Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 1122: Đánh giá thấp mình

“Cha, chúng ta nên ngăn cản không?”

Silva lấy Shouko thổi lên, lão ta đang triệu hoán chó săn chiến đấu cải tạo đặc biệt.

“Ngăn cản? Nếu bây giờ ngươi dám tiến lên trước, tuy không nói Byakuya có ra tay với ngươi hay không, nhưng tằng tổ phụ của ngươi chắc chắn sẽ không hạ thủ lưu tình, lão nhân gia cô đơn quá lâu, hiện giờ… Không ai có thể ngăn cản hắn, ngoại trừ người đang chém giết với hắn.”

Vẻ mặt Zeno nghiêm túc, thực ra lão ta không muốn tiếp nhận ủy thác của Tô Hiểu, nhưng lão ta hiểu rõ tính cách của Tô Hiểu. Trực tiếp từ chối ủy thác, có trời mới biết đối phương sẽ làm gì, tắm máu gia tộc Zoldyck cũng không phải không thể.

“Triệu tập hết chó săn đến, còn nữa, đừng để Illumi và Kikyo ở trong pháo đài cổ xem trò vui, để bọn họ đi ra, tìm cơ hội kết thúc chiến đấu.”

Trước tiên không nói tới sắp xếp của đám Zeno, lúc này Tô Hiểu đang tập trung tinh thần chiến đấu với Maha Zoldyck, ông lão này muốn lấy tính mạng của hắn bất cứ lúc nào.

Lúc trước Tô Hiểu không hiểu Maha Zoldyck, vốn cho rằng ông lão này sẽ tuân theo quy tắc của sát thủ, bây giờ xem ra không phải như vậy.

Tuy tình hình hiện giờ hơi lệch với dự đoán, nhưng Tô Hiểu cũng không bài xích. Tình hình hiện giờ càng tốt hơn, chiến đấu với kẻ địch không có sát ý, căn bản không đạt tới hiệu quả kiểm tra, chiến đấu chính là phải một mất một còn.

Hơn nữa Tô Hiểu cảm thấy máu tươi toàn thân đang sôi trào, chiến đấu với kẻ địch cấp bậc Maha Zoldyck, loại trừ phương diện nguy hiểm, thực sự rất đã nghiền, các loại năng lực của Tô Hiểu mới được vận dụng tới cực hạn.

Boong boong boong…

Mảng lớn ánh đao chém về phía Maha Zoldyck, Niệm màu đen từ trong cơ thể Maha Zoldyck phun trào ra, một tiếng rầm vang lên, tất cả ánh đao bị va nát.

Thành viên còn lại của gia tộc Zoldyck ngăn cản hai người chiến đấu sao? Đừng đùa, nếu bọn họ tới gần chiến trường trong vòng 50 mét, lập tức sẽ bị ánh đao của Tô Hiểu hoặc Niệm màu đen của Maha Zoldyck liên lụy.

“Người trẻ tuổi, ngươi rất khá.”

Maha Zoldyck mở miệng, máu tươi màu đen từ vết thương sau lưng lão ta chảy ra, đây là vết trảm lúc trước của Tô Hiểu.

Maha Zoldyck nhìn như ung dung, nhưng lão ta luôn đề phòng năng lực đột nhiên biến mất của Tô Hiểu. Bình tĩnh mà xem xét, Maha có chút ước ao năng lực như vậy, năng lực như thế thực sự quá thực dụng ở trong cận chiến.

“Bộ xương già này của ngươi cũng cường tráng bất ngờ.”

Tô Hiểu cười giễu cợt, lộ ra hàm răng trắng.

Phụt…

Sợi tơ kim loại đột nhiên chui từ dưới đất ra, quấn lấy Maha Zoldyck, đối phương đứng tại chỗ không cử động.

Giới đoạn tuyến ghì chặt Maha Zoldyck, cũng dễ dàng ghì xuyên cơ thể Maha Zoldyck. Maha Zoldyck vặn vẹo một lát sau đó biến mất trong không khí, đây là tàn ảnh hoặc bóng mờ.

Nhưng đúng lúc này, năng lực Trực Cảm đột nhiên truyền tới báo động trước, công kích đến từ sau gáy hắn.

Một chường đao gầy đến da bọc xương đâm về phía sau gáy Tô Hiểu, trên móng tay sắc nhọn lấp lóe hàn quang, cả bàn tay nổi đầy gân xanh, căn bản không giống bàn tay của nhân loại.

Khi năng lực Trực Cảm xuất hiện báo động trước, chưởng đao đã đến sau gáy Tô Hiểu. Tốc độ của Maha Zoldyck thực sự quá nhanh, lúc này tránh né rõ ràng là không kịp.

Vèo…

Chưởng đao của Maha Zoldyck trực tiếp xuyên thấu qua đầu Tô Hiểu, không có cảm giác thực thể, Maha tràn ngập nghi ngờ. Lão ta có thể chắc chắn, đây là thực thể của Tô Hiểu.

Sở dĩ sẽ xuất hiện tình huống như vậy, là vì khi Tô Hiểu xuyên thấu không gian dừng lại chớp mắt, hắn nhân cơ hội thoáng dừng lại này “tránh né” công kích của kẻ địch. Chiêu này chỉ có thể sử dụng trong cận chiến, thời gian dừng lại thực sự quá ngắn, bởi vậy công kích của kẻ địch nhất định phải nhanh, nếu không không tránh được.

Boong.

Trường đao sắc bén chém về phía sau gáy Maha Zoldyck, một cánh tay của Maha Zoldyck lại vặn vẹo lần nữa, lấy góc độ quỷ dị đâm về phía yết hầu của Tô Hiểu.

Trường đao đứng trước sau gáy của Maha, chưởng đao cũng đứng trước yết hầu của Tô Hiểu, xung quanh là Zeno, Silva, Kikyo, Illumi đã xông lên trước.

Mục tiêu của bốn người rõ ràng, Zeno và Illumi phụ trách ngăn cản Maha Zoldyck, hai vợ chồng Silva phụ trách ngăn cản Tô Hiểu.

Bốn người đều không đuổi tới, đây là chênh lệch thực lực, khiến bốn người không tưởng tượng nổi chính là, Tô Hiểu và Maha Zoldyck cũng không lưỡng bại câu thương.

Khi Tô Hiểu và Maha Zoldyck chiến đấu đều ôm ý nghĩ giết chết đối phương, nhưng đây chỉ là hai bên quen thuộc, hai bên đã không ân oán, còn là quan hệ người thuê và người làm thuê tạm thời, cần gì lưỡng bại câu thương?

Khi hai người chiến đấu thực sự đánh một mất một còn, nhưng vào thời khắc mấu chốt hai bên đều tỉnh táo, khoản tiền thuê lớn kia không phải bỏ phí.

Rắc, rắc.

Cánh tay của Maha Zoldyck khôi phục bình thường, Niệm đen trở lại trong cơ thể lão ta. Tô Hiểu cũng cho Trảm Long Thiểm vào bao, khí tức màu đỏ nhạt ở xung quanh tản đi.

“Các ngươi đang sốt sắng cái gì?”

Maha Zoldyck liếc mắt nhìn đời con cháu chắt ở xung quanh mình.

“Khụ.”

Zeno vội ho một tiếng, có chút lúng túng. Sự thực đúng là như vậy, lão ta già đầu, ở trong mắt Maha Zoldyck chính là đời cháu.

Chiến đấu mới kết thúc, vết thương của Maha Zoldyck khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Dù sao ông lão này cũng là hệ cường hóa, cường độ cơ thể kinh người.

Tô Hiểu vẩy máu trên tay, hắn đang suy tư một vấn đề, chính là dường như hắn đánh giá sức chiến đấu của bản thân.

Trải qua chiến đấu với Maha Zoldyck, Tô Hiểu phát hiện năng lực Long Ảnh Thiểm khiến lực chiến đấu của hắn xuất hiện bay nhanh, loại tăng lên này không thể hiện quá rõ ràng trong chiến đấu ở sân đấu lúc trước.

Khi đánh ở sân đấu, Tô Hiểu cố gắng tránh sử dụng năng lực Long Ảnh Thiểm, để tiết kiệm giá trị pháp lực, tranh thủ đánh thêm mấy trận thi đấu.

Còn đối chiến ba hợp thể, sau khi hắn sử dụng năng lực Long Ảnh Thiểm, ba hợp thể gần như bị hắn liên tục công kích miểu sát.

Bây giờ hắn thỏa thích chém giết với Maha Zoldyck một trận, trong cuộc chiến đấu này, tác dụng của năng lực Long Ảnh Thiểm được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, trong đó có hai lần Tô Hiểu đều xoay chuyển cục diện từ thế yếu thành ưu thế. Chính vì như vậy, hắn mới có thể đánh hòa nhau với Maha Zoldyck.

Nếu không có năng lực Long Ảnh Thiểm, chẳng mấy chốc Tô Hiểu sẽ thua, đây là chuyện không thể nghi ngờ.

Trải qua cuộc chiến này, Tô Hiểu phát hiện hắn hoàn toàn có thể chiến đấu chính diện với Ant King. Tuy cuối cùng có khả năng thua là hắn, nhưng hắn tuyệt đối có lực chiến đấu với Ant King, đây là tin tức tốt.

Nếu Tô Hiểu có thể giết chết Ant King, còn ở trong đó đưa tới tác dụng tính chủ đạo, khen thưởng sẽ vô cùng phong phú.

Đối với tất cả Khế Ước Giả tiến vào thế giới Hunter lần này mà nói, Ant King chính là BOSS chung cực, đương nhiên khen thưởng đánh giết vô cùng phong phú.

“Đi theo ta, chúng ta chuyển sang nơi khác hoàn thành ủy thác. Tuy năng lực ám sát của gia tộc bọn ta không có trợ giúp gì đối với ngươi, nhưng ủy thác là ủy thác, nhất định phải đạt thành.”

Maha Zoldyck vẫy tay với Tô Hiểu, hai người rời khỏi đình viện tràn ngập hố lõm.

“Thật đáng tiếc, hắn không chết ở đây.”

Tuy Illumi không có biểu cảm gì, nhưng cảm giác của hắn ta lúc này không tốt lắm. Nguyên nhân vô cùng đơn giản, hắn ta có ân oán với Tô Hiểu, nếu như gặp Tô Hiểu ở ngoài, tám chín phần mười hắn ta sẽ chết.

“Yên tâm đi, cho dù sau này ngươi gặp phải hắn, chỉ cần không phải lập trường đối địch, hắn sẽ không chủ động giết ngươi.”

Zeno nắm tay đi vào trong pháo đài cổ, lão ta cảm nhận được cảm giác quen thuộc từ trên người Tô Hiểu, đó là cảm giác sát thủ quen thuộc. Gia tộc Zoldyck là sát thủ, Tô Hiểu là hàng ngũ rút khỏi sát thủ, không còn vì tiền tài mà chiến đấu.

Trong một cánh rừng, Maha Zoldyck đang biểu thị mấy kỹ xảo giết người của gia tộc Zoldyck cho Tô Hiểu, ví dụ như Dark Step, Shikiyoku, Dakatsu.

Những kỹ xảo này không tệ lắm, nhưng giống như Maha Zoldyck nói lúc trước, không thích hợp với Tô Hiểu. Phong cách chiến đấu của Tô Hiểu là thẳng thắn thoải mái, cứng đối cứng chính diện.

“Maha Zoldyck, ta rất tò mò một chuyện.”

“Chuyện gì?”

Maha Zoldyck không còn biểu thị kỹ xảo giết người, giọng nói của lão ta khàn khàn, không còn khí phách.

“Sao ngươi sống tới bây giờ, bình thường ngươi đã sớm chết già, lúc trước chiến đấu ta có loại cảm giác, ngươi cũng không phải hoàn toàn sống sót ở mặt ý nghĩa.”

“Đúng vậy, sao ta sẽ sống tới ngày nay.”

Maha Zoldyck nhìn Tô Hiểu, dường như đang do dự gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận