Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 848: Chia của

Tầng bảy cung điện Hoàng Hôn.

Đám Tô Hiểu, Viêm Thần, thằng hề giả, Hắc Huyết, mỹ nữ mặc đồ công sở tụ tập, những người này tụ tập cùng một chỗ, tình cảnh có thể tưởng tượng được.

Tô Hiểu bảo dưỡng Trảm Long Thiểm, trước người xếp đầy các dụng cụ loại hộ đao.

Viêm Thần cầm một miếng thịt tươi, đang đùa diễm hổ, diễm hổ hung mãnh, giống như con mèo to trước mặt Viêm Thần.

Thằng hề giả một tay cầm dao găm chạm rỗng, một tay khác cầm gương nhỏ, hắn ta giống như bất mãn với tạo hình hiện giờ, thỉnh thoảng cắt lỗ thủng trên mặt một chút, máu tươi theo dao găm nhỏ xuống.

Hắc Huyết ngừng thở, gương mặt đỏ lên, bộ dạng nghẹt thở bất cứ lúc nào.

Mỹ nữ mặc đồ công sở ngồi một bên, vô cùng căng thẳng. Nàng có cảm giác như trà trộn vào trong bầy sói Husky, lúc nào cũng có thể bị lộ, ánh mắt giống như đang hò hét: “Ai tới cứu ta với, ta sắp bị lộ mất.”

Trước tiên không nói mỹ nữ mặc đồ công sở ở trong khu vực đám người điên, mọi người sắp bắt đầu chia của.

- Những người khác xử lý thế nào? Nhận được tổng cộng 1089 điểm công huân, trừ đi số lượng của chúng ta, chia ra tới tay bọn họ rất ít.

Tô Hiểu mở miệng, Trảm Long Thiểm đã được hắn bảo dưỡng trơn bóng như mới.

- Điểm ấy ta sẽ xử lý.

Viêm Thần mở miệng, tràn ngập dã tâm. Sở dĩ nói hắn ta tràn ngập dã tâm, là hắn ta chuẩn bị dùng chuyện này lôi kéo lòng người, trong đó còn có ý khác, hắn ta có thể chia ít một chút, nhưng Tô Hiểu không thể ngăn cản hắn ta làm chuyện đó.

Tình hình hiện giờ rất rõ ràng, ở trong cung điện Hoàng Hôn có hơn một trăm người điên, rõ ràng sẽ không được từng nhóm mạo hiểm tiếp nhận, Viêm Thần coi trọng những người này.

- Hả? Số lượng của ba người bọn họ ngươi cũng phụ trách à?

Tô Hiểu nhìn về phía thằng hề giả, Hắc Huyết, mỹ nữ mặc đồ công sở.

- Đương nhiên, được cái gì thì phải trả giá thứ đó, đây là ta ném vào giai đoạn đầu của nhóm mạo hiểm mới, số lượng bọn họ đoạt được, ta sẽ gánh.

Viêm Thần ném ánh mắt dò hỏi với thằng hề giả và Hắc Huyết, hắn ta muốn chiêu mộ hai người.

- Ta thì không có vấn đề gì, nhưng mà Viêm Thần, nếu theo ngươi lăn lộn khiến ta cảm thấy vô vị, ta có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Thằng hề giả không ngại đổi nhóm mạo hiểm, nhóm mạo hiểm của hắn ta đã bị diệt cả đoàn.

- Ta ấy à…

Hắc Huyết ngáp một cái.

- Ta từ chối.

Hắc Huyết từ chối Viêm Thần chiêu mộ.

- Nguyên nhân.

Vẻ mặt Viêm Thần như thường.

- Không có nguyên nhân.

Hắc Huyết xua tay, lợn chết không sợ bỏng nước sôi, ánh mắt nhìn về phía Viêm Thần như đang gây sự.

- Tiểu tử, có tin bây giờ ta ném ngươi vào trong hầm hay không?

Viêm Thần rất “ôn hòa” vỗ bả vai Hắc Huyết.

- Thật sao? Ta luôn muốn nhảy xuống, nhưng cảm thấy nhảy xuống thực sự sẽ chết, còn đang do dự.

Hắc Huyết vừa dứt lời, diễm hổ bên cạnh Viêm Thần nhào lên, cắn vào yết hầu Hắc Huyết.

- Ha ha ha ha.

Hắc Huyết đột nhiên cười to, căn bản không để ý bị diễm hổ cắn vào yết hầu.

- Ta đột nhiên đổi ý, gia nhập ngươi có vẻ không tệ lắm.

- Thả hắn ra.

Viêm Thần đã sớm nghĩ tới tình cảnh này, đa số mọi người không rõ Hắc Huyết đang nghĩ gì, nhưng Viêm Thần biết, thiếu niên này đang hưởng thụ cảm giác giữa sống và chết.

- Hai vị, ta sẽ không cưỡng cầu các ngươi làm gì, hay là nói các ngươi không cần gọi ta một tiếng lão đạo, hình thức nhóm mạo hiểm phân chế độ nghiêm ngặt, Hi đã dùng tính mạng nghiệm chứng, trước khi thủ lĩnh tử vong, loại tổ chức này rất mạnh, một khi thủ lĩnh tử vong, loại tổ chức này chính là năm bè bảy mảng.

- Ta có ý nghĩ khác, sau này Minh Môn không phải do mình Viêm Thần ta đứng đầu, vị trí thủ lĩnh này người có tài mới chiếm được, ai không phục ta, bất cứ lúc nào cũng có thể tới khiêu chiến ta, Viêm Thần ta hoan nghênh. Nhưng mà nếu ai dám giở trò trong bóng tối, ta lập tức làm thịt người đó, không phải đá ra khỏi nhóm mạo hiểm, mà trực tiếp làm thịt hắn.

Nói xong, Viêm Thần liếc nhìn thằng hề giả, lại liếc nhìn Hắc Huyết, ánh mắt tràn ngập hàm ý sâu xa, hai người đều là người kiêu căng khó thuần, muốn thống nhất những người này thành một nhóm mạo hiểm, hình thức truyền thống là không được. Huống hồ, Viêm Thần còn dự định rút hơn trăm người điên thành nhóm mạo hiểm.

- Thú vị, nếu là như vậy, vậy ta nhất định phải gia nhập.

Thằng hề giả cười to, cười to đồng thời dùng tay đánh lên đùi.

- Ý đồ gia nhập càng mãnh liệt, tạm thời ở trong nhóm mạo hiểm của ngươi quan sát một thời gian đã.

Hắc Huyết thu hồi lười biếng trên mặt.

- Tốt lắm, Minh Môn cũ chính thức giải tán, Minh Môn mới thành lập vào hôm nay. Đầu tiên, chúng ta phải có một thủ lĩnh, ta đề cử chính ta.

Ma thương xuất hiện trong tay Viêm Thần, có thể thấy được, hiện giờ hắn ta rất hưng phấn, loại cảm giác hưng phấn này, lúc trước khi hắn ta thành lập Minh Môn chưa bao giờ từng xuất hiện.

- Thật trùng hợp, ta cũng đề cử chính mình.

Thằng hề giả xoay dao găm trong tay.

- Rất trùng hợp, ta cũng đề cử chính mình.

Trên người Hắc Huyết xuất hiện bom.

Ba người đối lập, Minh Môn mới cường giả là vương, sẽ phát huy cá lớn nuốt cá bé tới mức cực hạn.

- Chuyện đó… Ta… Chuyện này, đề cử, Viêm Thần lão đại.

Mỹ nữ mặc đồ công sở giơ tay.

- Hừm, không tệ.

Viêm Thần vỗ bả vai mỹ nữ này.

- Vì sao không đề cử ta?

Đôi mắt thằng hề giả đỏ ngầu, nhìn chằm chằm mỹ nữ mặc đồ công sở.

- Tiểu… Thằng hề tiên sinh, chúng ta chưa quen, liên quan tới đề cử ai…

Mỹ nữ mặc đồ công sở rất hoảng, thằng hề giả và Hắc Huyết vừa nhìn là biết không dễ chọc. Một người năng lực quỷ dị, một người thấy chết không sờn, mỹ nữ mặc đồ công sở là người bình thường, rất sợ hai người này.

- Đừng nói linh tinh, thẳng thắn đánh một trận, ai thắng, người đó là đoàn trưởng.

Động cơ của tên Viêm Thần này không đơn thuần, phương diện vũ lực, hắn ta tuyệt đối là số một số hai, về phần tại sao không lôi kéo Tô Hiểu, từ đầu tới cuối Viêm Thần không có ý nghĩ này, quá nguy hiểm.

Đối mặt với ba người sắp khai chiến, Tô Hiểu còn có chuyện muốn làm.

- Viêm Thần, chuyện nội bộ của nhóm mạo hiểm các ngươi ta không muốn quan tâm, nhưng mà trước đó, phải giải quyết vấn đề chia của, đã kết liên minh, ta không có thói quen ăn một mình.

- Được, vậy thì chia ba bảy, dù sao nhân số bên ta nhiều.

Viêm Thần giở công phu sư tử ngoạm, nhưng mà khi đàm phán, giở công phu sư tử ngoạm rất bình thường.

- Bốn sáu.

Ý của Tô Hiểu là hắn sáu, Viêm Thần bốn, đàm phán sao, phải lưu lại ít thẻ đánh bạc.

- Ta không có thời gian, ta sáu ngươi bốn, đây là mức độ lớn nhất ta có thể tiếp nhận.

- Năm năm, bởi vì đối phó Hi, ta còn trả giá một chút đền bù ngoài kế hoạch.

Lời nói của Tô Hiểu khiến Viêm Thần do dự, sự thực đúng là như vậy, Hi là Tô Hiểu giết chết, điều này khiến Tô Hiểu có thể chia chiếm đầu to. Cộng thêm Tô Hiểu là bên cung cấp chất nổ uy lực mạnh, huống hồ Viêm Thần còn có mục đích khác, chính là mượn cơ hội lần này thành lập nhóm mạo hiểm mới, hắn ta rất lo lắng Tô Hiểu gây khó dễ từ trong.

- Năm năm… Có thể, ký khế ước tạm thời, bốn ngày sau, hai bên chúng ta nước sông không phạm nước giếng.

- Không thành vấn đề.

Tô Hiểu giao dịch cho Viêm Thần 544 điểm công huân, đồng thời ký kết một phần hiệp ước không can thiệp chuyện của nhau.

Nhìn như Viêm Thần chia đôi với Tô Hiểu thiệt rất nhiều, dù sao năm phần mười của Viêm Thần còn phải chia cho thằng hề giả, Hắc Huyết, mỹ nữ mặc đồ công sở, cùng với hơn trăm Khế Ước Giả điên cuồng kia.

Sự thực đúng là như vậy sao? Không phải, hiện giờ Viêm Thần tình nguyện hao tổn, cũng phải nghĩ biện pháp thành lập nhóm mạo hiểm. Sức chiến đấu của đám người trong cung điện Hoàng Hôn không tầm thường, càng quan trọng hơn là không sợ chết. Bảo bọn họ làm chuyện trái đạo đức, đám người này sẽ không do dự làm ngay.

Chỗ tốt rất nhiều, chỗ hỏng cũng không ít. Ví dụ như tinh thần của đám người này không bình thường, còn phần lớn kiêu căng khó thuần, nhưng mà tinh thần của Viêm Thần bình thường sao? Rõ ràng không phải.

Một người điên + đoàn viên người điên, sau này Minh Môn tuyệt đối khiến người ta sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận