến thành cận chiến rồi? Lẽ nào là đổi người?

Đám Khế Ước Giả ngắm nhìn bốn phía, không có những người khác, trên lầu chóp chỉ có một điêu khắc hình sói, nhưng điêu khắc này khá giống Husky…

- Không phải các người hi vọng cận chiến sao, vậy thì bắt đầu đi.

Tô Hiểu giẫm lên mặt đất một cái, chỉ trong chớp mắt đã xông tới trước mặt một Khế Ước Giả, vẻ mặt Khế Ước Giả kia kinh ngạc, nhưng động tác tay rất nhanh, tay cầm hai thanh thiết xoa chắn trước người.

Tô Hiểu giơ cao trường đao trong tay, Trảm Long Thiểm lưu lại một đạo lam sắc thất liên trong không trung.

Keng, xì xì!

Hai thanh thiết xoa trong tay Khế Ước Giả đứt đoạn theo tiếng, máu tươi phun từ người Khế Ước Giả kia ra.

Giọt máu bay tới trước người Tô Hiểu, Tô Hiểu nghiêng người tránh thoát giọt máu, giẫm lên mặt đất, tránh thoát một mũi tên, đồng thời đi tới bên cạnh một Khế Ước Giả khác.

Xì xì.

Ánh đao lướt qua, một cái đầu bay lên, Tô Hiểu lập tức thay đổi mục tiêu.

Đi qua giữa mấy Khế Ước Giả, giống như hổ vào bầy dê, diện tích mái nhà cũng không rộng, trừ phi mấy tên Khế Ước Giả nhảy lầu, bằng không chắc chắn phải chết.

Một tên pháp sư chết uất ức nhất, thực ra thực lực của hắn ta không yếu, nhưng cách Tô Hiểu quá gần, nếu kéo dài khoảng cách, Tô Hiểu muốn giết đối phương, cũng phải mất một thời gian.

Âm thanh lưỡi đao chém cơ thể không ngừng truyền đến, đám Khế Ước Giả xoay người bỏ chạy.

Ba phút sau, mái nhà bị máu tươi nhuộm đỏ, đây là chiến đấu giữa Khế Ước Giả, ngươi không chết thì ta phải lìa đời.

Vú em muốn tìm Tô Hiểu báo thù đang nằm bò trên đất, một tay của nàng bị chém đứt, sau lưng có một vết thương dài nửa mét.

“Khụ khụ…”

Vú em ho ra máu, môi run rẩy, không chỉ môi, toàn thân nàng đều đang run rẩy, bây giờ nàng đã biết rõ âm mưu này, trên lầu chóp vốn không phải là tay bắn tỉa, mà là cận chiến đại nhân, bọn họ lại ngu tới mức chủ động tới gần vị cận chiến này.

- Cầu xin ngươi… Tha cho ta đi.

Tô Hiểu chậm rãi tới trước người vú em, nhìn vú em này nói:

- Không định báo thù nữa à? Mà xin tha với kẻ thù.

- Không… Không báo thù, ngươi muốn gì ta đều có thể cho ngươi, trang bị, Nhạc Viên Tệ cũng được, ta cũng có thể ngủ với ngươi, tha cho ta một mạng đi.

Đôi mắt Tô Hiểu lấp lóe ánh sáng, trên mặt vú em chậm rãi lộ ra chút vui mừng.

- Ta từ chối.

Vẻ mặt vui mừng của vú em cứng đờ, nghênh đón nàng là trường đao sắc bén.

Giết kẻ địch cuối cùng xong, Tô Hiểu khẽ vung Trảm Long Thiểm, trên đất xuất hiện vết máu hình nửa vòng tròn.

Nhặt hai thẻ màu đỏ tươi lên, bảy người chỉ rơi hai thẻ màu đỏ tươi, điều này khiến Tô Hiểu thở dài, lúc trước hắn mở Spider Queen, nhận ra mình không còn vận khí tù trưởng nữa.

Nhưng bây giờ nhìn lại, hắc thủ đại tù trưởng của hắn có tính gián đoạn, có lúc vận khí sẽ rất kém.

Trên lầu chóp đối diện, băng hải tặc Mũ Rơm tận mắt nhìn thấy Tô Hiểu chém giết bảy Khế Ước Giả.

Vẻ mặt Luffy và Zoro nghiêm túc, sắc mặt Sanji không được tốt, Usopp sợ hãi trốn sau vật che, Nami thấy máu và thi thể thì nôn khan liên tục.

Cho dù bọn họ là hải tặc, nhưng đám Nami và Usopp chưa từng thấy tình cảnh tàn khốc như vậy.

Tô Hiểu sờ đầu Bố Bố, ánh mắt nhìn về phía băng hải tặc Mũ Rơm, tạm thời hắn không định giao chiến với băng hải tặc Mũ Rơm.

Tô Hiểu ngồi ở rìa sân thượng, Khế Ước Giả bình thường đã dọn dẹp xong, bây giờ hắn chỉ cần đợi là được, đợi thời cơ.

Hắn vẫn không quên, còn có Khế Ước Giả làm trái quy tắc đợi hắn xử lý, hắn đã biết tên làm trái quy tắc ở đâu, tên kia rất thông minh, không tới gần Tower of Justice.
Bạn cần đăng nhập để bình luận