Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 447: Võ Thần

Tô Hiểu muốn giết xông ra ngoài, nhưng quá nhiều kẻ địch, xung quanh lít nha lít nhít kẻ địch, không thể thấy rõ tình cảnh ở phía xa.

Tiếng la của thổ dân da đỏ và tiếng gầm rú của Thứ Hạt vang vọng trên chiến trường, trận doanh hai bên đều đang nhanh chóng tử thương, nhưng bất luận là bên nào đều không lùi về sau.

Nếu như một bên thất bại, đất sẽ bị đoạt đi, hoàn cảnh sinh tồn sẽ càng ngày càng ác liệt, đây là cuộc chiến chủng tộc.

Máu tươi màu đỏ và dịch màu lục xen lẫn nhau, đôi mắt Tô Hiểu như ưng luôn ngắm nhìn xung quanh, tất cả sinh vật dám tới gần hắn đều bị giết chết, hắn không giết đối phương, đối phương sẽ giết hắn, đây là chiến trường, không theo đạo lý nào.

Bây giờ giết ra ngoài đã không thể, làm thế nào tồn tại trong chiến đoàn mới quan trọng.

Ánh đao lướt qua, hai con Thứ Hạt cùng bị chém đứt, Tô Hiểu quay đầu đạp một cái, một thổ dân da đỏ bị đập biến hình.

Nhanh chóng lấy dược tề [Long Chi Lực] ra, hắn bôi dược tề lên tay.

[Long Chi Lực].

Nơi sản xuất: Luân Hồi Nhạc Viên.

Phẩm chất: Màu lam.

Loại hình: Vật phẩm tiêu hao.

Hiệu quả: Bôi dược tề này lên mặt ngoài làn da, +2 sức mạnh, +2 thể lực, +20% kháng tính trạng thái dị thường, hiệu quả kéo dài 10 phút.

Hạn sử dụng: 7 ngày.

Trữ lượng: 100%.

Cho điểm: 70.

Giới thiệu tóm tắt: Tuyệt đối không được uống nó, cho dù đi kèm hiệu quả tăng +15 sức mạnh, nhanh nhẹn, thể lực, nhưng trong vòng ba mươi giây người sử dụng sẽ tử vong.



Đủ 46 điểm thuộc tính thể lực, đi kèm dục huyết phấn chiến mười phút khiến Tô Hiểu không thở hổn hển.

Xung quanh chồng chất thi thể bị chém nát, Tô Hiểu đứng trên đống xác cao chót vót, giống như võ thần trên chiến trường.

Thổ dân da đỏ ở xung quanh căng thẳng nhìn Tô Hiểu, cẳng chân run lên, trong lúc nhất thời không dám tới gần.

Thổ dân da đỏ không dám tiến lên trước, nhưng Thứ Hạt không để ý những chuyện này, chúng nó không có đầu óc, loại tâm tình khủng bố này không liên quan tới chúng nó.

Mấy con Thứ Hạt trèo lên đống xác, còn chưa tới gần Tô Hiểu, giữa không trung lóe lên vài đạo vết trắng, Thứ Hạt bị chém thành vài đoạn.

Tô Hiểu nhảy từ trên đống xác xuống, nhảy vào trong Thứ Hạt.

Boong.

Một đạo trảm kích hình vòng tròn xuất hiện, chỗ trảm kích đi qua cơ thể Thứ Hạt vứt ra, Tô Hiểu dọn dẹp xung quanh ra một đường kính hình tròn khoảng năm mét.

Hai tay cầm đao, Tô Hiểu hít sâu một hơi.

Bỗng nhiên chém ra một đao, một đạo ánh đao màu lam nhạt thoát khỏi lưỡi dao Trảm Long Thiểm.

Boong, Trảm Long Thiểm phát ra tiếng kim loại kêu rất đặc biệt.

Ánh đao bay vào trong đám Thứ Hạt, ánh đao qua chỗ nào, Thứ Hạt như lúa mạch bị cắt đổ.

Ánh đao qua đi, một con đường rộng hai mét, dài mười mét xuất hiện, trên lối đi tràn đầy máu màu xanh lục và Thứ Hạt gần chết giãy dụa.

Tô Hiểu vừa định phá phòng vòng vây từ đây, nhưng chưa tới hai giây, Thứ Hạt lại chật ních “thông động” này.

Tô Hiểu giống như độc nhất vô nhị trên chiến trường, không cần nói tới gần, liếc mắt nhìn hắn một cái cũng có thể bị chém đứt.

Trong thời gian ngắn Thứ Hạt sẽ không xông tới gần, hắn quay đầu nhìn thổ dân da đỏ.

- Oa lạp lạp tạp ba đặc [Ngôn ngữ không biết].

Rõ ràng là thổ dân da đỏ không có ý định tới gần Tô Hiểu, những thổ dân da đỏ này bắt đầu đi vòng quanh Tô Hiểu, kẻ địch của chúng nó là Thứ Hạt, không phải Tô Hiểu.

Phát hiện thái độ của những thổ dân da đỏ này, Tô Hiểu cau mày.

Tối hôm qua những thổ dân da đỏ kia không biểu hiện ra tâm tình hoảng sợ này. Những tên kia còn không thèm để ý tới đau nhức do Thanh Cương Ảnh tạo thành.

Thổ dân da đỏ hiện giờ nhìn rất khác, tuy những thổ dân da đỏ này yếu hơn nhiều, nhưng bọn họ bị thương sẽ kêu thảm thiết, có tâm tình hoảng sợ và hoang mang.

So với thổ dân da đỏ ngày hôm qua, thổ dân da đỏ nhìn thấy hôm nay gần gũi với nhân loại hơn, những thổ dân da đỏ ngày hôm qua là cỗ máy giết chóc được bồi dưỡng ra.

Chiến tranh vẫn đang tiếp tục, tuy thổ dân da đỏ bị Tô Hiểu dọa lui, nhưng Thứ Hạt lại phô thiên cái địa vọt tới.

Phàm là sinh vật tới gần Tô Hiểu, hắn đều giết không tha, huống chi là loại binh khí chiến tranh.

Thuộc tính của Thứ Hạt rất yếu, nếu như đứng thành một hàng, một đao của Tô Hiểu chính là chém một loạt, nhưng số lượng Thứ Hạt quá nhiều, phô thiên cái địa.

Phá vòng vây vô vọng, vậy chỉ có thể giết tiếp, giết tới khi kết thúc chiến tranh.

Bốn loại thuộc tính của Tô Hiểu đều hơn 40 điểm, đại sư đao thuật Lv. 21, cho nên ở trong chiến tranh, lực chiến đấu của hắn rất khủng bố.

Huống hồ Tô Hiểu dùng vũ khí đao, đối mặt với lượng lớn kẻ địch xông tới cũng không yếu.

Thời khắc giết chóc bắt đầu, thi thể thú gần Tô Hiểu càng ngày càng nhiều.

Nửa tiếng sau, Tô Hiểu đã quên hắn giết bao nhiêu Thứ Hạt, mấy trăm? Không, có khả năng hơn một nghìn.



Ở phía xa chiến trường, sáu nữ Khế Ước Giả nằm nhoài trên sườn nùi gần đó.

- Lại bắt đầu, hôm qua mới tránh thoát một lát, lẽ nào mỗi ngày hai chủng tộc đó đều chiến tranh sao?

Một vú em yếu ớt núp sau sườn núi, đang dùng ống nhòm quan sát chiến trường.

- Chết đói rồi, phải nhanh chóng rời khỏi khu vực đất đỏ, ngay khi trận chiến kết thúc, chúng ta đi ngang qua chiến trường, nếu như tình báo không sai, một bên khác chiến trường là khu vực bình thường.

Một nữ Khế Ước Giả khác mở miệng, nàng khiêng một cái súng ngắm, khí chất lạnh lùng xinh đẹp, ngoại trừ thành viên trong nhóm ra, nàng rất ít nói chuyện với người ngoài.

Sáu người này đều là thành viên của nhóm mạo hiểm Bỉ Ngạn Hoa, giống Tô Hiểu, địa điểm bọn họ chạm đất là khu vực đất đỏ.

Trong một ngày này, nhóm Bỉ Ngạn Hoa đã lĩnh hội được khủng bố của khu vực đất đỏ, bọn họ đều có vết thương, nếu như không có vú em Đường Qủa ở đây, bọn họ đã xuất hiện tình trạng giảm quân số.

- Đội trưởng, hình như trong chiến trường không đúng lắm.

Đường Quả cầm ống nhòm nhìn giữa chiến trường, nàng phát hiện một nhân loại đang chém giết trên chiến trường, gần đó đầy thi thể.

- Đó là…

Giọng Đường Quả run run, một số hồi ức không tốt đẹp xuất hiện.

- Đội trưởng, người đàn ông kia xuất hiện rồi!

- Người nào?

- Chính là người đàn ông dùng đao.

Đồng tử Lãnh Nguyệt co rút nhanh, đoạt lấy ống nhòm trong tay Đường Quả nhìn về phía giữa chiến trường.

- Cuối cùng cũng tìm được tên kia, bây giờ làm thịt hắn ta.

Tay bắn tỉa Phong nâng súng ngắm sau lưng lên, ống ngắm nhắm về phía giữa chiến trường.

Phó đội trưởng Huyết Mân Côi cúi đầu, nàng vẫn giữ im lặng.

Nữ phúc hắc thông minh đẩy gọng kính màu đen, ánh mắt vô hồn, giống như đang cân nhắc chuyện gì đó.

- Người đàn ông dùng đao? Chính là cái tên mọi người từng nhắc tới sao?

Main tank Lorna mới chiêu mộ tiến lên trước, vóc người nàng không cường tráng, thậm chí hơi gầy yếu, mái tóc dài màu đỏ rực, trên người tỏa ra mùi hương hoa lài.

Lorna hơi hưng phấn, lúc trước nàng từng nghe thành viên trong nhóm nhắc tới, người đàn ông dùng đao mạnh cỡ nào, nhưng nàng lại xem thường, không thấy tận mắt nàng sẽ không tin, nàng muốn giao đấu với người đàn ông kia.

Lorna không giống với thành viên khác của Bỉ Ngạn Hoa, trong lòng nàng có một ước vọng, đạt được Lãnh Nguyệt, đây là main tank xu hướng tình dục đặc biệt.

Lãnh Nguyệt vẫn đang quan sát tình hình chiến trường, vẻ mặt nàng càng ngày càng khó coi.

- Quái vật! Đã mạnh tới mức biến thái rồi.

Lãnh Nguyệt nắm chặt tay, một quyền đập lên trên cỏ.

Nữ nhân phúc hắc nhận lấy ống nhòm, sau khi quan sát một lát thì lắc đầu.

- Nếu không có cơ hội tốt, bây giờ chúng ta đi là chịu chết, trừ phi hắn ta rơi xuống vực ngã chết.

Phong chỉ dùng ống ngắm nhìn Tô Hiểu một cái liền dời đi, nàng có loại cảm giác, nếu tiếp tục nhắm đối phương, nàng sẽ lộ.

Lorna nhìn thấy phản ứng của mấy người thì hơi nghi ngờ một chút, nàng lấy ống nhòm, nữ phúc hắc không buông tay, Lorna hơi nghi ngờ.

- Tốt nhất là chuẩn bị tâm lý đi, đây là tử địch của chúng ta, nhất định phải phân sinh tử, không thể hòa giải.

Lorna gật đầu, thực ra trong lòng tràn đầy khinh thường, thực lực của nàng còn mạnh hơn cả Lãnh Nguyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận