Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 428: Sống Vui Vẻ

Đi trong Luân Hồi Nhạc Viên, Tô Hiểu mang Bố Bố đi thẳng tới nhà hàng của Hạ.

Lúc trước Tô Hiểu luôn nghĩ tới chuyện báo thù, bây giờ hắn phát hiện, báo thù giống như che mờ mắt hắn.

Báo thù có thể là một loại niềm tin, cũng có thể trở thành một loại nhược điểm.

Trong lúc lơ đãng Tô Hiểu nắm chặt chuôi đao bên hông, đây vốn chỉ là thủ đoạn báo thù của hắn, có thể giết những kẻ thù kia trong Luân Hồi Nhạc Viên.

Nhưng lúc này cầm chuôi đao, bỗng nhiên Tô Hiểu sản sinh ra một loại thể ngộ khác, nhưng trong lúc nhất thời hắn không biết thể ngộ này là gì, nhưng hắn có loại cảm giác, gần đây đao thuật của hắn sẽ tăng lên một chút.

Sau khi báo thù xong Tô Hiểu sẽ mất động lực tiến lên sao? Đương nhiên không phải.

Nếu Tô Hiểu vẫn là một người bình thường, thì đúng là như vậy, cảm giác trống vắng sau khi báo thù xong bao phủ nửa cuộc đời hắn.

Nhưng hắn ở trong Luân Hồi Nhạc Viên, nơi này chưa từng có tình huống trống vắng hoặc tẻ nhạt.

Kế tiếp sẽ là thế giới diễn sinh nguy hiểm cao, đủ loại cảnh tượng nhân văn, chiến đấu máu văng tung tóe.

Rốt cuộc Luân Hồi Nhạc Viên là gì, mục đích của nó là gì? Tô Hiểu có địa vị gì ở trong đó, những chuyện này đều là một vùng sương mù.

Trước khi biết rõ những chuyện này, Tô Hiểu sẽ không mất đi động lực tiến lên.

- Để mình xem thử xem, thân thể nhân loại như mình, có thể mạnh tới mức độ nào.

Tô Hiểu đang đi về trước đột nhiên nở nụ cười, trong mắt không có mù mịt của người báo thù, biến thành lạnh lẽo và sát ý hoàn toàn.

Vũ đao giả, thiện sát sinh.

Mấy Khế Ước Giả đi bên cạnh Tô Hiểu đều tránh ra theo bản năng, trong lòng vẫn còn sợ hãi nhìn Tô Hiểu.

Ác ý lan tràn từ người Tô Hiểu ra, đại thù được báo sẽ không thay đổi tính cách của hắn, chỉ khiến hắn càng kiên định hơn mà thôi.

Đi vào nhà hàng của Hạ, Hạ đang uể oải nằm nhoài trên bàn ăn.

- Cà 0.5 Nhạc Viên Tệ một cân, dưa chuột 0.3 Nhạc Viên Tệ một cân, tôm hùm 2.3 Nhạc Viên Tệ một cân, haizz, tôm hùm rất đắt, RNM.

Mùa hè rất thất vọng, nhà hàng của nàng không có khách hai ngày rồi.

Leng keng.

Tô Hiểu đẩy cửa nhà hàng, tinh thần của Hạ phấn chấn, có khách đến rồi.

- Hoan nghênh…

Sau khi Hạ thấy Tô Hiểu thì vui vẻ, bởi vì thần gia tới rồi.

- Này này, loại khí tràng khủng bố này là sao thế, sát ý đã sắp thực chất hóa rồi.

Cơ thể Hạ hơi run rẩy, giống như một con mèo nhà bị ném vào trong lồng hổ.

- Sát ý? Ngươi nói thứ này sao?

Con mắt Tô Hiểu mở to, một loại khí thế kinh khủng khuếch tán ra.

- Lúc trước ta vẫn luôn áp chế thứ này, hiện giờ không cần thiết nữa.

Tô Hiểu đã quên hắn giết bao nhiêu người, nếu hắn thả khí thế ra hết, đó chính là sinh linh lùi bước.

- Xem ra ở thế giới diễn sinh trước ngươi thay đổi không ít.

Hạ cầm menu tới, cảm nhận một lát, nàng đã thích ứng với khí tức của Tô Hiểu.

- Chỉ là giải quyết một “nhược điểm” mà thôi. Tiến thẳng tới một mục tiêu mới.

- Mục tiêu mới?

- Đúng, lẽ nào ngươi không tò mò Luân Hồi Nhạc Viên là gì, nó hoạt động thế nào? Làm sao ra lệnh cho chúng ta đi chấp hành nhiệm vụ à?

- Rất… Tò mò.

- Tò mò thì phải thăm dò.

- Nhưng… Ta không dám.

Tô Hiểu không đáp, chỉ đốt một điếu thuốc.

- Lúc trước ta cũng không dám, nhưng sau khi biết được chuyện nào đó, ta đã không còn sợ hãi nữa.

- Ngươi không sợ chết à?

- Phí lời, đương nhiên là ta sợ chết, nhưng chỉ cần chết đủ thoải mái, cho dù chết trận thì thế nào, con người một ngày nào đó cũng phải chết, phải hưởng thụ quá trình từ khi sinh ra tới chết, bằng không sống sót cũng không có chút ý nghĩa nào, chỉ là xác chết di động mà thôi.

Tô Hiểu ngồi trước bàn ăn, một tay chống cằm, hắn đang suy nghĩ về thí luyện ba ngày sau.

500 tên Khế Ước Giả hoàn thành thử thách nhiệm vụ lên cấp, không cần nghĩ, bên trong thí luyện nhất định sẽ rất náo nhiệt.

Bố Bố không nghe Tô Hiểu và Hạ nói chuyện, nó tập trung tinh thần nhìn menu.

Bố Bố liếc mắt ra hiệu với Hạ, khóe miệng hơi nhếch lên.

Móng vuốt lông lá của Bố Bố vỗ lên thực đơn, vẽ một vòng tròn ở trên thực đơn, trên đỉnh đầu Hạ giống như có mấy dấu chấm hỏi bay bay.

- Đây là?

Hạ mờ mịt, đối với một con “Husky” tới nhà hàng nàng gọi món ăn, lúc đầu nàng còn từ chối, nhưng con “Husky” này còn thường khinh bỉ nàng.

- Mấy món này sao?

Hạ thử dò hỏi.

Bố Bố nhìn Hạ một cái, giống như muốn nói: “Bản gâu cho ngươi một ánh mắt, tự ngươi lĩnh hội đi.”

Hạ vô cùng buồn bực.

- Nó vẽ vòng tròn là muốn toàn bộ.

Tô Hiểu chỉ menu, Bố Bố kêu gâu một tiếng, nhìn về phía Hạ.

“Nữ nhân ngu ngốc này, vẫn là chủ nhân bản gâu hiểu rõ bản gâu nhất”.

Hạ nắm chặt tay, tính cả lần này, nàng bị con “Husky” này khinh bỉ mười lăm lần rồi.

Trình độ nấu ăn của Hạ không thấp, nhưng vị trí cửa hàng vô cùng hố cha, hơn nữa biển hiệu rất đặc biệt.

“Hạ Chi Quý”

Đây chính là tên nhà hàng của Hạ, tuy đủ văn nhã, nhưng con mẹ nó ai sẽ nghĩ đây là một nhà hàng?

Tô Hiểu có thể tìm tới nơi này, là vì lúc đó Hạ sắp phá sản, chỉ có thể tự mình đứng ở cửa tìm khách.

Lần đầu tiên Tô Hiểu đi ngang qua nơi này, bỗng nhiên Hạ xông lên trước gào thét: “Quý khách, muốn ăn cơm không, cứ 20 Nhạc Viên Tệ sẽ giảm 15%.”

Vẻ mặt giống như không phải muốn giảm 15% mà muốn đánh gãy xương Tô Hiểu.



Đồ ăn phong phú được bưng lên, Tô Hiểu và Bố Bố bắt đầu quá trình ăn như hổ đói.

Cơm nước no nê xong, Tô Hiểu rời khỏi nhà hàng của Hạ, quay về phòng chuyên thuộc.

Hắn phải thống kê những thứ đạt được từ thế giới Fullmetal.

Ngồi trên giường, Tô Hiểu đẩy Bố Bố sang một bên, sau khi con hàng này trở thành động vật liền bắt đầu mập lên, hiện giờ bộ lông sáng bóng, hình thể lớn hơn trước một vòng.

Bố Bố ăn no liền ngủ, nhưng chẳng mấy chốc nó sẽ tỉnh ngủ, nếu Tô Hiểu nhớ không nhầm, qua mấy tiếng nữa sẽ là lúc Bố Bố có tinh thần nhất.

Lật xem ghi chép của Luân Hồi Nhạc Viên, Tô Hiểu kiểm tra khen thưởng nhiệm vụ đoạn tội.

Nhiệm vụ đoạn tội chỉ hoàn thành (6/7), hơi đáng tiếc, tình huống lúc đó không kịp giết Pride.

Trên thế giới này không có chuyện thập toàn thập mỹ, có thể hoàn thành (6/7) đã xem như vận khí tăng cao rồi.

[Đã hoàn thành nhiệm vụ đoạn tội, mức độ hoàn thành (6/7), Khế Ước Giả có thể chọn một trong những lựa chọn dưới đây.]

A. Lười biếng chi ác (trang phục 1/7), phẩm chất màu tím, sau khi lựa chọn có thể thấy tường tận thuộc tính.

B: Ngạo mạn chi ảnh (trang phục 1/7), phẩm chất màu tím, sau khi lựa chọn có thể thấy tường tận thuộc tính.

C: Phẫn nộ chi diễm (trang phục 1/7), phẩm chất màu tím, sau khi lựa chọn có thể thấy tường tận thuộc tính.

D: Sứ giả nguyên tội, phẩm chất màu tím, sau khi lựa chọn có thể thấy tường tận thuộc tính.

E: Dược tề điều hòa hoàn mỹ, dược tề loại cường hóa, sau khi sử dụng +2 sức mạnh, +2 nhanh nhẹn, +2 thể lực, +2 trí lực, +2 mị lực.



Năm loại lựa chọn, bốn loại A, B, C, D đều là trang bị, ba loại đầu là trang phục nguyên tội, tuy Tô Hiểu chiếm được hai bộ nguyên tội, nhưng hắn không chuẩn bị lựa chọn món thứ ba.

Tác dụng lớn nhất của trang phục nguyên tội là bán đi, đây là trang phục của pháp sư, hắn tập hợp đủ cũng không có tác dụng gì, cùng lắm là bán với giá trên trời.

Nhưng trước khi bán với giá trên trời, tập hợp đủ bảy trang bị cũng phải trả giá không nhỏ.

Lựa chọn D [sứ giả nguyên tội] là trang bị màu tím riêng, thuộc tính không biết, nhưng sẽ không quá kém.

Còn lựa chọn E, sau khi Tô Hiểu nhìn thấy lựa chọn E thì chọn luôn.

Hiện giờ hắn thiếu thuộc tính nhất, gánh nặng phát triển bốn loại thuộc tính không nhỏ, hắn phải nắm lấy cơ hội tăng toàn bộ thuộc tính lên.

[Dược tề điều hòa hoàn mỹ] xuất hiện trong tay, tạm thời Tô Hiểu không sử dụng chai dược tề này, hắn chuẩn bị dùng lúc cường hóa thuộc tính.

Tăng 10 điểm thuộc tính, không uổng phí Tô Hiểu hoàn thành nhiệm vụ đoạn tội (6/7), phải biết rằng, tiền lời một thế giới diễn sinh của hắn chỉ là 16 điểm thuộc tính, khen thưởng nhiệm vụ đã sánh ngang hơn một nửa tiền lời thuộc tính thế giới diễn sinh rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận