Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 672: Trở Về

Tầng một khách sạn, ba huynh đệ Quốc Túc dựa vào nhau, cả tầng một như bị lốc xoáy thổi qua.

Lão đại Quốc Túc cầm một rương báu màu tím sẫm trong tay, không phải là ba huynh đệ Quốc Túc chưa từng giết người, lúc sinh mệnh chịu uy hiếp, bọn họ sẽ ra tay giết kẻ địch, không có loại tinh thần trọng nghĩa cổ hủ kia.

Chỉ cần ba huynh đệ Quốc Túc cho rằng chuyện này không sai, ba người sẽ cùng đi làm, bọn họ chỉ không lạm sát kẻ vô tội mà thôi.

Trong tay lão đại Quốc Túc là rương báu của Phinks, nam tử tóc vàng Phinks chết rất uất ức, bị ba tên đùa bức này đập chết tươi, chùy bọn họ sử dụng không phải dùng để trang trí.

- Quả nhiên, búa mới là chính nghĩa, khụ khụ...

Lão đại Quốc Túc ho ra mấy ngụm máu, ngực bị đập sụt nghiêm trọng, lão nhị dùng số lượng giá trị pháp lực không nhiều chữa trị cho hắn ta.

- Chữa trị cho tam đệ trước đã, hắn bị thương nặng hơn ta.

Lúc này lão tam Quốc Túc bị đứt một tay một chân, trên người đầy vết trói, là bị Ma chi gây thương tích.

- Đại ca... Ta đã thấy thiên sứ.

Đồng tử của lão tam Quốc Túc hơi mất đi ánh sáng, chuyện này dọa sợ lão đại và lão nhị.

Lão nhị Quốc Túc tát lão tam một cái thật mạnh, sau đó lại tát thêm mấy cái nữa, đôi mắt lão tam mới tỉnh táo lại một chút.

- Thấy thiên sứ cái rắm, ngươi mất máu quá nhiều sinh ra ảo giác, nhị đệ, đừng tát, mắt tam đệ đã trợn trắng.

- Hả? A.

Lão đại, lão nhị Quốc Túc bắt đầu chữa trị cho lão tam, mấy phút sau, dấu hiệu sinh mệnh của lão tam ổn định hơn một chút, lão tam gần như hôn mê mơ màng tỉnh lại.

- Nhị ca, vừa nãy ta thấy thiên sứ, nhưng thiên sứ tỷ tỷ tát ta một trận rất mạnh, đau quá, là ta lớn lên quá xấu à?

Trong mắt tam đệ xuất hiện nước mắt, vẫn còn nhớ rõ “thiên sứ” kia.

- Thiên sứ thật xinh đẹp, chỉ là tay hơi thô, nhị ca, có phải mặt ta sưng lên rồi không?

Lão tam khẽ xoa gương mặt sưng lên thành đầu heo, vẻ mặt hơi ưu thương.

Nghe xong lời lão tam nói, lão nhị yên lặng nhìn cái tay tràn đầy vết chai của mình.

- Có khả năng... Tâm trạng của thiên sứ không tốt, tam đệ, đừng nghĩ những chuyện này nữa, đại nạn không chết tất có hậu phúc.

Lão đại Quốc Túc nghiêng đầu đi, hắn ta không dám nhìn lão tam, bộ dạng lão tam thực sự hơi chọc cười, hắn ta muốn cười, bởi vì ba huynh đệ bọn họ còn sống.

Nhưng đúng lúc này, tiếng bước chân truyền tới, Tô Hiểu cầm Trảm Long Thiểm đi từ trên cầu thang xuống.

- Tiểu Sửu...

Ba huynh đệ Quốc Túc nhìn chằm chằm Tô Hiểu, tuy trong lòng đã có đáp án, nhưng vẫn không nhịn được hỏi ra.

- Chết rồi.

Nhận được câu trả lời, ba huynh đệ Quốc Túc thở phào nhẹ nhõm, nhưng bọn họ không giải trừ đề phòng, Tiểu Sửu tử vong, mục tiêu của tiểu đội đã biến mất, không phải là không có khả năng nội chiến, cho nên không thể không phòng bị.

- Tuy Tiểu Sửu đã chết, nhưng thế tiến công bên tộc Nilapan sẽ không dừng lại, Tiểu Sửu chỉ là người chủ đạo mọi chuyện, chúng ta giết rất nhiều tộc Nilapan, chúng nó sẽ không từ bỏ dễ dàng, nhưng uy hiếp của Tiểu Sửu đã được giải trừ, gai nhọn trong yết hầu đã được rút ra.

Lão đại Quốc Túc thở dài, tuy ba huynh đệ bọn họ rất đùa bức, nhưng bọn họ đã phân tích ra được đại khái mọi chuyện.

- Không sai.

Tô Hiểu đi về phía sàn đấu giá, lão nhị Quốc Túc cõng lão tam, cùng Tô Hiểu đi về phía sàn đấu giá, với hình thức hiện giờ, khả năng tiểu đội nội chiến là không cao.

Ba huynh đệ Quốc Túc không hỏi Mê Muội đi đâu, đến lúc này mà không xuất hiện, khả năng Mê Muội còn sống là rất nhỏ, hoặc có lẽ Tiểu Sửu chết nên Mê Muội rời đi? Có lẽ vậy, lão đại Quốc Túc liếc nhìn khách sạn sau lưng.

Lúc này có khả năng trên đường phố sẽ xuất hiện tộc Nilapan, với trạng thái hiện giờ của bốn người, rõ ràng là không thể cứng đối cứng với tộc Nilapan.

Có một việc Tô Hiểu rất nghi ngờ, đó chính là lúc bọn họ tấn công khách sạn, tộc Nilapan đi đâu.

Tiến lên mấy phút, Tô Hiểu phát hiện trên đường phố không xuất hiện bóng dáng tộc Nilapan, ngay lúc hắn tới gần sàn đấu giá, một bóng dáng lén lén lút lút xuất hiện.

- Ai?

Lão nhị Quốc Túc cầm chùy trong tay, cảnh giác nhìn trong bóng tối, chỗ đó có một đôi mắt.

- Vẫn tính là thuận lợi chứ?

Tô Hiểu nhìn về phía bóng tối, vẻ mặt ung dung.

Bố Bố đi từ trong tối ra, trên người đầy vết máu màu xanh lam.

“Gâu.”

Bố Bố kêu một tiếng, vẻ mặt hơi ưu thương, gật đầu lại lắc đầu, điều này khiến Tô Hiểu hơi nghi ngờ một chút.

Bố Bố muốn biểu đạt quá nhiều, cho dù là Tô Hiểu trong lúc nhất thời cũng không sắp xếp được, mấy phút sau, hắn mới hiểu ý Bố Bố.

- Nói cách khác, một người phụ nữ giết vào tộc Nilapan, sau đó ngươi thừa loạn rời đi?

“Gâu.”

Bố Bố gật đầu, vẻ mặt rõ ràng là, hù chết bản gâu, người phụ nữ kia rất mạnh.

- Xem ra tin tức đã truyền đi, hẳn là thành viên hắc bang ở sàn đấu giá.

Tô Hiểu đoán được đại khái là xảy ra chuyện gì, số lượng tộc Nilapan quá nhiều, tuy hiện giờ ở gần sàn đấu giá có ít người, nhưng tộc Nilapan tới từ lục địa hắc ám, ở đó không có pháp tắc, cho nên tộc Nilapan tới thành phố Yorknew thì không có khả năng tuân theo quy củ.

Một khi tộc Nilapan có hành động mở rộng ra ngoài, vậy thì không phải tranh đấu giữa thế lực, mà là xâm lấn chủng tộc, tổ chức V5 sẽ không mặc kệ không quan tâm.

Trong nguyên tác Chimera Ant mạnh hơn tộc Nilapan, nhưng hiệp hội thợ săn có thể thu thập Chimera Ant, tình cảnh hiện giờ của tộc Nilapan có thể tưởng tượng được.

- Nói cách khác, tộc Nilapan đã không tạo thành được uy hiếp gì nữa?

“Gâu.”

Bố Bố lắc đuôi, con hàng này chỉ bị kinh hãi, không bị thương.

Tô Hiểu đi từ trong ngõ nhỏ ra, quang minh chính đại đi về phía sàn đấu giá, Bố Bố hùng hục theo sau.

Ba huynh đệ Quốc Túc liếc mắt nhìn nhau.

- Đại ca, chúng ta có trở về sàn đấu giá không?

- Trở về làm gì? Hắn sẽ không cho phép nhiệm vụ chính thất bại, chỉ cần sàn đấu giá không bị hủy, sau này chúng ta có thể tìm cơ hội tham dự, hiện giờ chúng ta thương tích đầy mình, đám Khế Ước Giả ở trong phòng đấu giá không phải là người hiền lành gì.

Ba huynh đệ quyết định không trở về sàn đấu giá, tạm thời ở gần đây quan sát.

- Ngoan nhân huynh.

Lão đại Quốc Túc kêu to một tiếng, Tô Hiểu xoay người nhìn về phía ba người.

- Sau này còn gặp lại x3.

Ba huynh đệ Quốc Túc hợp lực bày ra trận hình đặc biệt của bọn họ.

- Ừm.

Tô Hiểu tiếp tục đi về phía sàn đấu giá, mấy phút sau, hắn tới gần sàn đấu giá.

Mùi máu tanh nhàn nhạt truyền tới, thi thể của những Nilapan ở trên đường phố được thanh lý, thủ lĩnh hắc bang của thế lực Ten Dons đang nói gì đó với mấy người mặc trang phục phòng hộ.

Thái độ của những thành viên hắc bang rất khách sáo, không, phải nói là có chút nịnh nọt.

Không để ý tới những thành viên của hắc bang và thế lực không rõ, Tô Hiểu lặng yên tiến vào trong sàn đấu giá, lấy điện thoại ra gọi cho một số.

- Ở đâu?

- Ở... Ở sàn đấu giá, Byakuya tiên sinh ngươi thế nào?

- Đến tầng một.

Không lâu sau, Black Molly chạy tới tầng một, Tô Hiểu chạy nhanh tới phía Black Molly, kéo đối phương đi tới một gian phòng không người.

- Đợi đã, đợi một chút, chuyện đó, có rất nhiều người đang nhìn đấy.

Gương mặt Black Molly đỏ ửng, bước chân xiêu vẹo, nhưng nhìn kiểu gì cũng có cảm giác kháng cự nhưng vẫn nghênh đón.

Tô Hiểu chỉ vết thương trước ngực, Black Molly đột nhiên hiểu ra, mặt càng đỏ hơn.

Bên trong gian phòng, một đóa hoa hồng đen tung bay bên cạnh Tô Hiểu, cánh hoa điêu tàn, lúc cánh hoa còn sót lại hai cánh, vết thương của Tô Hiểu cơ bản là khôi phục, tuy lần này hắn bị thương không nhẹ, nhưng không xuất hiện vết thương đứt tay chân.

Phiền phức lớn nhất trong cơ thể hắn là kịch đọc trên chủy thủ của đoàn trưởng, thứ kia cần năng lượng Thanh Cương Ảnh chậm rãi phệ diệt.

Bởi vì có thế lực không rõ tham dự, Khế Ước Giả ở trong phòng đấu giá chẳng biết đi đâu, sau khi vết thương của Tô Hiểu khôi phục, hắn dẫn Black Molly và Bố Bố lập tức rời khỏi sàn đấu giá.

Đêm đã khuya, Tô Hiểu đứng trên đỉnh một tòa cao ốc nhìn sàn đấu giá ở phía xa, sau khi quan sát một lát, hắn bỏ ống nhòm trong tay xuống.

May mà hắn rời đi đúng lúc, bằng không mọi chuyện sau đó sẽ rất phiền phức.

...

Hôm sau trời vừa sáng, sàn đấu giá khôi phục hoạt động bình thường, đây là điều kiện thỏa thuận lúc trước giữa Tô Hiểu và Ten Dons Piccolo.

Trong một phòng ở khách sạn sa hoa, Tô Hiểu nhìn 20 viên kết tinh linh hồn (trung) trong khay trước mặt, đây là thù lao mà Piccolo thanh toán, lữ đoàn gần như bị Tô Hiểu diệt, Piccolo không dám không trả tiền, cho dù hiện giờ lão ta là một quan nhỏ của tổ chức V5.

Tô Hiểu khiến Piccolo trở thành quan nhỏ của tổ chức V5, đương nhiên cũng sẽ nghĩ biện pháp khống chế đối phương.

Tiểu Sửu chết, nhất định là tộc Nilapan sẽ không có kết quả tốt, hay là nói, chúng nó vốn không thể chết tử tế.

Kẻ địch cần giải quyết đã giải quyết toàn bộ, thời gian còn lại Tô Hiểu có thể tự do phát huy, đáng tiếc chính là, bởi vì có nhiệm vụ hạn chế, Tô Hiểu không thể rời khỏi thành phố Yorknew.

Ngay lúc Tô Hiểu cân nhắc mò chỗ tốt ở thành phố Yorknew, nhắc nhở của Luân Hồi Nhạc Viên đột nhiên xuất hiện.

[Nhắc nhở: Kiểm tra thấy thành viên còn lại của Phantom Troupe (còn 2 người) đã rời khỏi thành phố Yorknew, nhiệm vụ chính đã ngầm hoàn thành.]

[Bởi vì nhiệm vụ chính cưỡng chế thay đổi, quest thưởng tăng lên gấp đôi.]

[Nhắc nhở: Liệp Sát Giả sẽ trở về Luân Hồi Nhạc Viên vào năm phút sau.]
Bạn cần đăng nhập để bình luận